Chương 02+03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Chương 02: Nam phụ bên trong văn niên đại (2)

Trong nhà họ Lý, Lý Bích Sương dài cổ ngóng trông từ lâu, thấy mẹ Lý từ xa về, vội vàng kéo vào hỏi: "Mẹ, thế nào, nhà họ Đoàn đồng ý chứ?"

"Đồng ý rồi."

Mẹ Lý chỉ có một đứa con gái, tự nhiên đau tận xương tuỷ, hỏi dồn dập: "Thanh Ân dễ nói chuyện, đồng ý, nhưng cần hỏi ý kiến Hồng Phong một chút, nếu Hồng Phong không có ý kiến, chuyện này liền định ra."

"Còn hỏi cái gì."

Lý Bích Sương từ khi sống lại liền bắt đầu bốc hoả, hận không thể lập tức tới nhà họ Chu, sợ nửa đường lại ra đường ngang ngõ dọc nào khác, "Hồng Phong không phải luôn nghe lời nhất sao? Huống chi Đoàn Thanh Ân dáng dấp tốt, trong nhà còn có tiền, nó còn chọn cái gì!"

Theo suy nghĩ của cô ta, dù về sau nhà họ Đoàn khó khăn, nhưng bây giờ không phải rất tốt sao? Nhất là so sánh cùng nhà họ Chu, càng thêm tốt đẹp, cô ta tặng hôn nhân tốt đẹp như vậy cho Lý Hồng Phong, Lý Hồng Phong hẳn lên cảm kích cô ta mới đúng.

Suy nghĩ của mẹ Lý cũng không kém, mặc dù không biết con gái vì cái gì một lòng một dạ muốn gả đến nhà họ Chu, nhưng dưới cái nhìn của bà, lần trao đổi này, đối với cháu gái là chuyện tốt vô cùng, con bé sao có thể không đồng ý.

Lý Bích Sương vẫn lo lắng Lý Hồng Phong không đồng ý, dù sao Chu Gia Minh dáng dấp cũng tốt, Lý Hồng Phong trước đó cùng anh có hôn ước ràng buộc, khó bảo đảm cô sẽ không thích Chu Gia Minh.

Càng nghĩ càng thấy không an toàn, cô ta cắn răng nói với mẹ: "Mẹ, trong bụng con có đứa nhỏ của Gia Minh, nếu Hồng Phong không đồng ý, con làm sao bây giờ, con cần mẹ giúp."

Mẹ Lý nhanh chóng đồng ý, so với cháu gái, bà càng thương con gái hơn.

Thế là đợi khi Lý Hồng Phong mệt mỏi về nhà họ Lý, liền nghe bác gái nhắc tới trong nhà không dễ dàng.

"Nhà chúng ta cũng chỉ làm nông trồng trọt phổ biến, những năm này có gánh nặng nuôi con và Bích Sương thật vất vả, Bích Sương còn tốt, không đi học, ở nhà làm việc cũng phụ giúp thêm chút trợ cấp, Hồng Phong con còn đi học, trưa lại ở trường ăn cơm, về sau còn học đại học ở thành phố lớn, số tiền này thật sự không lấy ra nổi."

"Bác cùng bác trai con nói qua, dựa theo ý của ông nội con, để chị con đi nhà họ Chu, con đi nhà họ Đoàn, nhà họ Đoàn có tiền, tốt xấu gì con cũng có thể lên đại học, không đến mức bị trong nhà làm trễ nải, nếu đi nhà họ Chu, nhà họ Chu vốn nghèo, nơi nào mà nuôi nổi sinh viên đại học, Hồng Phong con nói đúng không?"

Lý Hồng Phong trầm mặc nghe, không nói đến thời điểm ba mẹ cô qua đời cô có ký ức, biết lúc ấy đối phương bồi thường bao nhiêu tiền, khoản tiền kia chí ít có thể nuôi mười người như cô lớn lên học đại học, cũng không nói cô biết nhà họ Lý sửa phòng là tiền của ai, còn có lúc cô vào ở nhà họ Lý thì giặt quần áo nấu cơm cho heo ăn cho gà ăn, lớn hơn một chút lại cùng làm ruộng với bác trai, những cái này không cần phải nói.

Bác trai bác gái đều cảm thấy họ nuôi lớn bé gái mồ côi như cô, cô hẳn cảm động rơi nước mắt, Lý Hồng Phong cảm kích, chỉ là muốn cô đối với bác trai bác gái có tình cảm khắc sâu, vậy liền khó khăn.

Về phần sự tình lần này vì cái gì ra như thế, cùng ở trong một cái phòng, Lý Bích Sương khác thường không thể gạt được Lý Hồng Phong, chỉ là khi đó cô nghĩ tình cảm Lý Bích Sương cùng Đoàn Thanh Ân cũng không tệ, ra ngoài hẳn là gặp Đoàn Thanh Ân, cũng không nhiều chuyện, không nghĩ tới, người cô gặp lại là Chu Gia Minh.

Lý Hồng Phong không cự tuyệt, chỉ nói: "Nhà họ Đoàn nếu đồng ý cháu lên đại học, cháu đồng ý."

Thấy cô đồng ý, trên mặt mẹ Lý lập tức cười nở hoa, bảo đảm: "Yên tâm, nó khẳng định đồng ý!"

Nếu nhà họ Đoàn không đáp ứng, bọn họ cũng có thể trả, dù sao trước hết để cho hai bên đều gật đầu, bình an giấu chuyện Bích Sương đi là được.

Lý Hồng Phong đồng ý, mẹ Lý lập tức chạy trước xử lý, bên nhà họ Đoàn bà cũng không vội bằng nhà họ Chu, nhưng cũng cần định ngày.

Diệp Thúy Hương tiễn mẹ Lý, quay đầu nói với con trai: "Mẹ biết thời gian trước vội vã như vậy Lý Bích Sương nhất định là có chuyện, hôm qua mẹ đi hỏi thăm một chút, đoạn thời gian này, Lý Bích Sương chạy vào trấn 8 lần, chị Trần thôn bên cạnh cũng nói trông thấy Lý Bích Sương cùng Chu Gia Minh cùng trở về, nhưng trên đường lại tách ra, còn cái gì mà lão gia tử nhà họ Lý lăn lộn người, mẹ nhổ vào! Lừa gạt quỷ! Rõ ràng là Lý Bích Sương ăn trong chén nhìn trong nồi, bây giờ đều dụ gả, nói không chừng còn có đứa bé bên trong!"

Đoàn Thanh Ân đang dọn quần áo trong phòng, địa phương nhỏ không nói chuyện nhập hàng, nhà họ Đoàn bán quần áo trước tiên phân ra, người có vải may tốt thì lấy tiền, Diệp Thúy Hương cũng sẽ phát cho nữ nhân trong thôn, dạng này làm bà an tâm kiếm tiền, lại có thể cho người trong làng chút duyên, nhất cử lưỡng tiện (*).

(*) Nhất cử lưỡng tiện: đôi bên cùng có lợi.

Bây giờ một đợt quần áo mới xuất xưởng, mẹ con hai người ngồi trong phòng, làm rõ từng cái, lại dán thông báo, Đoàn Thanh Ân là một đại nam nhân, làm việc lại rất sắc bén, nhanh chóng nói cho người bên dưới làm cái gì, một bên lại đáp lời mẹ:"Dù sao hiện tại là Hồng Phong gả cho con, chỉ cần có bé con không phải Hồng Phong là được."

Diệp Thúy Hương vẫn cảm thấy toàn thân khó chịu, hiện tại thay người do người con dâu định trước lén lút cùng người qua lại, bà lúc nào biệt khuất như vậy, "Ai da, mẹ làm sao cũng thấy trong lòng thiệt thòi, những năm nay chúng ta cho Lý Bích Sương kia bao nhiêu đồ tốt!"

Kết quả cô ta ngược lại, ăn đồ nhà họ Đoàn, mặc đồ nhà họ Đoàn, lại cùng người đàn ông khác thân cận.

Trong nội tâm bà không dễ chịu, cũng không tiếp tục tập trung làm việc được, Đoàn Thanh Ân cũng không nóng nảy, vẫn như cũ chậm rãi làm việc, "Mẹ không phải chính mẹ cũng nói, Lý Bích Sương nói không chừng trong bụng có đứa bé nên nhà họ Lý mới gấp gáp thay người, nếu cô ta thật sự giấu giếm gả tới nhà chúng ta, vậy chúng ta thua thiệt."

"Huống chi, thành tích Hồng Phong tốt như vậy, về sau nói không chừng còn có thể lên đại học, hiện tại sinh viên tốt bao nhiêu, con thấy, thua thiệt chính là nhà họ Chu mới đúng."

Lúc đầu Diệp Thúy Hương còn không thoải mái, bà cùng quả phụ nhà họ Chu lúc trẻ đều mất chồng, đều thủ tiết nuôi con, bà mạnh hơn, vì cái nhà này không biết chịu khổ bao nhiêu, lại nhìn quả phụ nhà họ Chu, nũng nịu cái gì cũng không làm, gặp phải chuyện gì đều là đáng thương xin người khác giúp đỡ.

Cái này không đụng chạm đến bà, nhưng một lần Diệp Thuý Hương thu quần áo, cầm vải Chu quả phụ đưa tới quần áo loạn thất bát tao (*), căn bản không thể mặc, một phân tiền đều không bán được, bà muốn đối phương bồi thường, người ta vô cùng đáng thương nước mắt chảy ra nói là nhìn thấy các cô bé trong thành đều là mặc như vậy, bà liền làm thành dạng này.

(*) Loạn thất bát tao: lung tung lộn xộn.

Được rồi, biết con bà đi học trong trấn, có tiền đồ, nhưng mà nó cùng Diệp Thuý Hương có quan hệ gì, thời điểm phát vải bà đã nói rõ yêu cầu may kiểu dáng quần áo, còn đặc biệt cho xem qua, Chu quả phụ không dựa theo yêu cầu của bà làm, may mà là Diệp Thuý Hương, bà ta còn uỷ khuất khóc.

Hiện tại con dâu mà bà cho ăn ngon uống tốt trở thành con dâu Chu quả phụ, nội tâm bà thoải mái mới lạ ấy.

Giờ nghe con trai nói, bà cũng có chút thông suốt, "Đúng, trong nhà Lý Bích Sương còn chẳng biết làm gì, trước đó còn nói dù sao nhà ta cũng dư dả, gả tới thì quản lý tiệm quần áo, hiện tại gả tới nhà họ Chu, người đàn bà nhà họ Chu kia làm quần áo còn khóc lóc, xưa nay lại không muốn Chu Gia Minh làm ruộng, mẹ đợi nhìn cô ta sau khi gả qua."

Mẹ chồng nàng dâu cũng nên có một cái khổ, dù sao mặc kệ là Lý Bích Sương trước khi gả đến đội nón xanh cho con bà, hay Chu quả phụ suốt ngày giả bộ đáng thương, Diệp Thúy Hương đều không thích, vô luận ai trong hai người ăn thua thiệt, bà đều có thể hí ha hí hửng xem kịch vui.

Vừa thư thản không bao lâu, Diệp Thúy Hương đột nhiên lại vỗ tay một cái: "Đều là chị em một nhà, còn ở chung, Lý Hồng Phong có thể học Lý Bích Sương kia hay không?"

Mặc dù bà đối với Lý Hồng Phong có ấn tượng khá tốt, nhưng cũng chưa tiếp xúc qua, hiện tại có Lý Bích Sương cái dạng này, muốn nói trong lòng không có khúc mắc là không thể nào.

Nói đến cái này, tay xếp đồ của Đoàn Thanh Ân liền dừng.

Ở nguyên cốt truyện, Diệp Thuý Hương nhìn Lý Hồng Phong không vừa mắt là bởi vì Lý Bích Sương, cảm thấy cô cùng nhà họ Lý có ý đen tối, vẫn là sau này khi bà sinh bệnh, Lý Hồng Phong từ đầu tới cuối dụng tâm chăm sóc, quan hệ mẹ chồng nàng dâu mới khá hơn, nhưng đáng tiếc một đoạn thời gian, Diệp Thúy Hương chết vì ốm đau.

Anh dứt khoát buông quần áo trên tay, giương mắt nói với mẹ: "Mẹ, lần này rõ ràng là Lý Bích Sương làm, nhà họ Lý nếu đau Hồng Phong, cùng chúng ta nhận lỗi thì giải trừ hôn sự thôi, bọn họ nếu không, nhất định để Hồng Phong thay Lý Bích Sương, bọn họ căn bản cũng không nghĩ, nhà chúng ta coi Lý Bích Sương là thành viên nhà mình nhiều năm như vậy, đột nhiên thay người, trong lòng có oán hận không? Có thể đối tốt với Hồng Phong không?"

"Huống chi Hồng Phong lập tức thi đại học, về sau còn muốn lên đại học, thời điểm trọng yếu như vậy, bọn họ vì thanh danh Lý Bích Sương vội vã muốn gả cô ấy đến nhà chúng ta, không lo lắng chúng ta giữ Hồng Phong không cho cô ấy lên đại học sao?"

Diệp Thúy Hương nghe được, Đoàn Thanh Ân lại phân tích: "Nhà họ Lý làm như thế, rõ ràng chính là không có để Hồng Phong ở trong lòng, để cô ấy thay Lý Bích Sương chịu khổ, ai cũng không phải người ngu, bọn họ làm như vậy, Hồng Phong ít nhiều cũng lạnh tâm."

Diệp Thúy Hương nghe chuyện như vậy, trong lòng càng khó chịu hơn, "Người ta nói cưới vợ muốn nhìn nhà mẹ, bây giờ tốt rồi, Hồng Phong người ta tốt, nhà họ Lý không có xem là người nhà, về sau nhà chúng ta cần người hỗ trợ, khẳng định không trông cậy được vào bọn họ."

Đoàn Thanh Ân trực tiếp cười, Diệp Thúy Hương hỏi anh cười cái gì, anh liền nói: "Mẹ nghĩ sai, nhà họ Lý nghèo mấy thập niên, có thể giúp nhà chúng ta cái gì? Phòng mới nhà họ vẫn là sau khi cầm khoản bồi thường của cha mẹ Hồng Phong mới xây, lại nhìn Hồng Phong, thành tích tốt, làm việc gọn gàng, về sau nói không chừng còn có thể vào trong thành làm việc cho quốc gia, cô ấy cùng nhà họ Lý rời tâm là chuyện tốt."

Diệp Thúy Hương không rõ, "Làm sao lại là chuyện tốt? Không có nhà mẹ đẻ để dựa vào, không biết khổ bao nhiêu."

"Không có nhà mẹ, còn có nhà chồng." Đoàn Thanh Ân nói dóc một chút xíu cho Diệp Thúy Hương: "Mẹ nghĩ, cha mẹ Hồng Phong đi rồi, bác trai bác gái đẩy cô ấy làm kẻ chết thay, nội tâm cô ấy không chừng rất đau, lúc này ai tốt với cô ấy, cũng có thể làm cô ấy nhớ một đời, chúng ta tốt với Hồng Phong, Hồng Phong khẳng định toàn tâm toàn ý nghĩ đến chúng ta, so với những nàng dâu luôn cầm đồ nhà chồng nhớ về nhà mẹ đẻ trong thôn chúng ta không biết tốt hơn bao nhiêu? Mẹ nói, cái này không phải chuyện tốt sao?"

"Mà Lý Bích Sương vứt bỏ chúng ta, nếu trông thấy mẹ tốt với Hồng Phong người con dâu này, trong nội tâm cô ta khẳng định khó chịu, chúng ta cũng coi như thở một hơi."

"Đúng vậy!!"

Diệp Thúy Hương giống như được đả thông hai mạch nhâm đốc (*), lập tức nghĩ thông suốt.

(*) Mạch Nhâm (任脈) là mạch của các kinh âm. Trong quan điểm của y khoa cổ truyền phương Đông thì mạch Nhâm cùng với mạch Đốc tạo thành hai mạch chủ trọng trên cơ thể con người (một mạch thâu tóm các kinh dương và một mạch thâu tóm các kinh âm).

Vị trí: Khởi đầu từ huyệt Hội Âm (nơi giao nhau của mạch Nhâm với mạch Đốc), mạch Nhâm đi ngược lên bụng qua giữa vùng mu, giữa bụng, giữa ngực, giữa cổ rồi kết thúc ở huyệt Thừa Tương. Từ huyệt thừa tương có những mạch chạy vòng quanh môi, vào lợi (nướu) rồi liên lạc với mạch đốc tại huyệt Ngân Giao. Cũng từ huyệt Thừa Tương xuất phát 2 nhánh đi lên 2 bên đến huyệt Thừa Khấp rồi đi sâu vào trong mắt
Các huyệt quan trọng thuộc mạch Nhâm là Hội Âm, Khúc Cốt, Trung Cực, Quan Nguyên, Thạch Môn, Khí Hải, Âm Giao, Thần Khuyết, Thủy Phần, Hạ Quản, Trung Quản, Thượng Quản, Hạ Uyển, Chiên Trung, Thiên Đột và Thừa Tương.

Mạch Đốc (督脉) là mạch trên cơ thể con người theo y học cổ truyền phương Đông. Mạch Đốc thâu tóm tất cả các kinh dương, là một trong hai mạch quan trọng trên cơ thể con người.

Mạch Đốc bắt đầu từ chỗ huyệt Trường Cường chạy ngược lên theo cột sống, qua giữa gáy lên đỉnh đầu rồi vòng xuống giữa mặt và kết thúc ở huyệt Ngân Giao.

Các huyệt chính thuộc Mạch Đốc là Trường Cường, Yêu Du, Yêu Dương Quan, Mệnh Môn, Huyền Xu, Trung Tích, Trung Xu, Cân Súc, Chí Dương, Linh Đài, Thần Đạo, Thân Trụ, Đào Đạo, Đại Chùy, Á Môn, Phong Phủ, Não Hộ, Cường Gian, Hậu Đình (Hậu Đỉnh), Bách Hội, Tiền Đình (Tiền Đỉnh), Tín Hội, Thượng Tinh, Thần Đình, Tố Liêu, Nhân Trung, Đài Đoan, Ngân Giao.

Làm mẹ chồng, con dâu bà muốn nhất không phải là toàn thân toàn ý nghĩ đến nhà chồng sao!

Chỉ cần con dâu cùng bọn họ một lòng, đó chính là tiện nghi lớn bọn họ chiếm được!

Cảm giác nhiệt tình trong bà tràn đầy, lập tức cầm quần áo làm việc, một bên làm một bên hướng con trai nói: "Như vậy, Hồng Phong gả tới thật sự là một chuyện tốt, mẹ rõ ràng, Thanh Ân con nhìn xem, đợi Hồng Phong gả tới, mẹ khẳng định xem nó như con gái ruột!"

Chương 03: Nam phụ bên trong văn niên đại (3)

Giống như Diệp Thúy Hương nói, nhà họ Lý muốn nói cho qua việc hôn nhân, cũng nói xong thay người, trong vòng một tháng hai cô gái đều gả đi.

Nói là mình gả con gái, người ngoài không can thiệp, nhưng trong lòng nhóm bà cô con dâu mỗi ngày nhàn rỗi không làm gì liền tụ tập nói chuyện phiếm, nhà họ Lý khác thường như vậy, sao mấy người này có thể bỏ qua.

Nhà họ Lý bắn tiếng hai cô gái đổi nhà chồng là ý của lão gia tử, bọn họ hiếu thuận, chỉ có thể nghe lời lão gia tử, lại nói, làm như vậy cũng là đau lòng cháu gái mồ côi không nơi nương tựa, để con gái nhà mình chịu khổ, đưa cháu gái qua nhà tốt sống.

Bên trong cốt truyện ban đầu, bởi vì nhà họ Lý nói như vậy, người trong thôn đều cảm thấy bọn họ đối với Lý Hồng Phong tốt, nuôi lớn bé gái mồ côi chưa tính thì thôi lại còn nhường cuộc hôn nhân tốt của con gái cho cô, ai mà không biết nhà họ Đoàn có tiền, họ Chu và họ Đoàn, tuỳ tiện chọn một cô gái trong thôn bảo cô muốn đến nhà nào chắc chắn câu trả lời là Đoàn gia.

Bác trai bác gái làm tới như vậy, thật không thể nói không tốt, nếu Lý Hồng Phong không hiếu thuận, đó chính là cô không có lương tâm.

Nhưng hôm nay, Diệp Thuý Hương được con trai phân tích cho lợi hại, mặc dù tiếp nhận Lý Hồng Phong nhưng vẫn có khúc mắc với nhà họ Lý, lúc nói chuyện phiếm cũng để lộ chút ít.

Nhà bà mở cửa hàng, dĩ nhiên không phải loại ngốc nghếch nói thẳng ruột ngựa là hoài nghi Lý Bích Sương có con hoang trong bụng, lúc này mới dụ cho cô chị họ thay gả, mà cái này như vô ý động đến, nhà họ Lý lần này một lần mà gả cả hai con gái, Bích Sương còn tốt, không đi học, Hồng Phong lại tập trung thi cử, chính là lúc quan trọng, thế mà lại gả đi vội vàng, bà không lo lắng ảnh hưởng thành tích của Hồng Phong.

Diệp Thuý Hương bán nhiều quần áo trong thôn, là đối tượng tất cả mọi nhà đều nịnh bợ, bà nói như vậy, người nghe được tự nhiên phối hợp hỏi chuyện, nói vậy bà không lui ngày kết hôn với nhà họ Lý lại vài ngày?

Diệp Thúy Hương trực tiếp, "Tôi sao có thể không nói, tuy nói trong lòng tôi chuyện của con trai quan trọng nhất, Hồng Phong lại là con dâu tương lai, sắp tới cũng vào cửa nên tôi nói sao họ không đợi Hồng Phong thi xong gả tới cũng được, cũng chẳng biết vì cái gì, bọn họ nhất định một hai là thời gian đã chọn tốt."

"Những ngày này, bởi vì chuyện kết hôn, Hồng Phong sau khi học xong ở trường còn phải chạy về, tới tới lui lui mất ba giờ, con bé cố gắng, nhiều lần tôi trùng hợp gặp phải con bé, đều là vừa đi đường vừa nhìn sách, có thể thấy được coi trọng thi đại học kia vô cùng, nghe nói đứa bé nhà họ Chu cũng tập trung thi cử, mẹ thằng bé còn làm việc rất nhiều để cho nó có thể tập trung, bình thường đều ăn uống ngủ nghỉ ở trường, khó có thể về nhà một lần, trở về nhà đến cả cơm cũng phải bưng vào phòng, so sánh, Hồng Phong cũng quá mệt mỏi."

Bà nói kiểu này, người chung quanh đều nịnh nọt: "Vẫn là chị Diệp đau con dâu, nhìn một cái, Hồng Phong còn không có gả tới đâu, ngược lại đau lòng trước, người ta đều ước gì con trai sớm cưới vợ một chút, chị lại là mẹ chồng tốt như vậy."

Ai không muốn được người ta khen mình là người tốt, Diệp Thuý Hương được khen đến vui vẻ, lời nói cũng mạnh mẽ: "Hôn sự đều định ra rồi, tôi cũng không nóng nảy, vẫn là tiền đồ của Hồng Phong trọng yếu, tuy nói con bé là nữ, nhưng lãnh đạo quốc gia chúng ta đều nói, nam nữ bình đẳng, về sau nếu con bé thật sự có thể thi lên đại học, nhà chúng tôi ủng hộ con bé đi lên, sau khi tốt nghiệp, vì quốc gia cống hiến!"

"Tốt!!"

"Chị Diệp nói thật tốt!"

Người ở chỗ này đều đối với lãnh đạo quốc gia kính nể, không có những lãnh đạo này, bây giờ Hoa Quốc không biết qua những ngày gì, bây giờ nghe xong lời này, kích động vô cùng, hận không thể vỗ tay kịch liệt nhất.
Kích động qua đi, chính là suy nghĩ sâu xa.

Người ta một người mẹ chồng đều có thể nguyện ý vì con dâu tổ chức hôn lễ chậm lại, làm sao thân là nhà mẹ đẻ ngươi còn không vui.

Tựa như Diệp Thúy Hương nói, lúc này tập trung thi cử, chính là thời điểm khẩn yếu nhất, lúc này gả người qua, vạn nhất ảnh hưởng đến thành tích làm sao bây giờ.

Cái này nếu thật là đau lòng Lý Hồng Phong, sẽ làm như vậy sao?

Trước kia trong làng đều nói nhà họ Lý nhân nghĩa, nuôi Lý Hồng Phong nhiều năm như vậy còn cho tiền học đến cao trung, con gái nhà bọn họ còn chưa lên cao trung, lại thêm mẹ Lý nói là vì tốt cho cháu gái nên nhường hôn sự tốt của nhà họ Đoàn cho cô, những người này càng cảm thấy cha Lý mẹ Lý đối với Lý Hồng Phong tốt.

Nhưng hôm nay cùng Diệp Thúy Hương so sánh, phần tốt này liền trở nên hư mà không thật.

Nếu ngươi thật sự đối tốt với người ta, sao lại chọn khoảng thời gian thi đại học gả con gái người ta đi, không biết kết hôn chuyện này đối với một cô gái có ảnh hưởng lớn bao nhiêu sao, nơi nào còn tâm tư mà đi đọc sách.

Trước đó Diệp Thúy Hương không nói, bọn họ còn tưởng rằng nhà họ Đoàn vội vã cưới vợ, nhưng hôm nay bà đều nói nhà mình không nóng nảy, là nhà họ Lý nhất định chọn ngày này, chuyện này liền trở nên ý vị sâu xa mười phần.

Bát quái trong thôn truyền đi nhanh, hết lần này tới lần khác người trong cuộc im ắng giống như cái gì cũng không phát sinh.

Mẹ Lý còn cảm thấy kỳ quái, làm sao hiện tại bà nói với người khác nhà bọn họ vì cháu gái hi sinh cỡ nào, thậm chí việc kết hôn với nhà họ Đoàn gia đều để cho cháu gái, thời điểm nghe người ta cũng không giống lúc trước khen bà thật tâm nha?

Chỉ là bây giờ bà cũng không suy nghĩ cái này, lập tức muốn tổ chức hai hôn lễ, Lý Bích Sương cùng Lý Hồng Phong là cô dâu đợi gả không thể nhúng tay, cha Lý lại luôn không quản việc gì, chuyện cần làm cũng rơi trên người bà.

Tính tiền đang cầm trong tay, mẹ Lý lại bắt đầu phát sầu việc mua đồ cưới.

Trước đó nhà họ Lý không giàu có gì, là cha mẹ Lý Hồng Phong xảy ra chuyện người ta cho một khoản bồi thường mới dư dả một chút, chỉ là khoản tiền kia phải nuôi hai đứa bé, lại muốn sửa nhà, cha Lý lại thích nhậu nhẹt, đã nhiều năm như vậy, đã sớm không còn sót lại bao nhiêu.

Dựa theo quy củ gả con gái trong làng, bình thường đều chuẩn bị chăn bông, còn có bồn rửa mặt tủ quần áo các loại, tiền trong tay mẹ Lý chuẩn bị cho hai người cũng được, nhưng nếu làm như vậy, không còn lại bao nhiêu.

Bà tính toán, Bích Sương lớn bụng gả đi, có thể nhà chồng bên kia sẽ xem thường, vì tránh cho loại tình huống này, cũng nên mang chút tiền đi, mà đồ cưới cũng cần để cho người ta không tìm ra lỗi sai.

Hồng Phong còn tốt, cô nhỏ hơn Đoàn Thanh Ân hai tuổi, cô gái như hoa như ngọc, còn là một học sinh cấp ba, về sau nói không chừng là sinh viên, đồ cưới thiếu một chút, chắc hẳn nhà họ Đoàn cũng sẽ không xem thường cô.

Nghĩ như vậy, mẹ Lý bắt đầu xử lý đồ cưới, đương nhiên, vì để tránh cho người ta cảm thấy bà bất công, bà cũng ở lúc gặp người vừa khóc lại nói trong nhà không dễ dàng ra sao, lúc đầu nuôi một đứa con gái liền đủ mệt mỏi, còn muốn nuôi Hồng Phong cô cháu gái này, nhưng có biện pháp gì đâu, tuy nói không phải thân sinh, dù sao cũng là huyết mạch em chồng lưu lại, lại ở bên người lớn lên, xem như trong nhà khổ bao nhiêu, cũng muốn lấy làm đồ cưới cho cô.

Nếu trước kia bà nói như vậy, người nghe thấy còn khen bà thật tâm, đối cháu gái đều như vậy, đồ cưới hai người không giống? Đây không phải là nên sao? Cháu gái cùng con gái sao có thể so?

Nhưng tại lần Diệp Thúy Hương "Nói chuyện phiếm" kia qua đi, trong lòng mọi người cũng hiểu rõ.

Nếu mẹ Lý không nói khoác mình cỡ nào cỡ nào đau cháu gái, bà làm như vậy cũng không có gì, lại không phải mình sinh, nuôi lớn liền đã rất tốt.

Nhưng bà càng tạo cho mình hình tượng "Ta đau cháu gái giống như con gái", một bên thổi, một bên tự vả mặt mình, người ta ở trước mặt không nói cái gì, phía sau không ít người nói thầm trong lòng người này có phải xem tất cả mọi người như đồ đần không, cho rằng mọi người không có mắt sao?

Có những người suy nghĩ càng sâu, cũng suy nghĩ cùng một chỗ như Diệp Thúy Hương, đều là cô gái trẻ tuổi, lại không nóng nảy gả đi, thời gian tổ chức hôn lễ gấp như thế làm cái gì?

Bởi như vậy, mỗi lần mẹ Lý bắt đầu nói bản thân đối với cháu gái tốt bao nhiêu, cũng trở thành một vai trong bộ kịch bà biên, bà cảm thấy vô nghĩa, chỉ có thể ngậm miệng, tiếp tục chuyên tâm xử lý đồ cưới.

Lần đầu tiên, nhà họ Lý có hai cô gái gả đi.

Đoàn Thanh Ân tới cửa đón dâu, bởi vì hiện tại không như xã hội xưa, Lý Hồng Phong cũng chỉ mặc váy màu đỏ sậm, thân hình cô tốt, mặc vào càng lộ vẻ xinh đẹp, nguyên bản thần sắc bình thản khi nhìn thấy Đoàn Thanh Ân nhìn sang mình cười một tiếng lúc này giật mình, đỏ mặt cúi đầu.

Thái độ Đoàn Thanh Ân cùng cô nghĩ không giống lắm, cô còn tưởng Đoàn Thanh Ân sẽ không thích cô, dù sao trước đó mỗi lần chị họ đưa đồ nhà họ Đoàn về, đều sẽ nói với cô Lý Thúy Hương thích cô cỡ nào cỡ nào, Đoàn Thanh Ân lại đối tốt với cô bao nhiêu.

Trước khi biết tình cảm của chị họ cùng Chu Gia Minh, Lý Hồng Phong vẫn cho là Đoàn Thanh Ân cùng chị họ đều thích nhau.

Không như người trong thôn nghĩ, thời gian qua cô ở nhà họ Lý rất biệt khuất, mẹ Lý cha Lý tất cả đều đối cô nồng nàn, mở miệng một tiếng Hồng Phong, một câu thương cô như con gái, người trong thôn cũng cảm thấy nhà họ Lý gia đối cô tốt, bằng không thì một cái bé gái mồ côi như cô, mười mấy năm trước thế đạo gian nan, sao có thể sống được, bên trong lạnh nóng, chỉ có chính mình mới biết.

Từ khi vào ở nhà họ Lý, cô sống cẩn thận, trong miệng bác gái nói thương cô, lại muốn cô người nhỏ như vậy lên núi cắt cỏ cho heo, người khác nhìn thấy liền nói cô muốn lên núi chơi, thuận tiện cùng Bích Sương đi cắt cỏ cho heo trở về, giặt quần áo làm đồ kiếm sống đều là cô làm, chỉ là lúc giặt cửa sân đều đóng, người ta không trông thấy, nhà họ Lý đóng phòng mới, bác trai nói muốn cho cô phòng tốt nhất có ánh mặt trời chiếu vào, đợi cô trở về, gian phòng này cũng trở thành phòng cất các vật linh tinh.

Lý Hồng Phong có thể làm cái gì? Cô cái gì cũng không thể làm, người cả thôn đều biết bác trai bác gái đối cô rất tốt, không chê cô là bé gái mồ côi mà nuôi cô, cô mà nói, trong thôn sẽ không ai đứng bên cô.

Cô không hận bác trai bác gái, cô chỉ liều mạng học, chính là vì tìm đường ra, biết chuyện kết hôn ban đầu đổi thành nhà họ Đoàn, cũng biết những năm nay nhà họ Đoàn đối tốt với chị họ, có thể bởi vì nửa đường thay người là cô sẽ oán hận, cô vẫn không thể làm gì.

Lý Hồng Phong buổi tối hôm qua một đêm không ngủ, cô nghĩ phương pháp giải quyết tốt nhất, chính là làm vợ tốt, con dâu tốt, thời gian là tự mình phải vượt qua, dù bây giờ ở thung lũng, chỉ cần cô cố gắng, chắc chắn sẽ có ngày thấy ánh mặt trời trên mây.

"Chú rể rước cô dâu đi!"

Nương theo tiếng la của bà Tam trong thôn, Đoàn Thanh Ân kéo tay Lý Hồng Phong, rõ ràng không phải người đọc sách, tướng mạo so với ai cũng nho nhã lịch sự hơn.

Bên cạnh có người ồn ào: "Chú rể nói điểm tốt!"

"Không nói êm tai cô dâu mới không cùng cậu về nhà."

Đoàn Thanh Ân cười lôi kéo tay Lý Hồng Phong, "Hồng Phong, chúng ta cùng một chỗ cố gắng, sống cuộc sống tốt."

Câu nói này giản dị cực kỳ, người chung quanh đều cười nói Đoàn Thanh Ân không biết nói chuyện, làm sao cũng nên nói về sau kiếm tiền mua trang sức vàng tôm khô cho Lý Hồng Phong.

Một bên Lý Bích Sương được Chu Gia Minh đỡ đang mời rượu, nghe động tĩnh bên này, quệt quệt khóe môi.

Còn sống cuộc sống tốt, hãy chờ xem, không đến một năm nhà họ Đoàn liền không có tiền.

Lần này, cô cũng không cần cùng theo chịu khổ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip