Chương 553 - 554: Ảnh đế quốc dân (5 - 6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Editor: Tieen

Chương 553: Ảnh đế quốc dân (5)

Phân cảnh hôm nay của Hạ Lẫm tương đối nặng, hôm nay nếu quay thuận lợi, không quá một tuần, phân cảnh của anh có thể đóng máy.

Phải nhanh chóng kiếm tiền mới được.

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Vì sao vòng tới vòng lui, ở chỗ ký chủ đều không tránh khỏi một chữ tiền?

Tô Mộc ngồi ở nơi đó, cũng không cần giống như những người đại diện khác, lúc nào cũng vây quanh nghệ sĩ nhà mình, cô nhàn rỗi cầm điện thoại di động lướt xem các loại tin tức.

Trên đường đứa nhỏ ngốc Dao Dao nghẹn hồi lâu, muốn đi WC lại không dám đi một mình, lại đây ấp a ấp úng, mới nói ra, Tô Mộc liền cùng cô ấy.

Đứng trước bồn rửa tay WC chờ cô bé, từ trong gương thấy một cô gái cúi đầu ra khỏi phòng vệ sinh.

Lúc rửa tay, đầu cũng không ngẩng lên, vội vàng rời đi.

【 Ký chủ, đó chính là đối tượng nhiệm vụ phụ: Dịch Yên. 】

Một cô gái thích diễn xuất nhưng cuối cùng đã bị "giết chết" bởi vòng tròn này.

Tô Mộc cùng Dao Dao đi WC một chuyến, đại khái hiểu được tình huống bên Dịch Yên.

Diễn viên quần chúng.

Bởi vì bộ dáng xinh đẹp thuần khiết, bị trợ lý giám đốc sản xuất của đoàn làm phim ăn đậu hũ sờ mó khuôn mặt nhỏ nhắn, ý bảo muốn dùng quy tắc ngầm, cô không chịu, bị mắng một trận với ngôn ngữ tục tĩu, tâm tình không tốt trốn trong nhà vệ sinh khóc.

Dịch Yên còn đang học đại học, đi theo bạn học tới đây làm diễn viên quần chúng, nhưng bạn học cũng đã lần lượt rời đi, cô bị trợ lý kia lấy đủ loại lý do giữ lại, tuy rằng sợ hãi, nhưng nghĩ đến nơi này nhiều người như vậy, chỉ cần cô không chạy lung tung sẽ không sợ.

Kết quả là, cô bé vẫn còn quá đơn thuần.

Tô Mộc nhìn trợ lý giám đốc sản xuất bên kia mượn cớ muốn tìm mấy người cùng gã đến nhà kho phim trường dọn đồ, cố ý gọi vài người trong đám diễn viên quần chúng, hiền lành cười hỏi có nguyện ý giúp một một chút hay không.

Diễn viên quần chúng đương nhiên nguyện ý, dù sao cũng không chịu thiệt thòi, còn có thể làm cho người ta nhớ kỹ, quen mặt, về sau có thể hợp tác nữa.

Trong số những người mà trợ lý giám đốc sản xuất chỉ điểm, có Dịch Yên và một cô gái khác.

Nhiều người như vậy đi cùng nhau, Dịch Yên nghĩ sẽ không xảy ra chuyện gì, không đi theo thì có vẻ mình là một diễn viên quần chúng không biết điều, cũng sợ đắc tội người khác, cho nên vẫn đi theo.

Tô Mộc nhìn đoàn người đi theo, yên lặng đi về phía đó.

Nhà kho đoàn làm phim thuê của cơ sở điện ảnh và truyền hình, cách vị trí trường quay hiện tại khoảng năm phút.

Sau khi đoàn người đến, trợ lý phân công công việc cho mọi người, bảo bọn họ cầm đồ trực tiếp trở về, hắn sẽ ở lại đóng cửa cuối cùng.

Dịch Yên đi theo phương hướng trợ lý nói, tìm đồ vật trợ lý nói, nhưng ở khu vực chỉ định này nhìn tới nhìn lui, cũng không thấy đồ vật trợ lý nói gì.

Những người khác đều lần lượt tìm được đồ đạc trở về, cô gái đi cùng Dịch Yên vốn còn muốn chờ cô, nhưng trợ lý nói đồ đạc của cô bên kia trường quay dùng gấp, bảo cô nhanh chóng đưa qua.

Cô gái sợ chậm trễ nên vội vã rời đi.

Tất cả những chuyện này, Dịch Yên đều không biết, tiếp tục lo lắng tìm đồ.

Mà trợ lý đếm nhân số, xác định chỉ còn lại có một mình Dịch Yên, mới cười khà khà vài tiếng, đi về phía Dịch Yên đều bị đồ đạc che khuất cười dâm đãng.

Từ bên trong đóng cửa nhà kho lại, thừa dịp ánh đèn đi về phía bên kia.

"Tiểu Yên Nhi, em còn đang tìm sao?" Mang theo giọng đùa.

"Phập ——" Trợ lý vừa đi mười mấy bước, đèn trong nhà kho đột nhiên bị tắt.

"Tiểu Yên Nhi muốn cùng anh chơi trốn tìm sao? Anh thích, khà khà khà..." Trợ lý lấy điện thoại di động ra, bật đèn trên điện thoại tiếp tục đi về phía trước.

"Tiểu Yên Nhi, anh tới đây..."

Chương 554: Ảnh đế quốc dân (6)

"Xoẹt ——" một tiếng, có thứ gì đó từ đỉnh đầu rơi xuống, phủ lên đầu gã, điện thoại di động bởi vì kinh hách mà rớt trên mặt đất, ánh đèn hướng xuống, nhất thời trước mắt lại là một mảnh đen như mực.

Trợ lý còn chưa kịp phản ứng nhiều, đã bị đánh một trận.

Trong nhà kho có tiếng kêu thảm thiết, nhưng không ai nghe thấy.

Không biết qua bao lâu, trợ lý cảm giác bạo kích trên người chấm dứt, ngã trên mặt đất thở dốc một hồi lâu.

Xung quanh hết sức yên tĩnh, ngoại trừ tiếng thở dốc của gã, cũng không có gì khác, trong đêm khuya yên tĩnh này, sau lưng không hiểu sao lại ớn lạnh.

"Dịch Yên, con đ* nhỏ! Mày dám động thủ với ông đây, về sau nếu mày..."

Trợ lý lớn tiếng chửi, kỳ thật đặc biệt hoảng hốt, chỉ có thể trong lòng không ngừng tự nói với mình, là Dịch Yên giở trò quỷ, là Dịch Yên giở trò quỷ!

Nhưng chỉ có chính gã biết, hiện tại cả người đều là mồ hôi lạnh, Dịch Yên là một cô gái, làm sao có thể có khí lực lớn như vậy?

Hơn nữa ngay cả tiếng bước chân cũng không có...

Trợ lý đem thứ trên đầu xốc lên, nhìn không chớp mắt sờ đến điện thoại di động của mình, sau đó chiếu xung quanh, cái gì cũng không có...

Không có gì cả!?

"Đừng, đừng giả thần giả quỷ!" Trợ lý ngỡ ngàng lui về phía sau một bước, dưới chân phát ra âm thanh, sợ tới mức cứng ngắc cúi đầu nhìn, phát hiện là mình giẫm lên túi, túi rác màu đen này chính là trùm trên đầu mình!?

"Lạch cạch —— lộc cộc lộc cộc ——"

Phía sau không biết là cái gì rơi xuống, hướng về phía mình lăn qua.

Sau lưng trợ lý lại là một trận mồ hôi lạnh, gian nan đến mức nuốt nước bọt.

Theo âm thanh "lộc cộc lộc cộc ——" càng ngày càng gần, gã rốt cuộc không khống chế được sợ hãi của mình, kêu thảm một tiếng, hướng cửa lớn chạy tới.

Chờ sau khi gã đi, ở góc đống đồ lộn xộn phía sau gã, một bóng người từ bên trong đi ra, đi tới trước cái đồ hình cầu còn đang "lộc cộc lộc cộc ——" di chuyển về phía trước, nhặt lên đặt về vị trí cũ, sau đó từ cửa sổ nhảy ra ngoài.

Trợ lý mặt mũi bầm dập trở lại trường quay.

Nhân viên công tác nghi hoặc hỏi gã chuyện gì xảy ra, gã vì mặt mũi, nói là đường đêm quá tối, nên té ngã.

Mọi người nhìn gã không muốn nói rõ, cũng không hỏi.

Giám đốc sản xuất nhìn gã một cái, bảo gã đi xử lý vết thương một chút, trợ lý gật đầu qua loa, sau đó ánh mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy Dịch Yên đang ngồi trong đám diễn viên quần chúng cúi đầu chơi điện thoại di động, tức giận nhất thời dâng lên, lời nói nhanh hơn não, trực tiếp chất vấn: "Sao cô lại ở đây!?"

Dịch Yên ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn trái nhìn phải, dường như đang xác định trợ lý nói là mình, đương nhiên trả lời: "Không phải trợ lý ngài nói cầm đồ trở về sao? Tôi lấy đồ vật xong liền trở về."

"Đúng vậy, chúng tôi vừa trở về, Tiểu Yên cũng theo sau." Cô gái vừa đi lấy đồ phụ họa.

Những người xung quanh ở đoàn làm phim lâu một chút vừa nghe liền biết là chuyện gì xảy ra.

Trợ lý đây là mượn lấy đồ muốn cưỡng ép tiểu cô nương nhà người ta, nhưng cuối cùng không biết chuyện gì xảy ra, chuyện không thành, còn bị đánh một trận, tiểu cô nương thoạt nhìn là bộ dáng cái gì cũng không biết.

Không ít người vểnh tai nghe.

Trợ lý bình tĩnh lại, giật mình phát hiện mình lại nói chuyện sơ hở lớn như vậy, tâm tư xoay chuyển, lại nói: 

"Ý tôi là, đồ đâu rồi? Cô lấy về để ở đâu!? Không thấy gì hết, sao cô lại ở đây? Tôi đã nói với cô, những đồ dùng đó đang cần gấp!"

Đây là mạnh mẽ giải thích lời nói lúc trước của mình, cũng chỉ có thể lừa gạt những người chưa từng trải.

☆☆☆☆☆

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip