Sjjdjcjcjxjsjdhchchuswie8f76172w8e8r8e72urif7f7f 347

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Tắt

Search

NAVIGATE

HOMENINH TIỂU NHÀN NGỰ THẦN LỤC

By Tiểu Tuyền on January 25, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 347 Lịch Trung Kim

Edit: Hàn Tuyết

Beta: Tiểu Tuyền

Mịch La cười cười: “Ta nghiên cứu qua tập tính của Ôn Yêu. Ôn Yêu này còn có một yêu thích lớn là hành hạ cô gái đến chết, nhất là cô gái xinh đẹp. Thời trung cổ, nữ tử bị nó giết chết hết sức bi thảm đáng sợ, hơn nữa nó cách mấy ngày lại muốn bắt người tới vui vẻ. Hiện tại nó mới thoát ra khỏi địa cung không lâu, cũng không biết bị giam ở chỗ đó bao nhiêu năm, lệ khí trong nội tâm sâu nặng, cho dù lẩn trốn ở trong nội thành, cũng nhất định không nhịn được khát vọng từ đáy lòng muốn phát tiết một chút.”

Đều là yêu, hắn và Trường Thiên hiểu rất rõ bản tính tinh quái của yêu tộc. Năng lực yêu tộc có lẽ trời sanh cường đại, nhưng bản năng dễ dàng khuất phục dã tính , duc vọng cùng nhu cầu, cho dù là Cự yêu thượng cổ, đầu óc cũng rất dễ dàng nóng lên, làm ra rất nhiều chuyện đáng sợ .

Hành hạ đến chết? Ninh Tiểu Nhàn nắm thật chặt tay thành quả đấm.

“Cho nên, một lần nữa ta cho thống kê vùng sát cổng thành, phát hiện trong một tháng này đi tới đi lui từ trong thành ra ngoại thành, sau khi bọn hắn trở về thì ngoài thành có phát sinh vụ án giết người, có khoản ba mươi sáu người!”

Nàng nhíu nhíu mày: “Ngoài thành?”

“Không sai. Ôn Yêu sát khí tuy nặng, nhưng không có bị choáng váng đầu óc. Nó biết bên trong Thành Trì Minh trị an rất tốt, cho dù người phàm biến mất cũng sẽ truy xét ra được, cộng thêm bên trong thành người tu tiên quá nhiều, không cẩn thận sẽ lộ ra chân tướng, cho nên nếu muốn thể nghiệm niềm vui thú giết người, tốt nhất là đến ngoài thành. Đừng quên, nó không chỉ muốn giết người, hơn nữa thú vui rất nặng là thể nghiệm hành hạ đến chết, hoàn cảnh phải yên tĩnh và không bị ảnh hưởng.”

Khóe miệng hắn từ từ nhếch lên một tia cười lạnh: “Nếu chỉ còn  ba mươi sáu người, như vậy muốn tra sẽ càng dễ dàng hơn. Điều tra ba ngày, thì tên một người bị nói ra ——  tu sĩ Nguyên Anh kỳ Tư Đồ Thanh. Ba tháng trước đã ở chỗ này mua một tòa đại trạch phía thành Đông, tòa nhà hướng Bắc, ở chỗ tập trung nhiều cây, che khuất bầu trời. Trong ngôi nhà này quan hệ rất đơn giản, trừ hắn ra, chỉ có bốn tỳ nữ, ba người ở, một người làm vườn, một đầu bếp. Một đầu bếp nữ, cùng với. . . . . . Tháng này mới nhập tiến vào tế đỉnh Hoắc Minh Châu. Điều thú vị chính là, Tư Đồ Thanh vốn nuôi một nữ nhân ở trong nhà này, dung mạo rất đẹp. Nhưng hơn hai mươi ngày trước đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, hắn mới nạp Hoắc Minh Châu.”

Nếu nói”Tế Đỉnh”, là chỉ tu sĩ hoặc yêu quái từ trong phàm nhân tìm đến cô gái, một không cưới hỏi đàng hoàng, hai không cưới vợ bé làm thiếp. Đơn giản mà nói, giữa người tu tiên và tế Đỉnh làm hành động vợ chồng mà không có danh tiếng của vợ chồng, Tế Đỉnh ở trong gia đình người tu tiên cũng không có quyền lực vênh mặt hất hàm sai khiến, nhưng dựa vào tầng quan hệ này, người nhà cô gái có thể được tiền bạc hoặc che chở, coi như là lợi dụng lẫn nhau. Trên đại lục này người phàm mệnh tiện. Dân gian đối với loại quan hệ này vẫn tương đối tha thứ.

“Mặc dù vừa mang tới hơn hai mươi ngày, nhưng giữa hai người còn chưa phát sinh hoạt động vợ chồng, bởi vì lúc Hoắc Minh Châu vừa tới thì quỳ thủy cũng đến, sau mấy ngày nhiễm phong hàn, thân thể vẫn không được tốt. Công pháp Tư Đồ Thanh tu luyện đặc thù. Nếu thân thể cô gái không đủ khỏe mạnh thì không thể cùng phòng, để tránh bị tổn hại tu vi của mình. Nhưng hắn đối với cái Tế Đỉnh mới này cũng không tệ, mọi thứ chi phí ăn mặc đầy đủ. Hơn nữa trong nhiều ngày, sự vụ trong tay của hắn bận rộn, chân chính ở trong sân lại không tới ba ngày.”

“Tỳ nữ Tiếu Mai hầu hạ Hoắc Minh Châu , có một ngày ở trong phường thị mua đồ phàn nàn với người bên ngoài, chủ tử nhà mình đối với người khác lãnh đạm . Không thích nói chuyện, lại nguyện ý nhốt mình trong nhà không ra khỏi cửa, thỉnh thoảng trở về nhà mẹ đẻ một chuyến, cũng không cho tiểu Mai đi theo.”

Nàng ngạc nhiên cười khổ, không nghĩ tới Mịch La ngay cả tỳ nữ người ta lúc mua đồ nói chuyện, cũng có thể hỏi thăm rõ ràng. Yêu nghiệt này thật sự đáng sợ.

“Ta điều tra, Hoắc Minh Châu đích xác là người địa phương thành Trì Minh, nhưng nhà mẹ đẻ ở thôn trang bên ngoài Thành Tây, vốn hai ba năm cũng khó khăn mới đi vào thành một chuyến. Được đưa vào Tư Đồ gia xong, nàng cũng đã về nhà mẹ đẻ hai lần rồi. Trong đó có một vụ án mất tích phát sinh lúc nàng về nhà mẹ đẻ, nghe nói  mất tích là một cô nương xinh đẹp, ở tại ngoại ô Nam Thành, ngày đó ra đồng đưa cơm cho cha nhưng sau đó không vẫn trở lại nhà. Dùng cái này để phán đoán, nàng hẳn là đã gặp bất trắc, Ôn Yêu hành hạ đến chết xong sẽ không lưu lại thi thể để cho người có tâm truy xét.”

“Theo điều tra theo dõi tất cả người vào thành thì Hoắc Minh Châu bị hiềm nghi lớn nhất, cho nên ta mới phái nữ tử tiến vào Tư Đồ gia để tiến thêm một bước là kiểm chứng.” Đây là Mịch La vì câu nói sau cùng của mình lúc chiều mà trả lời suy đoán của nàng.

Nhưng nàng không nghĩ tới, hắn chọn Như Cơ làm chuyện này. Có lẽ hắn căn bản đã muốn sai khiến những người khác, do chuyện hôm nay Như Cơ ám hại hắn nàng bị phát hiện, hắn căn cứ nguyên tắc lợi dụng phế vật, đưa Như Cơ tới cho Tư Đồ Thanh luôn ham muốn nàng ấy.

Ninh Tiểu Nhàn cũng không đần, lập tức liền nghĩ Như Cơ là mồi, không chỉ là mồi câu sắc quỷ Tư Đồ Thanh này, cũng là mồi câu Ôn Yêu giết người, dù sao điệp yêu lớn lên xinh đẹp hơn nữa trước đây Ôn Yêu đa số đều hành hạ cô nương xinh đẹp đến chết.

Như Cơ này vừa vào Tư Đồ gia, liền dữ nhiều lành ít. Nghĩ tới đây, ngực Ninh Tiểu Nhàn đã cảm thấy buồn phiền, cho đến hít thở sâu mấy cái bắt buộc mình điều tức ổn định, mới từ từ không để tâm đến nó.

Qua thật lâu, nàng mới nhớ tới một chuyện: “Trường Thiên, cái gì là ‘ Lịch Trung Kim’?”

Nàng có thể rõ ràng cảm giác được hắn dừng một chút, mới trả lời: “Không biết, ta qua đời quá lâu, cũng không phải là Vạn Sự Thông.”

“Thật không biết?”

“Thật không biết.” Nàng vẫn không biết thì tốt hơn.

Nàng nghi ngờ hừ một tiếng, đi hấp thu Nguyệt Hoa.

Thừa dịp nàng không chú ý, Trường Thiên khe khẽ thở dài. Thể chất của nàng hẳn là Lịch Trung Kim, khó trách Mịch La và Quyền Thập Phương dễ dàng bị nàng hấp dẫn.

Hắn sắp xếp lại trí nhớ biết được, nếu nói “Lịch Trung Kim” nhưng thật ra là cách nói uyển chuyển về cô gái có thể chất nội mị, ý là vàng ẩn trong đá sỏi. Rất nhiều sông lớn, dưới lòng sông đều cất giấu mỏ vàng, người đãi vàng phải rửa cát sỏi nhiều lần, lúc này mới có thể lộ ra vàng bên trong. Giống như trước, cô gái có thể chất  này cũng không đem phong tao đều viết ở trên mặt, ngược lại hơn phân nửa là linh động thanh tú, lớn lên không diễm lệ khuynh thành, nhưng là ngũ quan tinh sảo, tỷ lệ rất tốt, nhìn càng lâu càng thấy được đẹp mắt. Quan trọng nhất là, cô gái nội mị trong chuyện phòng the càng tuyệt vời hơn, cho nam tử rất nhiều lợi ích. Điều khác không nói, chỉ vẻn vẹn cái cuối cùng này, ở trong loạn thế nàng sẽ gặp phải những chuyện rất đáng thương.

Hôm nay sau khi nàng vào Thần Ma ngục, Trường Thiên liền quan sát nàng nhiều lần, sau đó thở phào nhẹ nhỏm. Ngũ quan nha đầu này cách diêm dúa còn một khoảng cách rất dài, hơn nữa tướng Nội mị giấu rất sâu, nhiều nhất cũng chỉ là dễ dàng làm cho nam nhân đối với nàng có chút hảo cảm, ngay cả hắn học được thuật ‘trong phòng’ của Trần Định, cũng phải được Tư Đồ Thanh nhắc nhở mới có thể nhìn ra một chút xíu đầu mối, lường trước nàng không phải là mệnh hồng nhan họa thủy như vậy. Nhưng dù vậy, hắn cũng cảm thấy rất không an tâm. Hắn bảo vệ nàng lâu thế, nhìn nàng từ thiếu nữ ngây ngô từng chút từng chút lột xác thành nụ hoa U lan chớm nở, là có dụng tâm hiểm ác muốn tự mình hái, nên sẽ không muốn làm cho mùi thơm của nàng bay đi trêu hoa ghẹo nguyệt.

Nhưng theo tính tình thích chõ mũi vào chuyện người khác của nàng, bảo nàng ném bỏ chuyện Ôn Yêu ở Trì Minh Thành, nàng nhất định sẽ không chịu .

Ninh Tiểu Nhàn nào biết kế hoạch trong bụng hắn, sau mỗi ngày đi về phía tây, nàng liền trở về trong phòng, ngon lành nằm úp sấp ngủ một giấc. Chỉ sợ có thể điều tức nhập định, nàng cũng vẫn thích ôm chăn ngủ, điều này làm cho nàng cảm giác mình còn là con người. Dĩ nhiên, hiện tại thời gian ngủ của nàng sớm đã rút rất ngắn, mỗi ngày nhiều nhất chỉ có một canh giờ.

Bên trong Trì Minh Thành mưa gió nổi lên, nàng kìm nén tính tình không có đi dạo loạn, cho nên ở trong Thần Ma ngục làm xong bài học, lại sai tiểu nhị trong điếm đi mua cho nàng một đống lớn đặc sản và đồ ăn vặt địa phương, lần nữa chạy trở về Thần Ma ngục, ôm A Ly nhìn Trường Thiên và Đồ Tẫn đánh cờ. Đều nói nhìn nước cờ có thể nhìn ra quân tử, kết quả hai nữ nhân một lớn một nhỏ lúc cắn hạt dưa, ăn điểm tâm, uống nước trái cây vẫn không quên chít chít oa oa, xoi mói, hết lần này tới lần khác đối với quân cờ một chữ cũng không biết, thật là khiến hai người tay cầm con cờ cảm thấy như một ngàn con quạ đen đang om sòm không nghỉ, bất đắc dĩ phải đuổi các nàng đi.

Ngày này cứ yên ổn như vậy đi qua.

Ngày thứ hai, nàng vừa tìm cho mình ít chuyện làm: chạy đến bờ sông, sai Thất tử xuống sông đi bắt cua Phi Thoi, bảo là muốn nuôi ở trong linh tuyền. Vốn cá lớn tầm thường nuôi ở chỗ này đã bị nàng làm thành canh cá ăn hết, hiện tại trong linh tuyền nuôi mấy con trai lớn, mấy con ốc lớn, mấy đuôi long ngư nghe nói là thơm ngon dị thường, bây giờ lại thêm cua Phi Thoi này.

Sau đó, nàng còn đi một chuyến đến hiệu may, mua bảy tám bộ quần áo giầy tất cho bé gái, lại mua cho A Ly một đống lớn đồ chơi, lúc này mới hài lòng mà trở lại khách sạn, vui vẻ mà giúp tiểu nha đầu này mặc quần áo. Nàng không biết thủ hạ của Mịch La đã báo hành tung của nàng cho chủ tử, ngay cả Mịch La đều có chút không hiểu: nàng mua quần áo bé gái để làm gì?

Lúc không có việc gì, cuộc sống luôn trôi qua rất chậm. Ở giữa nàng còn nhận thức được tin tức miệng của Tề Bàn Tử ở thành Ô Đà. Bàn tử này từ khi được nàng nhắc nhở về sau, biết ôn dịch sắp đại bộc phát, liền mở ra một hiệu buôn khác chuyên làm ăn quàn linh cữu và mai táng, từ các loại chất liệu gỗ, quan tài đến áo liệm, giấy giày, đồ tang, vòng hoa, câu đối phúng điếu, giá cắm nến, khăn trắng, đầy đủ mọi thứ, tiêu thụ ở vùng phụ cận Chư thành.

Sau khi ôn dịch phát tác, hắn liền phát tài lớn từ số người chết, nhưng không ai nói cái gì, bởi vì Tề Bàn Tử quyên ra số bạc lớn giúp đỡ phủ thành chủ ra người xuất lực, xử lý sự vụ bệnh dịch, nhất thời tên Tề đại thiện nhân không kính mà đi. Ô thành chủ của thành Ô Đà cũng là người quen biết đã lâu của Ninh Tiểu Nhàn, mượn tuyên bố lần này, miễn cho cửa hàng Tề gia mấy năm không thu thuế trong tương lai.

Bệnh dịch bộc phát sau, mấy cửa hàng Tề Bàn Tử vốn là chọn trúng, giá tiền quả nhiên xuống dốc không phanh. Trong đó có một nhà bệnh dịch bộc phát đồng thời tìm tới tận cửa rồi, lôi kéo từ hai trăm năm tám vạn mà muốn rơi xuống hai thành giá tiền, để cho Tề Bàn Tử vội vàng đưa tiền đến mua. Tề Tam nhi vốn không phải là người lương thiện, sai hỏa kế đem gia đình này chọc ghẹo một trận, ném ra ngoài cửa.

Qua được mười ngày nửa tháng nữa, bên trong một châu trăm nghề tiêu điều, các nơi lòng người bàng hoàng, đều bị ảnh hưởng bởi ôn dịch, không có tâm tình mua bán. Người sống cả đời không dễ dàng, dù thế giới hay là Địa Cầu, trừ chiến tranh ra, loài người sợ nhất chính là bệnh truyện nhiễm. Chỉ sợ một chỗ chỉ xuất hiện hai, ba trường hợp, cũng có thể làm cho toàn thành lâm vào đại địch, dù chỉ nghe phong phanh tình hình ôn dịch, huống chi lần này quả nhiên là thế tới hung hung, mỗi khi đến vùng nào thì cũng muốn giết chết ngàn vạn người?

            Chương 348 tốc độ = tử vong

Trong tin tức Tề Bàn Tử vốn đang điên cuồng vuốt mông ngựa, đem nàng hình dung trên đời này ít có người như vậy, nhân gian khó gặp Bồ Tát sống, lúc này mới một mực cung kính mà hỏi thăm ôn dịch còn muốn kéo dài bao lâu? Hắn là thương nhân, trong bụng trời sanh sẽ tính toán, nếu là ôn dịch sắp kết thúc, hắn sẽ đón ra trăm nghề sắp phục hưng, Tề Bàn Tử muốn thừa dịp lúc này điên cuồng nhập hàng, vô luận là cửa hàng hay là vật liệu cũng có thể lấy được giá rẻ nhất.

Dĩ nhiên ván này giống như thị trường chứng khoán, đoán sai thì kết quả chính là ta cùng người cùng nhau xuống Địa ngục, hơn nữa đi xuống xong mới biết Địa Ngục còn có mười tám tầng. . . . . .

Về điểm này, NinhTiểu Nhàn chỉ có thể cười khổ. Nàng không phải là Đại La Kim Tiên, không có năng lực biết trước, cũng không biết lần bắt Ôn Yêu này có thể thành công hay không, cho nên phong thư này, tạm thời cũng chưa có trả lời.

Đến ngày thứ sáu, Mịch La rốt cục tới cửa bái phỏng.

Lúc này, nàng đang trong Thần Ma ngục thử dùng Chín Bông Lúa cùng vài loại linh quả cất rượu. Tức nhưỡng có thể thôi thúc thực vật, ở trong tay nàng lại không có pháp khí tăng nhanh tốc độ thời gian, cho nên dựa theo cách điều chế khác nhau đã ủ bảy tám lần làm thí nghiệm, rượu có thật ngon hay không phải đợi lúc mở ra sau này mới biết được.

Đây là lần đầu tiên nàng cất rượu nên không có nắm chắc, ba nam nhân trong Thần Ma ngục nhất trí trầm trồ khen ngợi, đại khái đối với nam nhân mà nói, rượu là câu thơ theo đuổi, là câu chổi quét đi buồn rầu, là bạn tốt vô bờ bến, còn chu đáo hơn nữ nhân rất nhiều.

Mịch La từ trên người nàng ngửi thấy mùi thơm của vài loại trái cây, thầm nghĩ tiểu nữ tử này không biết lại đang mân mê thứ gì, trên tay đưa một ngọc giản đi qua: ” Tư liệu có liên quan đến sơn mạch Ba Xà, ta đều để ở chỗ này. Đơn giản mà nói rằng, sơn mạch Ba Xà bây giờ là chỗ ở của một nhà Ẩn Lưu Tiên phái, sau này các ngươi đi vào phải cẩn thận nhiều hơn. Ẩn Lưu không thích giao thiệp cùng người ngoài, mặc dù giữa bọn họ cùng Thần Quân, có lẽ có chút quan hệ.”

Nàng chân thành nói tạ ơn, những tài liệu này nếu không phải lấy được từ trong tay Mịch La, mà chính nàng tự mình tìm lấy, cũng cần rất nhiều thời gian. tin tức Mịch La mang đến, cũng là tin tức xấu.

Trong mấy ngày này. Lại có mười lăm vạn người chết bởi ôn dịch. Tính toán thời gian, vừa vặn là từ đông sang tây, mọi người ở các châu quận bị bệnh dịch hoành hành tử vong một lượng lớn, từ đó theo suy đoán của Mịch La thì ra không mưu mà hợp. Ôn Yêu quả nhiên là đi một đường thả một loại ôn dịch. Bết bát nhất chính là, chỉ sợ các châu cố gắng khống chế, nhưng ôn dịch vẫn nhanh chóng lan tràn ra, số lượng bệnh nhân mới nhiễm bệnh dịch đại khái chừng ba mươi lăm vạn, mặc dù so với toàn bộ nhân khẩu đại lục nghe ra không nhiều lắm, nhưng tốc độ phát tác của một nhóm bệnh nhân bị ôn dịch còn nhanh gấp đôi!

Cái Ôn Yêu phóng thích dịch bệnh, rốt cục lộ diện ra, bởi vì sau khi Mịch La đọc qua bí cuốn, đã biết tốc độ lan truyền của loại dịch bệnh này lại tăng lên gấp bội. Thời gian nhóm bệnh nhân bị nhiễm bệnh đến khi tử vong, là hai mươi lăm ngày; lây bệnh cho nhóm người thứ hai xong, cái chu kỳ này lại rút ngắn mười ba ngày; nhóm bệnh nhân thứ ba, chỉ có thể sống bảy ngày; nhóm thứ tư, chỉ có bốn ngày tuổi thọ. . . . . .

Càng đi về phía sau. Ôn dịch này cũng đã không thể gọi là ôn dịch rồi, đó chính là bệnh hiểm nghèo dính là chết ngay lập tức. Mặc dù tại thời kì trung cổ có làm ra giải dược, nhưng vận chuyển không tiện, cứu được người sống có hạn, cuối cùng gần ngàn vạn người phàm bị bệnh dịch cướp đi tánh mạng, toàn bộ đại lục trên đất đầy xác chết không ai xử lí. Chỉ bất quá các sinh vật điều có tính cách là vết sẹo lành sẽ quên đi cơn đau, trận Đại dịch này bị chôn ở trong lịch sử phủ đầy bụi. Người thời nay đã sớm không biết gì.

Hôm nay, bọn họ đối mặt cùng tình huống như thế, nếu như không nhanh chóng đem Ôn Yêu bắt được, nếu như không nhanh chóng đem giải dược nghiên cứu chế tạo ra, trên phiến đại lục này lại muốn lâm vào rung chuyển.

Cho nên Mịch La mang đến tin tức thứ ba, là tung tích Ôn Yêu. Buổi sáng hôm nay. Rốt cục có một tờ giấy có chiều rộng hai tấc, từ trong nhà Tư Đồ đưa ra ngoài, trải qua đủ con đường đưa đến trong tay của hắn.

Bên trong dùng tiểu Khải trâm hoa viết rõ ràng tình trạng Hoắc Minh Châu gần đây, cũng nói rõ thái độ của vị Tư Đồ đại nhân này đối với Tế Đỉnh Như Cơ thật sự kỳ quái. Mấy ngày nay Tư Đồ Thanh nắm Như Cơ điên loan đảo phượng, thừa dịp thời gian hắn thỉnh thoảng ra cửa. Hoắc Minh Châu đi Tây Sương phòng la cà, ngôn ngữ cùng ánh mắt đều hết sức nóng bỏng, còn mượn cớ đi bắt hai tay nhỏ bé cùng vai của Như Cơ, làm trong lòng nàng run sợ.

Có một câu nói giá trị nhất, là hôm qua Hoắc Minh Châu vừa hướng Tư Đồ Thanh quấn quýt xin về nhà mẹ đẻ. Mấy ngày nay Tư Đồ Thanh có Như Cơ làm bạn, hứng thú đối với nàng giảm đi, tất nhiên không có không đồng ý.

Ninh Tiểu Nhàn vuốt tờ giấy này, tựa hồ còn có thể cảm giác được trên đó nước mắt loang lổ, Mịch La cười nói: “Vừa là như thế, ngày mai ta sẽ mời Tư Đồ Thanh đến trong phủ ta, cho Hoắc Minh Châu có cơ hội động thủ, hi vọng nó có thể nắm lấy.” Hắn còn có thể nói nói cười cười, Ninh Tiểu Nhàn đều có chút bội phục hắn. Nếu đổi thành mình, lưng đeo áp lực lớn như vậy, sợ rằng cả ngày đều sống không yên tâm. Có điều đổi lại góc độ suy nghĩ, hắn là một Đại yêu không quá quan tâm sống chết của loài người, nên cũng không kỳ quái.

Mỗi phút mỗi giây, đều có tính mạng vô tội biến mất, hành động của bọn họ muốn vừa nhanh vừa chuẩn.

Bàn cờ đã bố trí xong, lưới đã bố trí tốt, chỉ đợi đến Ôn Yêu cắn cái móc. Nhưng nếu Mịch La đã xem hết thảy đều bố trí tốt rồi, vậy còn tìm Ninh Tiểu Nhàn nàng tới làm cái gì?

Nàng đè nghi ngờ trong lòng, mỉm cười nói: “Ta cũng có một tin tức tốt đưa cho ngươi.” Đưa tay ra một cái ống trúc, một cái toa thuốc đặt lên bàn. Nàng cũng không nguyện lèm nhèm cùng hắn tiếp xúc thân thể, người này gần đây hứng thú với nàng càng lúc càng lớn.

Mịch La nhận lấy, mới liếc hai mắt, con ngươi nhất thời co rụt lại, nụ cười cũng thu vào, trầm giọng nói: “Đây là giải dược ôn dịch, ngươi nghiên cứu chế tạo ? !”

Nếu ở dĩ vãng, hắn hẳn sẽ không nói ra lời thất lễ như vậy…, nhưng giải dược ôn dịch là chuyện lớn, hắn phải liên tục xác nhận.

Một đôi con ngươi tựa như huyết ngọc xơ xác, nghiêm túc chăm chú, nơi nào còn có nửa phần nụ cười. Ninh Tiểu Nhàn bị hắn hỏi có chút không vui, nhìn vẻ mặt của hắn giờ phút này, cũng không tức giận nổi, chỉ gật đầu: “Phải” nhưng thật ra là thành quả của Trường Thiên và Cùng Kỳ, có điều hai vị này không ra ngoàn được, cho nên nàng công khai mà nhận quân công rồi.

Mịch La vừa mừng vừa sợ: “Ngươi làm như thế nào nghiên cứu chế tạo ra được? Ta ở Trung Châu tụ tập trên trăm vị đan sư, ngay cả Từ Lộng U tiền bối cũng không làm được, cho tới bây giờ còn không có tin tức tốt truyền đến.”

Sắc mặt nàng rốt cục trầm xuống: “Ý của ngươi là, người khác nghiên cứu chế tạo không ra, ta cũng thúc thủ vô sách như vậy sao?”

Hắn rốt cục phát hiện lỗi trong lời nói của mình, thấy nàng đầy mặt không vui, trong lòng đột nhiên có chút gấp gáp, bật thốt lên nói: “Dĩ nhiên không phải là. . . . . . Khụ, ta chỉ nói là, Ninh cô nương quả thật là có bản lãnh!” Cuối cùng tạm thời đổi lời nói nhanh.

Ninh Tiểu Nhàn lúc này mới nói: “Thật ra thì đây cũng là dính vẻ vang của người khác, được chút dẫn dắt. Ngươi còn nhớ rõ ta xin ngươi làm qua một chuyện, bí mật dời đi người của Ngũ gia trông chừng Cực Âm chi địa không?” Đó là Cực Âm chi địa đầu tiên nàng đào móc, ở phía dưới từ đường của Ngũ gia.

“Nhớ được. Ngũ gia trên dưới sáu mươi bảy miệng ăn, đều bị ta an bài đi Doãn châu, từ đó sửa họ là Dịch.” Cũng chính lần đó, trong tay của hắn nắm giữ giữ bí mật chứng cứ Bái Hỏa Cốc phó đối phó phủ Phụng Thiên, hiện tại đang đem điều này giết chết đám yêu tông đó.

” Trước khi đi Ngũ lão gia giao cho ta một ống trúc hai mặt, nói là thánh dược yêu nhân Bái Hỏa Cốc ban thưởng xuống, có thể chữa bệnh nặng. Ôn dịch không phải là bệnh nặng sao? Cho nên ta mở ra nghiên cứu một thời gian ngắn.” Nàng thấp giọng giải thích, “Hiện tại diệt Ôn Yêu trọng điểm không phải có giải dược hay không, mà ở trong giải dược của ta có Thanh Hư đan có thể thuận lợi giải hết loại bệnh tật này, nhưng mỗi viên giá rất cao, mà số lượng người bệnh đã vượt qua năm mươi vạn người, ta không thể nào tặng cho mỗi người bệnh sử dụng.”

Mịch La gật đầu, đạo lý này hắn dĩ nhiên hiểu.

“Ngươi đã từng nói, ở trên đất của địa cung Tịnh châu, có người đào đi rất nhiều Mầm Khổ Khổ, mà Mầm Khổ Khổ sinh trưởng ở đất âm hàn của thôn Hoàng Hạnh cũng không thấy. Đạo lý của thiên địa, tổn hại có thừa mà bổ chưa đầy, vừa xưng ‘ thủ hành ’, bên ngoài địa cung nhốt Ôn Yêu có vật tương khắc, cũng không phải là chuyện ly kỳ, cho nên lúc ấy ta liền suy đoán Mầm Khổ Khổ này tám phần là một vị quan trọng trong giải dược.”

Thật ra thì sự thật nào có đơn giản như nàng nói? Là Trường Thiên dựa vào trí nhớ xuất sắc cùng khứu giác, phát hiện mùi Mầm Khổ Khổ cùng ống trúc ngũ lão gia đưa cho  nàng  rất tương tự. Mặc dù ống trúc này phong kín rất kĩ, nhưng ban đầu lúc rót dược thủy, không thể tránh khỏi dính một chút xíu thuốc tí bên ngoài. Lưu lại chút xíu mùi, nàng cơ hồ là không ngửi thấy, chỉ có Trường Thiên dùng thần thông khuếch đại mười lần khứu giác của mình, mới có thể ngửi được.

Bọn họ thành công chết được dược thủy tới tay, có thể tránh đi rất nhiều đường quanh co. May là như thế, ngược lại trong phương thuốc này dược vật và liều lượng vô cùng dễ dàng, Trường Thiên dùng Vũ Đỉnh thử hơn hai trăm lần, cho đến đưa lấy từ trong tay nàng mấy hạt đậu trên rễ Mầm Khổ Khổ dùng không còn một mống mới thôi, cuối cùng mới phát hiện không chỉ cần hạt đậu mà cả gốc rễ và chút ít đất cùng nhau dùng hết. . . . . . Nếu không có chức năng của Vũ Đỉnh đo lường chính xác và trí nhớ tốt, đổi thành thiên tài đan sư, cũng rất khó khăn trong vài ngày ngắn ngủi mà làm ra thành quả.

Uẩn khúc trong đó dĩ nhiên  Mịch La không biết. Trong ông trúc này, bỏ cũng không phải là dược thủy ngũ lão gia đưa cho nàng, mà là thành quả Trường Thiên và Vũ Đỉnh nghiên cứu ra. Nàng cẩn thận nói: “Ta có bảy thành nắm chặc, nhưng vẫn phải thử nghiệm sau mới biết kết quả.”

“Đây không phải là vấn đề. Hai thôn trang gần thôn Hoàng hạnh không ít ôn dịch, tùy tiện tìm người làm thí nghiệm là được.”Hắn đem phương thuốc cùng ống trúc đều thu vào trong tay áo, trịnh trọng nói, “Nếu thuốc này có tác dụng, có thể cứu trăm vạn sinh linh, Ninh cô nương sẽ có công đức vô lượng.” Chuyện này không cần hắn hoặc Ninh Tiểu Nhàn tự mình làm, bọn thủ hạ đi một chuyến là tốt.

Ngày kế tiếp, chính là nghỉ ngơi dưỡng sức. Mịch La sai nhân thủ, thứ nhất là thí nghiệm dược hiệu của giải dược, thứ hai điều quân tinh nhuệ chuẩn bị đối phó Ôn Yêu. Đối phó yêu quái như vậy, không ra tay thì thôi, vừa ra tay sẽ phải bày hết trận địa.

Chỗ của Tư Đồ Thanh cũng nhận được báo cáo, rất là vui mừng, chuẩn bị ngày thứ hai đi tìm Mịch La.

Hết thảy cũng không có tiến hành lộn xộn. Xế chiều hôm đó, kết quả kiểm nghiệm giải dược là khả dụng. Chỉ hai chữ này thôi cũng làm cho trong lòng mọi người buông lỏng. Ngay sau đó Mịch La phân phó đi xuống, bắt tay vào làm điều chế một lượng lớn.

FacebookTwitterGoogle+LinkedInmore

PinterestTumblrEmail

Tiểu Tuyền

Ghét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks

 PREVIOUS ARTICLEHoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 50

Related Stories

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 345+346

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 343+344

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 341+342

Discussion5 COMMENTS

Ôn Yêu không ngờ có sở thích biến thái như vậy. Trong mắt Mịch La có lẽ Tiểu Nhàn như viên kim cương càng ngắm càng thấy đẹp. Thuốc giải đã có mạng sống của bao con người sẽ được cứu.Hi vọng lần này sẽ bắt được Ôn Yêu

REPLY

Ôn Yêu quả thật quá biến thái, không chỉ truyền dịch bệnh, còn có sở thích hành hạ gái đẹp đến chết. Chỉ tội nghiệp Như Cơ ai bảo đầu độc ML để chi mà giờ biến thành nạn nhân tiếp theo của Ôn Yêu.
Thể chất của Nhàn tỷ đặc biệt như vậy thì TT ca càng phải giữ kỹ rồi.
Bẫy Ôn Yêu đã giăng xong chỉ còn chờ hành động nữa thôi. Bắt Ôn Yêu đi không thể để nó hành hạ thêm bao nhiêu người nữa. 
Thanks các nàng đã edit.

REPLY

Đúng là bệnh hoạn. Cái con ôn yêu này mong là sớm bắt được nó đi. Haiz may mà TN nhà ta mặc dù vàng trong sỏi đá nhưng cũng được bao bọc khá kĩ khó phát hiện không thì TT ca biết phải làm sao. Mà nhất là giờ lại có hồ ly Ml cả ngày dòm ngó.
Có thuốc giải rồi chuyện bệnh dịch sẽ dễ dàng hơn nhiều, vậy thì TN nhà ta sẽ có công đức rất lớn. Lúc độ kiếp cũng sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều lắm.
Cảm ơn các nàng edit nhé

REPLY

Ta đã nói rồi. Nghi ngờ cái tên Hoắc Minh Châu lắm. Mịch La quả là thần thông quảng đại, từ trăm vạn người mà lần ra được đầu mối nhắm vào Hoắc Minh Châu. Bây giờ chỉ cần bố trí thiên la địa võng để bắt Ôn yêu thôi. Mà Ninh Tiểu Nhàn chẳng lẽ thật sự có vẻ đẹp nội liễn gì đó. Nếu vậy kỳ này Trường Thiên mệt rồi.
Cảm ơn editor

REPLY

Cái con ôn yêu biến thái sắp tàn đời rồi, Mịch La hay quá từ trăm vạn người mà lần ra dc Hoắc Minh Châu. Tiểu Nhàn có vẻ đẹp nội liễn gì đấy thật thì hũ giấm Trường Thiên phát điên lên quá   . Thuốc giải chế cứu đc nhiều người thì sau này độ kiếp Nhàn tỷ sẽ đỡ vất vả. Thanks edit nha

REPLY

Leave A Reply

Your Name (required)

Your Email (required)

Your Website (optional)

   more »

SEARCH

Search for:

BÀI VIẾT MỚI

 

JANUARY 25, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 347+348

 

JANUARY 25, 2017Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 50

 

JANUARY 25, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Cậu bé tự bế 1+2

 

JANUARY 24, 2017Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 359+360

 

JANUARY 23, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 345+346

Tổng hợp

Tổng hợp  Select Category  Ánh Trăng  Bán Kiếp Tiểu Tiên  Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý  Bất Ái Thành Hôn  Bia đỡ đạn phản công  Boss Gian Xảo  Chớ Hỏi Chốn Quân Về  Chúng Tôi Ở Chung Nhà  Cuồng Đế  Duyên Hề  Duyên Tới Là Anh  Gen Di Truyền  Góc Sáng Tác  Hạ Gục Tể Tướng  Hải Dương  Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện  Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì  Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi  Hoàn Khố Thế Tử Phi  Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân  Mật Mã  Mẹ Chồng Nàng Dâu  Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu  Miệng Độc Thành Đôi  Nga Mỵ  Ngự Lôi  Nguyệt Dạ Tinh Linh  Nhàn Thê Đương Gia  Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh  Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục  Nửa Vòng Tròn  Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi  Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi  Tản Văn  Tản Văn  Thanh Mai Trúc Mã  Thiên Giới Hoàng Hậu  Thiên Mệnh  Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc  Thịnh Thế Đích Phi  Thỏ Yêu Không Đáng Tin  Thời Thơ Ấu  Thứ Nữ  Thứ Nữ Công Lược  Thứ Nữ Cuồng Phi  Thứ Nữ Sủng Phi  Tiên Hôn Hậu Ái  Tình Bất Yếm Trá  Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng  Trăng Nở Hoa  Trời Sinh Một Đôi  Trọng Sinh Chi Ôn Uyển  Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ  Tú Sắc Nông Gia  Uncategorized  Viễn Cổ Hành  Viễn Cổ Y Điện  Y Thủ Che Thiên  Ý Võng Tình Thâm  [series] Yêu Là Yêu Thôi  Đặc Công Hoàng Phi  Đoản Văn  Độc Y Vương Phi 

PHẢN HỒI

Hydrangea on Cuồng đế _ Chương 5Đã đắc tội với nữ nhân lại còn nữ nhân có năng lực…Tra my on Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 44Cảnh ca ca nguyệt tỷ tỷ có hôn phu mới rùi kìaKelly tong on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 347+348Cái con ôn yêu biến thái sắp tàn đời rồi, Mịch La…tieu tu on Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 50Thất công chúa này cũng thật tội nghiệp, chắc là s…Tuong Vy on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 347+348Ta đã nói rồi. Nghi ngờ cái tên Hoắc Minh Châu lắm…Yến pu on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 347+348Đúng là bệnh hoạn. Cái con ôn yêu này mong là sớm…Hydrangea on Cuồng đế _ Chương 4Thêm một lãongoan đồng ak . mak nãy h nói j k à sa…Minhnguyet02 on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 347+348Ôn Yêu quả thật quá biến thái, không chỉ truyền dị…Hydrangea on Cuồng đế _ Chương 3Chưa gì mak đã mướn sát thủ rồi làm việc hiệu suất…ngoandinh on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 347+348Ôn Yêu không ngờ có sở thích biến thái như vậy. Tr…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 207===Dính chữ/ Vị trí dấu ": lại nói:” Tứ đệ muội cư…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 206===Dính chữ/ Vị trí dấu ": Nhất Nương ,” Từ Lệnh N…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 205===Dính chữ/ Vị trí dấu ": lo lắng. “Lại liếc Hoàn…ngoandinh on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 345+346Hoắc Minh Châu có khi nào là Ôn Yêu không nhỉ. Khô…

ĐĂNG NHẬP

RegisterLog inEntries RSSComments RSSWordPress.org

zippo my xuat nhat zippo my zippo mỹ chính hãng zippo mỹ tại hà nội Máy lửa zippo

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip