Ngọtngàomấycũngtanthànhmây
[ Edit - Đam mỹ ] Bé Đẹp Ốm Yếu Chỉ Muốn Hưởng Thụ Thôi

[ Edit - Đam mỹ ] Bé Đẹp Ốm Yếu Chỉ Muốn Hưởng Thụ Thôi

Tác giả:

546 52

[ Edit - Đam mỹ ] Bé Đẹp Ốm Yếu Chỉ Muốn Hưởng Thụ Thôi Tên Convert: Ma ốm mỹ nhân điên bất động [ giới giải trí ] Hán Việt: Bệnh ương tử mỹ nhân phong bất động liễu [ ngu nhạc quyển ] Tên Gốc: 病秧子美人疯不动了[娱乐圈] Tác giả: Nghiêm Tụng Tụng - 严颂颂 Số chương: 58 chương + 3 ngoại truyện Team edit: Góc Sao Trời ( wattpad: @gocsaotroudaycute) Source: Wikidich và Tấn Giang. Thể loại: Tự sáng tác, đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt ngào, lãng mạn, xuyên sách, giới giải trí, chủ thụ, sảng văn, 1×1, trâu già gặm cỏ non. Giới thiệu: Không đứng đắn cũng không thích giả bộ đứng đắn x bé đẹp ốm yếu nhưng không yếu đuối đầy tham vọng thụ. Hứa Hủ¹ chuyển sinh vào một quyển sảng văn kể về một người đàn ông trong giới giải trí. Tất cả các diễn viên trong sách đều phải vượt qua một bài kiểm tra thăng hạng và có chứng chỉ hành nghề, hàng năm còn phải trải qua một kì thi bình xét chức danh trong vòng ba tháng dưới hình thức livestream. Hai mắt Hứa Hủ đang bị đỉnh chỉ hoạt động² gần nửa đời người sáng rực: Toẹt vời! Nhưng cậu chỉ là một con ma ốm mà ai cũng khi dễ, chẳng có gì ngoài cái mặt đẹp và cái thân tàn. Từ khi ra mắt đến bây giờ chỉ có mỗi một tác phẩm tiêu biểu nhưng ba nam trước khi nam chính Kỳ Nghiễn Tinh trở thành giám khảo chính của kì thì thì cậu lại chỉ tay vào mũi người ta bắt người ta nhận mình làm học trò. Khiến Kỳ Nghiễn Tinh mở luôn họp báo tuyên bố sẽ không bao giờ nhận học trò. Cả cõi mạng đều gọi cậu là một con ngựa hoang. Hứa Hủ bất lực: Nh

EM CÒN NHỚ TÔI KHÔNG? - CỐ GIA HỆ LIỆT

EM CÒN NHỚ TÔI KHÔNG? - CỐ GIA HỆ LIỆT

Tác giả:

12385 569

Gặp lại sau nhiều năm chia tay, Trì Nghiệp Đàn chặn Cố Hàm trong văn phòng, hỏi anh: "Em còn nhớ tôi không?" Cố Hàm vẫn dịu dàng như xưa, cười đáp: "Nhớ chứ!" Trì Nghiệp Đàn hận nhất là bộ dáng đối với ai cũng ôn nhu này của Cố Hàm, nghiến răng hỏi: "Cố Hàm, em có tim không?" Cố Hàm khẽ nói: "Có chứ...."

Chúng ta

Chúng ta

Tác giả:

107 14

Chúng ta đã trải qua bao mùa lá thay Sao lại chẳng thể đợi nhau đến ngày tuyết rơi? "Chúng ta - Ba Khúc Gỗ".