Chương 740 - 741: Thí chủ khoan đã (53 - 54)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Editor: Tieen 

Chương 740: Thí chủ khoan đã (53)

Tin tức này làm cho nông hộ lập tức lâm vào mê mang, bởi vì ngực nhi tử mình rất tốt, vết thương kia cũng khép lại.

Sau đó suy tư nhiều lần, giật mình phát hiện mình bị sự kiện yêu tinh này làm lệch.

Thay tim, nhi tử là bị thay tim, không phải bị moi tim!

Điều này làm cho trong đầu nông hộ hiện lên bộ dáng Lan Ý, hắn vụng trộm quan sát Lan Ý, thế cho nên lúc chuyển hàng bị hàng hóa đập bị thương, làm cho hắn không cách nào ở Lan gia chuyển hàng nữa.

Khi đó Lan Ý nghe nói, còn cố ý sai người cho hắn gấp đôi tiền công, để cho hắn dưỡng thương cho tốt, hắn mượn chuyện này đi cảm tạ Lan Ý, vốn muốn xem xét Lan Ý một chút, nhưng chung quy cũng không có cơ hội.

Nông hộ đã bị đuổi về nhà.

Lão nhờ những người khác trong thôn, người trong thôn cũng không nghĩ nhiều, cảm thấy hắn đáng thương, cũng đáp ứng giúp hắn chú ý một chút, nông hộ đem tiền công đều đưa vào, người trong thôn mua chuộc nha hoàn bên cạnh Lan Ý, từ trong miệng nha hoàn biết được ngực Lan Ý xác thực có vết thương.

Lúc này nông hộ xác định, trái tim của nhi tử mình chính là ở trong cơ thể Lan Ý.

Hắn vẫn muốn báo thù cho nhi tử, muốn trở lại Lan gia chuyển hàng, nhưng bởi vì bị thương, Lan gia đã không thu hắn, hắn không cách nào tiếp cận Lan Ý.

Nhưng cách đây không lâu, Lan Ý đến thôn thu tiền thuê nhà, còn đến nhà hắn mượn nhà xí, để cho hắn có cơ hội.

Lúc Lan Ý lên nhà xí, lão dẫn Lan Ý vào nhà xí, cho hắn mượn giấy, dùng thuốc mê che miệng mũi hắn, làm hắn ngất đi, sau đó nhét vào lu nước bên cạnh nhà xí.

Khi vào lu nước truyền ra tiếng nước, nông hộ rất bình tĩnh nói: "Nước ở đây, Lan thiếu gia đi nhà xí xong có thể ở chỗ này rửa sạch tay."

Tôi tớ bên ngoài cũng không có hoài nghi.

Người nông hộ giả vờ dẫn đường trở lại và tiếp tục chặt củi trong sân.

Trong đầu tôi tớ chỉ có tiếng đốn củi kia, đợi một lát, phát hiện Lan Ý không thấy đâu, nông hộ cũng đi theo tìm, tôi tớ cũng không phát hiện Lan Ý bị dìm trong lu nước bên cạnh nhà xí.

Trong đêm, người nông hộ kéo thi thể Lan Ý xuống hạ lưu sông, thả trôi.

Sau đó chính là quan phủ phát hiện thi thể Lan Ý.

Bộ dáng nông hộ phối hợp, hiển nhiên trong quá trình điều tra khiến quan binh đều chưa từng hoài nghi đến trên đầu hắn.

Tuy nhiên, cuối cùng vẫn bị phát hiện.

Điều này là nhờ Huyền Thanh phát hiện ra bí sự này của Lan gia.

Khi nông hộ bị bắt, cúi đầu, mỉm cười, không biết ý gì.

Sau đó khi thẩm vấn nông hộ mới biết được, nhi tử hắn bất quá chỉ là người ăn mày hắn nhặt về làm bạn, hắn coi như nhi tử thân sinh yêu thương, lu nước bên cạnh nhà xí kia, cũng là nhi tử khi còn bé sợ tối, ban đêm không dám tự mình đi nhà xí, nói nếu là ở bên cạnh nhà xí nuôi cá, hắn biết còn có cá ở đây, cũng sẽ không sợ.

Nông dân đặt lu chứa nước bên cạnh nhà xí và nuôi cá.

Cá chết liền đổi một đàn khác, nông hộ vẫn nuôi thành thói quen như vậy, mặc dù nhi tử đi rồi, hắn cũng vẫn nuôi cá như cũ.

Chỉ có điều, chưa từng nghĩ tới, cuối cùng cái lu nước này trở thành công cụ trọng yếu giúp nhi tử báo thù.

Tất cả đều là số mệnh sao?

Nông hộ bị xử trí, Lan đại thiện nhân bởi vì sai khiến thụ yêu hại nhiều người như vậy, mặc dù điên rồi, nhưng vẫn bị xử trí.

Vấn đề đã kết thúc ở đó.

Huyền Thanh nghe xong, cũng không ngoài ý muốn, chỉ thấp giọng nói:

"A di đà phật, nhân quả báo ứng, chỉ là người vô tội bị hại, còn có thí chủ Lan Ý tiêu tán nhân gian."

Trụ trì khẽ gật đầu, cùng Huyền Thanh lại nói một phen, sau đó rời đi.

Chương 741: Thí chủ khoan đã (54)

Huyền Thanh vẫn không chịu ra khỏi phòng tạm giam.

Tô Mộc sau khi dẫn dắt đám chuột chũi yêu đem ngọn núi xung quanh đào một lần, không có đào được hàng tốt gì, không đào nữa.

Đám chuột chũi yêu có chút không nỡ, nói cho Tô Mộc biết còn có thể đi xa một chút, chiếm cứ nhiều địa bàn.

Tô Mộc để cho chúng nó tự mình đi, gần đây cô không có hứng thú gì, nếu thật sự muốn đào, ngược lại đỉnh núi Hồ tộc không tệ, lần trước cô ở đó dùng thẻ Hoa Tiêu đào được nhân sâm vạn năm.

Không có Tô Mộc tọa trấn, đám chuột chũi yêu rất yếu, sao dám tự mình đi?

Ngày hôm sau, đám chuột chũi yêu không đợi được Tô Mộc, cúi đầu, sau đó vây thành vòng thảo luận làm thế nào để Tô Mộc trở về tiếp tục dẫn dắt chúng khuếch trương địa bàn.

Mà Tô Mộc bên kia đang lười biếng phơi nắng trên nóc nhà, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người, cô híp mắt hưởng thụ.

Gần đây mơ hồ cảm giác được tín hiệu thực lực đột phá, lúc trước Huyền Thanh ở đây, cô bởi vì cần dự trữ năng lượng nên buồn ngủ, gần đây hắn không có ở đây, mình cũng không có buồn ngủ gì, hôm nay vừa rảnh rỗi, phơi nắng liền muốn ngủ.

Nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi.

Đột nhiên cảm nhận được một cỗ hơi thở quen thuộc yếu ớt.

Lỗ tai giật giật, cô ngước mắt nhìn tháp hơn mười tầng sừng sững ở phía Đông ngôi chùa.

Các nơi trong chùa cô đều lắc lư qua, duy chỉ có nơi đó cô không tới gần.

Đó chính là tháp Trấn Yêu nổi tiếng của Nhân Hoa Tự.

Rất nhiều bắt yêu sư gặp phải yêu không cách nào dễ dàng xử trí đều đưa đến Nhân Hoa Tự, đặt ở trong tháp Trấn Yêu.

Hơi thở yếu ớt kia chính là từ bên đó truyền ra.

Hơi thở của đồng loại.

Bên trong đóng cửa, ngoại trừ một Vân Y Nhi cùng một thụ yêu là cô biết, còn lại đều không rõ ràng lắm.

Nhưng hơi thở này, không phải của Vân Y Nhi.

Mặc dù rất yếu ớt, nhưng cảm giác rất nguy hiểm.

Ánh mắt Tô Mộc vừa chuyển, liền hướng về phía phòng Huyền Thanh giam mình.

Hắn có cảm nhận được không?

Thời gian Huyền Thanh giam mình bế quan, đã là một tháng rưỡi.

Cô cũng không quấy rầy hắn, không biết hắn giam mình lâu như vậy, có phải đều mọc lông hay không.

Duỗi thẳng lưng.

Con hàng kia không ra được, mình thật đúng là nhàm chán.

Ngày mai xuống núi đến thị trấn dạo quanh, xem thích hợp làm chút buôn bán gì đó.

Phòng tạm giam.

Hai mắt vốn nhắm chặt của Huyền Thanh chậm rãi mở ra.

Yêu khí!

Là từ trong tháp Trấn Yêu truyền đến.

Huyền Thanh gọi hai vị sư đệ canh cửa bên ngoài vào, nói bọn họ thông báo cho sư phụ và trụ trì, đi tới tháp Trấn Yêu xem một chút.

"Tháp Trấn Yêu?" Hai sư đệ canh cửa khó hiểu.

"Sư huynh, tháp Trấn Yêu làm sao vậy?"

"Có khác thường, đi thông báo cho trụ trì." Huyền Thanh chậm rãi nói.

Hai sư đệ canh cửa một người vội vàng theo lời hắn nói đi làm, một sư đệ khác nhìn bóng lưng ngồi thiền đoan chính của Huyền Thanh, khẽ thở dài một hơi.

"Huyền Thanh sư huynh, đã qua bốn mươi mấy ngày, khi nào huynh rời khỏi phòng giam này?"

Trụ trì đã nói, chỉ cần Huyền Thanh sư huynh nguyện ý, khi nào cũng có thể rời đi, hắn thật sự không rõ, phòng tạm giam này có gì tốt, mà Huyền Thanh sư huynh ngẩn người hơn một tháng, hiện giờ vẫn không thấy huynh ấy muốn ra.

"Đợi thêm một chút thời gian nữa." Huyền Thanh nói.

Tạp niệm của hắn đã thanh trừ không sai biệt lắm, qua vài ngày nữa là có thể đi ra ngoài.

Trụ trì nhận được tin tức Huyền Thanh sai người đưa tới, lập tức đi qua xem.

Tháp Trấn Yêu không có gì khác thường.

Nhưng trụ trì vẫn lo lắng như trước, để cho người tỉ mỉ kiểm tra tình huống bên trong tháp Trấn Yêu một phen.

Kiểm tra lần này, phát hiện mấy yêu đặt ở trong tháp Trấn Yêu không thấy đâu, thụ yêu lúc trước bỏ vào bên trong suy yếu cuộn mình ở một góc.

☆☆☆☆☆

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip