Tên hậu cần đó, thật nhanh chóng, chạy về phía cô. Bằng một động tác nhanh gọn, làm cô chưa kịp phản ứng, đã bị hắn bắt một cách gọn nhẹ. Cô cảm thấy thật buồn ngủ, đôi mắt khẽ híp lại cùng với tiếng kêu gọi tên cô thất thanh....
"ROBIN!!!!"
"Chị Robin!!!!"
"Bé Robin!!!!"
"THẢ CÔ/CHỊ/BÉ ẤY RA!!!!!" Đám người vô gia cư cùng chỗ với cô, chạy xông xáo đến chỗ tên hậu cần, quyết tâm giành cô lại....
.
.
.
"Tránh ra! Cái bọn DƠ BẨN!!!" Hắn đá một phát vào bụng một người đang cố giành Robin lại....
"Mọi người......" Cô khẽ kêu lên, rồi ngủ thiếp đi trên cánh tay hắn....
.
.
"Thật vui quá~~~!!!!" Cô bé tóc hồng chống một tay lên eo, cười sảng khoái.
"Mừng cô chủ đã về...." Một nhóm người đứng xếp hàng hai bên, cúi đầu chào. Cô bé tóc hồng bước vào, mặt cười thích thú, tay đang cầm chiếc dù hồng rồi bỗng quẳng qua một bên. Một cô hầu đỡ lấy k được, ngã kềnh xuống cùng chiếc dù mở toanh. Cô hầu ấy sợ sệt, nhanh chóng quỳ xuống trước dáng người nhỏ nhắn này, miệng xin lỗi rối rít.
"Một cây dù đỡ cũng k nổi. Chú Stev, ĐUỔI!!!!" *lên giọng*
"Vâng!"
"Đừng mà...... Cô chủ, đừng đuổi tôi mà!!!!" Cô hầu van nài, khóc lóc....
Tên hậu cần lúc nãy bắt Robin, hắn nắm lấy cổ áo cô hầu kia, kéo lê đi, rồi thẳng tay quẳng ra ngoài sân ngôi biệt thự. Cô té quỵ xuống nền gạch ướt, bùn đất dính lên khắp đầu tóc cô. Một bóng người đàn ông to cao, ngồi bên cửa kính, ngó xuống sân nhìn dáng cô hầu khóc thút thít, miệng lầm bầm bực dọc.
"Cái con bé này! Thật ngỗ nghịch!!!!"
Cùng lúc đó, tại một căn hầm nhỏ tối bên dưới căn biệt thự....
Robin từ từ ngồi dậy, cô chớp chớp mắt thức giấc. Trước mặt cô, một dàn song sắt to vững chãi, cách biệt cô với hành lang - nơi dẫn cô về thế giới bên ngoài.
"Sao năng lực của mk lại k hoạt động?...."
Cô chợt phát hiện ra tay mk bị còng lại, nhưng k phải loại xích bình thường, nó có màu xanh đục, trông giống như........ ĐÁ BIỂN?!!
"Trời ạ, họ biết mk ăn trái ác quỷ à...."
"Perona! Con làm gì với cô người hầu mới tuyển đó hả!!!!"
"Tại cô ta k đỡ nổi một cây dù...."
"Ta mệt với con thật. Mau thay đồ, rồi tiếp đón những vị khách quan trọng đang chờ con trong kia kìa...."
"Ai thế cha?"
"Nhóm Mũ Rơm."
.
.
.
.
"Ểhhh? Nhóm Mũ Rơm? Thật là họ k cha? Ôi mk có thể gặp anh ấy rồi!" *hào hứng*
"Chào mọi người"
Cô bé tóc hồng bước vào phòng khách, diện trên người một bộ đầm màu hồng đầy hoa văn các kiểu. Tóc chẻ đôi, cột gọn gàng hai bên vai. Đầu vẫn đội cái vương miệng cầu kì. Miệng cười tươi, giơ tay chào cả nhóm.
"Chào...." Bọn họ hờ hững đáp lại.
"Shishishi.... Chào cậu, cô gái kì dị...." Lù giơ tay lên chào, cười khoái chí....
Ta đâu có cần gặp ngươi đâu, tên mũ rơm....
.
.
Ta muốn gặp anh ấy - kiếm sĩ tình ái của ta~~~
"Chào anh, Zoro...."
"Umh...." *k quan tâm*
Chà! Đúng khí chất lão đại tương lai mà.... Thật quá ngầu :3
"Mà.... Tôi có chuyện riêng cần nói với cô...."
"Umh!!!"
.
.
"Oi~~~ Hai người đi đâu thía?"
"Chút chuyện làm ăn thoi mà. K có thức ăn đâu, cậu đừng đi theo...."
"Oi~~~~ Cậu định lớn lên theo tổ chức luôn hay sao? Tớ muốn nhóm mk tự do hơn à...." Lù xụ mặt xuống....
"Miễn đừng dính dáng tới mấy vụ buôn bán người là được rồi. Tớ k thích cậu theo con đường đấy...." Nàng hoa tiêu nói như ra lệnh.
"Ê! Đầu rêu! Nếu mà ngươi định bán một quý cô nào đó, ta sẽ CHÉM NGƯƠI ra thành từng mảnh, rõ chưa?!!"
"Mấy cậu phiền thật.... Tôi muốn làm sao thì làm...."
"Nhưng mà K ĐƯỢC BUÔN NGƯỜI! RÕ CHƯA!!!!" Cả nhóm đồng thanh, sát khí kéo đến ngùn ngụt....
"Rồi rồi.... Sẽ k buôn người, ok? Giờ tôi đi đây...." Zổ quay lưng đi....
Tôi đâu có buôn người đâu.... Chỉ là bán đấu giá thôi mà....
Hành lang tầng 2....
"Nghe nói cô mới kiếm được một con hầu mới phải k? Lý lịch nào...."
"Vâng! Là nữ, bằng tuổi chúng ta, chưa cho làm thử nhưng chắc cũng được việc. Là hàng hiếm đó nha~~~! Ăn trái ác quỷ Hana Hana, thuộc hệ siêu nhiên, có kĩ thuật đặc biệt là bẻ khoá. Nhưng em k ưa nhỏ đó cho lắm, nó k chịu phục tùng ai cả...."
"Mặc kệ, miễn sao hàng hiếm được rồi. Có mấy tên ăn trái ác quỷ thôi mà, phải làm giá thật cao chứ! Từ mai, bắt nó làm công việc người hầu trước đã, rồi dựa theo năng lực của nó mà tăng giá thêm...."
"Nhưng mà em k muốn cha biết em đi bắt người về làm hầu đâu. Cha sẽ giết em mất!!!!"
"Cứ để ông ta cho tôi...."
"Vâng~~~~"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip