Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
"Chậc, không thú vị, ta về." Nghe Yên Như Mị trêu mình, Mạnh Hiểu Dư trực tiếp làm lơ, xoay người bước ra ngoài.

"Này, tiểu đệ đệ! Ngươi đi đâu?" Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư làm lơi lời mình, nói không thú vị, rồi xoay người bỏ đi, vì thế lập tức hỏi.

"Đi về." Mạnh Hiểu Dư vẫn đi phần mình, không quay đầu đáp.

"Vì sao? Ngươi không xem mỹ nữ sao?"

"Không thấy."

"Haha tiểu đệ đệ, chúng ta làm giao dịch đi, thế nào?" Yên Như Mị nói xong, nhìn Mạnh Hiểu Dư vẫn tiếp tục đi không quay đầu, lại nói: "Tiểu đệ đệ, ta dẫn ngươi đi xem đại mỹ nữ chân chính, ngươi đáp ứng ta một điều kiện, thế nào?" Nói xong, quả nhiên Yên Như Mị nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư dừng bước.

Vốn bước đến cửa Vũ Xuân Các, nhưng nghe thấy lời Yên Như Mị, Mạnh Hiểu Dư dừng bước, xoay đầu, mặt đầy phòng bị nhìn Yên Như Mị nói: "Điều kiện là gì?"

"Haha, tiểu đệ đệ ngươi thật quá đáng yêu." Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư đề phòng mình, sau đó ánh mắt lóe sáng hỏi mình điều kiện là gì, dáng vẻ vừa phòng bị lại chờ mong này thật đáng yêu làm Yên Như Mị cười quyến rũ.

".........." Nhìn Yên Như Mị lại một mình ôm bụng cười to, Mạnh Hiểu Dư hết chỗ nói, quyết định lần nữa xoay người rời đi.

"Ai, tiểu đệ đệ ngươi đừng đi!" Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư như vậy, Yên Như Mị nhanh chóng ngăn nàng.

Nhìn người trước mặt mình quyết đoán lơ mình, sau đó vòng qua bên cạnh tiếp tục đi.

"Này, tiểu đệ đệ, lần này ta nói thật, ngươi đáp ứng ta một điều kiện, ta sẽ mang ngươi gặp đại mỹ nữ chân chính." Thấy Mạnh Hiểu Dư tiếp tục lơ mình, lại thấy đại sảnh dần náo nhiệt, nàng cũng không tiếp tục đùa Mạnh Hiểu Dư.

"Ngươi nói là điều kiện gì, hơn nữa ta làm sao biết được đại mỹ nữ ngươi nói có phải hố ta không? Vạn nhất ngươi gạt ta mà ta lại đáp ứng điều kiện của ngươi, vậy không phải ta sẽ thiệt lớn sao?" Mạnh Hiểu Dư có chút cảnh giác nói, nàng đã xem Ỷ Thiên Đồ Long Ký vài lần, nàng mới không giống Trương Vô Kỵ, ngây ngốc bán mình, lại còn vô cùng vui vẻ giúp người khác đếm tiền, cho nên vẫn nên hỏi rõ ràng cho thỏa đáng.

"Haha, kỳ thật điều kiện của ta rất đơn giản, sau khi ta dẫn ngươi gặp đại mỹ nữ, ngươi chỉ cần lên đài ở Vũ Xuân Các nửa tháng là được." Yên Như Mị nói xong, nhìn Mạnh Hiểu Dư, sau đó bổ sung: "Đương nhiên, điều kiện này có hiệu lực là khi ngươi thừa nhận đại mỹ nữ ta dẫn ngươi xem. Ngươi cảm thấy thế nào? Tiểu muội muội?" Nói xong, Yên Như Mị không gọi Mạnh Hiểu Dư là tiểu đệ đệ mà đổi thành tiểu muội muội.

Vốn đang tự hỏi có nên đáp ứng điều kiện của Yên Như Mị không. Nghe thấy Yên Như Mị đột nhiên không gọi mình từ tiểu đệ đệ đổi thành tiểu muội muội, vì thế nhất thời không phản ứng kịp, Mạnh Hiểu Dư há miệng hỏi: "Làm sao ngươi biết ta nữ phẫn nam trang?" Nhưng lời này vừa nói ra, Mạnh Hiểu Dư lập tức hối hận che miệng, trong lòng mắng mình ngu ngốc, sao có thể hỏi ra vấn đề như vậy? Như vậy, dù đối phương vốn không biết, hiện tại nghe mình hỏi cũng sẽ biết.

Nhìn Mạnh Hiểu Dư che miệng, vẻ mặt hối hận không thôi làm Yên Như Mị muốn cười, nhưng lần này nàng không cười to như những lần trước, chỉ nhẹ nhàng cười hai tiếng sau đó nói: "Thế nào? Tiểu muội muội đáp ứng điều kiện này sao? Hơn nữa ta nói với ngươi! Đại mỹ nữ ta mang ngươi đi gặp tuyệt đối là mỹ nữ hàng thật giá thật! Không gặp, ngươi sẽ hối hận!" Nói xong, Yên Như Mị mỉm cười nhìn Mạnh Hiểu Dư, chờ nàng ra quyết định.

Nghe giọng Yên Như Mị mang theo chút dụ hống, Mạnh Hiểu Dư có chút do dự. Lúc này nội tâm của nàng vô cùng rối rắm! Nếu đáp ứng, nàng sẽ lên đài ở Vũ Xuân Các nửa tháng. Lên đài mà nàng biết là giống với những nữ tử thanh lâu bán nghệ không bán thân, là biểu diễn tài nghệ ca múa cho khách nhân xem.

Diễn ca múa với Mạnh Hiểu Dư là không thành vấn đề, từ nhỏ nàng đã rất thích ca hát khiêu vũ, cho nên tiểu học tuy thân thể không tốt lắm nhưng vì nàng rất thích những thứ này, cho nên mỗi ngày luôn làm nũng ầm ĩ với ba mẹ, muốn học ca hát nhảy múa. Nhưng khi còn nhỏ thân thể Mạnh Hiểu Dư không tốt lắm, cho nên ba mẹ đưa nàng đến lớp, đã nhờ lão sư vũ đạo, hy vọng khi nàng dạy vũ đạo cho Mạnh Hiểu Dư có thể chiếu cố nàng một chút, không để cho nàng quá mệt. Lão sư vũ đạo cũng đáp ứng ba mẹ nàng, chiếu cố nàng. Cho nên thời gian Mạnh Hiểu Dư luyện vũ đạo ít hơn học sinh khác một nửa thời gian. Nhưng may mắn, Mạnh Hiểu Dư vô cùng thích vũ đạo, học rất nghiêm túc, hơn nữa lại có thiên phú cao về vũ đạo, khi đó tuy nàng chỉ luyện ít hơn một nửa thời gian so với bạn học, nhưng vì thiên phú cao, lại còn rất nghiêm túc học tập. Cho nên thành tích vũ đạo Mạnh Hiểu Dư luôn đứng đầu. Sau đó Mạnh Hiểu Dư dần trưởng thành, thân thể cũng dần tốt hơn, học được các vũ đạo khác nhau. Chờ nàng lên cao trung, mỗi loại vũ đạo nàng đều học qua một ít. Vì thiên phú cao, hơn nữa lại thông minh, cho nên dù là vũ đạo gì, chỉ cần nàng coi vài lần đều có thể bắt chước hoàn chỉnh hơn nữa còn nhảy rất tốt. Vì vậy ngoài nhảy Latin cùng một vài vũ đạo dân tộc, là nàng học ở tiểu học. Còn múa cột là khi nàng lên nửa năm cao tam, cùng bạn tốt mượn chứng minh thư của hai tỷ tỷ đại học, trà trộn vào một vài hộp đêm, phòng khiêu vũ học được, còn những vũ đạo khác nàng đều học trên TV. Cho nên Mạnh Hiểu Dư ngoài ca hát không tệ, bản lĩnh vũ đạo của nàng cũng không tệ, hơn nữa khi học trung học, Mạnh Hiểu Dư có một khoảng thời gian mê tiểu thuyết của Kim gia gia, nàng thích nhân vật Hoàng Lão Tà trong Anh Hùng Xạ Điêu cùng Thần Điêu Đại Hiệp, vì muốn đến gần đến nhân vật mình thích Hoàng Lão Tà Hoàng Dược Sư, Mạnh Hiểu Dư đã lấy tiền tiêu vặt mình tiết kiệm thật lâu, mua một cây sáo trúc màu xanh trên mạng giống với sáo Bích Ngọc của Hoàng Lão Tà, sau đó ôm cây sáo kia tìm cô cô tinh thông nhiều loại nhạc cụ của nàng, học cách thổi sáo. Mà cô cô của Mạnh Hiểu Dư xác thật là một cô cô tốt, cũng là một lão sư tốt. Vì bồi dưỡng tình yêu nghệ thuật của chất nữ nhà mình, không chỉ dạy Mạnh Hiểu Dư thổi sáo còn dạy nàng học đàn tranh, piano. Vì thế Mạnh Hiểu Dư từng mãnh liệt kháng nghị cô cô kính yêu của mình nhưng đều bị cô cô làm lơ không thấy.

Vì vậy, việc lên đài với Mạnh Hiểu Dư là không thành vấn đề. Nhưng Mạnh Hiểu Dư không muốn lên đài biểu diễn! Không phải nàng xem thường nữ tử thanh lâu nên không muốn lên đài thanh lâu biểu diễn. Mà nàng sợ tỷ muội Hàn Như Băng sẽ thu thập mình, vốn hai người đã nói với nàng, không có các nàng đi cùng, Mạnh Hiểu Dư không được tự mình ra cửa. Vì các nàng sợ Mạnh Hiểu Dư quá đơn thuần, sợ người không có ý tốt sẽ thương tổn nàng. Cũng vì Mạnh Hiểu Dư quá đơn thuần, cho nên rất dễ bị ngươi có ý xấu bắt đi. Hai người nghĩ đến an toàn của Mạnh Hiểu Dư, cũng nghĩ đến hạnh phúc của chính mình. Tỷ muội Hàn Như Băng không biết đã nói bao nhiêu lần với Mạnh Hiểu Dư, không được nhân lúc các nàng không ở đây mà một mình chạy ra ngoài chơi. Hơn nữa còn tìm Dạ Hàn cũng vài người võ công không tệ bảo hộ, trông chừng Mạnh Hiểu Dư.

"Vốn Như Băng tỷ tỷ cùng Như Sương tỷ tỷ không cho mình nhân lúc các nàng đi lén ra ngoài chơi, hiện tại mình chẳng những đi lén, còn chạy đến thanh lâu chơi, nếu mình ở đây nửa tháng bị Như Băng tỷ tỷ biết được, không biết sẽ thu thập mình như thế nào?" Nghĩ đến đây, Mạnh Hiểu Dư lại nghĩ đến phương pháp trừng phạt của hai tỷ muội Hàn Như Băng lần trước, vì thế trong lòng kiên quyết lắc đầu, cảm giác bị trói trên giường, sau đó, bị tỷ muội Hàn Như Băng giày vò cả đêm, Mạnh Hiểu Dư không bao giờ muốn trải qua nữa.

Vì thế nghĩ đến đây, Mạnh Hiểu Dư tính cự tuyệt điều kiện của Yên Như Mị. Nhưng khi nàng ngẩng đầu lên nhìn Yên Như Mị, chuẩn bị cự tuyệt. Vừa mở miệng, giọng còn chưa phát ra. Mạnh Hiểu Dư cúi đầu nghĩ "Nhưng người ta cũng muốn xem đại mỹ nữ trong lời nàng là thế nào! Mình đã bỏ rất nhiều công sức cùng ngân phiếu mới có thể vất vả trốn thoát, đến thanh lâu mà mình mong đến trong một đoạn thời gian, kết quả không nhìn, vậy không phải quá đáng tiếc sao?" Nghĩ vậy, Mạnh Hiểu Dư muốn đáp ứng, vì thế nàng ngẩng đầu nhìn Yên Như Mị, sau đó cúi đầu, trong lòng nghĩ: "Không được sẽ bị Như Băng tỷ tỷ cùng Như Sương tỷ tỷ thu thập." Nghĩ vậy, Mạnh Hiểu Dư lại ngẩng đầu muốn cự tuyệt, nhưng chưa lên tiếng lại cúi đầu nghĩ: "Nhưng không gặp được mỹ nữ, người ta không cam lòng!" Vì thế Mạnh Hiểu Dư tiếp tục rối rắm giữa xem mỹ nữ cùng bị tỷ muội Hàn Như Băng thu thập.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip