Quyển 5 - Chương 122 : Tất cả đều là rồng (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Edit : Tiểu Linh Linh

“Sẽ không, Long tộc sinh dục…… Ân, không phải là đem trứng đặt ở trong miệng mình”

Ngao Kim có chút xấu hổ giải thích, Vân Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu biết, không phải trứng sẽ là cái gì?

Xuất hiện ở trong đầu lâu của Long tộc , chẳng lẽ sẽ là một chiếc răng? Vân Phong chuyên tâm suy nghĩ ,không thấy được Nhục cầu bên cạnh biểu tình sắp chảy nước miếng, từ lúc vật kia xuất hiện ,Nhục cầu liền hai mắt mở to nhìn không rời mắt.

Thấy Ngao Kim đặt nó trong lòng bàn tay nghiên cứu, Nhục cầu chỉ hận không thể xông lên .

Mắt to bên trong lập loè khát vọng cực độ, Nhục cầu nước miếng sắp chảy ra ngoài, nó thật sự là nhịn không nổi!

Một đạo bạch quang từ vai Vân Phong nhảy ra, lao thẳng tới hướng bàn tay Ngao Kim!

Hành động này của Nhục cầu không một ai có thể dự liệu trước. Vân Phong không thể, Nhị Lôi không thể, Ngao Kim càng là không thể!

Nhìn thấy Nhục Cầu nhào đến phía mình , Ngao Kim theo bản năng cho rằng hắn lại phải bị cắn, vội vàng thu tay lại.

Nhục Cầu nhìn thấy Ngao Kim tựa hồ muốn thu hồi vật hình tròn ,bực bội gào rống một tiếng,  thân nhỏ càng tăng tốc độ , Ngao Kim chỉ cảm thấy lòng bàn tay trống rỗng, vật hình tròn kia đã bị Nhục Cầu cướp lấy !

Nhục Cầu bắt được đồ vật hình tròn , hai mắt phát ra tia hưng phấn mãnh liệt, móng vuốt nhỏ chặt chẽ ôm lấy tựa hồ sợ bị rớt.

Vân Phong nhìn thấy không khỏi kinh ngạc, Nhục Cầu lấy cái này làm cái gì? Chẳng lẽ…… Vân Phong vừa nghĩ xong lập tức liền chứng thực, chỉ thấy móng vuốt nhỏ Nhục Cầu chợt buông lỏng, miệng há to, Vân Phong liền nhìn thấy cái miệng đầy răng nanh sắc nhọn , nháy mắt đồ vật hình tròn đã bị đưa vào trong miệng Nhục Cầu !

Nó như thế nào cái gì cũng có thể ăn! Hơn nữa thấy cái gì liền ăn cái đó!

Vân Phong kinh hãi, tiến lên bắt lấy Nhục Cầu, hy vọng nó có thể đem đồ vật trong miệng nhổ ra.

Nhục Cầu mới vừa đem đồ vật nhét vào miệng mình đã bị Vân Phong túm lấy người lộn ngược xuống  : “Nhổ ra! Đồ vật là cái gì còn chưa biết, mau nhổ ra!”

Vân Phong có chút sốt ruột, đồ vật Long tộc há có thể tùy tiện ăn? Cho là Nhục cầu rất cường hãn, nhưng cũng không thể ăn bậy!
Ngao Kim choáng váng, Nhị Lôi cũng là choáng váng, hai người chỉ có thể ngây ngốc nhìn động tác Vân Phong.

Vân Phong hai tay dùng sức cạy miệng Nhục Cầu ra. Nhục Cầu giờ phút này vì nuốt vật kia mà miệng căng phồng , cả người tròn quay , tựa hồ với vật trong miệng giống nhau như đúc.

Vân Phong muốn cạy miệng Nhục Cầu lôi vật kia ra, nhưng Nhục Cầu liều mạng không chịu hé miệng, mặc cho Vân Phong nỗ lực như thế nào , Nhục Cầu cũng sống chết không chịu mở miệng dù chỉ một chút. Đôi mắt to nhìn về phía Vân Phong lên án .

Vân Phong nóng nảy,  nếu lần này ăn phải vật không an toàn , Nhục Cầu xảy ra chuyện thì nàng phải làm thế nào?

Nhìn hai má Nhục Cầu căng phồng, Vân Phong không chút do dự , duỗi tay đánh xuống một cái, hy vọng nó có thể nhổ ra, lại không ngờ Nhục Cầu càng cố chấp ngậm chặt miệng, khuôn mặt nhỏ đều bị Vân Phong đánh đỏ nhưng vẫn như cũ không chịu nhả ra.

“Lộc cộc!” Nhục Cầu dùng sức , trực tiếp đem vật kia nuốt vào, Vân Phong trợn mắt ,há hốc mồm! Nuốt vào rồi, nó liền như vậy mà nuốt vào!

“Phong Phong kia, Phong Phong kia, kia kia!” Nhục Cầu nuốt vào , rốt cuộc cũng có thể nói chuyện, móng vuốt nhỏ che lại khuôn mặt đỏ lên vì đau, ủy khuất nhìn Vân Phong .

Vân Phong lại là có chút phát hỏa, nó ăn Cực Phẩm Quáng Thạch thì không thành vấn đề, Cực Phẩm Quáng Thạch đối với nó không có gì nguy hiểm.

Nó ăn cục đá màu sữa ở Vô Tận hải  không thành vấn đề , bởi vì nó ăn cũng không có tác dụng phụ, có thể.

Nhưng mà đây chính là đồ vật trong miệng của Kim Long cổ xưa a , còn chưa biết rõ là cái gì đã bị nó nuốt vào!

Đồ vật của Kim Long Cổ xưa nếu thực sự có cái gì nguy hại, không cẩn thận liền đem cái thân hình bé nhỏ của nó căng bạo thì phải làm thế nào!

Vân Phong mắt đầy lửa giận nhìn Nhục cầu, nghĩ đến vật kia bị nó nuốt cỡ nào nguy hiểm a!

Lửa giận Vân Phong càng lớn ,cuối cùng lạnh lùng mở miệng, “Nếu ngươi không nghe lời như vậy, ta cũng không lưu được ngươi.”

Nhục Cầu ngẩn ra, mắt to nhìn Vân Phong chớp vài cái, “Phong phong kia……”
Nhục cầu gọi, Vân Phong lại là mở miệng, “Không cần kêu tên của ta! Ta vốn là không có bản lĩnh quản trụ ngươi , là ta quá đánh giá cao chính mình.”

Ngao Kim cùng Nhị Lôi nhìn cảnh tượng này có chút kinh ngạc, Ngao Kim cũng có thể lý giải Vân Phong vì sao phẫn nộ như thế , đồ vật kia đến hắn còn chưa rõ nhưng cục thịt kia liền như vậy nuốt vào, Nhục Cầu kia quá mức cường hãn cũng quá  mức xem nhẹ cảm thụ Vân Phong .

“Đừng động, đó là chuyện Vân Phong cùng nó , ngươi đừng nhúng tay.” Nhị Lôi một phen ngăn lại Ngao Kim, hắn cảm thấy Nhục cầu cùng Vân Phong thành lập liên hệ không bình thường, không phải người bình thường có thể tham gia.

Ngao Kim bĩu môi, Vân Phong bực tức mới nói ra lời như vậy , tuyệt đối sẽ không vứt bỏ Nhục Cầu nên hắn cũng có chút yên tâm.

Lạ nhìn bốn phía, kim đồng bỗng tối sầm lại, có một chút sự tình hắn cần phải biết rõ ràng.

Nhị Lôi đi cùng Ngao Kim , mà Vân Phong lại là mang theo tức giận quay người trở lại . Nhục Cầu thấy Vân Phong thực sự tức giận, thân nhỏ lập tức theo phía sau không ngừng gọi theo  “Phong phong kia, phong phong kia……” Từng tiếng gọi cất lên, nghe ra có điểm đáng thương.

Vân Phong biết lời nói vừa rồi chỉ là lời nói lúc bực tức, nếu Nhục Cầu có chuyện, nàng không có khả năng không để bụng.

Chính là bởi vì quá để ý cho nên bực bội, Nhục Cầu vẫn là bộ dáng không biết hối cải càng làm cho Vân Phong thêm tức giận.

Biết Nhục Cầu đi theo sau mình,cũng có thể tưởng tượng được biểu tình đáng thương của nó hiện tại , nghe nó một tiếng kêu ,một tiếng gọi, Vân Phong có chút mềm lòng, tàn nhẫn cắn răng, lần này tất nhiên phải cho nó chịu giáo huấn  !

Vân Phong mặc cho Nhục Cầu phía sau kêu gào như thế nào cũng không quay đầu lại.

Nhục cầu nóng nảy, sợ là Vân Phong thật sự không cần nó nữa, mắt to nhấp nháy nhấp nháy, nhún một cái ,thân mình đầy thịt trực tiếp ngồi xuống bả vai Vân Phong .

Vân Phong sửng sốt, vừa muốn mở miệng chỉ nghe trong đầu vang lên một đạo thanh âm :

“Vân Phong!”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip