Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
"Không phải nói cùng nhau sao?"

Tạ Thụy Thừa nghe vậy nhướng mày, "Ngươi muốn làm sao? Cùng nhau?"

Vân Dương hừ nói: "Ta không muốn cùng nhau. "

Giang Hà trừng mắt nhìn, Tạ Thụy Thừa nhìn hắn nở nụ cười nói:

 "Con mèo nhỏ chính là khẩu thị tâm phi, trên thực tế rất chờ mong đây."

Giang Hà yên tâm, chậm rãi đi về phía trước vài bước, nhìn Vân Dương, cúi người xuống, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt đã hiện lên vẻ hồng hồng của Vân Dương, nói:

"Ta tới. "

Tạ Thụy Thừa suy tư một hồi, gật đầu nói: "Tốt. " liền từ Vân Dương trong người đứng lên. Mới vừa đứng lên, Vân Dương liền một cước đá đầu gối vào Tạ Thụy Thừa.

Tạ Thụy Thừa nhanh tay lẹ mắt nắm chặt, nặn nặn mắt cá chân Vân Dương, cười khẽ:

"Làm sao lại lên cơn, con mèo nhỏ?"

Vân Dương lại giơ lên cái chân còn lại đạp qua, bị Tạ Thụy Thừa tách ra, thuận thế an vị ở Vân Dương bên người. Vân Dương trừng mắt nhìn hắn, thái độ mềm xuống rầm rì nói:

"Các ngươi... Không muốn quá đáng. "

Tạ Thụy Thừa nắm chặt Vân Dương mắt cá chân vuốt ve dần đến đầu gối, một cái tay khác từ sau thắt lưng Vân Dương vòng qua, nắm chặt Vân Dương đầu gối còn lại, dùng tư thế để ôm tiểu hài tử xuy tiểu đem Vân Dương ôm vào trong lồng ngực của mình, Vân Dương nho nhỏ ừ một tiếng:

"Ngươi đỡ ta..."

Tạ Thụy Thừa nói:

"Hết cách rồi, em để hắn lên. "

Vân Dương uốn éo eo:

"Ta không muốn..."

Tạ Thụy Thừa cười khẽ: "Còn nói không muốn, em lại vừa câu dẫn anh," hắn cúi đầu đối với Vân Dương nói:

"Bảo bảo, ngẩng đầu lên, le lưỡi ra. "

Vân Dương ngoan ngoãn làm theo, màu đỏ đầu lưỡi duỗi ra, bị Tạ Thụy Thừa hung hăng ngậm lấy.

Giang Hà nhìn hai người liếc mắt đưa tình, trong lòng chua xót, thả xuống mắt, bắt đầu cởi quần của chính mình, sau đó đi tới trước mặt hai người bọn họ, đưa tay một bên sờ sờ Vân Dương đồ vật, một bên cho mình mở rộng.

Đến gần bên cạnh, tiếng hôn nghe thấy mười phần rõ ràng, Tạ Thụy Thừa hôn bá đạo cực kì, hôn đến Vân Dương sắp không thở nổi, Vân Dương đưa tay đẩy đẩy, lại bất lực khoác lên trên cánh tay Tạ Thụy Thừa, Tạ Thụy Thừa cười khe khẽ hai tiếng, buông ra đôi môi Vân Dương. .

Vân Dương nói: "Liếm một liếm..."

Giang Hà không thể làm gì khác hơn là dừng lại động tác của chính mình, ở Vân Dương trước mặt quỳ xuống, dùng môi lưỡi của mình đi hầu hạ Vân Dương. Hắn hết sức chuyên chú liếm láp tiểu Vân Dương, động tác trên tay cũng không ngừng lại, Vân Dương tựa hồ là đang thư thái, rầm rì hai tiếng, Giang Hà không thấy rõ vẻ mặt của Vân Dương, chỉ nghe ra từ trong âm thanh của Vân Dương là thư thái, càng thêm dùng sức phun ra nuốt vào.

Tạ Thụy Thừa thanh âm thật thấp: "Bảo bảo, tự mình ôm tốt chân, có được hay không?"

Vân Dương ân ân vài tiếng, ưỡn lên eo, âm thanh lười biếng vô cùng: "Sờ một cái..."

Giang Hà giương mắt, muốn nhìn một chút Vân Dương, lại nhìn thấy Tạ Thụy Thừa đôi tay sờ lên Vân Dương ngực, đè ép nhào nặn, hai điểm màu đỏ dưới động tác của Tạ Thụy Thừa lúc ẩn lúc hiện.

Chỉ là không đụng tới Vân Dương muốn bị đụng tới địa phương, Vân Dương lại giật giật eo, dương vật hướng về Giang Hà trong cổ họng đâm đâm, Giang Hà bị đâm có phần khó chịu, chậm rãi lui về phía sau.

Lần này trước ngực cùng hạ thân chăm sóc cũng chưa tới sảng khoái, Vân Dương tính tình lại nổi lên, tay buông ra chân của mình, hai cái chân dẫm lên Giang Hà vai, vung mở ra Tạ Thụy Thừa tay, trong miệng còn hừ nói: "Không muốn các ngươi. " Giang Hà có phần sợ, nỗ lực mở ra cuống họng bắt đầu phun ra nuốt vào, thuận theo ý của Vân Dương.

Tạ Thụy Thừa sẽ không tốt như vậy, hắn liếm liếm Vân Dương đang đỏ lên khóe mắt, nói:

"Con mèo nhỏ làm sao vậy, muốn tự mình động sao?"

Vừa nói liền nắm lấy tay Vân Dương đặt lên trên ngực của hắn, dụ dỗ nói: "Đến, chính ngươi sờ sờ."

Vân Dương muốn mắng hắn, lại không nói ra được, chỉ có thể nghe lời đi nhào nặn chính mình đầu vú, Tạ Thụy Thừa giả vờ kinh ngạc nói: "Hóa ra là con mèo nhỏ đầu vú ngứa. " Vân Dương oan ức hừ hai tiếng, chính hắn sẽ không động, chỉ là lung tung đi xoa bóp, một chút cũng không thể giải quyết cảm giác khó chịu của mình.

Tạ Thụy Thừa minh bạch, đối với Vân Dương nói:

 "Anh dạy em như thế nào?"

Vân Dương nháy mắt mấy cái, ấu trĩ khịt khịt mũi, bĩu môi nói:

"Tạ tổng, ngươi giúp ta một chút..."

Giang Hà rõ ràng nghe được Tạ Thụy Thừa thở hổn hển, không khỏi cười thầm, trên thực tế chính hắn cũng nhịn không được, liền gọn gàng nhanh chóng phun ra Vân Dương dương vật, thả xuống khoác lên trên vai hắn hai chân, đứng dậy dạng chân đến Vân Dương trong người, đỡ dương vật dùng phía sau của chính mình nuốt xuống. Vân Dương không ngờ tới Giang Hà vội vả như vậy, Tạ Thụy Thừa tay cũng vừa hảo nắm hắn đầu vú, hai nơi kích thích để hắn rên rỉ một tiếng.
Tạ Thụy Thừa lại cúi đầu đi liếm Vân Dương môi, vừa liếm vừa nói:

 "Con mèo nhỏ gọi thật là dễ nghe, gọi thêm mấy tiếng có được hay không?"

 Hai tay hắn lại bắt đầu vấy rối, một tay ở trên eo Vân Dương xoa xoa nhào nặn, một tay khác đang dùng mềm mại lòng bàn tay đi đào khoét Vân Dương đầu vú.

Chỉ có một bên đầu vú cảm nhận được kích thích, một bên khác phá lệ khát cầu đụng vào, Vân Dương hai tay cầm lấy Tạ Thụy Thừa một cái tay khác, vô cùng đáng thương nói:

 "Còn bên kia.."

Khi làm tình Giang Hà cực kì trầm mặc, cùng Tạ Thụy Thừa hoàn toàn khác nhau, mặc dù hắn là người ở Vân Dương trên người ra sức chập trùng, nhưng sự chú ý của Vân Dương hoàn toàn bị Tạ Thụy Thừa hấp dẫn, Giang Hà cảm thụ cơ quan sinh dục bị chính mình ngậm lấy,không rõ nguyên nhân nổi lên một cơn tức giận, hắn hơi co lại hậu huyệt, kẹp chặt Vân Dương cơ quan sinh dục, thành công nghe được Vân Dương mang theo thở dốc rên rỉ.

Giang Hà cúi người xuống đi gặm cắn Vân Dương một bên đầu vú không có bị chăm sóc đến, hắn lè lưỡi liếm láp vòng quanh điểm đỏ cứng ngắc trên đầu vú, lại dùng sức mút vào, giống như muốn mút vào dịch sữa.

Cảm giác được Vân Dương thoải mái nói đến không ra lời, chỉ có thể ân ân hừ hừ rên rỉ, Giang Hà nặn nặn Vân Dương eo, nhẹ giọng hỏi:

 "Vân Dương, cái cài áo kia là Khưu Úc đưa cho anh sao?"

Lúc này hắn muốn hỏi Vân Dương một chút, nhưng Tạ Thụy Thừa không cho hắn cơ hội này, Giang Hà không nghe thấy Vân Dương thanh âm, giương mắt chỉ nhìn thấy Tạ Thụy Thừa giơ lên Vân Dương cằm, để Vân Dương ngẩng đầu lên cùng hắn hôn môi.

Ở thời điểm tình dục cuồn cuộn, Giang Hà lại đột nhiên tức giận, hắn vào lúc này nhớ tới lời nhắc nhở của Nguyễn Triết Tục, giống như một thau nước lạnh xối vào đầu, Tạ Thụy Thừa hôn Vân Dương một cách cứng rắn bá đạo, là nói với Vân Dương, cũng là nói cho Giang Hà biết, hắn không đủ thực lực đi cạnh tranh với bọn họ.

Giang Hà dừng lại động tác, từ trên người Vân Dương đứng lên, không để ý chính mình dưới thân còn chưa thỏa mãn dục vọng, mặc quần áo tử tế, quay đầu lại nhìn Vân Dương mới vừa cùng Tạ Thụy Thừa tách ra, ánh mắt mê ly mang theo bất mãn mà nhìn sang, Giang Hà nở nụ cười, cúi đầu ở trên cằm Vân Dương khe khẽ cắn một ít, lạc lõng nói:

"Em đi đây. "

Vân Dương mới vừa dần dần hồi phục lại tinh thần từ bên trong tình dục, Tạ Thụy Thừa nói: "Đi thong thả không tiễn." không đợi Vân Dương mở miệng, liền cấp tốc đổi vị trí, nắm Vân Dương dương vật ngồi lên.

Giang Hà ra khỏi công ty, thời gian còn sớm, mặt trời ở trên cao chiếu rọi mặt đất, ánh mặt trời có phần chói mắt, Giang Hà ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh nắng kia, bị người đại diện đang ở một bên chờ đợi mạnh mẽ đeo vào kính mắt.

Người đại diện trong miệng lẩm bẩm: "Bảo vệ cho đôi mắt a. "

Giang Hà ừ một tiếng.

Hắn còn nhớ nhìn lần đầu tiên nhìn thấy Vân Dương, Vân Dương đang tùy ý ngồi trên ghế làm việc, ánh mặt trời xuyên qua thủy tinh chiếu xuống trên người hắn, đầu ngón tay đều nổi lên màu vàng chói mắt, ngón tay thon dài ở trên bàn gõ lên một hồi, trong cặp mắt lạnh lùng kia lóe lên tiết lộ ra một tia thiếu kiên nhẫn, Vân Dương lạnh nhạt thanh âm chìm nổi ở ánh vàng, khi truyền tới bên trong lỗ tai hắn lại tăng dần lên một tầng ấm áp, Vân Dương nói:

 "Ngươi sẽ đóng phim sao?"

Người đại diện ở một bên vội vàng gật đầu:

"Sẽ, kỹ năng diễn rất tốt!"

Vân Dương liền giương cằm lên:

 "Vậy thì ngươi, không có kỳ hạn. "

Giang Hà mê man lên Vân Dương giường, mới phản ứng được kỳ hạn Vân Dương nói là cái gì kỳ hạn.

Không có kỳ hạn, bất cứ lúc nào cũng có thể kết thúc, toàn bộ đều là tự nguyện.

Giang Hà nghĩ, đã đến kỳ hạn. Hắn đối với người đại diện nói: "Tống nghệ quay xong, ngươi hủy hợp đồng đi, ta không đóng phim nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip