Tác giả: SauRiengTeam
200 36
Tác giả: Yu Xiao Lanshan (语笑阑珊):
"Tuy rằng là một người mẫu nam, Tô Ngôn không hề thích mọi người gọi cậu bằng những từ ngữ dành cho phụ nữ. Nhưng thực tế lại đau lòng, trái với những gì cậu mong đợi, chính cái vẻ ngoài xinh đẹp đã phản bội lại chính bản thân cậu.
Đây đúng là bi kịch đau buồn nhất mọi thời đại!
Lạy chúa, Tô Ngôn cuối cùng cũng cố gắng ngăn cản bản thân tức điên lên, "Tôi là một người rất men lì, ok!"
"Cậu chắc không? Lại đây, để tôi kiểm tra xem bụng cậu có múi nào không nào." Tên giám đốc gian xảo vui vẻ đẩy cậu xuống giường sau đó tụt quần ngủ cậu xuống.
Hai phút sau.
"Con mẹ nó! Chỗ đó không có múi đâu!" Người mẫu Su vật lộn trong nước mắt.
Làm sao cậu có thể vượt qua chuỗi ngày đau khổ ấy?": Ngọt ngào, hề hước, 1v1, không ngược, không não, không bình thường và ... có thể không IQ ... UwU...: Exiled Rebels Scanlations
《 mọi bản dịch đều thuộc sở hữu của team, phiền không reup hay bôi nhọ mọi các nhân hay lẫn truyện. Cảm ơn vì đã theo dõi 》
#SauRiengTeam Tác giả: Hanlanhnhuoc 40 3 Ngươi đã bao giờ yêu một người sâu đậm và hận một người rất nhiều chưa? Nàng, người con gái dưới tán hoa anh đào kia, đã khiến ta đem lòng yêu nàng từ phút gặp gỡ đầu. Ta yêu nàng, yêu rất nhiều, yêu đến chết đi sống lại, thế sao ta lại quên nàng, quên đi tình yêu của ta với nàng. Ta đã làm nàng đau, là lỗi ta, nhưng xin nàng, đừng hận ta. Chàng, người nam tử chạy vội trong mưa, hàng ngày bên ta, kể cho ta nghe về những thứ phàm trần. Ta đã đem lòng yêu chàng, yêu qua bao nhiêu kiếp luân hồi, ta vẫn yêu, vẫn yêu chàng. Sao chàng lại quên ta, sao ta lại không thể hận chàng, rất muốn đem nỗi hận ấy lấp đi tình yêu ta dành cho chàng, nhưng ta làm không được. Rời xa nơi cố hương, trúc bỏ thân phận kia, lạc lõng tìm hình bóng cố nhân xưa, nhưng thứ ta tìm được là ánh mắt xa lạ từ chàng. Tại sao vậy? Tại sao chàng lại quên ta, quên đi tình yêu ta ? " Đợi ta ! " " Đợi, ta không đợi được nữa rồi! " " Nàng phải đợi ta , gốc hoa anh đào năm ấy, ta sẽ về " Dưới tán hoa anh đào kia, những cánh hoa cứ rơi mãi không ngừng, rơi mãi vì một người đáng yêu cũng đáng hận. Ta không chờ được nữa, đành hẹn kiếp tương phùng. - " Khoảnh khắc gặpgỡ người đẹp như hoa đào nở rộ Ta và người một lần đổi thay sâu nặng nghìn đời Ánh mắt dịu dàng người trao ta năm đó Là kiếp nạn hay mối lương duyên Mảnh trăng tròn dệt nên hồi ức tương tư Mang theo nỗi nhớ truyền kiếp vạn năm Tương phùng rồi chia xa Chỉ đành hẹn kiếp sau " -
/mọi ng đọc góp ý kiến cho mình nha/ |