>>>
"Jungkook à, lại đây bác cho xem cái này hay lắm." Bác Hoon đang xem gì đó trên màn hình chiếu không gian thì vẫy vẫy tay gọi em."Hay ý ạ? Bác nhạt như vậy thì chắc cái đó cũng bình thường thôi." Jungkook khoanh tay trước ngực, đi đến chỗ bác Hoon như ông cụ non đánh giá."Bộ mày không khịa bác thì không sống được hả?" Bác lườm nguýt em lạnh giọng nói. Tên nhóc này thực sự cần chỉnh đốn lại."Hì hì, đâu có. Cứ có đồ ăn là con sống tốt hà." Em cười cười lon ton chạy đến chỗ bác."Này, cháu nhìn xem có đáng yêu không? Là động vật trần thế đấy." Bác chỉ vào mấy con động vật trên màn hình."Cháu biết mà, cháu có đọc qua trong sách. Với cháu thấy cũng bình thường thôi ạ. Cũng chẳng khác mấy con trên thượng giới là bao, chỉ là chúng nó không có cánh hay có hai đầu.""Ừm ta cũng thấy vậy. Kiểu người nó gọn gàng hơn phải không?"Thế là hai người cứ như hai bà thím đầu chợ buôn dưa bán chuột, líu lo về mấy con động vật hạ giới."Lô! Kookie với ông bác già đang làm gì đó?" Nhỏ Haurin như thường lệ trên tay cầm quả táo lấy từ dưới bếp nhà em, tự nhiên đi vào phòng làm việc của bác Hoon hóng hớt."Nè nhỏ kia, tin ông già mi vừa gọi đá đít mi ra khỏi đây không?" Lại thêm một thành phần hư hỏng nữa cần chỉnh đốn."Cậu đến lúc nào vậy? À mà qua đây tớ bảo." Em vẫy tay gọi cô nhóc đến gần sau đó chỉ lên màn hình."HÁ HÁ HÁ! Cậu cho tớ xem con gì đây? Nhìn cứ như mấy con động vật ở dưới hạ giới vậy, trông mặt buồn cười chết đi được." Haurin nhìn lên màn hình chiếu thì suýt sặc, cười lăn cười bò ra đất."Ừ thì nó là động vật hạ giới mà.""..." Quê nha bạn."Nhưng mà sao hôm nay hai người lại có hứng thú với động vật hạ giới vậy?" Cô rất tự nhiên khoác vai em, Jungkook cũng chẳng bài xích gì. Hai người vốn là bạn thân từ thời cởi truồng tắm mưa nên việc này cũng là chuyện cơm bữa."Tớ cũng đâu có biết, tự nhiên bác Hoon thấy chúng thú vị nên cho tớ xem đấy chứ.""Thế cậu có thấy thú vị không?" Haurin khoanh tay lại, nghiêng đầu nhìn em hỏi."Không, chẳng có gì hay ho cả.""Đúng vậy đúng vậy. Chả có gì buồn cười cả." Haurin nói xong thì gãi gãi tay."Ủa cháu bị muỗi đốt hả Rin? Cẩn thận kẻo bị sốt suất huyết nhá." Bác Hoon nói khía với giọng nói đầy trìu mến của mấy bà bán thịt lợn."À đâu có, chắc do mấy nay cháu uống hơi ít nước ý mà, bác cũng nên uống nhiều nước vô nhé, cháu là cháu thấy bác có hơi "khô" ý." Nhỏ Rin cũng không vừa tí nào mà đáp trả.Jungkook nhìn một màn hai con người đấu khẩu nhưng lại với giọng điệu không thể dịu dàng hơn mà cười bất lực."Haiz cái con bé này, làm mất thời gian quá đi! Kookie lại đây, cháu nói ta xem cháu thích con nào nhất?""Ờm...Con này dễ thương quá nè." Em chỉ tay vào con thỏ trắng trên màn hình, miệng cười tươi thích thú."Cháu thấy nó khá giống con thỏ ở thượng giới, hình như ở hạ giới con này cũng được gọi là thỏ thì phải?""Wow, trùng hợp vậy!""Vậy cháu có muốn xuống dưới hạ giới với cơ thể của loài thỏ không?""Được hả bác? Cháu nghe ba kể là khi xuống đó ba đã là con người rồi.""Có thể đấy, nếu cháu muốn thôi. Công nghệ tiên tiến rồi nên ta mới tải về được bản cập nhật mới, cháu thích thì có thể làm chuột bạch.""Nè Kookie đừng có nghe ông bác đó, tớ vẫn còn muốn có lí do đến nhà cậu ăn trực" Haurin nhìn bác Hoon ánh mắt đầy nghi ngờ, thì thầm khuyên em."Cháu yên tâm, công nghệ mới đảm bảo an toàn 99,9%. Đặc biệt nó còn đi kèm phép chuyển đổi, tức cháu vừa có thể biến thành thỏ vừa có thể biến thành người. Nhưng việc này đòi hỏi kĩ thuật cao và sẽ có tác dụng phụ nếu cháu không điều khiển được phép thuật." Mặc dù bác Hoon đảm bảo 99,9% công nghệ mới an toàn nhưng chỉ khi em sử dụng một cách thận trọng. Thực sự bác không định sẽ kể với em về khả năng này, bác sợ em lạm dụng nó mà gây nguy hiểm cho bản thân, nhưng rốt cuộc thấy em có vẻ hứng thú với động vật hạ giới thì liền đánh liều hỏi ý. Tất nhiên nếu em không muốn bác liền xoá nó đi."Nghe có vẻ hay đấy, cháu muốn thử ạ." Jungkook thích thú nói. Em đã đọc khá nhiều về hạ giới trong sách và thấy cuộc sống ở đó có vẻ không đến nỗi nào. Nếu được cứ thử tăng độ khó lên xem sao, chưa kể nếu xuống đó vừa có thể biến thành người, vừa có thể biến thành thỏ thì em càng được lời sao?"Jungkook à, cháu phải chắc chắn, không phải là hứng thú nhất thời mà thử. Nó có thể liên quan đến tính mạng nếu cháu không cẩn thận." Giọng bác nghiêm túc lại, nhìn vào mắt em nói."Dạ thưa bác, cháu thực sự muốn thử. Cháu đã lớn và sẽ chịu trách nghiệm với mọi quyết định của mình, vậy nên bác yên tâm." Em kiên định nhìn thẳng vào mắt bác trả lời."Thôi được rồi, nếu cháu đã nói vậy." Bác thở dài, đành chiều theo ý thằng nhỏ vậy.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip