25. Mất khống chế (nhập V)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Lý bộ trưởng cùng Dụ Thanh Dật đi tới chân núi mà mọi người tụ tập, bọn họ hôm nay buổi sáng tính toán leo núi, giữa trưa sẽ ăn cơm ở nhà ăn trên đỉnh núi.

Lý bộ trưởng đẩy đẩy Dụ Thanh Dật còn có chút không lấy lại tinh thần, hỏi: "Thanh Dật, ngươi nghĩ cái gì đấy?"

Dụ Thanh Dật đôi mắt một lần nữa lấy lại thần, hắn dường như đã nghĩ thông suốt, nhẹ nhàng thở ra một hơi, cười nói: "Không có gì, ta là đang suy nghĩ hẳn nên thế nào nói cho mọi người biết chuyện Hạ bí thư hỗ trợ diệt trừ sắc lang công ty."

Lý bộ trưởng nhìn ra được sự thoải mái trong nụ cười của Dụ Thanh Dật, âm thầm vừa lòng gật đầu.

Còn may Dụ Thanh Dật đối Hạ Chi Ngu cảm tình chưa sâu, bằng không chờ hắn rễ tình đâm sâu liền phiền toái. Tuy rằng Lý bộ trưởng không cảm thấy Hạ Chi Ngu sẽ buông Nguyễn Vụ mà chọn Dụ Thanh Dật, nhưng Hạ Chi Ngu rốt cuộc từng theo đuổi Dụ Thanh Dật, lỡ như ngày nào đó Nguyễn Vụ biết chuyện này, hiểu lầm Hạ Chi Ngu cùng Dụ Thanh Dật lưỡng tình tương duyệt thì không xong.

Thần tượng của hắn chỉ cần nhọc lòng vì công việc, ái tình khổ não hắn đều thế nàng ngăn lại.

Triệu Thăng ba người vốn tưởng rằng giữa trưa ở nhà ăn tùy tiện hỏi một người là có thể biết tiền căn hậu quả, nào biết gần 12 giờ trưa ba người tới nhà ăn lại phát hiện chỉ có mấy du khách bình thường, không có người nào thuộc tổng công ty.

Triệu Thăng ba người vội vàng liên hệ mấy Alpha ở chi nhánh khác dò hỏi tình huống, mới biết được người tổng công ty cùng nhau đi leo núi, còn không có trở về, phỏng chừng sẽ trực tiếp ăn trưa ở đỉnh núi.

Triệu Thăng nghe người nọ nói chuyện ngữ khí bình thường, rõ ràng còn không biết chuyện cảnh sát buổi sáng mang đi Chu Trọng, Tạ Lợi. Triệu Thăng chần chờ hỏi: "Lão Khâu, ngươi biết chuyện Chu Trọng cùng Tạ Lợi không?"

Lão Khâu nói: "Hai người bọn họ không phải có việc trước tiên về công ty sao, như thế nào nghe ngươi nói như là còn có chuyện khác?"

"Haiizzz...." Triệu Thăng thở dài, "Ta hôm nay trong lúc vô tình nghe nói hai người bọn họ ngày hôm qua căn bản không rời đi sơn trang, hôm nay buổi sáng mới bị cảnh sát mang đi. Nơi này khẳng định có việc, ta còn tưởng rằng ngươi trước kia cùng hai người họ chơi thân biết chút chuyện gì chứ."

"Không thể nói vậy a, ta sớm thấy hai người bọn họ không được, cùng ta không phải một loại người, đã thật lâu không có chơi cùng. Bất quá hai người bọn họ bị bắt cũng không kỳ quái, hồi trước còn chỉ là dùng tiền dụ dỗ Omega vô tri, hai năm nay càng ngày càng quá mức, khoảng thời gian trước Chu Trọng và Tạ Lợi cùng nhau dâm loạn một Omega vị thành niên còn đi học, dẫn đến người ta trầm cảm, bị gia trưởng tìm tới cửa, cũng may người nhà kia tương đối thiếu tiền, tốn phí bịt miệng sáu vị số mới không có làm to chuyện."

"Thế nhưng còn có việc này? Ta vẫn là lần đầu tiên nghe nói." Triệu Thăng kinh ngạc.

"Ngày hôm qua uống rượu về phòng hàn huyên một lát, hai người bọn họ tự mình khoe với ta." Lão Khâu nói, "Ngươi cũng đừng truyền ra ngoài a, bọn họ đặc biệt mang thù, ngày hôm qua còn nói bọn họ trước khi tới chơi xuân có mướn mấy gã tráng hán hung thần ác sát đến tiệm ăn nhà kia quấy rối, muốn đuổi cả nhà người ta ra khỏi thành phố A để trả thù. Coi chừng hai người họ hận ngươi, ngáng chân ngươi bây giờ."

Triệu Thăng lập tức nói: "Yên tâm đi lão Khâu, ngươi còn không biết ta sao, tuyệt đối giữ kín như bưng."

Cắt đứt cuộc gọi, Triệu Thăng nhìn về phía Vu Trù cùng Kha Miểu, hai người đều lắc đầu tỏ vẻ không có thu hoạch.

Triệu Thăng nén hưng phấn nói: "Ta mới từ lão Khâu kia biết cái tin tức."

Triệu Thăng chia sẻ tin tức cho hai người, cả hai cơ hồ lập tức minh bạch ý tưởng của Triệu Thăng, hai miệng một lời nói: "Đi tìm Nguyễn tổng!"

Sơn trang này thuộc về Nguyễn gia, cảnh sát tới Nguyễn Vụ không có khả năng không biết, như vậy Chu Trọng cùng Tạ Lợi bị bắt nhất định có quan hệ tới Nguyễn Vụ, có thể là nàng vừa lúc thấy hai người làm cái gì, tóm lại Nguyễn Vụ thực chán ghét loại sự tình này, càng chán ghét Chu Trọng cùng Tạ Lợi, nếu dùng chuyện mới vừa nghe được từ lão Khâu thỉnh cầu gặp mặt Nguyễn Vụ, Nguyễn Vụ nhất định sẽ không từ chối.

"Ta còn chưa từng vào tiểu viện tư nhân của Nguyễn tổng đâu, hôm nay thật là ngày lành, nói không chừng chúng ta có cơ hội đi vào tham quan tham quan."

Nói xong ba người nhìn nhau cười.

Hôm nay thời tiết đẹp, Hạ Chi Ngu không có hứng thú làm gì khác, Nguyễn Vụ ở trong phòng làm việc, nàng liền một mình ra sân vừa nằm phơi nắng vừa lướt mạng, một buổi sáng thời gian cứ như vậy trôi qua.

Giữa trưa nhân viên sơn trang đưa cơm trưa tới cho hai người, Hạ Chi Ngu bỗng nhiên cảm thấy ở trong viện ăn cơm cũng không tồi, nhìn cảnh đẹp núi xa hưởng thụ mỹ thực, quả thực là chuyện vui sướng trong đời.

Hạ Chi Ngu dọn xong đồ ăn cùng chén đũa, đi vào kêu Nguyễn Vụ.

Đến ngoài cửa phòng, Hạ Chi Ngu nhẹ nhàng gõ gõ cửa, chờ bên trong truyền đến một tiếng nhàn nhạt "Tiến", nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.

Trải qua sáng sớm cùng Nguyễn Vụ nói chuyện, Hạ Chi Ngu bỗng nhiên cảnh giác, mới phát hiện chính mình nửa tháng nay bởi vì Nguyễn Vụ phá lệ khoan dung mà làm không ít chuyện nàng không thích, nếu không phải Nguyễn Vụ khoan dung, nàng hiện tại rất có thể đã chết mất xác.

"Nguyễn tổng, nhân viên đưa tới cơm trưa, ta xem hôm nay thời tiết không tồi, liền bày ở ngoài sân, ngươi xem có thể chứ?"

Nguyễn Vụ đang tập trung xem văn kiện trên máy tính, nghe vậy bớt thời giờ nhìn nàng một cái, phát hiện Hạ Chi Ngu thế nhưng đứng ở cạnh cửa, giống như sợ đứng gần quá sẽ bị nàng mắng.

Nguyễn Vụ nhìn chằm chằm Hạ Chi Ngu không nói chuyện.

Có ý tứ gì? Liền bởi vì buổi sáng mình nói nàng vài câu mà bắt đầu chơi tiểu tính tình?

"Nguyễn tổng?"

Nguyễn Vụ thu hồi tầm mắt, nhàn nhạt nói: "Ta không đói bụng, ngươi ăn trước đi."

"Tốt Nguyễn tổng." Hạ Chi Ngu ngoan ngoãn trả lời, trực tiếp rời đi phòng ngủ Nguyễn Vụ, còn săn sóc mà giúp nàng đóng cửa phương tiện nàng tiếp tục yên tĩnh làm việc.

Nguyễn Vụ ngẩng đầu nhìn cửa, chậm rãi nhíu mày lại.

Nàng vừa rồi nói như vậy chính là cho Hạ Chi Ngu một bậc thang. Chỉ cần Hạ Chi Ngu khuyên nàng không cần làm việc trước hết ăn cơm, nàng liền sẽ thuận thế đồng ý.

Kết quả Hạ Chi Ngu thế nhưng không thèm khuyên, trực tiếp đi rồi?

A, trước kia nhưng thật ra không phát hiện Hạ Chi Ngu tính tình lớn như vậy, ỷ vào mình không cùng nàng so đo, dám ở trước mặt mình dập cửa (?) rời đi, không muốn tiếp tục làm việc cho mình nữa hay gì.

Hạ Chi Ngu quyết tâm làm một cô thư ký ngoan ngoãn hiểu chuyện, tổng tài nói cái gì chính là cái đó, tuyệt đối không phản bác, tuyệt đối không khuyên giải.

Từ phòng ngủ ra tới, thật sự như lời Nguyễn Vụ nói, Hạ Chi Ngu ngồi vào ghế đá, cầm lấy đũa, tính toán ăn trước.

Nào biết mới vừa quyết định sẽ ăn món gì trước, Nguyễn Vụ đột nhiên mở cửa từ bên trong đi ra, lập tức đi đến ngồi xuống đối diện nàng.

Hửm? Nhanh như vậy liền thay đổi chủ ý?

Hạ Chi Ngu áp xuống đáy lòng kinh ngạc, lập tức đưa đôi đũa cho Nguyễn Vụ, "Nguyễn tổng, đũa đây." Hoàn toàn không hỏi nàng vì cái gì thay đổi chủ ý.

Nguyễn Vụ trong lòng hơi buồn, Hạ Chi Ngu nhất định là cố ý.

Nàng tiếp nhận đũa, lạnh lùng nói: "Hạ bí thư, cơm nước xong giúp ta sửa sang lại tư liệu."

"Tốt Nguyễn tổng."

"Ngày mai đi làm, kêu bộ pháp vụ đưa ra thông báo về chuyện Chu Trọng Tạ Lợi."

"Tốt Nguyễn tổng."

"Ngày mốt cùng ta tham dự Tạ gia thương vụ tiệc tối, mua một bộ lễ phục."

"Tốt...... Nguyễn tổng, ta không có tiền mua lễ phục." Một bộ lễ phục ít nhất bốn vị số, lễ phục mà nàng mặc ngày hôm qua vẫn là trước kia "Hạ Chi Ngu" vì tham gia tiệc tối xa hoa mà rưng rưng nước mắt mua tới.

Rốt cuộc không lại nghe thấy ba chữ "Tốt Nguyễn tổng", Nguyễn Vụ giữa mày hơi giãn, "Công ty chi trả cho ngươi."

"Tốt Nguyễn tổng!"

Nguyễn Vụ: "......"

Hai người không phải lần đầu tiên cùng nhau ăn cơm, từ trước Hạ Chi Ngu ăn đến cái gì ngon đều sẽ trực tiếp dùng đũa công gắp vào chén Nguyễn Vụ, Nguyễn Vụ nếm cảm thấy xác thật hợp khẩu vị của mình liền cam chịu hành vi này.

Hôm nay Nguyễn Vụ trước động đũa tùy tiện gắp một món, tiếp theo không động đũa nữa, nhìn Hạ Chi Ngu đem tất cả đồ ăn đều hưởng qua, chờ nàng đem hương vị tốt gắp bỏ vào chén mình.

Nhưng mà Hạ Chi Ngu cũng không có giúp nàng gắp đồ ăn.

Sắc mặt Nguyễn Vụ càng thêm lạnh lẽo, nàng đã chủ động ra tới cùng ăn cơm, Hạ Chi Ngu còn không có nháo đủ tính tình?

"Nguyễn tổng, ngươi không ăn sao?" Hạ Chi Ngu ngẩng đầu phát hiện Nguyễn Vụ lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng, cơ hồ không có động đũa, hỏi một câu.

"Không muốn ăn." Nguyễn Vụ cố ý lãnh đạm mà nói, "Xem ra Hạ bí thư ăn thật sự ngon."

Hạ Chi Ngu cười nói: "Sơn trang đồ ăn đều thực hợp khẩu vị ta. Nguyễn tổng, có cần kêu nhân viên công tác đưa thêm vài món ăn khác lại đây không?" Hạ Chi Ngu áp xuống xúc động muốn thuyết giáo Nguyễn Vụ, nhẹ nhàng đề ra kiến nghị.

"Không cần." Tức muốn no rồi, đưa tới bao nhiêu đều ăn không vô.

"Tốt Nguyễn tổng." Hạ Chi Ngu lên tiếng không có lại khuyên, liền tiếp tục ăn phần mình.

Nguyễn Vụ trừng mắt nhìn đỉnh đầu đen nhánh của Hạ Chi Ngu, phía trước rõ ràng là Hạ Chi Ngu hiểu lầm ý mình, chính mình đã dung túng nàng hai lần, nàng còn muốn thế nào.

Những người khác thích nàng, muốn gặp nàng thậm chí còn không gặp được.

Đúng lúc này tiếng chuông đi động của Nguyễn Vụ vang lên, Nguyễn Vụ thấy ghi chú, dừng một chút, tiếp nghe.

"Triệu tổng."

Triệu Thăng? Hạ Chi Ngu lập tức cảnh giác mà ngẩng đầu, chú ý biểu tình Nguyễn Vụ. Nàng nghe không thấy đối diện nói cái gì, chỉ thấy Nguyễn Vụ giữa mày càng nhăn càng chặt, ngữ khí lại càng ngày càng ôn hòa.

"Thế nhưng còn có chuyện khác."

"Được, các ngươi lại đây đi, giáp mặt nói."
Nguyễn Vụ ngắt cuộc gọi.

Hạ Chi Ngu thập phần kinh ngạc, Nguyễn Vụ thế nhưng kêu Triệu Thăng tới tiểu viện tư nhân, rốt cuộc đã xảy ra cái gì?

"Nguyễn tổng, ngươi......" Hạ Chi Ngu nhịn không được lo lắng Nguyễn Vụ, nhưng nói đến một nửa lại ngậm miệng, Omega đại nữ chủ trong lòng đều có tính toán trước, nàng vẫn là nhiều lo lắng cho mình đi.

Nguyễn Vụ cho rằng Hạ Chi Ngu muốn hỏi, chờ nàng hỏi. Nào biết Hạ Chi Ngu giống như là bị người che miệng, hỏi chuyện đột nhiên im bặt.

Nguyễn Vụ: "......"
Nàng hạn chế nơi nào là Hạ Chi Ngu, rõ ràng là tự hạn chế chính mình.

"Triệu Thăng nói hắn nghe nói Chu Trọng cùng Tạ Lợi sáng nay bị cảnh sát mang đi, muốn lại cung cấp thêm ít chứng cứ phạm tội của hai người."

"Bọn họ còn có phạm tội nghiêm trọng khác sao?" Bằng không Nguyễn Vụ sẽ không dễ dàng đồng ý đối phương yêu cầu.

"Ừ, tội dâm loạn chỉ có thể nhốt bọn họ hơn mười ngày, Triệu Thăng nói là chuyện mà hắn biết đến có thể đem hai người nhốt mười năm."

"Vậy ta trước không ăn." Hạ Chi Ngu rất rõ tâm tư của những kẻ theo đuổi Nguyễn Vụ, Triệu Thăng ba người đã biết nàng lần thứ hai phân hoá thành Alpha, nàng đi theo bên cạnh Nguyễn Vụ làm thư ký đã đủ chướng mắt những người đó, nếu là làm cho bọn họ biết nàng cũng ở tại tiểu viện, chính mình tuyệt đối sẽ xuất hiện ở trong danh sách ám sát của bọn họ.

Nguyễn Vụ cũng biết những kẻ theo đuổi mình điên cuồng tới cỡ nào, cho nên không có ngăn lại Hạ Chi Ngu.

Hạ Chi Ngu đem đồ ăn cùng chén đũa đều đóng gói cất vào trong một cái hộp kín, đem hộp đặt lên cái bàn trong phòng nghỉ mát, tiếp theo đi phòng khách thu dọn giường xếp cùng vật phẩm tư nhân khác bỏ vào phòng ngủ Nguyễn Vụ.

Triệu Thăng bọn họ cùng lắm là ở viện ngoài, phòng khách có khả năng sẽ tiến, nhưng bọn họ tuyệt đối không dám tiến phòng ngủ Nguyễn Vụ.

Hạ Chi Ngu thu thập xong không lâu, đứng ở một bên xem Nguyễn Vụ mở ra máy tính làm bộ xử lý công việc, thế nhưng có chút cảm động. Hoá ra Nguyễn Vụ cũng sẽ vì không để nàng bại lộ mà làm bộ công tác.

"Leng keng ——" chuông cửa vang lên.

Hạ Chi Ngu cùng Nguyễn Vụ liếc nhau, điều chỉnh tốt trạng thái, đi đến cửa ấn xuống chốt mở, cánh cửa kim loại chậm rãi mở ra, nguyên bản trên mặt mang cười Triệu Thăng ba người thấy Hạ Chi Ngu, lập tức tắt ngóm.

"Hạ bí thư? Sao ngươi lại ở chỗ này? Ngươi tới bao lâu rồi?" Vu Trù hỏi.

Hạ Chi Ngu cười nói: "Triệu tổng, ta cũng là mới vừa bị Nguyễn tổng kêu tới, Nguyễn tổng nói sự tình khẩn cấp, làm ta mau một chút, ngươi xem giày ta đều là chạy tới gấp gáp dính đầy bụi đất."

"Nguyễn tổng đang ở trong tiểu viện chờ vài vị, mời vào."

Triệu Thăng cẩn thận đánh giá Hạ Chi Ngu, thấy giày nàng xác thật có bụi đất, không phát hiện có cái gì không đúng, ba người lúc này mới thu hồi ánh mắt đi vào tiểu viện.

Nguyễn Vụ đang làm bộ xử lý công việc, làm bộ chuyên chú nhìn máy tính.

Triệu Thăng ba người đi đến cách đó không xa đứng lại, sợ quấy rầy chọc giận nàng.

Ai không biết Nguyễn Vụ yêu nhất chính là công việc.

Ngươi ở những mặt khác như thế nào quấy rầy nàng đều sẽ không nổi giận, nhưng nếu là gây trở ngại nàng làm việc, Nguyễn Vụ sẽ không cho ai mặt mũi hết, liền chờ đối diện gương mặt lạnh băng của nàng đi.

Bọn họ tới là muốn được khen, chứ không phải tới để ăn mắng.

Hạ Chi Ngu thấy mấy người biểu hiện, trong lòng kinh ngạc, nàng trước kia không thiếu bởi vì sự tình các loại trực tiếp đánh gãy Nguyễn Vụ công tác. Nguyễn Vụ chưa từng cùng nàng so đo.

Nguyên lai Alpha thích nàng cũng không dám quấy rầy nàng, như vậy xem ra, Nguyễn Vụ đối nàng giống như không chỉ là khoan dung......

Vì không ở trước mặt ba người đột hiện chính mình đặc biệt, Hạ Chi Ngu cũng lẳng lặng mà đứng ở một bên chờ Nguyễn Vụ làm xong việc, không có quấy rầy nàng.

Ba người âm thầm quan sát hành vi của Hạ Chi Ngu, lúc này mới chân chính yên lòng.

Bọn họ không phải sợ Alpha tiếp cận Nguyễn Vụ, sợ chính là Nguyễn Vụ đối Alpha nào đó đặc biệt.

Hạ Chi Ngu đi theo bên cạnh Nguyễn Vụ đã đủ đặc biệt, nếu còn có thể như không có việc gì quấy rầy Nguyễn Vụ làm việc, người này mới là thật sự không thể lưu.

Năm phút sau, Nguyễn Vụ khép lại máy tính xoa xoa giữa mày thả lỏng đôi mắt, nhìn lại mới thấy Triệu Thăng ba người, nàng kinh ngạc mà đứng lên, "Các ngươi tới bao lâu rồi, như thế nào không nhắc nhở ta?"

Kha Miểu lập tức cười nói: "Đều nói người chuyên tâm làm việc là có mị lực nhất, chúng ta vừa vào cửa đã bị bộ dáng nghiêm túc của Nguyễn hấp dẫn, đã quên muốn động."

"Tới bên này ngồi, chúng ta vừa uống trà vừa nói." Nguyễn Vụ phân phó Hạ Chi Ngu, "Hạ bí thư, phòng khách tủ kính tầng thứ ba có sơn trang năm nay mới ra trà xanh, ngươi lấy pha một ấm."

Hạ Chi Ngu ứng tiếng hướng bên trong đi, đi một nửa bỗng nhiên quay đầu lại có chút xấu hổ nói: "Nguyễn tổng, ta không biết ấm trà chén trà vài thứ kia ở đâu."

Nguyễn Vụ nói: "Liền ở tầng trên của tầng lá trà."

"Tốt Nguyễn tổng." Hạ Chi Ngu lúc này mới đi vào phòng khách.

Triệu Thăng ba người yên tâm mà thu hồi tầm mắt. Xác nhận Hạ Chi Ngu không như thế nào tới qua tiểu viện. Cho dù tới cũng là vì trợ giúp công việc cho Nguyễn Vụ.

Bốn người cười nói chuyện một lát, Hạ Chi Ngu bưng mâm trà đi ra, đặt trên bàn đá trước mặt bốn người.

Kha Miểu giống như vô tình hỏi: "Hạ bí thư ở đâu lấy nước nóng?"

Hạ Chi Ngu nói: "Kha tổng, trong phòng khách có máy nước nóng, ta liền trực tiếp dùng." Nàng bỗng nhiên phản ứng lại đây, có chút lo lắng hỏi Nguyễn Vụ, "Nguyễn tổng, này đó trà có phải hay không hẳn là dùng nước sơn tuyền để pha?"

Nguyễn Vụ nói: "Máy nước nóng chính là độ ấm thích hợp nước sơn tuyền."

Hạ Chi Ngu thở ra nhẹ nhõm, "Ta còn tưởng rằng ta lãng phí trà ngon của Nguyễn tổng."

Rót trà cho bốn người xong, Hạ Chi Ngu đứng ở một bên nghe bọn hắn nói chuyện, quy quy củ củ, không hề không có ánh mắt mà xen ngang gia nhập.

Nguyễn Vụ nói: "Các ngươi uống trước chút trà, rồi nói chính sự."

Triệu Thăng ba người đều học Nguyễn Vụ nhấp một hớp nước trà, khen một hồi, Triệu Thăng mới ở trong ánh mắt tò mò của Nguyễn Vụ đem chính mình từ lão Khâu nơi đó nghe được sự tình cùng Nguyễn Vụ nói.

"Hiện tại người nhà kia phỏng chừng dữ nhiều lành ít, lúc mới nghe ta cũng không để trong lòng, tưởng là tin vịt, rốt cuộc Chu Trọng Tạ Lợi ngày thường ở trước mặt chúng ta làm bộ làm tịch thật sự không tồi, chưa từng có người hoài nghi hai người bọn họ, không nghĩ tới bọn họ sẽ làm ra loại chuyện này, thật là không thể tưởng tượng."

Nguyễn Vụ cùng Hạ Chi Ngu thấy hắn nhắc tới sự kiện kia tránh nặng tìm nhẹ, liền biết hắn nhiều nhất chỉ là biết Chu Trọng Tạ Lợi bị cảnh sát mang đi, căn bản không biết nguyên nhân bị mang đi là gì.

Nguyễn Vụ nói: "Đúng vậy, ngày đó ta bị người kêu tới ta cũng thực kinh ngạc, không ngờ Chu Trọng Tạ Lợi đã phát rồ đến mức ngay cả Alpha cũng không buông tha."

Triệu Thăng Vu Trù cùng Kha Miểu khiếp sợ mà âm thầm liếc nhau. Hoá ra bọn họ là vì dâm loạn Alpha mà bị giải đi.

Đến nỗi là Alpha nào làm cho bọn họ sắc mê tâm khiếu không cần nói cũng biết, tiệc tối hôm qua, dẫn người chú mục nhất chính là Hạ Chi Ngu.

"Hạ bí thư, ngươi chịu ủy khuất." Triệu Thăng làm bộ đã sớm biết tin, quay đầu lại quan tâm nói.

"Không có gì Triệu tổng, ta uống say sức lực khá lớn, bọn họ tối hôm qua chưa kịp đụng tới, đã bị ta đá văng." Hạ Chi Ngu tươi cười thuần lương.

"Đá, đá văng?" Vu Trù kinh ngạc.

Đó chính là hai Alpha, còn là Alpha nam, nếu hắn không có nhớ lầm, Hạ Chi Ngu tối hôm qua mang giày cao gót, đi đường đều không tiện, nàng còn có thể đứng vững đá văng hai Alpha nam?

"Hoá ra Hạ bí thư sức lực lớn như vậy." Kha Miểu nói.

Hạ Chi Ngu ngượng ngùng nói: "Trước kia không có sức lực lớn như vậy, lần thứ hai phân hoá về sau thể chất biến tốt lên, hơn nữa sau khi uống rượu lực lượng thêm thành, mới có thể một chân đá bay hai người."

"Ta tối hôm qua liền suy nghĩ, bọn họ nếu dám đối với Alpha xuống tay, thuyết minh bọn họ không phải lần đầu tiên làm loại sự tình này, tổng công ty lại có bao nhiêu nhân viên từng tao ngộ móng heo của bọn họ, còn người ngoài công ty thì sao? Ta nguyên bản cảm thấy tội dâm loạn đối bọn họ tới nói quá nhẹ, đang muốn tìm người đi điều tra, không nghĩ tới Triệu tổng thế nhưng biết chút sự tình của bọn họ. Bất luận như thế nào, ta đại biểu công ty cảm tạ ngươi cung cấp manh mối, điều tra ra chứng cứ hoàn chỉnh rồi, ta sẽ trực tiếp giao cho cảnh sát xử lý, hộ nhân gia kia ta cũng sẽ tìm người bảo hộ."

Triệu Thăng ba người nghe xong Nguyễn Vụ nói, không biết vì sao trong lòng hơi rén.

Nguyễn Vụ đối đãi Chu Trọng Tạ Lợi thủ đoạn không thể nói không tàn nhẫn, bọn họ một bên vì Nguyễn Vụ như vậy mà mê muội, một bên ở trong lòng dâng lên sợ hãi.

Nếu chuyện ba người mưu đồ bí mật đã lâu bị Nguyễn Vụ phát hiện, kết cục nhất định sẽ thảm hại hơn.

"Buổi chiều 5 giờ phải lên đường về công ty, Triệu tổng Vu tổng Kha tổng tranh thủ còn thời gian chơi nhiều một chút, ta còn ít công việc muốn xử lý, liền không tiễn các ngươi." Nguyễn Vụ bưng trà tiễn khách.

Triệu Thăng ba người lưu luyến không rời mà đứng dậy, Nguyễn Vụ tự mình đưa bọn họ ra ngoài cửa, Hạ Chi Ngu cũng đi theo cùng nhau ra ngoài, "Nguyễn tổng, nếu không có chuyện gì khác, ta liền đi trở về."

Nguyễn Vụ gật đầu: "Đi đi."

Nhìn Hạ Chi Ngu cùng Triệu Thăng ba người cùng nhau đi xa, Nguyễn Vụ ánh mắt dần dần trầm xuống.

Trải qua vừa rồi một loạt thử, Hạ Chi Ngu thuận lợi bị loại bỏ khỏi danh sách cảnh giác của ba người.

Triệu Thăng Vu Trù cùng Kha Miểu đối đãi Hạ Chi Ngu thái độ đều nhiệt tình lên.

"Hạ bí thư, ngươi giống như còn nhỏ hơn Nguyễn tổng vài tuổi, chúng ta ba người đều lớn hơn ngươi, gọi là gì Triệu tổng Vu tổng Kha tổng quá khách sáo, về sau trực tiếp kêu ta Triệu ca, kêu hắn Vu ca, còn đây là Kha tỷ."

Hạ Chi Ngu làm như hoảng sợ, vội vàng xua tay, "Triệu tổng, này nhưng không được, ta chỉ là một thư ký quèn, làm sao có thể cùng vài vị tổng giám đốc xưng huynh gọi đệ."

Triệu Thăng đưa mắt ra hiệu cho Vu Trù Kha Miểu, hai người nháy mắt đã hiểu.

Vu Trù cười nói: "Đây là Tiểu Hạ ngươi khách khí, anh hùng không hỏi xuất xứ, chúng ta chính là đơn thuần thưởng thức tính cách ngươi, nói cái gì xứng không xứng."

"Đúng thế, hôm nay ta lần đầu tiên gặp ngươi liền cảm thấy cùng ngươi có duyên, ngươi cùng một người em họ của ta đặc biệt giống, nhưng nàng không có vận khí tốt như ngươi, có thể lần thứ hai phân hoá thành Alpha." Kha Miểu nói, gỡ xuống chiếc đồng hồ nữ tinh xảo trên cổ tay, cầm lấy tay Hạ Chi Ngu, muốn giúp nàng mang lên, "Chiếc đồng hồ này là ta mua trước đó không lâu, vẫn luôn đều thực thích, nhưng cổ tay của ta không đủ tinh tế trắng nõn, không có đẹp như ngươi, ta vừa thấy tay ngươi liền biết chiếc đồng hồ này tìm được chủ nhân chân chính của nó."

Hạ Chi Ngu bị ba người vây quanh, muốn tránh cũng tránh không thoát, chỉ có thể "bất đắc dĩ" mà nhìn Kha Miểu mang lên đồng hồ cho nàng.

Nàng hiện tại trên cơ bản đã biết Triệu Thăng ba người muốn làm cái gì, nếu cự tuyệt quá mức rõ ràng, chỉ sợ sẽ khiến ba người cảnh giác, không bằng lá mặt lá trái.

"Cảm ơn Kha tỷ tặng đồng hồ, ta đây từ chối thì bất kính." Hạ Chi Ngu thích không ngừng nâng lên cổ tay xem đồng hồ.

Triệu Thăng cười nói: "Xem ra ta và Vu ca của ngươi cũng phải đưa ngươi một phần lễ vật, bằng không tiếng ca này là nghe không được."

"Không phải ý tứ này." Hạ Chi Ngu vội vàng nói, lại vẫn là không kêu ca.

Triệu Thăng ba người trong lòng liền hiểu rõ, Hạ Chi Ngu là kẻ tham tiền.

Tham tiền càng tốt a, chỉ sợ ngươi không có nhược điểm.

"Ca hiện tại trên tay không có đồ vật gì thích hợp ngươi, đợi sau khi trở về ca nhất định bù cho ngươi."

Hạ Chi Ngu cười nói: "Không cần, như vậy có vẻ ta giống như thực để ý tiền, không cần thật sự không cần."

"Ta có Kha tỷ này chiếc đồng hồ là đủ rồi, nguyên bản ta còn không cảm thấy, nhìn kỹ, Kha tỷ cũng lớn lên rất giống một người chị họ của ta."

"Có duyên vậy sao." Triệu Thăng ở một bên cổ động, trong lòng khinh thường, tất cả đều là dựa vào đồng hồ đeo tay đeo ra duyên phận.

Bốn người cùng đi trong chốc lát, Hạ Chi Ngu trên cơ bản chỉ nguyện ý phản ứng Kha Miểu, còn lại hai người vừa nói lời nói, nàng tươi cười liền biến đạm, đem "biến sắc mặt" diễn đến vô cùng nhuần nhuyễn.

"Chúng ta tới rồi, Tiểu Hạ, chúng ta thêm liên hệ phương thức, có chuyện gì tốt tỷ cũng tiện cùng ngươi nói."

Hạ Chi Ngu ánh mắt sáng lên, "Cảm ơn Kha tỷ, ngươi còn tốt với ta hơn cả chị họ ta."

Hai người thân mật mà thêm WeChat. Triệu Thăng lấy ra di động, Hạ Chi Ngu lại nói: "Danh bạ liên lạc của ta đã đầy người, Kha tỷ vừa lúc là người cuối cùng."

"Tiểu Hạ, ca là thật sự thưởng thức ngươi, ngươi xoá xoá mấy người không liên lạc đi, ca cho ngươi mua lễ vật cũng tiện nói cho ngươi, hoặc là ngươi thích cái gì coi trọng cái gì, trong tay nhất thời quay vòng không được tiền, ca giúp ngươi trả tiền cũng phương tiện."

Vu Trù lý do cũng giống với Triệu Thăng.

Hạ Chi Ngu lúc này mới miễn miễn cưỡng cưỡng mà làm bộ xóa hai người bạn, thêm vào Triệu Thăng và Vu Trù.

Ba người đạt thành mục đích, tìm cái cớ cùng Hạ Chi Ngu tách ra.

Hạ Chi Ngu sợ có người theo dõi, tính toán ở bên ngoài đi dạo lại trở về.

Bất tri bất giác đi đến chân núi, đúng lúc gặp gỡ nhóm nhân viên ăn trưa ở đỉnh núi xong đi xuống.

Hạ Chi Ngu còn chưa lên tiếng, một đám người thấy nàng, kinh hỉ mà hét lên hướng nàng chạy tới.

"Hạ bí thư, chúng ta đều đã nghe chuyện tối hôm qua!"

"Hạ bí thư, cảm ơn ngươi!"

"Hạ bí thư, ta vì trước kia đối ngươi mắt lạnh xin lỗi, không nghĩ tới ngươi kỳ thật là một người tốt."

Hạ Chi Ngu nghe vậy vội vàng nói: "Trước kia ta xác thật có vấn đề, tạo thành bối rối cho các ngươi, là ta không đúng. Bất quá ta bảo đảm về sau ta nhất định sẽ làm người tốt."

Hạ Chi Ngu trước khi xuyên qua không thiếu đối mặt loại trường hợp này, ứng đối lên còn tính như cá gặp nước, trên cơ bản mỗi người vây quanh nàng đều sẽ không cảm thấy mình bị nàng vắng vẻ.

Bất quá mấy trăm người vẫn luôn vây quanh ở nơi này cũng không phải biện pháp, Chu tỷ ở bộ nhân sự đưa ra đề nghị thế Hạ Chi Ngu giải quyết vấn đề trước mắt.

"Chúng ta lập một group chat kéo Hạ bí thư vào không phải được rồi sao, như vậy mọi người có cái gì muốn nói đều có thể nói trong group, Hạ bí thư nếu nguyện ý liền sẽ trả lời ngươi."

"Biện pháp này tốt." Ở trong group, mỗi người đều có cơ hội cùng Hạ Chi Ngu nói chuyện, ở chỗ này lại chỉ có hàng phía trước vài người chiếm ưu thế.

Lý bộ trưởng chậm rì rì mà từ trên núi đi xuống, di động bỗng nhiên thường xuyên phát ra tin báo nhắc nhở, hắn nghi hoặc mà lấy ra di động xem, thì ra là có người kéo hắn vào một group chat mới lập, người trong group quá mức sinh động tin tức không ngừng đổi mới, hắn không thiết lập tắt thông báo cho nên vẫn luôn nhận được.

"Đột nhiên lập group mới làm gì?" Lý bộ trưởng nghi hoặc mà bắt đầu hướng lên trên kéo tin, thực mau, ba chữ "Hạ bí thư" đếm không hết ánh vào mi mắt.

Lý bộ trưởng trong lòng nhảy dựng, đây là có chuyện gì? Ai kéo Hạ Chi Ngu vào group?

Lý bộ trưởng nhanh chóng liên hệ chủ group là Chu tỷ.

Lý bộ trưởng: Chu tỷ, group mới kia là tình huống như thế nào a? Ta mới từ trên núi xuống, đều mau bị thông báo tin nhắn chấn điếc lỗ tai.

Chu tỷ: Ha ha Lý bộ trưởng, group này đặc biệt nha, Hạ bí thư cũng ở trong group! Mọi người nghe kể chuyện hôm qua, đều thực kích động, muốn cùng Hạ bí thư nói chuyện, ngươi nói mấy trăm người thì làm sao Hạ bí thư ứng phó kịp, ta liền đề nghị lập group, không nghĩ tới hiệu quả cũng không tệ lắm, về sau ai có vấn đề đều có thể ở trong group trực tiếp hỏi Hạ bí thư, cũng có thể trò chuyện riêng. Mọi người đều nói biện pháp này của ta thật tốt ha ha ha.

Lý bộ trưởng: Ha ha, là khá tốt.

Lý bộ trưởng cầm di động thiếu chút nữa phát điên. Hắn vừa rồi còn đang vì chính mình thế Nguyễn Vụ tiêu trừ một tình địch mà dương dương tự đắc, giây tiếp theo Nguyễn Vụ liền nhiều ra mấy trăm tình địch.

Liền Hạ Chi Ngu gương mặt kia dáng người kia còn có tính cách nàng hiện tại, có Omega cùng Beta độc thân nào nhìn thấy mà không mê? Còn trò chuyện riêng? Chu tỷ sẽ không sợ Hạ Chi Ngu là hải vương, đồng thời kết giao một đám đối tượng sao???

Này chỗ nào là group chat để tiện nói chuyện phiếm a, quả thực chính là vùng đất ngoại tình!

Không được, hắn cần thiết làm Chu tỷ đóng hình thức trò chuyện riêng.

Lý bộ trưởng: Chu tỷ, ta nghĩ nghĩ cảm thấy trò chuyện riêng không ổn. Không phải nói không tin nhân phẩm Hạ bí thư nhân, nhưng bằng vào Hạ bí thư hiện tại nhân khí, mọi người cùng Hạ bí thư hàn huyên cái gì khẳng định sẽ không nói cho những người khác, chẳng sợ bọn họ trò chuyện riêng tin tức không có gì ái muội, nhưng nhân ngôn đáng sợ, ghen ghét cùng ngờ vực sẽ làm người mất đi lý tính, lỡ như làm lời đồn nổi lên bốn phía, đối công ty hình tượng không tốt, Nguyễn tổng biết được cũng sẽ không cao hứng.

Lý bộ trưởng nhắn xong, thấp thỏm chờ Chu tỷ trả lời.

Chu tỷ: Là ta suy xét không chu toàn, Lý bộ trưởng ngươi nói rất đúng, có cái gì mà không thể ở trong group nói, trò chuyện riêng căn bản không cần thiết, ta đây liền đóng.

Lý bộ trưởng phí sức của chín trâu hai hổ rốt cuộc thuyết phục Chu tỷ tắt chức năng trò chuyện riêng, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng hắn nhanh chóng đánh lên tinh thần, còn có chuyện càng quan trọng chờ hắn.

Mọi người chỉ có thể ở trong group cùng Hạ Chi Ngu nói chuyện phiếm, như vậy càng tiện cho hắn giám sát, nếu hắn bận việc không có thời gian giám sát, còn có thể kêu lão bà hắn đăng nhập tài khoản thế hắn giám sát.

Lý bộ trưởng đều mau bị chính mình cảm động khóc, hắn dám nói toàn bộ Nguyễn thị thực nghiệp đều không có fan nào trung thành với Nguyễn tổng đến chết như hắn.

Hạ Chi Ngu vào group xong thuận lợi thoát thân, vừa đi về hướng tiểu viện vừa xem tin tức trong group.

Trong đấy trừ bỏ nàng cùng chủ group là hiện rõ tên, những người khác đều là dùng nick name, Hạ Chi Ngu phân không rõ ai là ai.

Bất quá Hạ Chi Ngu trí nhớ thực tốt, thường thường ở trả lời rất nhiều người vấn đề lúc sau, nàng còn sẽ nhớ rõ chính mình vừa mới cùng người nào đó nói qua cái gì, tiếp tục đề tài vừa rồi, biểu hiện này lại làm nàng thắng được hảo cảm của rất nhiều người.

Lý bộ trưởng nhìn chằm chằm di động cả buổi, nhìn đến đôi mắt đều đỏ, mắt thấy Hạ Chi Ngu càng ngày càng được hoan nghênh, thậm chí có người ban đầu chỉ muốn vào group để hóng hớt, cuối cùng cũng bị cuồng theo, Lý bộ trưởng quả thực sắp nôn ra máu.

Khống chế không được, Hạ Chi Ngu mị lực căn bản khống chế không được.

Hạ Chi Ngu cùng Triệu Thăng ba người rời đi rồi, Nguyễn Vụ tiếp tục ở đình viện xử lý công việc, thuận tiện chờ Hạ Chi Ngu trở về cùng nàng hảo hảo tán gẫu một chút.

Nhưng Hạ Chi Ngu vẫn không có trở về, dẫn tới khi làm việc Nguyễn Vụ căn bản vô pháp chuyên chú, hiệu suất còn chưa bằng một nửa ngày thường.

Ở khi Nguyễn Vụ nhịn không được muốn nhắn WeChat thúc giục, Hạ Chi Ngu rốt cuộc đã trở lại.

Cầm di động, cúi đầu mỉm cười, không biết cùng ai trò chuyện đến vui vẻ như vậy, trên cổ tay còn nhiều ra một chiếc đồng hồ nữ giá trị xa xỉ.

Vui mừng bí ẩn vừa mới dâng lên trong lòng nháy mắt biến mất, một lần nữa Nguyễn Vụ trở nên mặt vô biểu tình.

Hạ Chi Ngu không nghĩ tới Nguyễn Vụ mở sẵn cổng, đi vào đình viện lúc sau mới phản ứng lại đây ngẩng đầu.

Thấy Nguyễn Vụ còn ở trong sân, Hạ Chi Ngu lập tức thu hồi di động, nói: "Nguyễn tổng, ta có việc cùng ngươi nói."

"Ta cũng có việc cùng ngươi nói." Nguyễn Vụ ngữ khí lạnh lùng.

"Nguyễn tổng ngươi nói trước?"

"Ngươi nói trước." Nguyễn Vụ khép lại laptop, nâng nâng cằm ý bảo Hạ Chi Ngu ngồi xuống đối diện.

Hạ Chi Ngu ngồi xuống sau lập tức giơ lên cổ tay cho Nguyễn Vụ xem đồng hồ, "Nguyễn tổng, ngươi đoán đây là ai đưa?"

Bàn tay Nguyễn Vụ đặt dưới bàn đá thoáng chốc nắm chặt, Hạ Chi Ngu thật đúng là quỷ kế đa đoan, như vậy một hồi đã nghĩ đến dùng phương thức này kích thích nàng.

"Không đoán."

Nguyễn Vụ nhìn chiếc đồng hồ kia chỉ cảm thấy chướng mắt đến cực điểm, "Chỉ cần ngươi không có vi ước, ai đưa ngươi đồng hồ đều được."

Hạ Chi Ngu cho rằng Nguyễn Vụ còn bởi vì chuyện hai người lên giường mà tức giận, biểu tình có chút ngượng ngùng, "Nguyễn tổng, ngươi yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không lại vi ước."

Nàng không hề úp úp mở mở, tháo xuống đồng hồ đưa tới trước mặt Nguyễn Vụ, "Cái này là Kha Miểu cho ta."

Nàng đem chính mình như thế nào giả dạng bộ dáng tham tiền cùng Triệu Thăng ba người đối thoại từ đầu chí cuối thuật lại, Nguyễn Vụ biểu tình càng ngày càng nghiêm túc, nghe được cuối cùng Hạ Chi Ngu còn thêm WeChat bọn họ, rốt cuộc nhịn không được nói: "Không được, ngươi xoá WeChat bọn họ đi."

"Vì cái gì?" Hạ Chi Ngu khó hiểu, "Bọn họ đột nhiên đối ta như vậy nhiệt tình khẳng định có vấn đề, Nguyễn tổng ngươi không muốn biết bọn họ muốn làm gì sao?"

"Không muốn, bọn họ rất nguy hiểm, ta không cần ngươi vì ta đi mạo hiểm." Nguyễn Vụ sắc mặt căng chặt, không cần suy nghĩ liền nói.

Hạ Chi Ngu ngẩn ra, "Nguyễn tổng, ngươi......"

Nguyễn Vụ quay mặt đi, "Đừng hiểu lầm, ngươi chỉ là nhân viên bình thường trong công ty, làm việc thuộc về bổn phận của mình là được, không cần thiết tham dự loại sự tình này." Nói xong lại giấu đầu lòi đuôi mà giải thích một câu, "Đổi làm bất cứ nhân viên nào khác, ta đều sẽ không đề xướng bọn họ làm chuyện nguy hiểm."

Hạ Chi Ngu trên mặt không thể ức chế giơ lên tươi cười: "Ta biết, Nguyễn tổng. Ngươi là một người sếp tốt, rất quan tâm cấp dưới."

Bộ dáng Nguyễn Vụ giấu đầu lòi đuôi thật đáng yêu.

Quan tâm nàng cứ việc nói thẳng, nàng cũng sẽ không hiểu lầm. Hạ Chi Ngu xem qua tiểu thuyết, biết Nguyễn Vụ đối mặt người chân thành với nàng liền sẽ không có tự chủ quan tâm đối phương, nguyên lai nàng trong khoảng thời gian này làm cái gì Nguyễn Vụ đều thấy được.

Nàng đối Nguyễn Vụ quan tâm đều là thật, Nguyễn Vụ không có hiểu lầm thật sự là quá tốt.

Hạ Chi Ngu trên mặt tươi cười càng lúc càng lớn, Nguyễn Vụ nhịn không được nói: "Ngươi trước đừng cười, lời ta nói vừa rồi ngươi có nghe hay không."

"Nghe được nghe được." Hạ Chi Ngu thu hồi tươi cười, nghiêm túc cùng Nguyễn Vụ phân tích, "Nguyễn tổng, ngươi nếu đã biết bọn họ có nguy hiểm, thuyết minh ngươi đã bắt đầu điều tra bọn họ, hơn nữa đã nắm giữ một ít manh mối. Nhưng tựa như ngươi không hy vọng ta gặp phải nguy hiểm, ta cũng không hy vọng ngươi gặp phải nguy hiểm, cho nên ta cùng bọn họ bảo trì liên hệ rất cần thiết, bọn họ nếu có hành động gì tiết lộ cho ta, cũng tiện cho ngươi trước tiên an bài. Ngươi biết sức lực ta rất lớn, hai Alpha ở trước mặt ta đều không chịu nổi một kích, trừ phi có người đâm lén, bằng không mười người vây công ta đều sẽ không có việc gì."

Hạ Chi Ngu rõ ràng đã hạ quyết tâm phải làm chuyện này, Nguyễn Vụ biết cho dù nàng phản đối, Hạ Chi Ngu cũng có khả năng lén cùng mấy người kia liên hệ, như vậy ngược lại càng thêm nguy hiểm.

"Nếu ngươi kiên trì, ta có thể đồng ý, nhưng lúc sau ngươi cần thiết cùng ta một tấc cũng không rời."

"Vậy thời gian tan tầm thì sao?" Hạ Chi Ngu hỏi.

"Ngươi dọn đến ở nhà ta, tan tầm cũng cùng ta ở bên nhau, bằng không ta không yên tâm."

Hạ Chi Ngu nghĩ Nguyễn Vụ có tiền như vậy, trong nhà khẳng định có rất nhiều phòng, nàng đến ở nhà Nguyễn Vụ còn có thể cải thiện hoàn cảnh cư trú, tiết kiệm được một bút tiền thuê, "Tốt, trở về ta liền dọn đến ở nhà ngươi."

"Ngươi giúp ta tìm hai bảo tiêu kia, về sau liền vẫn luôn đi theo ta đi."

Đi theo Nguyễn Vụ chẳng khác nào đi theo Hạ Chi Ngu, Hạ Chi Ngu cười nói: "Được, ta trong chốc lát liên hệ bọn họ. Nguyễn tổng vì ta tiêu pha."

Hai bảo tiêu tiền lương nhưng không thấp.

"Tiền với ta mà nói là thứ không có giá trị nhất." Nguyễn Vụ trong lúc vô ý khoe một phen tài phú.

Hạ Chi Ngu nhận đồng gật đầu, "Xác thật, tiền nhiều đến trình độ nhất định liền sẽ biến thành một chuỗi con số." Trước khi xuyên qua nàng tràn đầy thể hội.

"Ta vừa rồi đã xem qua chiếc đồng hồ này, không có trải qua bất luận cái gì cải trang, bọn họ tìm tới ngươi hẳn chỉ là lâm thời nảy lòng tham." Bằng không nàng cũng sẽ không ở trước chiếc đồng hồ này mà nói nhiều với Hạ Chi Ngu như vậy.

"Triệu Thăng cùng Vu Trù đưa cho ngươi lễ vật thì không nhất định, ngươi thu sau không cần tùy thân mang theo."

Nguyễn Vụ nhìn cổ tay của nàng, "Nếu thật sự thích đồng hồ, ta lại đưa ngươi một chiếc, coi như khen thưởng ngươi thay ta mạo hiểm."

"Tạm thời không cần." Hạ Chi Ngu nói, "Bọn họ sau khi trở về khẳng định sẽ điều tra ta, ta có mắc nợ, mang đồ trang sức quá tốt khẳng định sẽ khiến cho bọn họ hoài nghi."

Nguyễn Vụ trầm mặc một chút, vẫn là muốn đưa Hạ Chi Ngu lễ vật, "Vậy chờ giải quyết xong vấn đề bọn họ, ta lại cho ngươi."

"Tốt, ta trước tiên cảm ơn Nguyễn tổng."

Lần này Hạ Chi Ngu không có lại từ chối, Nguyễn Vụ thở ra nhẹ nhõm một hơi.

"Nguyễn tổng, ngươi vừa rồi nói ngươi có chuyện muốn cùng ta nói, là cái gì?" Hạ Chi Ngu hỏi.

Nguyễn Vụ vốn dĩ muốn cùng Hạ Chi Ngu nói một chút vấn đề hợp đồng, nhưng hiện tại bầu không khí giữa hai người thật tốt quá, tốt đến mức nàng không muốn phá hư.

"Ta muốn nói chính là kêu ngươi chú ý Triệu Thăng ba người, rời xa bọn họ." Nguyễn Vụ nói.

"Ta thấy ngươi lúc nãy đi vào cầm di động chat thật vui vẻ, là đang nói với ai?" Nguyễn Vụ thuận miệng hỏi.

Nói tới cái này Hạ Chi Ngu lập tức cười, "Ta cùng người trong công ty nói chuyện phiếm."

Hạ Chi Ngu lấy ra di động cho nàng xem group chat mình vừa được thêm vào, trong group mọi người đều đang spam kêu gọi Hạ Chi Ngu trở về, Nguyễn Vụ xem đến giữa mày nhíu lại, "Ngươi cùng bọn họ trò chuyện cái gì?"

"Chính là tùy tiện trò chuyện, bọn họ đều đặc biệt thú vị, giống như bởi vì ta là Alpha duy nhất trong công ty, cho nên rất thích nói mấy thứ đùa giỡn ta."

"Đùa giỡn?" Nguyễn Vụ mày càng nhăn càng chặt.

"Mọi người chỉ là giỡn cho vui mà thôi, không phải thật sự đùa giỡn kiểu kia." Hạ Chi Ngu vội vàng giải thích, "Bọn họ rất biết ơn ta chuyện Chu Trọng Tạ Lợi, còn bởi vậy tiêu trừ đối ta thành kiến, ta cảm thấy khá tốt."

Điểm chú ý của Nguyễn Vụ lại còn dừng ở câu trước đó, "Ngươi mặc cho bọn họ đùa giỡn?"

Hạ Chi Ngu xem thần sắc Nguyễn Vụ, đột nhiên nhanh trí, rốt cuộc nhận ra ý tứ Nguyễn Vụ, lập tức giải thích nói: "Không có, bọn họ đùa giỡn, ta đều không trả lời, Nguyễn tổng ngươi yên tâm, ta sẽ không lại vi ước."

"Hơn nữa bọn họ hiện tại chỉ là cảm thấy ta mới mẻ mà thôi, thời gian dài liền sẽ không như vậy nhiệt tình."

Nguyễn Vụ nghe vậy nhìn về phía Hạ Chi Ngu.

Không nghĩ tới nàng còn rất đơn thuần. Chỉ bằng nàng gương mặt này, cho dù có qua 5 năm, mọi người nhiệt tình đều sẽ không biến mất.

"Ngươi cũng kéo ta vào group đi, lại nói tiếp ta đều chưa từng tham gia group chat công ty, ta vào xem bọn họ ngày thường hay nói những chuyện gì."

Hạ Chi Ngu chần chờ, Nguyễn Vụ nheo lại đôi mắt: "Ngươi không muốn?"

"Không phải ta không muốn." Hạ Chi Ngu nói, "Nếu Nguyễn tổng ngươi đi vào, cái group này khẳng định không có người dám nói nữa."

Nguyễn Vụ trong lòng nói: Đây là hiệu quả mà ta muốn.

"Không bằng Nguyễn tổng ngươi xin một cái nick phụ ta đem ngươi kéo vào thế nào?" Hạ Chi Ngu nghĩ đến một cái biện pháp.

Chẳng ra gì, nick clone như thế nào kinh sợ những người mơ ước Hạ Chi Ngu?

"Ngươi giúp ta xin nick phụ đi." Nguyễn Vụ đưa điện thoại cho Hạ Chi Ngu.

"Đúng rồi, nếu có người hỏi ta là ai, ngươi liền nói nick này là tài khoản tư nhân ngươi sử dụng trong kỳ nghỉ."

"Không thành vấn đề Nguyễn tổng." Dù sao hiện tại group không thể trò chuyện riêng, Nguyễn Vụ phỏng chừng sẽ không nhàm chán đến mức trả lời tin nhắn trong group, liền tính trả lời cũng sẽ không làm người phát hiện sơ hở.

Hạ Chi Ngu thế Nguyễn Vụ xin nick phụ, mời nàng vào group.

Chủ group Chu tỷ là người đầu tiên phát hiện Hạ Chi Ngu mời người vào group, nàng có WeChat cá nhân của Hạ Chi Ngu, lập tức trò chuyện riêng hỏi nàng là chuyện gì.

Hạ Chi Ngu dựa theo cách nói của Nguyễn Vụ mà giải thích.

Chu tỷ: Ha ha làm ta sợ nhảy dựng, còn tưởng rằng Hạ bí thư ngươi có đối tượng, tưởng nick này là đối tượng của ngươi chứ.

Hạ Chi Ngu: Ta cũng muốn có đối tượng, nhưng là người làm công, làm sao có thời giờ yêu ai. ( chua xót )

Chu tỷ: Hạ bí thư ngươi muốn tìm còn không phải chuyện một giây ư, ngày nào đó ngươi có ý định, tỷ giới thiệu đối tượng tốt cho ngươi.

Hạ Chi Ngu: Vậy ta liền trước tiên cảm ơn Chu tỷ ~ ( thả tim )

"Nói cái gì mà lâu như vậy?" Nguyễn Vụ cảnh giác hỏi.

"Chu tỷ hỏi ta tình huống, ta dựa theo lý do của Nguyễn tổng mà nói. Chu tỷ nói nàng cho rằng nick phụ là bạn gái của ta, còn nói sẽ giới thiệu đối tượng cho ta, bất quá ta từ chối, rốt cuộc ta đã có Nguyễn tổng ngươi nha."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip