Mưa " ướt át"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
-Em còn nhớ mãi lúc em nghe tiếng xe chị rời khỏi nhà, em buồn không tả nổi.
- Chị xin lỗi.
- Đó hông phải lỗi chị. Lúc chị đi thì em vô phòng dọn đồ. Em cũng định kiếm cuốn nhật kí của chị, để em biết chị suy nghĩ gì.
- Rồi em thấy không.
- Dạ hông.
- Chị giấu rồi sao em thấy được.
- Bởi vậy mới ra cớ sự phía sau nè.
- Nói đi, em làm chị nóng ruột quá.
Thái Anh xiết chặt bàn tay Lệ Sa.

Chuyện phải kể từ giây phút Thái Anh cúi người kiếm cuốn sổ, nhìn qua sau lưng cô thấy một dáng người quen thuộc bước vào phòng, nhưng người đó không phải Lệ Sa mà là Tình.

Tình bước đi với dáng vô cùng lạ, như kiểu anh đã say, trên người anh mùi rượu cứ phảng phất.

Thái Anh thấy thế thì sợ hãi. Tình đóng cửa một cái gầm. Lao như tên về phía Thái Anh. Tình trói hai tay Thái Anh lại chỉ bằng một tay. Kề sát mặt với Thái Anh. Hà một hơi rượu nồng nặc vào cổ Thái Anh, ánh mắt đảo điên nhìn xuống ngực của Thái Anh.

Lúc này Thái Anh la lên tha thiết, không hiểu sao, thường ngày nhà sau nhộn nhịp nhưng giờ không một bóng người.

Hắn hôn vào cổ Thái Anh, nàng vùng vẫy trong vô vọng, nàng khóc nấc lên rất nhiều nhưng dường như mọi thứ nàng làm chỉ kích thích bản tính cặn bã của một tên khốn nạn.

Hắn không dừng lại, dùng hai chân mình tách chân Thái Anh để mình nằm giữa hai chân nàng, hắn ngồi dậy, dùng sức trâu mà bứt đi áo Thái Anh, may sao chỉ đứt hai cúc áo đầu tiên, hắn không nhìn thấy gì cả. Nhưng nhiêu đó cũng đủ kích thích hắn, hắn lao vào như một tên điên, nhưng chưa kịp chạm tới làn da thịt trắng mịn ấy.

Thái Anh đã nhanh tay với bình hoa bên cạnh giường, đạp thẳng vào đầu hắn, máu chảy. Thái Anh nhanh chân thoát khỏi, đôi chân nàng như bị đóng băng, nàng quá hoảng sợ.

Chạy chưa được ba bước, đã bị Tình nó ôm từ đằng sau, Thái Anh bị bổ nhào về phía trước, nàng chới với mà nắm phải chiếc khăn trải bàn, đèn dầu bị đổ, cháy, cháy từng chút. Hắn và nàng không ai hay biết cả. Bởi hắn đã đè chặt nàng xuống nền đất, Thái Anh cứ khóc mãi. Hắn đã tự lột áo của hắn, một bờ vai rộng của thằng đốn mạc, Tình áp chặt mình vào Thái Anh, đưa vào cổ nàng. Đến khi lửa đã cháy hết kệ sách, lửa đã cháy to mà hắn cũng không chịu dừng.

Bỗng từ đâu bà hai bước vô, kêu thằng Tình chạy ra ngoài vì ông Lạp đã về. Hắn vừa chạy ra, bà hai đã cầm cái chày phía sau, đập một cái thật mạnh vào đầu Thái Anh, nàng ngất lịm, bà định đập thêm một cái nữa thì thằng  Tình nó không biết, từ đâu la oán lên. Thì ra lửa đã cháy nửa căn rồi. Bà hai lật đật chạy ra, ngay lúc ấy Dậu lại thấy và nhầm tưởng đó là mợ hai Thái Anh của nó.

- Trời ơi.
Lệ Sa hét lên mà đâm mạnh con dao vào trái xoài đang gọt.

- Khốn nạn, tôi sẽ giết bã ngay cho em, xé xác thằng Tình đó.
- Lệ Sa bớt nóng, dù gì giờ em và Lệ Sa vẫn ngồi đây mà.
- Chị sẽ làm việc với Trí Tú, em yên tâm, nhất định chị sẽ bắt Tình về xé nó ra, còn bà hai chỉ cần bã về đây, chị sẽ nói ngay với cha. 

Thái Anh nhắm tịt mắt, ngã vào lòng Lệ Sa, nước mắt nàng chảy, nàng cảm nhân được sự bảo vệ, sự ấm áp mà một người nàng hết mực thương yêu.

- Thôi Lệ Sa, trưa rồi, vô nghỉ, ngoài đây gió lớn hông tốt.
- ừm được.

Ngày 29 Tết.

Chiếc xe của ông Lạp đã lăn bánh vào nhà, bước xuống là ba người, vì có cả Lạp Thế Bảo – đứa con trai duy nhất bị bệnh chậm phát triển được ông Lạp cho đi học và chữa bệnh trên Sài Gòn tốn không biết bao nhiêu tiền.

- Dạ thưa cha má mới về.
Thái Anh bước ra.

- ừm con, nè Thế Bảo, đây là chị dâu con, khoanh tay chào chị đi con.
- ....
- Thái Anh thông cảm nha con, em nó bị bệnh.
Bà hai lên tiếng. Làm mặt Thái Anh lúc này xanh ngắt.

- Dạ, dạ.
Giọng Thái Anh run lẩy bẩy, nàng nhớ mãi ánh mắt và cây chày ngày hôm đó.

Bỗng chốc bàn tay nàng được tay Lệ Sa lòng vào, không biết Lệ Sa ra khi nào.

- Trời ơi, Lệ Sa con tỉnh rồi.
Ông Lạp chạy lại ôm con mình.

- Dạ con khỏe rồi cha.
- Con tỉnh khi nào.
- Dạ con tỉnh được qua nay rồi.
Bà hai thấy Lệ Sa thì mắt nhìn trừng, bốn mắt họ nhìn nhau, như một thách thức đối phương. Họ chính thức đối đầu. Lệ Sa quyết định ra tay, cô không cho phép ai dám đụng Thái Anh.

- Thôi, mọi người vô nghỉ hết đi, chắc cha má   cũng mệt với em cũng mệt rồi.
Thái Anh lên tiếng phá tan bầu không khí.

Chiều tà, ông Lạp đang đứng tỉa cây thì Lệ Sa bước ra.

- Cha con có chuyện muốn nói.
- ừm, cha cũng có chuyện muốn nói.
Lệ Sa bất ngờ.

- Dạ vậy cha nói trước đi ạ.
- Nhà mình có tin vui con ạ, má hai con có thai rồi, thai được 2 tuần rồi.
- Hả....
Lệ Sa há hốc, bao nhiêu điều định nói đều chạy ngược vào bụng, không ngờ cha mình lại  còn khả năng làm người khác có bầu, bất ngờ hơn là bà hai.

Hèn chi lúc sáng, mặt bà ta không hề sợ hãi chút nào, còn mặt đối mặt, mắt đối mắt với Lệ Sa.

- Thế con định nói gì.
- À.... dạ con định hỏi cha muốn ăn gì, con vào nhờ vợ con nấu.
- Trời à, tưởng nó vô bếp nấu mình ăn, cuối cùng nhờ vợ. Nè nha không có hành Thái Anh nghe chưa.
- Hehe, thì sửa lại là cha muốn ăn gì, con nhờ Thái Anh chỉ con, con nấu cho cha ăn.
- ừm, hiểu thành ý rồi, nhưng hai con dành thời gian nghỉ ngơi hết đi, có con Dậu với Tèo với mấy đứa nhỏ nó làm được rồi, ăn gì chả được.
- Dạ vậy con xin phép cha con vô.
- ừm.

Buổi cơm tối diễn ra êm đềm.

8 giờ tối, cái đồng hồ quả lắc đã điểm.

Thái Anh đang ngồi đó thoa nước hoa Pháp vào cơ thể, này là Trân Ni mới tận Thái Anh, nói sẽ dễ ngủ.

Lệ Sa thì nằm đấy trằn trọc mãi, cô không hiểu, cô thấy ngày càng khó cho mình rồi, bà hai giờ còn có thêm cái thai.

Thái Anh bước lại gần, ngồi bên mép dường. Nàng nhìn chầm chầm vào Lệ Sa. Lệ Sa cứ nhìn lên trần nhà, không để ý thấy nàng.

Thái Anh hạ sát người thỏ thẻ vào tai Lệ Sa.

- Nước hoa em thơm hông.
Lệ Sa giật mình nhìn sang thì hỡi ôi nguyên ngực em đang đập vào mặt mình.

Lệ Sa trả lời thỏ thẻ.

- Thơm lắm em, còn trắng nữa.
Lệ Sa lao tới thì Thái Anh ngồi thẳng dậy, làm Lệ Sa quê xĩu.

- Nè, em kì quá nha, em chọc chị hả.
- ủa, vậy ai nói mình không phải đàn ông mà, không phải đàn ông sao thèm mấy cái này.
- ủa nói hồi nào, ai làm chứng.
Lệ Sa ngồi bật dậy, ôm ngược Thái Anh ngã vào lòng mình.

- Em đâu có biết, em thấy chị ghi trong cuốn này nè.

Thái Anh giơ quyển nhật kí lên.

- Trời, giấu trong phòng này rồi mà em cũng thấy hả.
- Đúng ời, chắc nhờ hổm giận em giấu chỗ mới nên giờ mới còn em đọc đây.
- Chứ còn gì nữa. Mà nè, thơm quá cho chị hôn một miếng.
Lệ Sa lao thẳng đầu mình chôn vào cổ Thái Anh.

- Em không những thấy nhật kí, em còn thấy cả những quyển sách biến thái của chị.
- Hả, em thấy gì, nó không phải đâu, nó chỉ đơn giản là sách giáo dục giới tính thôi.
- Giáo dục giới tính gì mà có hình như vậy, mà còn hai người hông mặc gì, chị tưởng em khờ hả.
- ủa sao lúc đầu mọi người đồn em khờ lắm sao giờ gì em cũng biết hết vậy.
- Người ta đồn ai mượn chị tin. Chị mới khờ á
- Hehe, được, chị khờ, cho khờ hôn vợ khờ một cái nào.
Lệ Sa lật ngược người, đặt Thái Anh xuống giường , môi chạm môi, hôn nàng say đắm.

Nụ hôn kéo dài đến khi hai người không còn không khí.

Họ dứt nụ hôn, sợi chỉ bạc ẩn hiện trong không gian hơi thở nóng hổi và cả thân đang rạo rực của cả hai.

Thái Anh câu cổ của Lệ Sa.

- Lệ Sa à, đàn ông hay không, không quan trọng. Bởi em không yêu con trai, không yêu con gái, em yêu chị. Và vô tình chị là con gái. Người con gái mà em yêu thương nhất.
-............
  Lệ Sa im lặng, nhìn vào môi, nghe từng lời nói như mật vào tai. Ánh mắt Lệ Sa thấm thiết vô ngần.

-Lệ Sa đêm nay hãy để em thực sự làm vợ của chị nha.

Tiếng mưa rơi nhẹ nhàng, từng giọt rơi va vào mái ngói nghe ướt át. Trong đây họ cũng "ướt át" không kém.
  —————————————-/////————————-
Sẽ ra sao nếu Au ra cảnh H nhỉ.

Cmt đi nha. Cmt là có chap. Au uy tín lắm á chài.

Yêu các bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip