Chương 36: Tiến độ 36%

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
【 lá trúc siêu khó ăn: Có chuyện hỏi cậu một chút nè. 】

【 lá trúc siêu khó ăn: Rạng sáng nay cậu có ra ngoài không? 】

【 lá trúc siêu khó ăn: hình như lúc đó tớ nghe thấy giọng cậu  [ phát ngốc ]  】

Rin đem quầng thâm mắt ghé vào trên giường, ngón tay gõ gõ.

【  người dùng này không tồn tại: Không phải ảo giác. 】

【 người dùng này không tồn tại: Là tớ gọi đấy. 】

【 lá trúc siêu khó ăn: Hắc hắc hắc* , biết ngay mà, sao tớ có thể nghe nhầm được】

*tiếng cười.

【 lá trúc siêu khó ăn: Hơn nửa đêm cậu ở ngoài làm gì? 】

【 người dùng này không tồn tại: Bị Tử Thần quấn lấy. [ mỉm cười ]】

【 lá trúc siêu khó ăn:? 】

Rin buông di động, nặng nề vùi vào gối đầu, trong não vẫn còn ong ong tiếng hệ thống nhắc nhở -1 -1, tra tấn cô một đêm không ngủ ngon, quả thực bây giờ  vô cùng ám ảnh ba chữ 'độ hảo cảm' này....

【 lá trúc siêu khó ăn: gặp ác mộng sao? [ phát ngốc ]】

【 lá trúc siêu khó ăn: Lại nói tiếp, cậu biết chuyện Yuuta dọn đi không? 】

Điện thoại run run không ngừng, Rin không thể không mở lên lần nữa.

【 người dùng này không tồn tại: tớ biết, rạng sáng mới vừa đi. 】

【 lá trúc siêu khó ăn: hú hú cậu biết rồi á! Chúng tớ đều mới vừa biết thôi...... Toge đi tìm không thấy cậu ấy, nhắn tin hỏi xong mới biết đã đi rồi..... 】

Rin gửi 【 ừm】, kết thúc nói chuyện phiếm mà đi ngủ.

Panda bên kia an tĩnh trong chốc lát, sau đó lại nhắn.

【 lá trúc siêu khó ăn: à mà...... cậu có cảm thấy gần đây Yuuta hơi kỳ lạ không? 】

Rin cười xùy một tiếng.

【 người dùng này không tồn tại: Tớ cảm thấy cậu ta luôn rất kỳ lạ. [ mỉm cười ]】

【 lá trúc siêu khó ăn: nói thật cơ.....ví dụ như lần này cậu ấy chuyển khỏi ký túc xá mà không nói một lời, thậm chí còn không chào bọn tớ.   [ tan nát cõi lòng ]】

【 lá trúc siêu khó ăn: May mắn là Yuuta, nếu đổi lại thành người khác tớ còn tưởng cậu ta có bạn gái [ điểm tay tay f]】

Rin nhướng mày.

【 người dùng này không tồn tại: cậu rất am hiểu sao? [ cười ]】

【 lá trúc siêu khó ăn: Không phải mà, thật sự đó, hai ngày nay Yuuta luôn lơ đãng, lúc nói chuyện với bọn tớ cũng rất mất tập trung. 】

【 lá trúc siêu khó ăn: cậu không thân nên không biết, Yuuta thế này tuyệt đối là có! Chuyện! [ hừ hừ ]】

Rin mặt vô biểu tình, nhìn Panda tự ném một đống chữ và icon, lòng nghĩ nếu thấy kì lạ thì đi hỏi hắn, nói với cô làm gì?

Xin lỗi nhưng bây giờ cô không muốn nghe đến tên của Okkotsu Yuuta.

【 lá trúc siêu khó ăn: Rin, rốt cuộc cậu ấy bị gì thế? 】

Rin hít sâu một hơi, đánh một hàng chữ cuối cùng:

【 người dùng này không tồn tại: có lẽ là dượng cả tới*. 】

*dượng cả: ờm ừm dì cả nghĩa là con gái đến tháng, dượng cả là con trai đến.....ấy.

【 lá trúc siêu khó ăn:??? 】

Rin ném điện thoại sang, vô cùng tuyệt vọng mở 《 yêu đương cùng chú thuật sư 》.

Tích phân trước mắt: 227, 650/100,000, 000.

Vốn dĩ đã sắp được 7 con số rồi, ai ngờ Okkotsu Yuuta đột nhiên động kinh, tích phân cứ như thế không cánh mà bay.

Này cũng giống như giết người, một đao trí mạng không tính là gì bởi vì một phát xuyên tim thì lập tức cmn mất mạng, chết rất thống khoái, nhưng đâm từng chút từng chút khiến người ta chết dần chết mòn như hắn thì đáng sợ hơn nhiều.

...... so sánh có chút nghiêm trọng dù đạo lý này không sai, cho nên Rin quyết định để Okkotsu Yuuta gia nhập sổ đen, giải khóa thông tin cá nhân của hắn cũng lười nhìn.

Có tiền tiêu tiền, không có tiền thì đi xoát hảo cảm, công cụ nhà cô cũng đâu chỉ có một cái.

Ong ong.

Điện thoại run lên hai tiếng.

Rin cầm lấy xem.

【' đóa tường vi xinh đẹp ' đã gửi yêu cầu kết bạn 】

【' Fushiguro Megumi ' đã gửi yêu cầu kết bạn 】

Nhìn đi, Okkotsu Yuuta vừa ngã xuống, ngàn ngàn vạn vạn cái công cụ đã đứng lên.

Rin đồng ý, sau đó xem avt, một ảnh do nữ sinh tự chụp, một ảnh là hai con chó lớn có màu trắng đen.

【 đóa tường vi xinh đẹp: senpai, em là Kugisaki Nobara, Itadori gửi Line của chị cho em đó ~】

[ leng keng ~ kiểm tra đo lường nhân vật mới ]

Tên họ: Kugisaki Nobara

Tuổi: 17

Sinh nhật: ngày 7 tháng 8

Chiều cao: 160cm

Thể trọng: 48kg

Thân phận: chú thuật sư cấp một

Thuật thức: Sô linh chú pháp

Tình yêu và hôn nhân: Độc thân

Trạng thái: Không thể công lược

Rin lại lần nữa nhìn avt, một nữ sinh rất xinh đẹp, tóc dài màu hạt dẻ, trang điểm nhẹ, ăn mặc thời thượng.

Nhưng mà không thể công lược, có trăm triệu phần trăm đáng tiếc.

【 người dùng này không tồn tại: Xin chào, bạn học Kugisaki. 】

【 đóa tường vi xinh đẹp: tiền bối gọi em Nobara là được~】

【 người dùng này không tồn tại: được, Nobara. [ cười ]】

Đối thoại liền kết thúc tại đây, Rin cảm giác cô ấy không giống loại người thích đùa giỡn, hoặc chỉ đơn giản là hai người không thân.

Bất quá thế nào cũng không thể xoát tích phân.

Cô ấn vào ID tên Fushiguro Megumi, xem tin tức cá nhân thì thấy là nam sinh, như vậy chắc chắn có thể √

Chỉ là sau khi Fushiguro gửi lời mời thì không nhắn thêm gì nữa, Rin nghĩ hắn không cầm điện thoại nên chỉ gửi một biểu tượng chào hỏi nhiệt tình qua rồi mặc kệ.

Lại lần nữa mở hệ thống 《 yêu đương cùng chú thuật sư 》, xem tổng tất cả nhân vật có thể công lược.

Có bảy người, đại bộ phận hảo cảm đều dưới 50.

Mấy vị đồng học ngày thường dêud có thể nhìn thấy, nên Rin đi coi những người mình không thường đụng mặt, tươi cười không mấy tốt đẹp.

Cô phát hiện Zenin Naoya giảm tiền, còn Getou Suguru lại tăng thêm.

Không chỉ có thế, lượng chú lực của Getou Suguru cũng thay đổi, từ nguyên  900 thành......2501.

Đậu móe.

Theo Rin được biết thì chú lực của chú thuật sư bình thường sẽ không vượt quá 3 chữ số, duy chỉ có Okkotsu Yuuta là "Dị loại".

Cũng không biết Getou Suguru phiên bản dùng chip này ra sao nhưng hiện tại rất khẳng định một điều —— Getou Suguru lấy chính bản thân ra thí nghiệm.

Nếu không thì không thể giải thích tại sao chú lực hắn biến đổi, còn tăng lên.

Getou Suguru, đúng là kẻ tàn nhẫn.

Rin không biết khi nào mới có thể gặp lại hắn, tóm lại cả ngày ở trên núi cũng không tốt, nên ra ngoài làm nhiệm vụ. Hơn nữa cô có một loại cảm giác, Getou Suguru hẳn cũng rất muốn gặp lại mình.

Bởi vì mấy ngày nay hảo cảm của hắn có biến đổi, vốn là 43, bây giờ là 44, có lẽ là tăng trong lúc cô ngủ.

...... chắc là nhớ cô lắm mới không gặp mà tăng độ hảo cảm nha!

Nếu là Getou Suguru thì không chỉ có hảo cảm mà còn có tiền cho cô xoát....chắc vậy.

Đáng tiếc cô lại rời bỏ hắn vào lúc hắn không có tiền.

Chậc, đột nhiên cảm giác mình thật giống tra nữ (. )

Rin tắt hệ thống, duỗi người, dự định làm chút bài tập, sau khi kiểm tra xong thì có thể ra ngoài làm nhiệm vụ rồi.

Hôm nay là chủ nhật, không có tiết học. Cô rót nước trái cây, ngồi vào bàn, điện thoại có thông báo, là Fushiguro Megumi trả lời tin nhắn.

【 Fushiguro Megumi: Đầu tiên thanh minh một chút, là Itadori lấy điện thoại của tôi gửi lời mời kết bạn, đó không phải là ý định của tôi . 】

【 người dùng này không tồn tại:? 】

【  người dùng này không tồn tại: cậu là Fushiguro Megumi? ID là tên thật? 】

【 Fushiguro Megumi: Đúng vậy, tiền bối. 】

Hắn nói xong hai câu, Rin cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì hệ thống không phát ra nhắc nhở nhân vật mới.

Fushiguro Megumi chắc chắn là nhân vật có thể công lược, nhưng Rin chỉ ở Line cùng nhắn vài câu, chưa thấy được người, cũng không biết mặt mũi tròn méo ra sao.

Vì thế cô phỏng đoán, phải thấy mặt đối phương mới kích hoạt hệ thống nhân vật. Bởi vì Itadori Yuji, Kugisaki Nobara đều dùng ảnh của chính mình làm avt nên hệ thống mới nhảy ra tin tức.

【 người dùng này không tồn tại: Fushiguro- kun, có thể gửi ảnh chụp của cậu cho tôi không? 】

【 Fushiguro Megumi:......】

【 Fushiguro Megumi: Không quá có thể. 】

Rin: "......"

Lúc cô đang suy đoán nam sinh này có lẽ là dạng ngoài lạnh trong nóng thì một đoạn ghi âm gửi đến.

【 "Này, tự lấy điện thoại của cậu đi...... ( một đoạn tạp âm ) tiền bối em là Itadori Yuji! Chuyến bay bay lại rồi nên tụi em chuẩn bị đi đặt vé, à còn phải mua quà lưu niệm...... mà tóm lại 20 tiếng đồng hồ sau bọn em sẽ đến Nhật Bản! Gặp nhau ở trường nhé!!" 】

Một đống giọng nói lung tung rối loạn, Rin không nhịn được cười.

Cô buông điện thoại, mở sách giáo khoa tiếng Anh, mặt trên còn những phần trọng điểm Okkotsu Yuuta đánh dấu.

Cô nhìn chằm chằm đoạn đó chốc lát, sau đó lấy từ vựng ra đối chiếu ôn tập.

Cuộc sống học tập buồn tẻ vào mùa đông vô cùng dài, Rin có cơ hội thì tìm Zenin Maki đánh nhau, xoát xoát hảo cảm bạn học khác, tích phân nhanh chóng dâng lên.

Từ sau khi Okkotsu Yuuta dọn đi đã hai ngày không xuất hiện, thứ hai đi học cũng không nhìn thấy, nghe nói là tiếp nhận một nhiệm vụ khó giải quyết, đi công tác ở Hokkaido.

"Ồ, Yuuta chụp cảnh tuyết này."

Giờ ra chơi, Zenin Maki cầm di động nói.

Panda hỏi: "Chỗ nào thế?"

Zenin Maki nói: "Twitter, ở Sapporo, nơi đó đang có tuyết lớn."

Inumaki Toge cũng nhìn thấy: "Yêm trứng cá!"

"Mà Rin này, cậu có dùng Twitter không ?" Zenin Maki bỗng nhiên nhìn thiếu nữ ở gần cửa sổ.

Rin ghé vào trên bàn xem cổ phiếu, nghe được câu hỏi lười biếng lên tiếng: "Tớ không có Twitter."

Panda kiến nghị: "Muốn đăng ký một cái hay không? Chia sẻ một phần cuộc sống lên mạng cũng rất thú vị nha."

Inumaki Toge phụ họa: "Cá hồi."

Rin nghĩ nghĩ, cảm thấy có đạo lý, tuy rằng không có thói quen này nhưng biết đâu lại có ích cho việc xoát hảo cảm.

"Được, đăng ký giúp tớ đi."

Cao chuyên tọa lạc trên núi, tín hiệu không tốt, trường học biết điều này, cố ý cài đặt 4G trên trang web trường, sử dụng rất nhanh, Rin lập tức download đăng ký một cái tài khoản, sau đó chú ý mấy vị bạn học.

Không giống như Line chỉ dùng để nhắn tin, Twitter thuộc về mạng xã hội. Đối với Rin mà nói Line chỉ có thể xoát hảo xảm qua tin nhắn, nhưng nếu trên Twitter chia sẻ thứ gì tốt thì biết đâu sẽ nhận một đống hảo cảm của một đống người, làm ít lời to.

Ví dụ như Okkotsu Yuuta đang chia sẻ cảnh núi tuyết này, nhưng nếu người đăng bức ảnh là cô sẽ thu không ít +1 +1 giá trị hảo cảm.

Ảnh chụp có không ít người vào thả tim và bình luận, phản ứng đầu tiên của Rin là nghĩ bình luận có thể tăng hảo cảm không, nhưng lại nhớ đến vị bạn học này là một người thích nhảy lầu liền từ bỏ.

Dù sao tăng rồi thì sớm muộn cũng giảm, không muốn lãng phí thời gian.

Nhưng ảnh chụp thật sự rất đẹp, Rin thấy thời gian đăng là 5 phút trước, đột nhiên có chút muốn trả thù.

Vì thế ngón tay di chuyển đến nút thả tim kia, nhẹ nhàng nhấn xuống.

Một lát sau......

[ Okkotsu Yuuta hảo cảm  +1]

Rin lập tức hủy bỏ lượt thích.

Vì thế lại một lát sau......

[ Okkotsu Yuuta hảo cảm -1]

"Phụt...... Ha ha ha ha ha ha!"

Lớp học đột nhiên phát ra một trận tiếng cười, khiến giáo viên mà mọi người giật nảy mình.

"Rin.... có chuyện gì sao?" Thầy dạy văn hóa khóa gò má run rẩy hỏi.

"Không có việc gì không có việc gì, thầy cứ tiếp tục đi." Dưới ánh mắt kinh dị của mọi người, Rin thu lại biểu cảm, lần nữa đoan đoan chính chính ngồi.

Thầy giáo tiếp tục giảng dạy, Rin một tay chống cằm, một tay trộm bấm điện thoại, tiếp tục học theo Okkotsu Yuuta nhảy lầu, thả tim rồi lại hủy thả tim rồi lại hủy.

Nhưng hệ thống lại không có phản ứng.

Chậc, không thú vị.

Rin đột nhiên thấy nhàm chán.

.

Thời điểm ba người năm 2 tới cao chuyên đã là giữa trưa hôm sau, Rin lần đầu tiên mặt đối mặt gặp cả 3 người, cô không thể nhiệt tình như Panda Inumaki đi lên ôm ôm dán dán mà đứng ở bên ngoài, tò mò quan sát tất cả.

"Senpai! Em nhớ mọi người muốn chết!"

"Yêm trứng cá!!"

"Maki- san, có phải em gầy hơn rồi không?"

"Megumi sao mặt lạnh tanh thế?!"

"Bởi vì đàn anh duy nhất mà tớ kính trọng không có ở đây, Okkotsu- senpai đâu rồi?"

Itadori và Nobara Rin đã thấy thông qua ảnh chụp, nhưng Fushiguro Megumi thì chưa, nam sinh có cái đầu con nhím biển, dáng người thon dài, ngũ quan thanh tú, biểu cảm nhìn qua không quá vui vẻ.

[ leng keng ~ kiểm tra đo lường nhân vật mới ]

Tên họ: Fushiguro Megumi

Tuổi: 16

Sinh nhật: ngày 22 tháng 12

Chiều cao: 176cm

Thể trọng: 67kg

Thân phận: chú thuật sư cấp một

Thuật thức: thập chủng ảnh

Tình yêu và hôn nhân: Độc thân

Lượng chú lực:? ( hảo cảm đạt 10 giải khóa )

Quan hệ:? ( hảo cảm độ đạt 30 giải khóa )

Cá nhân tài sản:? ( hảo cảm đạt 40 giải khóa )

Quá khứ: ? ( hảo cảm đạt 60 giải khóa )

Trạng thái: có thể công lược

Công lược khó khăn: ★★★★ ( chỉ nên tham khảo )

Hảo cảm : 0/100

Thông tin nhìn qua đều rất bình thường, ngoại trừ ban nãy hắn nói một câu. Kính trọng duy nhất Okkotsu- senpai?

... chậc, chẳng lẽ là fan boy của tử thần đại nhân à.

"Rin- senpai!" Itadori Yuji đi ôm hết mọi người rồi nhiệt tình chào hỏi với cô, kinh ngạc trộm đánh giá một lần, "Đã lâu không gặp! Tiền bối thay đổi thật nhiều nha."

Nam sinh trước mắt cao hơn cô một cái đầu, Rin một bên quan sát vết sẹo trên mặt hắn, một bên mỉm cười nói: "Trở nên thế nào?"

Itadori Yuji sửng sốt, giơ ngón tay cái lên: "Trở nên ngày càng đáng yêu ngày càng rộng rãi!"

[ Itadori Yuji hảo cảm +1]

Tốt lắm, tự khen người ta rồi tự tăng hảo cảm, đúng là đứa trẻ hào phóng.

Rin không khỏi bị nhiệt tình của hắn cảm nhiễm, bật cười. Cô không biết Itadori và nguyên chủ có quan hệ như thế nào, tạm thời coi như hắn đang khen cô đi.

"Đây là Kugisaki, đây là Fushiguro, một lần nữa giới thiệu lại với tiền bối!" Itadori Yuji lôi kéo hai người bạn học.

"Itadori! Cậu làm tớ khó xử đấy!"

Kugisaki Nobara đạp lên đầu gối của Itadori Yuji, hắn đau đớn hô một tiếng, bùm một cái quỳ xuống đất, tay lung tung muốn túm gì đó trụ vững cơ thể, thiếu chút nữa đã kéo phải quần của Fushiguro Megumi.

"Này!!" Fushiguro Megumi sắc mặt đột biến, vì giữ quần của mình nên không thể không quỳ xuống theo hắn.

Rin nào chịu nổi "Đại lễ" lớn như vậy, chặn lại nói: "Mau mau đứng lên, đừng có vái lạy chị."

Mọi người: "......"

Zenin Maki bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, hỏi: "Satoru đâu?"

Itadori Yuji xoa chân, nghe tiền bối hỏi chuyện, ngẩng đầu nói: "À! Gojo- sensei còn ở trong rubik."

Panda hỏi: "Vậy rubik đâu?"

"À, hộp rubik...... Fushiguro, hộp đâu?" Itadori hỏi Fushiguro Megumi.

Fushiguro Megumi vỗ quần đứng lên: "Ngục Môn Cương không phải do cậu giữ sao?"

Itadori sửng sốt, sau một lúc lâu sắc mặt biến đổi: "Xong rồi!"

Mọi người bị hắn làm hoảng sợ: "Sao thế?"

Itadori nuốt nuốt nước miếng, tuyệt vọng nói: "Hình như tớ để quên Gojo- sensei trên máy bay rồi....."

Mọi người: "........."

Ngoại trừ Rin đứng ở ngoài thì bọn tiền bối hậu bối đều hóa đá tại chỗ, lúc này Itadori Yuji lại đột nhiên 'hô biến' ra một cái hộp nhỏ  ——

"Đùa mọi người tí thôi! Gojo- sensei ở đây nè!!"

Mọi người: "........."

Itadori Yuji trò giỏi hơn thầy, Zenin Maki không chút khách khí tặng hắn một chân, vì thế Itadori lần thứ hai quỳ gối trước mặt Rin, tay vẫn còn giơ  "Gojo- sensei" của hắn lên cao.

"Chắc chắn là Satoru ở trong này?" Zenin Maki lấy cái hộp quái dị từ trong tay hắn, chỉ là một cái hộp to bằng lòng bàn tay lại có thể phong ấn chú thuật sư mạnh nhất gần một năm.

"Cậu lấy ra bằng cách nào?" Zenin Maki hỏi.

Itadori Yuji xoa mông bò dậy: "Em để ở trong túi!"

"Nhóc đem đồ vật quan trọng vậy bỏ trong túi?" Panda hỏi.

Fushiguro Megumi giải thích: "Cho dù đã được giấu kỹ nhưng kẻ địch vẫn sẽ dùng mọi cách cướp đi, đến cả va li của Kugisaki còn phải ném trên máy bay......"

Từ sau khi Gojo Satoru bị phong ấn trong Ngục Môn Cương, thế lực khắp nơi liền âm thầm tranh nhau cướp đoạt, tất cả đều muốn có được "Mạnh nhất", đều muốn sở hữu "Lục Nhãn" trăm năm một lần.

Ba người Itadori có thể đi tìm rồi đoạt lại Ngục Môn Cương đã là không dễ, rời nước ba tháng, phải cực kỳ đề phòng đám người nguyền rủa sư, một đường khó khăn không ngừng, sợ không cẩn thận một lần nữa đánh mất hắn.

Nhưng mà đường xá xa xôi, lại không có kỹ năng thuấn di của Gojo Satoru, vấn đề mang theo Ngục Môn Cương làm ba người vô cùng hao tổn tâm huyết, còn rối rắm suy xét giấu Gojo Satoru trong áo ngực của Kugisaki Nobara an toàn hơn hay giấu trong vớ của Fushiguro Megumi an toàn hơn, hoặc ở trong bụng của Itadori Yuji an toàn nhất, huống chi bên trong còn có Ryomen Sukuna, nói không chừng Gojo Satoru còn có thể làm bạn cùng phòng với hắn (...... ).

"Cuối cùng vẫn quyết định để Itadori mang theo bên người, bởi vì kẻ địch cảm thấy Sukuna ở trong thân thể của Itadori là quả bom không thời hạn, chúng ta sẽ không đem Ngục Môn Cương giao cho hắn bảo quản, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, vì thế mới có thể thuận lợi đem về." Fushiguro Megumi nói.

"Satoru thật sự ở bên trong này sao?" Panda tiếp nhận Ngục Môn Cương nhìn vài lần, mũi để sát vào con mắt ngửi ngửi, "Ặc...... ngửi được mùi hôi, chắc chắn là Gojo Satoru rồi, không lệch đi đâu được."

"Thật không? Để tớ ngửi thử." Zenin Maki lại nhận lấy ngửi một chút, "Đúng vậy, Toge, cậu xem?"

Inumaki Toge cũng đi lên, "Cá hồi."

Zenin Maki lại cho hai hậu bối năm nhất ngửi một chút, sau đó hỏi Rin: "Cậu thì sao?"

Rin: "......"

Cô nhìn một đám người giống như chó thay phiên nhau chụm đầu vào ngửi, thiếu chút nữa không lạnh lùng nổi. Một cái hộp hư có gì hay mà ngửi đâu?

"Không thấy." Cô lắc đầu.

[ Fushiguro Megumi hảo cảm  +3]

Hả?

Thình lình xảy ra làm Rin kinh ngạc, không nhịn được nhìn về phía Fushiguro Megumi.

"Các tiền bối quả nhiên vẫn như xưa......" Fushiguro Megumi đứng ở một bên, nhỏ giọng lắc đầu thở dài.

"Chúng ta mới vừa xuống máy bay đã về cao chuyên là muốn hỏi xem mọi người có cách gỡ phong ấn không." Itadori Yuji cào đầu nói, "Bọn em đã thử rất nhiều biện pháp, chú cụ đặc cấp, thuật thức kì lạ....đều không thể giải."

"Có cần đi tìm Tengen đại nhân không?" Kugisaki Nobara hỏi.

Fushiguro Megumi nói: "Lần trước Tengen đại nhân không phải đã giải thích rồi sao? Hiện tại đưa bà ta cũng không nhất định gỡ được. Nói đi cũng phải nói lại, tại sao Okkotsu- senpai không ở đây? Đi làm nhiệm vụ rồi?"

"Đúng vậy, nhưng có lẽ rất nhanh sẽ về." Zenin Maki ước lượng Ngục Môn Cương trên tay, cười hỏi: "Trước tiên không cần đi tìm Tengen, chúng ta thử chút đã."

Fushiguro Megumi khóe môi hơi giật, "Đó là việc chị luôn muốn làm à?"

Zenin Maki nhướng mày: "Vẫn là cậu hiểu chị, Megumi."

Vừa dứt lời, Ngục Môn Cương đột nhiên bị ném lên không trung, vẽ ra một đường cong thật dài, sau đó rơi vào trong tay Inumaki Toge.

"Yêm trứng cá!" Inumaki Toge cũng không để Ngục Môn Cương dừng quá lâu, lại lần nữa vứt lên trời.

"Bang" một tiếng, Kugisaki Nobara đánh bay nó ra, bắn lên bụng Panda rồi dội lại Megumi Fushiguro.

"Gojo- sensei sẽ có cảm giác sao?" Fushiguro Megumi lại đem Ngục Môn Cương vứt cho Itadori Yuji.

"Chắc thế?" Itadori Yuji lại vứt cho Kamo Kiyomitsu.

"Chúng ta làm vậy có ổn không?" Kamo Kiyomitsu vứt cho Okkotsu Yumi.

"Yên tâm, bọn chị đã âm mưu từ lâu rồi." Zenin Maki an ủi.

Vì thế một trò chơi ấu trĩ mang tên vứt Gojo Satoru qua lại chính thức kéo màn...... Rin nhìn bọn họ, giờ khắc này đột nhiên cảm thấy mình giống Giyuu, đều không hợp với toàn đội.

Đến khi có người lớn tiếng kêu: "Chị Rin! Tới lượt chị!"

Rin ngẩng đầu, Ngục Môn Cương không biết khi nào đã bị ném về phía cô, tính toán tốc độ và điểm rơi một chút, cô liên tục lùi lại chuẩn bị dang tay đón, ai ngờ vấp phải cục đá.

Thân mình hơi nghiêng, một bàn tay từ phía sau đỡ cô lại.

"Cẩn thận."

Thanh âm thiếu niên ôn hòa có lễ, mang theo chút khàn khàn của nam sinh thời kỳ vỡ giọng, từ đỉnh đầu vang lên.

Tay trái áo màu trắng đang đỡ cô, còn tay phải lại đang mang nhẫn.

Bất quá Rin vẫn không chú ý.

Ngục Môn Cương chuẩn xác bị thiếu niên tiếp được, ngừng ở trước mặt cô,  nhìn qua, là Okkotsu Yuuta mất tích hai ngày đang mỉm cười ôn hòa, mặt mày rõ ràng, mi dưới quầng thâm nhàn nhạt, làn da trắng trẻo sạch sẽ.

Rin là lần đầu tiên thấy hắn lộ ra nụ cười ôn hòa không chút lạnh lẽo địch ý với mình, nụ cười dịu dàng không khác gì bạn bè bình thường.

Cô không khỏi cảm giác kỳ lạ.

"Okkotsu- senpai, anh đã về rồi?" Mấy người Fushiguro Megumi chào hỏi với hắn.

Cánh tay đỡ cô bất động thanh sắc thu hồi, tự nhiên đến mức chỉ như đỡ bạn bè không cẩn thận té ngã.

"Mọi người vừa chơi gì thế?" Okkotsu Yuuta cầm Ngục Môn Cương đi đến, "Mấy đứa trở về mà anh lại không kịp ra đón, suốt đường đi hẳn đã rất vất vả."

Mọi người hàn huyên một chút, Okkotsu Yuuta nghe bọn họ thảo luận phương pháp giải trừ Ngục Môn Cương, nhưng trước đó lại muốn chơi xấu Gojo Satoru một phen, vì thế liền bắt đầu trò này ......

Okkotsu Yuuta bất đắc dĩ cười cười: "Mọi người vui vẻ là được. Còn cách giải trừ Ngục Môn Cương đừng quá lo lắng, hai ngày nay tớ ra ngoài cũng vì tìm hiểu chuyện này."

Itadori Yuji kích động nói: "Okkotsu- senpai, anh có cách gỡ phong ấn sao??"

Okkotsu Yuuta gật đầu: "Ừm, có một cách, chúng ta có thể thử xem."

.....

(mang nhẫn rồi, còn tỏ ra vẻ bình thường, Yuuta cmn gồng lên chuột luôn)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip