.
Hai tuần sau.
Những hoạt động dành cho học sinh mới cuối cùng cũng kết thúc, Châu Kha Vũ một thân nhẹ nhõm đang quay về ký túc xá, trên đường còn kéo theo Oscar, người mà vẫn luôn lải nhải đầy oán hận rằng những học sinh mới ưa nhìn của năm nay đều không vào Slytherin mà chia đều cho các nhà khác."Bồ có thể nói thẳng ra là học sinh mới mà bồ thích ở Gryffindor.""Hửm? Chứ của bồ không phải cũng vậy à."Hai người cứ như vậy vừa đấu võ mồm vừa chậm rãi quay về phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Khi đang bước đi, Oscar nghe thấy có người đang đọc thần chú, không biết là học sinh hai nhà nào đang đánh nhau.Hai người nhìn nhau cười, Oscar biết Châu Kha Vũ cũng nghe thấy động tĩnh, ăn ý nhanh chóng bước đến chỗ có đánh nhau, chuẩn bị tìm một góc xem náo nhiệt.Đáng tiếc học sinh năm nhất vừa nhập học không lâu, phần lớn cũng không biết mấy câu thần chú phức tạp, trong mắt những học sinh lớn chẳng có chút phân lượng nào. Vì vậy, cả hai nhanh chóng mất hứng thú với cuộc quyết đấu không chút bùng nổ này, chuẩn bị trở lại đường cũ về ký túc xá.Bọn họ không hề nghĩ tới, tuy không có học sinh nào dùng pháp thuật gây ra động tĩnh lớn, nhưng lại là một đám người tụ lại một chỗ cãi nhau um sùm không biết vì lí do gì, cuối cùng trận khôi hài này kinh động đến hai vị chủ nhiệm.Khổ nhất chính là Châu Kha Vũ và Oscar đến xem náo nhiệt, vừa thấy tấm áo choàng quen thuộc của giáo sư, chuông báo động trong lòng hai người đã kêu lên. Vừa mới rón rén đi được vài ba bước đã nghe chủ nhiệm nhà mình chậm rãi nói một câu mời các trò dừng bước.Sau đó quả nhiên không ngoài dự kiến, Châu Kha Vũ và Oscar bị túm lên văn phòng giáo huấn một trận. Nói giáo huấn chẳng qua là lên án cả hai, một người là Huynh trưởng Slytherin, một người là đội trưởng đội Quidditch của Slytherin, trên đường nhìn thấy học sinh mới đánh nhau không những không ngăn lại mà còn đứng xem náo nhiệt, sau đó còn có hành vi đào tẩu, vân vân.Châu Kha Vũ và Oscar vừa nghe vừa khóc không ra nước mắt, vừa mới được rảnh rang nên đi hóng chuyện một chút đã bị mắng, chỉ có thể thừa nhận mình xui xẻo. Những tưởng cứ nghe mắng là xong chuyện, không ngờ chủ nhiệm thấy bọn họ cúi đầu một câu cũng không phản bác, lửa giận lại càng lớn, muốn cho bọn họ một bài học nhớ đời."Châu Kha Vũ, có thời gian rảnh xem náo nhiệt, có phải môn học quá ít hay không? Ta nghe nói giáo sư Độc Dược luôn hoan nghênh học sinh đến lớp nâng cao của ông ấy." Châu Kha Vũ lập tức giải thích: "Giáo sư, thành tích của em không tốt, không vào được lớp Độc Dược nâng cao. Hơn nữa giáo sư Độc Dược nhìn thấy một đứa học sinh luôn ở mức đạt yêu cầu lại còn làm nổ phòng học như em sẽ phát hỏa.""Thật không, nhưng ta cảm thấy lớp học có thêm em cũng không vấn đề gì."Oscar vội vàng ở bên cạnh gật đầu, dù sao nhìn thấy Châu Kha Vũ đến lớp Độc Dược chịu tra tấn cũng rất vui vẻ."Oscar, đừng quá vui mừng, ta cũng nhiệm vụ cho trò."Cuối cùng Châu Kha Vũ và Oscar đều mang vẻ mặt như đưa đám quay về ký túc xá, một người đến học lớp Độc Dược nâng cao, một người đến làm trợ giảng cho lớp Bay, giáo sư nói là để biểu diễn một chút kỹ năng bay tuyệt vời với tư cách là đội trưởng Quidditch.Chiều nay Duẫn Hạo Vũ không có lớp, đang ngồi ngẩn người bên cửa sổ ký túc xá Gryffindor. Thật ra, lúc một mình ngơ ngác, mỗi lần nghĩ đến nguyên nhân gốc rễ của việc mình đến Hogwarts học, cậu lại cảm thấy vô cùng đau đầu, vừa phiền não vừa không có đầu mối. Cậu tự vò nát tóc mình, đột nhiên nghe thấy có âm thanh gõ vào cửa sổ, ở độ cao như vậy, Duẫn Hạo Vũ nhát gan bị dọa sợ tới mức thiếu chút nữa rớt xuống dưới.Cậu mở cửa sổ mới phát hiện phía bên ngoài là con chim nhỏ đến đây cùng cậu trong đống hành lý đang gõ vào cửa kính, Duẫn Hạo Vũ nhìn quanh thấy không có ai mới để nó bay vào.Vừa đóng cửa sổ Duẫn Hạo Vũ liền bất đắc dĩ nói với nó:"Không phải tao đã nói mày không được bay loạn hay sao? Mày chỉ có thể đợi bên trong Rừng Cấm, tại sao lại không nghe lời bay lung tung."Chim nhỏ ngẩng cao đầu, tỏ vẻ không quan tâm đến giọng nói sốt ruột cùng bất đắc dĩ của Duẫn Hạo Vũ. Duẫn Hạo Vũ nghĩ thầm, rõ ràng nghe hiểu còn làm bộ không hiểu, mà cũng chẳng dám mở miệng mắng nó. Chim nhỏ bay hai vòng quanh ký túc xá, hướng Duẫn Hạo Vũ kêu một tiếng sau đó đậu lên cánh tay Duẫn Hạo Vũ. Lúc này cậu mới phát hiện trên người nó mang theo thư.Cậu lấy lá thư xuống và mở ra xem, là chữ viết của Bá Viễn, trong thư nói đến hai việc, một là bạn tốt của ba Duẫn Hạo Vũ trùng hợp lại là giáo sư trong trường, biết cậu đến Hogwarts học liền nhờ Huynh trưởng Hufflepuff là Bá Viễn chuyển lời đến Duẫn Hạo Vũ, hy vọng Duẫn Hạo Vũ có thời gian đến văn phòng gặp ông.Chuyện thứ hai tuy rằng chỉ có một câu, nhưng lại khiến cho Duẫn Hạo Vũ mới vừa rồi còn phiền não càng nhìn càng đau đầu.Cậu ném bức thư sang một bên, giữ con chim trong lòng bàn tay, nói với nó: "Mày không cần đi đưa thư cho tao, mày chỉ là người mang tin tức trên danh nghĩa thôi, tao còn những con cú khác, không cần mày phải đi. Quên đi, tao cũng chẳng cần cú mèo, tao tự mình đi tìm Bá Viễn nói chuyện. Bây giờ mày quay về Rừng Cấm đi."Duẫn Hạo Vũ xoay người mở cửa sổ ném con chim ra ngoài, chim nhỏ cũng không quan tâm đến thái độ của cậu, không quay đầu lại mà bay đi."Không có gì ngạc nhiên khi không có kế hoạch."Về chuyện thứ hai, trong bức thư chỉ có một câu:"Kẻ gọi là bạn tốt có lẽ có kế hoạch khác, nhớ phải cẩn thận.".
Ngày hôm sau, Duẫn Hạo Vũ vừa tan học, tay ôm mấy quyển sách không khác gì mấy cục gạch, đi đến văn phòng được viết trong thư ngày hôm qua. Cậu lễ phép gõ cửa, không ngờ giáo sư rất nhanh đã mở cửa, giống như đang đợi cậu.Vừa nhìn thấy Duẫn Hạo Vũ, giáo sư đã thốt lên:"Patrick, con lớn quá, và nhìn giống hệt như mẹ con."Giáo sư chưa kịp đóng cửa đã cho Duẫn Hạo Vũ một cái ôm thật chặt, hào hứng kéo Duẫn Hạo Vũ, dùng tiếng Đức để hỏi thăm sức khỏe ba mẹ cậu.Duẫn Hạo Vũ nghe thấy tiếng Đức quen thuộc, cảm thấy thật gần gũi, cũng dùng tiếng Đức kiên nhẫn trả lời những câu hỏi của giáo sư, nói ba mẹ cậu hiện tốt lắm, đang đi nghỉ ở Đức.Giáo sư hài lòng nghe Duẫn Hạo Vũ trả lời, đóng cửa lại, nhìn sách giáo khoa trên tay cậu, cười nói:"Xem ra Hogwarts không cho con nhảy lớp, nhưng trình độ của con không nên học những thứ đơn giản như các học sinh năm nhất khác."Duẫn Hạo Vũ lắc đầu, tay chỉnh gọng kính đen: "Không sao cả, coi như là ôn tập."Duẫn Hạo Vũ đương nhiên cũng chẳng hy vọng mình đến đây được hưởng đặc thù gì, danh tiếng sẽ không giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ.Giáo sư ân cần xoa đầu cậu: "Ba con nếu biết con học ở đây hai năm không có tiến bộ gì, thì lão gia hỏa đó nhất định rất tức giận."Duẫn Hạo Vũ bĩu môi nói: "Ba không phải lão tử, hơn nữa con ở đây cũng học tập được nhiều điều khác."Giáo sư nhìn bộ dạng nghiêm túc của Duẫn Hạo Vũ, buồn cười nói:"Pat, rất lâu trước kia khi ta đến nhà con chơi, nghe nói con đã có thể điều chế ra Phúc Lạc Dược, ta tin tưởng năng lực của con xứng đáng để tham gia một lớp học cao hơn. Như vậy đi, con hãy cân nhắc việc đến lớp của ta để học đi."Duẫn Hạo Vũ phiền não nghĩ đến thời khóa biểu và số lượng khóa học của bản thân, nhưng nghĩ lại thì, nói không chừng ở lớp của học sinh lớn hơn sẽ có càng nhiều manh mối, cũng không mất mát gì.Vì vậy cậu sảng khoái đáp ứng, nói với giáo sư cuối tuần sẽ đến học đúng giờ.Trước khi đi, giáo sư giống như đã có chuẩn bị trước, đưa cho cậu một quyển sách giáo khoa, nói là cố ý mượn của học sinh giỏi nhất năm trước, bên trong có ghi chú của người đó để cậu có thể xem chuẩn bị bài để theo kịp tiến độ. Đương nhiên, giáo sư cũng nói rằng nếu có cơ hội, ông có thể giới thiệu để họ gặp mặt làm quen.Từ cái nhìn của giáo sư, không khó để nhận ra ông rất thích học sinh này, mắt thấy ông nhịn không được muốn ngay lập tức giới thiệu cho Duẫn Hạo Vũ học sinh mà ông tâm đắc này, Duẫn Hạo Vũ nhanh chóng nói cảm ơn rồi vội vàng ôm sách vở về ký túc xá của Gryffindor để làm bài tập.----------Chú thích:Felix Felicis (Phúc Lạc Dược) còn được gọi là "Chất lỏng may mắn", là một loại thuốc khiến người uống gặp may mắn trong một khoảng thời gian nhất định. Điều chế rất phức tạp, một khi xảy ra sai sót hậu quả sẽ khôn lường. Bất quá nếu đúng phương pháp, trước khi dược hiệu biến mất, bạn sẽ thành công trong mọi thứ, chủ yếu ở các phương diện xã giao, pháp thuật, phản ứng của thuốc đến một cách từ từ. Tuy nhiên nếu sử dụng quá liều sẽ gây ra sự mê muội, lỗ mãng, tự cao tự đại. Felix Felicis rất độc với số lượng lớn và cũng là một chất bị cấm trong tất cả các cuộc thi được tổ chức, chẳng hạn như Quidditch, cùng với tất cả các phương pháp gian lận khác. Felix Felicis là độc dược ở trình độ nâng cao, mất khoảng sáu tháng để hoàn thành.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip