Sjjdjcjcjxjsjdhchchuswie8f76172w8e8r8e72urif7f7f 343

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Tắt

Search

NAVIGATE

HOMENINH TIỂU NHÀN NGỰ THẦN LỤC

By Tiểu Tuyền on January 21, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

            Chương 343: Dịch bệnh

Edit: Hàn Tuyết

Beta: Tiểu Tuyền

Lúc Mịch La ngẩng đầu lên thì sắc mặt đã khôi phục như thường, nâng chén với nàng, cười nói: “Nàng ta chưa chắc sẽ chết, đều phải xem ngày sau nàng ta hữu dụng hay không rồi. May mà nhờ  ngươi, nếu không ta đã ngửi điệp phấn trên người nàng ấy thành quen, chỉ sợ là đã rơi vào bẫy. Ừ, trước đó vài ngày còn có người muốn đưa nàng ấy vào phủ của ta, khoản sổ sách này phải tính toán thật tốt mới được.” Yêu lực của hắn thâm hậu nên mùi hương khác lạ chưa hẳn hữu dụng đối với hắn. Có điều, việc này thì ai có thể chắc chắn được chứ?

Ninh Tiểu Nhàn đồng tình nhìn hắn, kỳ thật đáy lòng càng đồng tình hơn với tiểu Điệp Yêu này: “Đây là ai đã hạ bẫy, ngươi có biết không?”

Mịch La nếm một ngụm rượu: “Đợi ta trở về trước tiên liệt kê một cái danh sách, lại tỉ mĩ loại trừ.”

Nàng liếc mắt. Vị trí Nhị công tử phủ Phụng Thiên quả nhiên không dễ ngồi mà, thời thời khắc khắc đều có người muốn gài bẫy hại chết hắn, chơi ngáng chân hắn. Biểu hiện bên ngoài của Mịch La thật vinh quang, nhưng cuộc sống lại không trôi qua tốt như người bình thường tưởng tượng.

“Aizzz, việc này lại thiếu ngươi một cái nhân tình rồi, ta làm thế nào hoàn lại đây?” Hắn lấy tay chống cằm, nghiên người liếc mắt nhìn nàng, “Lấy thân báo đáp thì thế nào?” Ở góc độ này, mắt hồ ly thật là câu người mà.

Tên gia hỏa này lòng dạ thực sâu, nàng nhếch miệng: “Hứa làm công cho ta sao? Quá thiệt hại cho ta rồi, lại để cho đường đường Nhị công tử phủ Phụng Thiên đi đốn củi nấu nước, giặt quần áo, quét rác cho nhà ta, đây là ý tốt sao?”

Hắn cầm chặt cái chung rượu, con ngươi đỏ như máu nhìn sang nàng, lười biếng nói: “Làm cái gì đều được.” Một câu hai nghĩa nha.

Nghĩ tới đại thiếu gia này là người “Mười ngón tay chưa từng dính nước lạnh” (*), nướng cá còn không biết lại muốn đốn củi nấu nước? Nàng tưởng tượng thấy bộ dáng Mịch La làm tạp vụ, liền bật cười một tiếng hì hì. Vì vậy một làn thu thuỷ (*) vừa rồi của Nhị công tử không được nàng tiếp thu đến.

(*) [Mười ngón tay chưa từng nhúng nước lạnh (Mười ngón tay không dính nước mùa xuân): Trích từ bài thơ Công Tử Hành của Lưu Hi Di đời Đường: Nguyên văn là “Thập chỉ bất triêm dương xuân thủy, kim lai vi quân tố canh thang.” – Mười ngón chưa từng dính nước lạnh, nay lại vì chàng mà nấu canh.

Ba tháng mùa xuân rất lạnh, những người không cần nhúng tay vào nước lạnh để giặt quần áo chỉ có thể là những gia đình có điều kiện, không phải làm việc nhà, được sống an nhàn sung sướng, thường dùng cho phái nữ.

Nguồn tham khảo: nhà zinnysweetie

(**) Làn thu thủy: chỉ đôi mắt long lanh, sáng lạng như nước mùa thu

Mịch La lắc đầu, phát hiện mình thật sự là không biết nàng đang suy nghĩ gì. May mắn lúc này thức ăn đã được dâng lên đây.

Thức ăn ở Thủy Trạch Uyển mỗi đêm đều khác nhau, hơn nữa không để cho khách nhân cơ hội gọi món, đều là do phòng bếp tự quyết định làm rồi được bưng lên, tính cả quy định mỗi đêm chỉ tiếp 50 tịch (chỗ ngồi) kia, liền làm cho người ta cảm giác rất là kiêu ngạo. Ninh Tiểu Nhàn lại biết, đây là một trong những phương thức chiêu bài khai hỏa của chủ quán. Hơn nữa mặc dù nàng không thấy được giá cả thức ăn, nhưng cũng biết là không rẻ, ngược lại có khả năng giá cả sẽ làm cho người ta tặc lưỡi. Một hạn định như vậy, nếu khách quý có thân phận, có xuất thân liền sẽ cảm thấy ở chỗ này ăn cơm nghị sự thì vô cùng có mặt mũi.

Chứng kiến thức ăn được đưa lên, nàng mới cảm giác được trước giờ mình vẫn xem thường trình độ xa hoa của Thành Trì Minh phía tây này. Thức ăn được đưa lên tất cả đều dùng bàn chén màu vàng đẳng cấp, ba người trước sau xài tổng cộng mười hai món dụng cụ, mỗi món đều có thể nói là tinh xảo, hơn nữa mỗi người một phần, miễn cho phiền não chén đũa đụng nhau .

Cơm hiện tại Ninh Tiểu Nhàn đang dùng đã cực kỳ chọn lựa khắt khe, lại không thể không thừa nhận những thứ kia hương vị này quả thật không tệ.

Về sau mỗi một món ăn đẳng cấp được bưng lên, đều có một nữ lang xinh đẹp đứng một bên giới thiệu, thái độ phục vụ vô cùng tốt. Đồ ăn chiêu bài tại đây, nghe nói là bí chế của đầu bếp “Linh tửu Phi Toa”. Kỳ thật là túy cua. Trong hai con sông Trì, Minh thừa thải nhất là chủng loại cua đồng Phi Toa, tốc độ bơi lội so với các loại cá bình thường nhanh hơn nhiều, ngư nhân chỉ có thiết lập bẫy rập mới có thể bắt được. Loại cua này hương vị không giống loại thường, dùng ướp với rượu ngon đã ủ hơn ba mươi năm mới chế biến ăn ngon nhất.

Lúc này chính là đang cuối tháng chín, đúng là thời điểm hương lúa cua mập. Phi toa ăn no bụng, mai cua cũng hồng hào và cao hơn. Đầu bếp Thủy Trạch Uyển chỉ dùng cao thịt dày nhất của con cua mái, rượu dùng để ướp cua lại là gạo linh khí, rượu ngon này được ủ từ gạo trên. Nghe nói một bình thậm chí có thể bán được bốn trăm linh thạch. Nàng chỉ có thể nếm ra gia vị dùng để ướp cua gồm có vỏ quýt, hoa mai và hoa tiêu, tài liệu còn lại đều là bí phương của riêng đầu bếp rồi. Như vậy ướp trong một cái bình lớn suốt hai mươi ngày sau đó mới có thể mở ra để đãi yến khách.

Đầu bếp lại cân nhắc đến chuyện, ngồi ở chỗ nầy dùng cơm thân đều là người có thân phận không tầm thường. Không thể giống nhưng những người thô tục sơn dã bóc cua ăn rồi mút lấy ngón tay, cho nên cách ăn Phi Toa rất đơn giản, mở ra một lỗ hỏng hình thoi ở bên con cua, môi chỉ cần dúm lại hấp khẽ, là thịt cua ở bên trong sẽ bị mút vào toàn bộ, một chút cũng không thừa lại. Hương vị của nó tinh khiết và thơm, đầy đặn, nhẹ nhàng, hơn cay. Thật sự là bên ngoài không thể so sánh được.

Nàng ăn liên tiếp hết hai con mà vẫn cảm giác được còn thèm, trong nội tâm chỉ muốn muốn vội vàng đem linh tửu ủ của nhà mình lấy ra, lại từ trong hai con sông kiếm nhiều loại cua này quay trở lại Thần Ma Ngục nhân giống để nuôi, về sau liền có cua ăn cuồn cuộn không hết.

Nàng rất ít uống rượu, mà hiệu lực của linh tửu lại mạnh hơn rượu ngon bình thường ở nhân gian . Nàng hấp cua xong, hai má đã có chút ửng đỏ nổi lên, trong xinh đẹp còn thêm hai phần thẹn thùng. Mịch La nhìn vào trong mắt, nội tâm khẽ ngứa, mượn động tác uống rượu che dấu đi, chỉ hỏi: “Thêm nữa nhé?”

Nàng lắc đầu: “Không được. Ăn ít mới thấy ngon.”

Mịch La nâng chén chúc mừng nói: “Ngon miệng hay không?” Những lời này lại hướng về Đồ Tẫn nói.

“Giàu có linh khí, cũng được.” Hắn lời ít mà ý nhiều.

“Quả nhiên là cái động tiêu tiền nên phẩm chất khác hẳn.” Nàng cầm lấy ly đáp lễ, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, phát hiện rượu này vị thuần mà lại ngọt, hơi chứa linh khí, thưởng thức nhiều thì vui vẻ thoải mái. Mịch La nói: “Ta đoán là ngươi không thích uống rượu. Đây là rượi nữ nhi mà Thủy Trạch Uyển tự ủ, dùng linh quang linh quả gây thành, giống như là rượu trái cây, rất được nữ tu ưa thích.”

Nàng ngừng ăn, chuyển động ly trong tay: “Qua ba lần rượu, Mịch La công tử cũng nên nói cho ta biết, nguyên nhân mời ta đến Thành Trì Minh đúng không?”

Mịch La trừng mắt nhìn, thâm tình nói: “Ta nhớ ngươi lắm.”

Nàng lập tức cảm thấy trên lưng nổi da gà, nhịn không được giận dữ nói: “Nói chuyện chánh sự!”

“Cái này không tính là chính sự sao? Được rồi, được rồi.” Hắn thấy nàng trừng trừng mắt hạnh, liền tranh thủ thời gian giơ hai tay lên, “Cách sự kiện xem lễ của Quảng Thành cung không lâu, bên trên Nam Chiêm bộ châu liền có ôn dịch hoành hành, ngươi có biết việc này không?”

“Sớm có nghe thấy, ngày trước ta còn tận mắt nhìn thấy ở thôn Hạnh Hoàng.”

Mịch La thở dài, phất tay cho tất cả mọi người lui ra, sắc mặt mới hơi giận nói: “Buổi sáng hôm qua nhận được tin tức, nhóm người đầu tiên nhiễm dịch bệnh đã bắt đầu chết.”

Ninh Tiểu Nhàn cả kinh nói: “Cái gì? Chết bao nhiêu người?” Ôn dịch lan tràn ra, sao có thể không chết người, chỉ là tin dữ này tới cũng quá nhanh rồi.

Đồ Tẫn ngồi ở bên cạnh cũng động dung.

“Hơn bảy vạn người. Mấy con sốn này thời khắc đều tăng trưởng, trong lúc chúng ta nói chuyện, ít nhất lại có thêm mấy trăm người chết đi.” Mịch La thản nhiên nói, “Mặt khác tình hình bệnh hoạn đã tăng thêm, thủ hạ của ta đã lưu ý đến, phàm là người bệnh không được đan dược trị liệu, đều sẽ chết đi.”

Nàng lập tức cảm thấy trong miệng có chút phát khô: “Nói cách khác, mấy chục vạn người bị nhiễm dịch này, cuối cùng đều khó thoát khỏi cái chết.”

“Không sai. Tin tức bết bát hơn là, nhóm người đầu tiên bị nhiễm dịch vừa mới chết, xoay lưng lại lục tục có tin tức truyền tới lại có người nhuộm dịch.” Mịch La ngồi thẳng người, “Những… người mới bệnh, bệnh tình trên người, phát tác còn nhanh hơn những người đã nhiễm trước đó. Buổi trưa hôm nay thôi, người mới vừa bị bệnh đã tiến triển đến trạng thái sốt cao, lúc này chỉ qua không đến một ngày. Phải biết rằng, nhóm người nhiễm bệnh đầu tiên, theo bệnh trạng bị bệnh đến lúc xuất hiện, đại khái cần tầm hai người.”

“Nói cách khác, virus phát tác rút ngắn thời gian?” Ninh Tiểu Nhàn nhíu mày. Loại vật Virus này, quả thật sẽ tiến hóa, biến dị, nhưng tốc độ… biến dị này không khoa học. Nàng âm thầm cười khổ một tiếng, trên thế giới này, địa phương không khoa học nhiều lắm.

“Không sai. Nhóm người đầu tiên trước khi chết đi, hình dạng như khung xương, làn da trở nên tím xanh. Hiện tại bị bệnh mà còn sống, rất nhiều người đều xuất hiện bệnh trạng như vậy, chỉ sợ, bọn hắn cũng chịu không quá lâu nữa.”

” Tinh huyết trong thân thể người chết, có phải bị rút sạch, ở bên trong trái tim còn có thể tìm được thứ này?” Nàng từ trong ngực lấy ra cái chai chứa ôn chủng, trước phóng ra kết giới, sau đó đem quả cầu ánh sáng màu xanh lá đổ ra.

Ôn chủng vừa được tự do, lập tức hoạt bát mà bắt đầu…, phán đoán xem bên trong nhà này có đối tượng có thể nhập vào thân không, lập tức muốn xông ra bên ngoài, rồi lại bị kết giới ngăn trở, không xông được ra.

Mịch La chỉ dùng một ngón tay, ôn chủng đã bị một lực đạo dắt trở về, rơi vào trên mặt bàn: “Đúng vậy, chúng ta đại khái lấy ra mấy chục hạt giống như vậy. Cũng chỉ sau khi nhổ cái hạt giống này, dịch bệnh mới không tiếp tục lan tràn.”

“Ôn dịch là bắt đầu bộc phát từ Tịnh Châu. Chúng ta đã tìm được nó bắt đầu từ đâu, đó cũng là một thôn xóm nhỏ bị ngăn cách. Người của cả thôn đã sớm chết không còn một mống, manh mối lại một lần nữa gián đoạn. Về sau mới phát hiện một ít dị thường ở thôn gần đó.”

“Mấy thủ hạ của ta, ở trong rừng của thôn xóm gần đó, tìm được một cửa vào cung điện dưới mặt đất. Cái cửa vào này gần đây mới bị mở ra, trải qua thăm dò, cung điện dưới mặt đất tương đối cổ xưa, tính ra cũng có lịch sử trên vạn năm, bên trong âm lãnh ẩm ướt, nhưng không có vật gì cả chỉ lưu lại chướng khí đậm, hẳn là có đồ vật gì đó đã bị lấy ra.” Hắn bổ sung một câu, “Cung điện dưới mặt đất bị mở ra từ bên ngoài là.”

“Ngoài ra, mặt đất gần cung điện cũng bị đào được sạch sẽ, có loài thực vật nào đó đã bị nhổ tận gốc, một cây cũng không dư thừa. Thôn đó đã không có người sống sót, chúng ta cũng không biết bộ dáng của loại thực vật này, nhưng có lẽ đồ vật này có liên quan đến cung điện dưới mặt đất. Về sau ta nhận được tình báo, lại có rất nhiều cánh rừng cũng xuất hiện hố đất vàng tương tự, rốt cục có người chỉ ra và xác nhận đó là loại thực vật có màu nâu non.”

“Là cái này đúng không?” Ninh Tiểu Nhàn lấy ra cái kia gốc Mầm Khổ Khổ đặt lên bàn, “Người của thôn Hạnh Hoàng gọi nó là Mầm Khổ Khổ, hoa và cây có thể nấu ăn, nhưng bên trên bộ rễ lại có những hạt đậu thối không ngửi được. Tại sao lại có người đi đào loại thực vật ở ven đường này?”

Đón lấy, nàng liền đem chuyện chứng kiến hết thảy ở thôn Hạnh Hoàng, thuật lại một lần.

Mịch La ở một bên tường tận xem xét cái kia cái cây Mầm Khổ Khổ kia, vui vẻ trên mặt càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng lãnh đạm nói: “Khó trách gần đây môn hạ của tất cả tông phái, ngẫu nhiên đều có tin tức môn đồ đệ tử mất tích truyền ra, hóa ra là bị người ta bắt đi bồi dưỡng… Ôn chủng rồi. Phủ Phụng Thiên phân bộ ở Tịnh Châu cũng mất đi hai Tiểu Yêu, thời gian đúng là hơn một tháng trước, tương xứng với thời gian ôn dịch bộc phát.” Trong mắt của hắn tuôn ra một đám ánh sáng màu đỏ, “Cái người này, thật là đáng chết.”

Hắn có thể không đem tánh mạng phàm nhân để ở trong lòng, nhưng uy nghiêm của phủ Phụng Thiên há lại dễ dàng khiêu khích? Nói trở lại, ai mà không muốn mấy chục vạn công đức kia chứ?

“Theo ngươi kể lại, loài cỏ này sinh trưởng ở nơi chí âm chi địa, như vậy nó ở gần cung điện cũng không kỳ quái. Lúc thuộc hạ dưới tay của ta tiến vào, rõ ràng vẫn là thời tiết cuối tháng tám, chỗ đó lại âm hàn lạnh thấu xương, lạnh giống như tiết rét đậm, phàm nhân đi vào căn bản không chịu được.”

Chương 344 phân tích

Ninh Tiểu Nhàn chen lời nói: “Đã như thế, sao ngươi lại không ở Trung bộ quản lý, chạy tới Thành Trì Minh làm gì?” Đây mới là chỗ nàng không hiểu nhất.

“Ta đã phái chuyên gia đi nghiên cứu giải dược bệnh dịch, cao nhân đan đạo Từ Lộng U cũng bị ta mời đến Tịnh châu.” Mịch La tán thưởng nhìn nàng một cái, biết nàng đã hỏi tới điểm quan trọng, “Ta đã ban một đối sách nghiêm chỉnh xuống dưới, không cần ta ở đó, phủ Phụng Thiên vẫn có thể tự vận hành được.” Nói xong, trên mặt rốt cuộc cũng hiện sắc mặt tốt.

Tổ chức càng hoàn thiện, càng có xu hướng chế độ nghiêm mật chu toàn, nhất định sẽ không xuất hiện rắn không đầu hay chuyện rút dây động rừng như vậy, đây cũng là nguyên nhân Phủ Phụng Thiên đứng vững vàng trong vô số năm loạn thế như vậy. Cái Yêu Tông khổng lồ này giống như một dàn máy cơ khí cấu tạo tinh vi, chỉ cần một ngón tay lệnh nhắn đi xuống, tự nhiên có người có thể thi hành nó rất khá.

Ngược lại là một loại lãnh tụ khác chỉ dựa vào mị lực mà tồn tại phát triển ở Tiên phái hoặc yêu Tông, vô luận trong khoảng thời gian ngắn thanh thế có hùng dũng oai nghiêm, luôn rất nhanh biến mất ở trong lịch sử Trường Hà.

“Dưới tình huống này, ta ở lại trung bộ không có tác dụng lớn, cho nên tự mình đến truy xét cái đầu mối trọng yếu này.” Hắn lấy đũa chấm một chút rượu từ trong chén, ở trên mặt bàn vẽ, “Đây là nơi ôn dịch xuất hiện đầu tiên ở Tịnh châu, sau đó tại các châu quận lớn đại bộc phát. Nhưng mà dù là như thế, chúng ta cũng phát hiện bọn nó bộc phát trong thời gian có thứ tự trước sau. Dựa theo thời gian sau khi nhiễm dịch bệnh suy đoán, thời gian bệnh dịch bộc phát ở các châu là từ mười hai canh giờ đến ba mươi hai canh giờ!”

“Sắp xếp thời gian liên tiếp diễn ra bắt đầu từ Tịnh châu, sau đó bệnh dịch bộc phát theo thứ tự là Dự châu, Bình châu, Trung Châu, Thanh châu, Ninh Viễn châu. . . . . . Hạ Châu, Linh châu, Phong châu, sau đó lướt qua khu vực sa mạc, địa điểm kế tiếp vào lúc này, chính là thôn Hạnh Hoàng nơi ngươi từng đi qua rồi!”

Hắn ở trên bàn dùng hình tròn thay thế các châu, sau đó vừa chấm một chút rượu, bắt đầu từ”Tịnh châu”, nối liền toàn bộ những hình tròn này với nhau: “Như thế này ngươi có nhìn ra cái gì không?”

Ninh Tiểu Nhàn nhìn bản đồ rượu nước trên bàn, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, qua một lúc lâu mới thấp giọng nói: “Mặc dù Dịch bệnh thỉnh thoảng đi tới hướng bắc, thỉnh thoảng đi về phía nam, mấy lần chuyển hướng. Nhưng khuynh hướng tổng thể cũng là. . . . . . Hướng tây!”

“Không sai!” trong đôi mắt đỏ của Mịch La sáng lóng lánh, “Bởi vậy suy đoán đầu tiên của ta chính là người này lấy món đồ nào đó từ cung điện dưới lòng đất ở Tịnh châu, nói không chừng chính là chỗ nguồn gốc của ôn dịch, sau đó một đường đi về hướng tây, mỗi lần qua một chỗ Châu lớn liền truyền bá một lần dịch bệnh. Bệnh dịch này có thể ẩn núp mấy ngày sau mới hiện ra đầu mối, cho nên trong khoảng thời gian ngắn mọi người không phát hiện ra manh mối. Nếu như chiếu theo con đường như ngươi nói…, ở trên vừa đúng dừng ở thôn Hạnh Hoàng, vậy điểm tiếp theo nên là như vậy. . . . . .”

Hắn chấm rượu lần thứ ba. Ở trên bàn vẽ điểm tròn tiếp theo.

Sắc mặt Ninh Tiểu Nhàn tái đi, nhất thời đứng thẳng sống lưng: “Nơi này? Thành Trì Minh!”

“Không sai. Nơi này là một thành thị cuối cùng phía tây Nam Chiêm bộ châu, xa hơn ở phía tây đã không còn người phàm tụ tập rồi, người truyền bá ôn dịch sẽ không đi xa phía tây. Nhiều nhất có thể, chính là dừng lại ở trong Thành Trì Minh.”

“Nơi này. Muốn bộc phát dịch bệnh rồi?” Sắc mặt nàng âm trầm bất định. Một tòa thành phồn hoa giàu có và đông đúc, nhân khẩu hơn trăm vạn như vậy, cũng sắp bị dịch bệnh xâm nhập đến sao? Vậy chắc chắn là thảm kịch nhân gian!

Trường Thiên biết nàng đang suy nghĩ gì, đột nhiên nói: “Ôn dịch không nhất định bộc phát chỗ này. . . . . . Nếu như Mịch La không chọn lựa hành động.”

Nàng nghe được sửng sốt. Đây là giải thích thế nào?

Giống như chứng minh lời nói của Trường Thiên…, khóe miệng Mịch La cong lên, lắc đầu nói: “Chưa chắc. Người đi đến nơi này, mỗi khi hắn đạt tới mục đích thì sau đó trong ba mươi canh giờ, tất nhiên có người nhiễm dịch.” Hắn nhìn Ninh Tiểu Nhàn như có điều suy nghĩ gật đầu. Mới nói tiếp, “Mà từ thôn Hạnh Hoàng tới đây, chỉ có mấy trăm dặm, khoảng cách so với bất kỳ châu nào trước đây đều ngắn hơn.”

Trong nội tâm nàng vừa động, chợt nói: “Ngươi định nói, nếu như hắn muốn ở chỗ này dẫn phát tán ôn dịch. Đã sớm nên có dấu vết phải không?”

“Không sai” Mịch La duỗi ra ngón tay, ở trên bàn nhẹ nhàng gõ, “Từ phân tích tình báo này ra, trong thành ta đều sắp xếp có người theo dõi các nơi, nhưng cho tới bây giờ. Lo nghĩ đến đau đầu nhức óc, người muốn ăn không phấn chấn, cũng không phải là dịch bệnh đưa đến . Cho nên, ta suy đoán chuyện dẫn phát ôn dịch như vậy, cũng không phải là không có điều kiện. Hắn một đường đi về phía Tây, nói vậy tiêu hao cũng rất lớn, vô luận là tiêu hao thể lực hay là yêu lực, đều là gánh nặng trầm trọng với thân thể, cho nên phải ở chỗ này nghỉ ngơi một thời gian ngắn.”

“Nếu nói thỏ không ăn cỏ gần hang. Hắn muốn nghỉ ngơi tại nơi này, tạm thời sẽ không tung ôn dịch ở Thành Trì Minh. Cũng không biết đoạn ‘ tạm thời ’ này là thời gian bao lâu.” Hắn dừng một chút, nói tiếp: “Dĩ nhiên, cái suy đoán này còn phải qua mấy chục canh giờ mới có thể luận chứng. Ta đã an bài xong xuôi, một khi có người nhiễm dịch, lập tức sẽ phải cách ly cùng cứu trị.”

Ánh mắt nàng sáng quắc: “Ngươi đặc biệt chạy tới Thành Trì Minh, chính là muốn ở chỗ này bắt được hắn?”

“Không.” Ngoài dự liệu của nàng, Mịch La lắc đầu, “Muốn dẫn hắn tới bên ngoài Thành Trì Minh. Hắn dám công khai ẩn núp ở chỗ này, cũng là hiểu người phàm trong Thành Trì Minh quá nhiều, ta sợ ném chuột vỡ đồ, không dám động đến hắn. Nếu không hắn làm sao dẫn phát dịch bệnh, dẫn đến mấy chục vạn người nhiễm bệnh.”

Ninh Tiểu Nhàn trầm ngâm nói: “Người này, vì sao phải đi về phía tây? Ở bắc bộ châu quận giàu có đông đúc một mảnh lớn, nhân khẩu cũng nhiều hơn.” trong vùng bắc bộ của Nam Chiêm bộ châu, có thật nhiều Đại Thành giàu có sung túc, thậm chí có thành trì cỡ lớn xuất hiện nhân khẩu vượt qua hơn hai trăm vạn, ở nơi đó tung ôn dịch giống như quăng một trái bom sinh hóa, hiệu quả tốt hơn rất nhiều.

Mịch La nhìn nàng một cái thật sâu: “Trong lòng ta vốn cũng còn nghi vấn, cho đến vừa rồi ngươi đã giải thích nghi hoặc.”

“Ta?” Nàng nhíu đôi lông mày lại. Giải thích nghi hoặc? Chính nàng còn không biết giải quyết thế nào.

“Ngươi nói từng ở động phủ của Xích Ngư trong Thiên Hồ, thấy trên vách đá bị đào bới một cái lỗ? Cho nên, nơi đó thật ra có cất dấu đồ vật.” Môi mỏng Mịch La cười lạnh, “Có lẽ đồ vật của xích ngư bị hắn cướp đi. Nhưng mà động phủ này giấu dưới nước sâu bên trong Thiên Hồ phía tây, có thể nói là bí mật cực điểm, hắn lại ở Tịnh châu, làm sao có thể biết tại phía xa mấy chục vạn dặm nơi cất giấu xích ngư? xích ngư này tối đa cũng chỉ bảy, tám trăm tuổi, dọn đến Thiên Hồ ở vẫn chưa tới bốn trăm năm, trừ phi người này có năng lực biết trước, lại trừ phi. . . . . .”

Hắn kéo dài ngữ điệu, mới nói ra suy đoán của mình: “Trừ phi đồ đạc như vậy, vốn là thuộc về hắn. Lần này đi về phía tây, là thu hồi đồ đạc của mình thôi!”

Nàng nhất thời ngừng lại hô hấp. Mịch La nói có đạo lý, rất có đạo lý nữa. Người này chỉ dựa vào điểm tình báo nhỏ trong tay, là có thể đào ra nhiều bí mật, thật là một nhân tài. Quả nhiên là không thể để cho hắn bắt được dấu vết, nếu không sẽ có nhược điểm rơi vào trong tay của hắn. Nghĩ tới đây, ánh mắt nàng nhìn hắn càng thêm quỷ dị.

Kết quả người này dựa vào một chút, mỉm cười nói: “Ta thích ánh mắt ngươi nhìn ta.” Nữ nhân đều sùng bái cường giả. Mịch La tự phụ thông minh hơn người, nhưng lúc đối mặt tiểu nữ tử này luôn luôn có cảm giác nhìn không ra, thật là kỳ quái. Nhất định trên người nàng có một bí mật lớn mà hắn vẫn không biết. Từ trước đến giờ hắn luôn thích cảm giác rút kén, một ngày nào đó sẽ nhìn thấu nàng từ trong ra ngoài.

Hắn lại có sở thích kỳ quái này, ánh mắt mang một ít tìm tòi nghiên cứu đầy hàm xúc nhìn nàng. Ninh Tiểu Nhàn cả giận nói: “Ta lại không thích ngươi nhìn vào mắt của ta. Hiện tại đã biết người tung ôn dịch đang ở trong thành, ngươi đã có kế hoạch làm sao đối phó hắn chưa? Đừng lắc đầu, ta biết trong bụng ngươi đã sớm có quỷ kế!”

“Loại ôn dịch này có đặc điểm vô cùng rõ ràng dứt khoát. Cho nên ta lật xem hồ sơ bí mật Phủ Phụng Thiên, rốt cục tra được hơn một vạn một nghìn năm trước, Nam Chiêm bộ châu cũng bộc phát một lần bệnh dịch, đưa đến hơn hai nghìn một trăm vạn người bỏ mạng. Phải biết rằng, khi đó nhân khẩu khắp đại lục không có nhiều như hôm nay, cho nên mấy con số này vẫn là tương đối lớn. Quan trọng hơn là, chứng bệnh ôn dịch lần đó dường như giống hệt hiện tại.” Hắn che dấu nụ cười, gằn từng chữ, “Đầu sỏ gây lên, chính là một gã Ôn Yêu.”

Nàng chợt hiểu ra. Khó trách người này thật giống như cái gì cũng biết, hóa ra là tư liệu trong tay phong phú hơn nàng nhiều lắm.”Nói cách khác, trận Đại dịch này ở hơn một vạn năm trước đã bộc phát? Lúc ấy cứu trị như thế nào?”

“Lúc ấy có người nghiên cứu ra phương thuốc chữa khỏi, nhưng cách đây quá lâu, đã sớm biến mất không thấy.” Mịch La nói, “Hôm nay một lần nữa triệu tập đại sư đan đạo hợp mưu hợp sức, chưa chắc không thể trị lành, cái này trước để qua một bên. Ở bên trong hồ sơ, từng đề cập tới tình huống liên quan đến Ôn Yêu, cho nên hôm nay không ngại căn cứ vào điều này bố trí một lần nữa, nhất định phải đem nó bắt được.”

Cơ hội chỉ có một lần, nếu khiến người này đào thoát, Thành Trì Minh tuyệt đối sẽ không chạy khỏi việc hắn trả thù.”Muốn làm như thế nào?”

Mịch La thản nhiên nói: “Chúng ta ở chung một chỗ, xem một tuồng kịch như thế nào? Nhưng ngươi phải áp chế tu vi trên người đến Trúc Cơ kỳ, Đồ huynh đệ cũng thế.”

Nàng kỳ quái nhìn hắn một cái: “Được. Nhưng mà ngươi lại có cái quỷ kế quan trọng gì? Con hát đã tìm xong rồi?”

“Ừ, vốn là đã sắp xếp xong xuôi. Hiện tại có người thích hợp hơn.” Mịch La sâu xa nói.

Tiếp đến, mấy người họ trò chuyện tỉ mỉ gần nửa canh giờ, Mịch La xin Ninh Tiểu Nhàn rút lui kết giới, lúc này mới có người nhẹ nhàng gõ cửa.

Một gã hắc y nam tử đi đến: “Công tử, người nọ dùng cơm đã xong, đang muốn rời tiệc.” một người đứng phía sau hắn.

Điệp yêu xinh đẹp mảnh mai, Như Cơ.

Như Cơ mở to một đôi mắt to, hiển nhiên rất cảm kích Mịch La việc buông tha nàng.

Lúc Mịch La đứng lên, hướng Ninh Tiểu Nhàn nhìn thật sâu rồi nói: “Trò hay bắt đầu từ bây giờ.” Sau đó phất tay triệu Như Cơ tới đây: “Ngươi biết nên làm như thế nào đúng không?” giọng nói lạnh nhạt, không vui không buồn. Hốc mắt Như Cơ đỏ lên, vội vàng gật đầu. Lúc này Mịch La đi ra ngoài, điệp yêu theo thật sát phía sau hắn, nhắm mắt theo đuôi.

Hồ yêu kia bề ngoài xinh đẹp, tâm địa thật là ác. Ninh Tiểu Nhàn nhìn hình dạng hai bóng lưng như bích nhân này như có điều suy nghĩ. Trường Thiên có phương pháp có thể che dấu tu vi đích thực của bản thân, nàng và Đồ Tẫn đều muốn ngụy trang tu vi thành Trúc Cơ kỳ, lúc này mới từ từ đi theo. Đồ Tẫn theo ở sau lưng nàng, không nói lời nào.

FacebookTwitterGoogle+LinkedInmore

PinterestTumblrEmail

Tiểu Tuyền

Ghét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks

 PREVIOUS ARTICLEBia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 3+4

Related Stories

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 341+342

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 339+340

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 337+338

Discussion1 COMMENT

Mịch La quả nhiên làm việc hiệu quả, hiệu suất cao ghê. Điều tra được tình hình dịch bệnh cặn kẽ, biết được phương hướng của ôn dịch lại còn điều tra được dịch bệnh tương tự vạn năm trước. Không biết tại sao Mịch La lại kêu Ninh Tiểu Nhàn và Đồ Tẫn áp chế tu vi.
Mong chương sau. Cảm ơn editor

REPLY

Leave A Reply

Your Name (required)

Your Email (required)

Your Website (optional)

   more »

SEARCH

Search for:

BÀI VIẾT MỚI

 

JANUARY 21, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 343+344

 

JANUARY 21, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 3+4

 

JANUARY 20, 2017Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 357+358

 

JANUARY 19, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 341+342

 

JANUARY 19, 2017Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 49

Tổng hợp

Tổng hợp  Select Category  Ánh Trăng  Bán Kiếp Tiểu Tiên  Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý  Bất Ái Thành Hôn  Bia đỡ đạn phản công  Boss Gian Xảo  Chớ Hỏi Chốn Quân Về  Chúng Tôi Ở Chung Nhà  Cuồng Đế  Duyên Hề  Duyên Tới Là Anh  Gen Di Truyền  Góc Sáng Tác  Hạ Gục Tể Tướng  Hải Dương  Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện  Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì  Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi  Hoàn Khố Thế Tử Phi  Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân  Mật Mã  Mẹ Chồng Nàng Dâu  Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu  Miệng Độc Thành Đôi  Nga Mỵ  Ngự Lôi  Nguyệt Dạ Tinh Linh  Nhàn Thê Đương Gia  Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh  Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục  Nửa Vòng Tròn  Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi  Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi  Tản Văn  Tản Văn  Thanh Mai Trúc Mã  Thiên Giới Hoàng Hậu  Thiên Mệnh  Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc  Thịnh Thế Đích Phi  Thỏ Yêu Không Đáng Tin  Thời Thơ Ấu  Thứ Nữ  Thứ Nữ Công Lược  Thứ Nữ Cuồng Phi  Thứ Nữ Sủng Phi  Tiên Hôn Hậu Ái  Tình Bất Yếm Trá  Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng  Trăng Nở Hoa  Trời Sinh Một Đôi  Trọng Sinh Chi Ôn Uyển  Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ  Tú Sắc Nông Gia  Uncategorized  Viễn Cổ Hành  Viễn Cổ Y Điện  Y Thủ Che Thiên  Ý Võng Tình Thâm  [series] Yêu Là Yêu Thôi  Đặc Công Hoàng Phi  Đoản Văn  Độc Y Vương Phi 

PHẢN HỒI

Tuong Vy on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 343+344Mịch La quả nhiên làm việc hiệu quả, hiệu suất cao…ngoandinh on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 339+340Khánh Kị muốn đấu với Mịch La thì còn non lắm. Khô…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 190===Dính chữ/ Vị trí dấu ": chào hỏi,” Thiếp thân n…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 189===Dính chữ/ Vị trí dấu ": mờ mịt:” Ban đầu ,” Phu…Vi Nguyen on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 3+4Đọc mới thấy truyện gốc còn lắm bất công ! Hi vọng…crisstina on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 3+4truyen hay ghe, lau roi moi vao doc mot luot vai c…Tuong Vy on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 3+4May quá. Mới đầu thấy Long hậu xuất hiện ta cứ tưở…Hiền Nguyễn on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 3+4thật không ngờ, cứ nghĩ Viên thủ thành là người ch…sakurahime on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 4245 chương cuối không có gợi ý pass bạn àHiền Nguyễn on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 424bao giờ truyện này được gỡ pass vậy ạ. mình đợi lâ…Tuyết Sơn Phi Hổ on Bất Ái Thành Hôn – Chương 86.1Tuyết lê là màng dịch của bao tử của con ếch đấy.…Phuong an thien ha on Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 49Haizzz. Thật mệt mỏi quá đi. Mẫu đơn biến mất chắc…Phuong an thien ha on Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 48Không biết nói gì ngoài chữ buồn. Vtn có thể đã đợ…Minhnguyet02 on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 341+342Người cẩn thận như ML mà cũng có thể sai sót, để l…

ĐĂNG NHẬP

RegisterLog inEntries RSSComments RSSWordPress.org

zippo my xuat nhat zippo my zippo mỹ chính hãng zippo mỹ tại hà nội Máy lửa zippo

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip