Chapter 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
A/N: Cảnh báo chương có cảnh bạo lực học đường, lạm dụng tình dục, cân nhắc trước khi đọc.

Yeonjun cứ nằm im trên giường nguyên đêm đó, anh không thể nào chợp mắt được. Hàng tá suy nghĩ cứ hỗn loạn hết trong đầu anh. Những điều Soobin đã nói thật sự khá là ảnh hưởng tới anh, khiến anh chẳng biến phải nghĩ như thế nào nữa.

'Bn trai mình? Soobin cho rng bn trai mình là mt tên sát nhân tâm thn ghen tuông ư?' Loại suy nghĩ này thật sự rất lố bịch, có khi chỉ có trong truyện tranh thôi ấy. Yeonjun rất lo lắng, anh cảm thấy tất cả nhân cách của những người anh vốn quen thuộc lâu bỗng rối ren hết cả, và tất cả những gì anh có thể làm chỉ là quan sát mà thôi. Bởi những người quanh anh, đều đang lừa dối và che giấu sự thật khỏi anh.

Yeonjun cuộn tròn người dưới lớp chăn, cố gắng chọn một tư thế thoải mái nhất để chìm vào giấc ngủ không yên.








Tiếng chuông ct đt suy nghĩ ca anh, tiếng chuông mà Yeonjun đã nghe rt nhiu ln trong quá kh, mt ký c xưa cũ mà anh chng còn nh được rõ ràng na. Anh nhìn xung quanh, nhng gương mt hc sinh m nht tràn vào lp, gi anh chng còn đ quan tâm đ ghi nh gương mt h na, anh không th làm được. Anh không hiu vì sao mình li bt lc vi chuyn này.

Cô giáo, anh nghĩ là thế, bt đu nói, nhưng điu cô nói c như b thứ gì bóp nght li vy. Anh bt đu nghe tiếng cnh báo rung lên, nhng điu mi người phát ra chng còn quan trng na, nhưng sao anh chng nh rõ được ngày này thế nh? Vì sao li nm mơ vào hôm nay? Vì sao li ngày này?

Yeonjun quan sát căn phòng k hơn, li thêm mt điu ni bt lên hn so vi phn còn li. Có mt người rt rõ mt, Choi Soobin, sao li là cu ta? Ti sao cu ta li là mt người quan trng trong s vic này ch? Tht s thì cu ta là ai?

Anh c nhìn chiếc đng h tíc tc, thì gi đu đã b xóa m hết c, anh chng có chút đnh nghĩa nào v thi gian nơi này, và nhng ký c anh có thì rt hư o. Chuông trường li vang kêu lên, ln này thì mng manh hơn, suýt thì anh đã l mt nó vì không tp trung.

Anh nhìn hc sinh bt dy, và làm nhng điu h vn làm như trong trí nh, còn Yeonjun, thy cơ th mình c t chuyn đng, nhưng đang trong mt b phim và anh ch là người xem qua đường nhìn ca mình vy.

Anh li nhìn Soobin ln na, anh không th tìm thy cu ta đâu c. Yeonjun quay đi, cơ th anh cũng chuyn đng, đi v phía mt nhóm người mà anh cho rng hn là bn bè anh. Thế mà anh chng h nh gì v h sut cuc đi mình, đáng bun ghê.

Vì sao ngày hôm nay li quan trng?

Vì sao Soobin có mt trong tt c nhng chuyn này?

Vì sao mình không th nh được gì c?

Nhng suy nghĩ trong anh b ct đt, bi mt cuc hi thoi anh có th nghe rt rõ ràng.

"Choi Yeonjun, đi vi bn tôi, cô giáo mun gp cu." Ai đó lên tiếng.

ược ri," Anh thy mình tr li.

Ri h cùng đi ti mt đa đim mà Yeonjun cũng chng nh gì v nó hết.

Anh nhìn nhng người trước mt, c đ nh li mt đc trưng nào đó h, nhưng không gì hết, không mt th gì.

H bt đu hét lên vi anh, và Yeonjun không th nghe được h nói gì, tiếng n nhiu càng ngày càng ln hơn, Yeonjun không biết vì sao.

H bt đu đánh anh, anh nh được cm giác đau đn đó, và bn năng đau đn bc cháy sau mi cú đánh, c cm giác nght th khi h nhn đu anh vào vũng nước bn thu. Anh không th lý gii vì sao nhng chuyn này li xy ra, rng h làm nhng điu đc ác khó t thành li vi cơ th anh.

Làm bn h vui và làm anh đau, anh vn cm nhn được s đau đn và nhng du vết h đ li trên anh. Anh thy trng rng, ghê tm, anh ghét cm giác này.

Mt trong s h hôn anh, và anh còn ghét nó hơn bao gi hết, nó làm anh bun nôn. Ri anh cm nhn được ai đó chm vào anh theo cái cách mà anh không h mong mun chút nào, anh ghét lm, nước mt bt đu tuôn ra t khóe mt anh.

"Sao my người làm chuyn này?" Cơ th anh lên tiếng, yếu t, như mt phn x t đng.

"Do b mày, mà b tao b tù chung thân!" Ging nói đáp li, và anh thy đau thêm mt chút.

"Nhưng, nếu chuyn đó xy ra, có th là do ông y xng đáng chu điu đó? B tôi không bao gi bt người vô ti." Yeonjun nói.

"B tao vô ti! Gi tao s cho ông b rác rưởi ca mày hiu cm giác khi người thân b tn thương!" H trói anh li bng cà vt, bt đu cưỡng hiếp và đánh đp anh. Nhng vết thương trên cơ th b bo hành ca anh r máu.

Yeonjun khóc nc n và cu xin s khoan dung, nhưng nhng tên bt nt chán cái cnh khóc lóc ca anh ri, chúng ném anh xung h bơi sau khi đã buc vào người anh c đng th nng n, mc đích đ là anh s chìm nhanh hơn.

Yeonjun thy mình đang chết chìm, không ch trong nước, mà trong c đau đn. Đây hn là cm giác hi đó anh đã tri qua. Anh nhm mt li, gn như sn sàng b cuc, và đ bn thân bc trong làn nước. Lúc đó anh bng nghe mt tiếng hét rt ln, kéo anh ra khi đau đn, nó rt xa xăm, anh c đ nhn thc mi chuyn trên mt nước, nhưng ch có th nhn ra mt bóng người na đang bơi đến.

Ri cơ th đy máu ca nhng tên bt nt anh rơi xung h, Yeonjun nhìn máu và nước hòa vào nhau, thm chí anh còn cm thy được c hơi m t máu, đp đến đc ác.

Yeonjun thy cơ th được kéo ra khi nước, cui cùng anh cũng được th. Cơ th anh khát khao không khí, và anh nhìn v cu tinh ca mình. Người đó đeo mt n, th duy nht anh thy được ch là đôi mt, tròng mt màu nâu nht m áp chm vào tròng mt đen lnh.

Chúng rt quen thuc, anh chng th gii thích vì sao.










Yeonjun bật dậy, hoảng loạn, những ký ức trong vài giấc mơ gần đây của anh giờ đã bắt đầu phai nhạt, anh cố gom góp chúng lại, và khi ngẩng đầu nhìn lên, anh bắt gặp đôi mắt y hệt trong giấc mơ.

Cơ thể anh cứng đờ lại, hẳn là do sốc, Yeonjun không nói được gì, mà cũng chẳng biết nói gì. Nhưng có một điều, anh cuối cùng cũng khan giọng nói ra.

"BunBun?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip