Hắn quan sát cô chăm chú, như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
- Im lặng ! - Hắn tỏ vẻ hắc dịch.Vừa nói dứt câu, Taehyung dụi mắt đi từ tầng trên xuống. Mắt cô đỏ hoe, ánh mắt cầu cứu, cô không ngờ lần đầu cô nhìn thẳng được vào anh lại trong tình cảnh oái ăm thế này.
- Này, Jungkook, em làm gì Haram thế?
- Sao em lại khóc?
- Cái thằng này.
Taehyung tiến lại cốc đầu hắn. Gì cơ.. Jeungkung (?) hay gì gì cũng được, không phải trộm sao.
Hắn cười một tràng dài thích thú. Gì chứ, cô lau nước mắt, lại cái vẻ lạnh lùng hằng ngày.
- Vậy mà em đã tưởng anh ta là trộm
- Haram lên tiếng.
- Thằng nhóc này thích đi trêu mọi người lắm.
- Cô gái này, lúc em kéo cổ xuống, cứ liên tục nói "miane appa". Thật dễ thương hết mức. Xin lỗi nhé, tôi không có ý xấu đâu.
- Em không sao chứ Haram?
Cô lườm hắn. Doạ người ta chết khiếp rồi giờ ngồi đây cười sảng khoái.
- Jeon, đây là cô bé chuyển vào nhà chúng ta mà anh từng nói, Kim Haram. Hình như Haram cũng bằng tuổi Jungkook nhỉ?
- Thật vậy sao? Tôi là Jeon Jungkook. Xin lỗi vì đã làm cô sợ.
Nói vậy cậu ta còn nở cái nụ cười cùng hai chiếc răng thỏ, cô miễn cưỡng đưa tay ra bắt lại.
- Chào, là Kim Haram.
---
Vậy là cuộc sống cô từ giờ gắn liền với một Kim Taehyung ngọt ngào như bạch mã hoàng tử và một Jeon Jungkook ngang ngược đáng ghét.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip