Gioi Than Chuong 206 210

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chương 206. cộng sinh tam vị thần

3 bức tượng hóa thành tam vị thần phân thân ẩn chứa 9 phần thuộc về Hồn Thiên. Còn lại cái tế đàn kia

Mặc dù nó không phải thứ tốt lành gì, có thể nói là là vật đại hung, nhưng dưới sự thấm nhuần của thần lực bao nhiêu năm tháng qua tất nhiên cũng không còn là vật bình thường nữa

Ngược lại, 2 chữ "chí hung" này nếu như dùng ngược lại đối với kẻ gian thì phải gọi khác rồi, phải gọi là "chí thiện" mới đúng

Và hiện giờ, chính cái tế đàn này khi xưa là dùng để huyết tế 1 vị đại năng nghi ngờ là "Thiên chúa" cướp đoạt tín ngưỡng của ông ta.

Vậy thì bây giờ, sau khi được luyện vào trong "tam vị thần bào" nó ngược lại sẽ dùng để nô dịch lại chính bàn tay hung ác đã lập nên tế đàn này

3 cái phân thân sẽ trở thành trận tâm gắn vào huyết tế đàn, giống như quần áo, giầy, nón tất cả sẽ là 1 bộ có thể tách rời nhưng lại có thể tùy ý xắp xếp, và cũng chính tam vị thần này sẽ từ đây biến thành vật hiến tế cho nó

Thậm chí, sau này bất kỳ ai, chỉ cần bị cái tế đàn này thu lấy 1 giọt máu, kẻ đó...tương tự sẽ trở thành tế phẩm kế tiếp

Đây chính là điểm mạnh của cái thần y này, sau này chỉ cần thu 1 giọt máu của 1 vị thần, kẻ đó sẽ bị bóc lột không ngừng...số lượng càng nhiều, tu vi Hồn Thiên tăng càng nhanh
...............
Thần giới, quang minh điện

Nơi này khắp nơi là quang minh thánh khiết đậm đặc vô cùng, sâu trong quang minh điện là 1 đại dương lớn vô cùng được không gian lực lượng gom lại thành 1 cái ao nhỏ cỡ 10m².

Sâu bên trong quang minh hải là 1 quang minh tinh hạch rộng hàng mấy ngàn hetta do quang minh lực ngưng tụ cao độ mà thành dạng rắn.

Chính giữa quang minh hạch này chính là 1 nam nhân quen mặt

Quang minh thần

Lần trước bị tiểu ảnh cướp đi mất quang minh kiếm, lại bị Thiên xóa sạch ấn ký linh hồn bên trong...trọng thương linh hồn, quang minh thần phải bế quan tu luyện để lấy lại thực lực

Nhưng ngay tại lúc này, bỗng nhiên 1 cơn đau nhói từ sâu thẳm linh hồn truyền đến

Đang trong Trạng thái trang nghiêm túc mục bỗng nhiên khẽ nhíu chân mày

"Xẹt...rắc..." 2 mắt hắn mở bừng ra, áp lực khiến khối tinh hạch cứng rắn tuyệt cường này sinh ra vết rạn nhỏ

"Uhm....phân thân đã thành....không lẽ tiểu hành tinh đó đã gom đủ....uh...sao phân thân...lại lạ lùng như vậy..."

Cảm nhận được liên hệ với phân thân, nhưng dù động dụng thế nào cũng không thể khống chế

"Tín ngưỡng đi đâu hết....sao lại không mang đến chút thu hoạch nào hết....ah...đây là..."

Lập tức quang minh hải xoay tròn nhẹ nhàng sinh ra từng gợn sóng lăn tăn...mỗi gợn sóng đi qua là vô số sợi tín ngưỡng thô to bị đánh nhỏ hơn 1 vòng, tinh khiết hơn 1 vòng, nhưng giờ khắc này, tại vị trí tinh hạch lại truyền đến 1 loại lực hút kỳ lạ

Nhờ có lực hút này, không ngờ các sợi tín nguyện lực thô to như bắp tay được tinh luyện đến mức gần như tinh khiết, không ngờ lại bắt đầu lại hỗn hợp với các loại dục vọng vốn có vừa bị tinh lọc lại thành 1 sợi tín ngưỡng lớn như bắp đùi người lớn

Tất cả có 624 sợi tín ngưỡng lớn nhỏ, chính là bắt nguồn từ 624 vị diện tín đồ của quang minh thần đưa tới

Còn quang minh hải này có tác dụng tinh lọc đi các loại tạp niệm rồi chuyển vào tinh hạch bên trong....chính là nơi bế quan của quang minh thần

Nhưng mà hiện giờ, quá trình tinh lọc đang bị 1 loại lực lượng kỳ lạ đánh tan, các loại tạp niệm đều lũ lượt tràn vào tinh hạch

Bên trong

quang minh hạch vốn dĩ trong suốt, óng ánh luân chuyển lực lượng mầu vàng nhạt của quang minh lực, thì giờ đây lại có thêm 1 vị trí mầu vàng đặc biệt khác xuất hiện

Là 1 mầu vàng xen lẫn ánh kim, xếp thành hình thái cực xoay tròn

Chính tại vị trí này, toàn bộ tạp niệm tín nguyện và 1 phần 10 lực tín nguyện thuần khiết bị hấp vào.

Tinh hạch này vốn tinh thuần tuyệt đối thì giờ đây ngay tại vị trí này lại bị toàn bộ "bụi bẩn" làm ô uế

Mặc dù lượng tín nguyện thuần khiết gần như không bị tổn hao bao nhiêu, nhưng chỉ 1 chút thôi cũng là vô cùng quý giá. Lại cộng thêm sự ô nhiễm này nữa...tu luyện trong này nếu không cẩn thận sẽ bị tạp niệm này xâm nhiễm, đại đạo bị ô bẩn....hậu quả khôn lường

Phải biết rằng, 1000 sợi tín ngưỡng thì may mắn lắm mới có được 1 sợi lực lượng tinh thuần, bao nhiêu năm qua dù là có 624 vị diện tín đồ nhưng lại chỉ gom được 1 khối tinh hạch lớn bằng này mà thôi

Nhưng nếu như 1 chút tạp niệm từ tín đồ mà tinh lọc không sạch, quang minh đạo sẽ lập tức bị nhiễm bẩn...hóa thành ma là chuyện nhỏ, chỉ sợ ngay cả linh hồn cũng bị thánh hỏa đốt rụi

Cho nên muôn đời, các vị đại năng có rất ít ai dùng phương pháp thu tín đồ để tăng thực lực. Còn những người dùng cách này, ai nấy đều vô cùng cẩn thận

Loại tạp niệm, dục niệm từ tín dân này...đối với họ còn đáng sợ hơn ôn dịch

Quang minh thần thẩm phán liền trảm tới, 1 kiếm mang theo lực lượng tuyệt cường này chém xuống dấu thái cực đồ kia

"Keng...ah....đây là...."

Quang minh trảm lại chém tới

"Ah...đây..." kiếm vừa trảm tới, 1 cơn đau nhói liền truyền tới linh hồn

Âm dương đồ đó khẽ tách ra 1 chút rồi lại kết nối lại, nhưng cơn đau trong đầu quang minh thần lại dai dẳng như ong châm...xóa mãi không tan

"Đây....không lẽ....là phân thân đại đạo...kẻ nào....là kẻ nào động tay động chân với mảnh vỡ đại đạo của ta....hừ..."

Phân thân đại đạo, tên như nghĩa

Nếu trảm bay mất loại phân thân này, đại đạo sẽ tàn khuyết, tu vi lập tức bị giáng cấp không nói năng gì hết

Nhưng nếu để lại, cái dấu ấn này sẽ là 1 nguy cơ tiềm tàng không cách nào yên tâm...giống hệt như nuôi hổ, chẳng biết ngày nào sẽ bị hổ cắn

Cả 1 quang minh hải và mấy trăm vạn năm thu tín ngưỡng từ mấy trăm vị diện....bỏ...thì không đành

Trảm cũng trảm không xong

Rơi vào đường cùng, quang minh thần giống như phát điên lên, cho Thiên sứ giáng phàm truy tầm khắp nơi

Ngay từ ngày hôm đó, khắp các vii diện trong vũ trụ, khắp nơi đều bị thần niệm quét qua...
..........................

Đồng dạng.

Ở 1 nơi tràn đầy hắc ám, máu tanh và hung bạo, tại 1 đại điện được xếp bằng vô số đầu lâu, xương cốt, bên trong là 1 ao máu không ngừng sôi lên ùng ục những bong bóng tanh tưởi

Bên dưới huyết đầm là 1 huyết nhân đầu người thân bò cạp đang không ngừng gào thét như điên

"Kẻ nào....kẻ nào....là kẻ nào....ngaooooouuuuuu...."

Phía giữa huyết đầm là 1 giọt máu lớn bằng đầu ngón tay đang hấp phệ những "bụi bẩn" tín ngưỡng vào....bao nhiêu "bụi bẩn bị tách lọc suốt bao nhiêu năm tháng bây giờ lại giống hệt như 1 hố rác đang kéo vào giữa nhà của vị địa ngục mà thần này
................

Cũng tương tự

Tại tu la giới, 1 cung điện có hình thù kỳ quái giống hệt 1 mê cung bằng đá, mỗi viên đá đều có hình thù là nhân loại, hay yêu ma, cương thi, thậm chí cả tiên nhân.....hình dáng đủ loại, điểm giống nhau là mỗi tượng đá đều có hình thù sống động như thật, sắc mặt cứng ngắc là sự hoảng sợ, giật mình, bất ngờ....đủ kiểu

Tại trung tâm, hóa đá mỹ đỗ toa thạch hậu cũng đang trợn 2 mắt lên khiếp sợ, nàng dùng giọng nói ẩn chứa đầy tham vọng, ích kỷ và tà ác không ngừng chửi rủa, mắng mỏ

Phía dưới chân ả, 1 khối khí mầu nâu bạc bồng bềnh, bên trên lại có thêm 1 dấu ấn hình âm dương đang hấp nạp tất cả "bụi bẩn" tín ngưỡng từ khắp nơi trong mê cung này tới

Mỗi 1 bức tượng đều phát ra 1 loại lực tín ngưỡng, tượng có mặt mũi thế nào sẽ sinh ra loại tín ngưỡng ẩn chứa tạp niệm đó

Trên mỗi tượng, sợi tín ngưỡng được dẫn tới trung tâm rồi chuyển tới vị trí âm dương đồ

ở đây tất cả những sợi tín ngưỡng mầu đỏ chứa hung nộ chí ý, mầu xám chứa oán hận, mầu đen chứa khủng khiếp....tất cả các mặt trái tâm lý của những tượng đá này đều là kẻ tầm thù của thạch hậu rồi bị hóa đá, bây giờ lại bị biến thành 1 tín đồ thạch hóa vĩnh viễn gửi tới tín nguyện lực cho kẻ thù.

Số lượng nhiều tới mức khủng khiếp

...........................
chương 207. tâm cảnh viên mãn cấp chí tôn

Tuy đại đạo thạch hậu tu luyện không quá yêu cầu về độ tinh khiết của tín ngưỡng, nhưng mặt trái tinh thần mà tín đồ đưa tới phải với điều kiện là dạng thạch chi tín nguyện tức là nó mang theo các loại mặt trái dưới dạng thạch hóa

Mê cung lớn hàng ngàn hetta này, càng bên ngoài các thạch tượng sẽ càng chứa đựng nhiều ma niệm, Sau khi tín nguyện của họ được gửi tới trung tâm mê cung thì các loại thạch ma niệm này đã bị đánh tan dần đến mức hầu như không còn

Nhưng mà bây giờ, chỉ 1 đốm nhỏ âm dương đồ không ngờ lại gom về thạch ma niệm nhiều vô số kể này trở lại rồi cuốn về đây, bị cái xoáy âm dương này thu thập.

Mặc dù việc này không quá ảnh hưởng lắm tới tu luyện của nàng, nhưng nó giống hệt với địa ngục ma thần....việc này không khác gì gom "rác thải" mà họ xả ra bao nhiêu năm tháng lại chính căn nhà mà họ đang ở.

Vẫn biết là sau này sẽ sạch sẽ, nhưng hiện giờ thì lại rối tinh rối mù lên.

Nhưng mà cũng may mắn cho cả 3 vị thần này, ngay trong ngày hôm sau, cái phân thân đại đạo này tựa như chấp nhận 1 loại sống "cộng sinh" không những không tiếp tục làm bẩn tín ngưỡng của họ nữa mà ngược lại còn chủ động hấp nạp tất cả các loại tạp niệm, dục niệm trở về, khiến cho quá trình tinh lọc tín ngưỡng càng thêm tinh khiết

Lệnh truy tầm ráo riết cũng dần giảm bớt rồi hủy bỏ

Người được lợi lớn nhất cuối cùng vẫn là 1 người sở hữu tam vị thần y

Hồn Thiên

Các loại tà niệm, dục niệm ẩn chứa trong các sợi tín ngưỡng này đối với tam vị thần chính là "rác rưởi" là "ôn dịch" nhưng đối với Hồn Thiên.

Nó chính là các loại tâm tư, dục vọng vô cùng tinh thuần, là 1 dạng lực lượng tuyệt mỹ

Đặc biệt là các dạng tín ngưỡng này đều xuất phát từ các tu luyện giả.

Tín đồ của quang minh thần là thần tu, tín ngưỡng ẩn chứa lực ma pháp và tinh thần cực cao

Tín đồ của địa ngục ma hạt là quỷ vật, ma tu ẩn chứa ma tính tham lam không gì sánh bằng

Tín đồ của thạch hậu là đủ thể loại, nhân, ma, yêu, thần, tiên, quỷ....nhưng tất cả đều ẩn chứa tín ngưỡng có hung bạo, tà ác, sát nhân....

Tất cả, tất cả các vị tín đồ này tu vi chí ít cũng cỡ kim đan kỳ, thậm chí ma thần, thần nhân, thi vương, quỷ vương....mỗi sợi tín ngưỡng của họ đều mạnh mẽ và cứng cáp hơn người thường gấp 10 thậm chí cả trăm lần, chất lượng cũng cao hơn nhiều lắm

Lại gặp thêm các loại tạp niệm, ma niệm này là thứ không cần thiết đối với 3 vị chủ thần này, cho nên qua thời gian hàng trăm ngàn năm chúng đã tích trữ nhiều tới mức khủng bố

Là 1 kho tài nguyên khổng lồ cần khai thác, là 1 kho báu cự đại chờ hắn sử dụng

Sang ngày thứ 2, quá trình "cộng sinh" sinh ra lợi ích khiến tam vị chủ thần bớt đi nghi kỵ của mình, dù sao thì họ cũng không tin thứ rắc rưởi này có ai sử dụng được

Thế là không nghi ngờ gì nữa, tam vị phân thân bắt đầu mở rộng "khai thác" thôi, không cần kiêng kỵ gì nữa, sức nó tới đâu thì thu tới đó.

Thực lực tam vị phân thân này cũng nhờ đó mà tăng tiến lên như vũ bão, tốc độ thu nạp "rác" lại càng nhanh hơn

Trong tam vị thần y, 3 mảnh đại dương mà tam vị phân thân tu luyện đã lớn gấp 5 lần chỉ trong 1 ngày.

Hồn Thiên cũng phải cấp tốc trầm vào huyền hải tu luyện, sớm ngày luyện hóa xong "kho báu" này chuyển thành thực lực của mình

Nhưng quá trình này xác định sẽ là 1 công trình không nhỏ
........................

Công viên Lê Văn Tám. 10h tối

Nơi này vốn là Thiên đường của các đôi tình nhân vào thời điểm yêu đương.

Nhưng mà đã từ rất lâu rồi, lâu đến không có ai biết được là ở đây đã có 1 cặp nam nữ xinh đẹp như Thiên tiên đã ngồi ở đây từ bao giờ

Nhưng nhờ có họ, công viên thiếu ánh sáng này cũng trở nên vô cùng rực rỡ, người tới đây ai nấy đều không nhịn được không mà không ngừng ngoái nhìn lại

Đập vào mắt họ:

Trai thanh tú, mỹ mạo, anh khí bừng bừng

Nữ má phấn môi son, tuyệt sắc giai nhân

Ngoại trừ nét buồn bã, trầm lặng của con trai và nét lo lắng, ưu sầu của con gái

Những thứ còn lại không khác gì 1 bức tranh tuyệt mỹ, không 1 điểm có thể chê

Mãi tới bây giờ, đã hơn 10h nhưng các đôi tình nhân vẫn chưa dứt khỏi được sự lưu luyến khi nhìn đôi nam nữ trẻ

Mặc dù tất cả nữ nhân khi nhìn thấy Hà Thu đều có cảm giác mặc cảm và ganh tỵ, nhưng họ lại không thể phủ nhận được cảm giác bị thuyết phục này....

Cảm giác vô cùng kỳ lạ

1 đằng thì oán trách trời cao sao lại bất công với họ như thế

1 đằng thì lại mê luyến chính sắc đẹp của 1 người cùng giới tính với mình

Cũng chính Sự mâu thuẫn đó khiến họ quên mất gen tuông khi bạn trai mình đưa cặp mắt thèm thuồng, say đắm nhìn 1 người con gái khác

10h30....1 ngày mệt mỏi, dù sao cũng không thể tiếp tục giúp con người bình thường duy trì được những đắm say huyễn tưởng.

"Tạch..." từng chiếc lá rơi báo hiệu cho sự yên tĩnh, vắng người tới tuyệt đối

Không khí còn lại, có chăng cũng chỉ là tiếng gió thổi và tiếng tim đập của 2 con tim sắp lặc lối

"Anh Thiên...." Thu đã mệt mỏi, cô khẽ ôm lấy cánh tay hắn ỷ ôi, mặt khẽ dụi vào bờ vai rộng đó, cố gắng truyền cho hắn 1 chút ấm áp

Rốt cuộc Thiên cũng bị loại cảm giác này đánh thức

Nhìn lại người con gái đã lo lắng cho mình suốt từ trưa tới giờ, trong bụng không có lấy 1 hột cơm

Suốt quãng đường mấy km, bàn chân yếu đuối của cô vẫn theo hắn không rời 1 bước, cũng tại vị trí này đây

Ngay bên cạnh hắn đây

1 cô gái như cô đã khóc, đã khuyên, đã lo lắng....và đã ở bên hắn suốt

Ở bên 1 người con trai tới giờ này

Lo lắng cho 1 người con trai

Khóc cho 1 người con trai

1 lần đầu tiên trong đời, tất cả đều là lần đầu tiên trong đời của cô

Đến bây giờ, cơn gió lạnh lại 1 lần nữa làm tấm áo mỏng tung bay, cô đã mệt mỏi đến sắp xỉu, nhưng lại vẫn mở to cặp mắt đầy lo lắng nhìn hắn.

Trong lòng cô nghĩ sao....có lẽ chỉ mình cô mới hiểu....nhưng có 1 thứ mà Thiên biết....Thu....đã ở bên cạnh hắn suốt 1 ngày....dùng tình cảm của 1 thiếu nữ chớm yêu để lo lắng cho hắn suốt 1 ngày....dùng 1 loại thanh cao tuyệt đối chưa từng để nam nhân nào lọt mắt xanh để bỏ tất cả rồi....đến bên hắn suốt 1 ngày

1 người con gái nhà giầu lại đi dùng loại đối xử này với 1 kẻ nghèo hèn, mồ côi như hắn

Đáng quý

Quý hơn bất kỳ loại vật chất phát ra ánh sáng nào trên đời

Là loại tình cảm....mà hắn ...sẽ mãi nhớ trong lòng....mãi mãi không quên....Dù sông cạn đá mòn....

Không cha không mẹ thì sao....

Hắn là kẻ bất hạnh.....nhưng đứng trước người con gái này....hắn còn bất hạnh nữa sao....

Không...

Đây là phúc....là số mạng hắn tốt, có mất là có được...

Và hắn....đã có được chỗ dựa cho mình.

Ai nói hắn bất hạnh, ai nói hắn đáng thương

Hắn có mai, nhẹ nhàng, chịu đựng và nồng thắm

Hắn có diễm, rạng ngời, kiêu xa, như phượng nghi Thiên hạ

Bây giờ, hắn lại có 1 cô gái, đẹp như vân như kiều...ngây thơ, đơn thuần lại dùng trái tim nhỏ nhẹ truyền đến ấm áp cho hắn

Còn ai hơn được hắn nữa....còn ai diễm phúc hơn hắn nữa....

Chỉ bấy nhiêu đó thôi....đã đủ cho hắn nâng niu, trân trọng đến suốt cuộc đời rồi

Còn quá khứ sao

Trảm..

Trảm hết...rồi vùi sâu vào đáy lòng, đó....là thứ có...cũng được....mà không có....cũng không sao

Nhân tâm mẫu tử, nếu có thì tất sẽ....thiêng liêng đáng quý

Nhưng không có....thì không cần phải làm 1 bóng ma...bám theo....dằn vặt con tim mồ côi yếu đuối này nữa.

Biến mất khỏi cuộc đời hắn...

Bỏ cũ để lấy mới....trân trọng lại những thứ mình đang có....và bù đắp cho tình yêu mà họ đã hi sinh

Kể từ thời khắc này, tâm cảnh của hắn....lại 1 lần nữa lột xác...đến 1 cấp độ cảnh giới chí tôn

Lại 1 lần nữa, tâm cảnh lại viên mãn

.......................

chương 208. giao trứng cho ác

"Ahhh...anh....hihi" cảm nhận thấy ánh mắt Thiên đang nhìn mình, Thu vui vẻ kêu lên

"Coi nè...cái mặt mèo kìa...." Thiên lấy tay chùi chùi cái mặt đầy nước mắt nhá nhem của thu

"Anh...."cảm nhận được 1 loại tình cảm và gần gũi quen thuộc, Thu cười lên rạng rỡ

Thiên nhìn thấy mà cũng phải ngây ngẩn

Hắn thề, trong cuộc đời hắn, đây chính là nụ cười đẹp nhất mà hắn từng thấy

Nụ cười của mai thì hiền dịu, từ ái

Của diễm thì mặn mà, sắc xảo

Còn của Thu....đây là 1 loại tựa như cây xanh đâm chồi nảy lộc sau cơn mưa. 1 nụ cười khiến nhân tâm rung động

Cũng là nụ cười duy nhất có thể mang lại sinh mệnh cho trái tim hắn lúc này

Hoàn cảnh, môi trường, nhân tâm, con người...hắn....Thu....và nụ cười này...

1 thể hoàn mỹ, 1 bức tranh tuyệt mỹ được tác giả phối mầu quá phù hợp.

"Sao vậy anh..." Thu ngượng ngùng khẽ cúi đầu, trong lòng lại nảy ra 1 tia thỏa mãn nhỏ

Ánh mắt Thiên say đắm làm con tim Thu như rung lên, con tim cô như 1 con ong mật nhỏ tung lượn khắp vườn hoa cảm nhận mật ngọt cô đọng

1 cảm giác ướt át khẽ truyền đến, 1 tiếng "chụt" vang lên báo hiệu cho nụ hôn đầu tiên của cô đã bị cướp đi trong lúc thiếu đề phòng này

Ngước cặp mắt bất ngờ lên tìm thủ phạm, khẽ sờ thấy vết ướt trên trán, lại nhìn tên thủ phạm đê tiện đang giả ngu

Không hiểu sao, cảm giác ngọt ngào là đó, nhưng mà lại ẩn chút tức giận khó hiểu

"Hôn người ta...thì phải can đảm lên...hôn công khai...rồi thừa nhận....làm gì mà lén lút vậy không biết...lại còn giả ngu nữa...đáng hận" trong lòng Thu quanh quẩn suy nghĩ như vậy đó

Cho nên cô mới giận

"Ahhh....anh là đồ dê xòm....sao lại giờ trò lén lút như vậy hả....ahhhh"

Thiên vẫn dịu dàng đón nhận trận mưa rào đầy nữ tính và khả ái này, miệng lại khẽ hỏi

"Em..."

"Hả....anh không được giải thích...anh mau nói....anh có thừa nhận hành vi xấu xa của mình hay không..."

"Ah....anh chỉ muốn hỏi em 1 câu thôi mà...muốn nghe không..."

"Nói mau..." Thu nhe cái răng khểnh ra đầy uy hiếp nói.

Giọng cô vừa thanh vừa ngọt, mặt lại xinh đẹp, môi nhỏ nhắn. Vô tình hành động uy hiếp này lại càng khiến người khác muốn phạm tội thêm

"Ah...em có đói không..."

Thu chợt im lặng 1 cách kỳ lạ

Đây là câu thứ 2 trong 6 ngày qua cô nghe

Cả đời cô chưa 1 lần bị đói

Nhưng chỉ mới 6 ngày thôi laị bị 1 tên con trai hỏi mình 1 câu như vậy, và trùng hợp là ngay lúc...bụng cô lại thật rất là ...đói

Sờ sờ bụng nhỏ, bộ dáng hung thần ác sát lập tức chuyển thành bẽn lẽn, nhăn nhó miệng khẽ nói

"Đói...

Sau đó Thu đưa cặp mắt trông mong lên nhìn hắn, ngay lập tức con tim yếu đuối của cô liền bị ấm áp dìm ngập khi nhìn thấy nụ cười như hoa xuân đua nở của Thiên

1 nụ cười tựa như chứa đầy tình yêu thương khi nhìn tới 1 món bảo vật mình yêu thích nhất....

Lần trước Thiên hỏi cô câu này, sau đó hắn làm 1 chuyện và bây giờ...hắn lại hỏi câu đó....tiếp tục ....hắn lại làm điều đó

Tay trái hiện lên 1 trái táo

Tay phải là 1 con dao

Thiên dùng 1 cách vô cùng điệu nghệ và chính xác để gọt vỏ trái táo....

Viễn cảnh này....lần trước là dưới cơn mưa, nó ẩn chứa sự thơ mọng như huyễn cảnh

còn bây giờ, hoàn cảnh khác nhau, tình huống khác nhau, tâm trạng khác nhau

Giữa công viên, thiên đường của các cặp tình nhân, lại ở gần 1 người con trai vào lúc gần 11h đêm...bóng đêm mượt mà và lung linh...không khí lại ẩn chứa sự nhiệm mầu của tình yêu...sự mờ ám của không gian, sự quan tâm của người nam và sự rụt rè cô gái....1 sự phối hợp kỳ lạ mà đối nghịch khiến con tim 1 cô gái mới trải đời như Thu phải đập nhanh

Nhưng dù là lần trước cô buồn, hay lần này hắn buồn....thì người đói cũng vẫn là cô....người hỏi cô có đói không....và người gọt táo cho cô ăn cũng vẫn là hắn...

Tại vì 1 lý do....vì cô là con gái hay sao ?

Hay là 1 sự bảo bọc và che chở 1 cách vĩnh cửu

Là 1 minh chứng mà trời đất tạo ra....hay là do 2 con tim sớm đã thuộc về nhau...

Cặp mắt Thu bắt đầu mông lung tràn ngập ươc mơ...1 loại ước mơ mà bất kỳ người con gái nào cũng mơ

Chàng bạch mã hoàng tử

Rất nhanh sau đó..

"Nè..." Thiên đưa cho cô 1 miếng táo rồi cười dịu dàng nhìn cô bẽn lẽn ăn từng miếng nhỏ

Mắt Thiên gần như không hề nhìn vào miếng táo và con dao, nhưng táo vẫn không ngừng được gọt và đưa tới....

"Anh ăn đi....anh cũng đói mà...."

"Không....anh không đói....ah không....lúc nãy thì đói....nhưng giờ thì hết rồi....hihi..."

"Sao vậy...anh có ăn gì đâu mà hết đói..."

"Em ăn....em ăn no....anh nhìn em là cũng thấy no....hihi..."

2 người cứ nhẹ nhàng như vậy, từng câu nói, từng miếng táo...từng nụ cười....trời đêm của những tội ác đang sinh sôi lại được đôi trai gái hóa thành bình yên và trong sáng 1 cách biệt lập với 1 nơi này

"Ê cọp cái nè...."

"Nè...bỏ cái kiểu gọi đó đi nha....coi chừng anh đó...

"Ờ....biết rồi...chị cọp...chị cọp nè....

"Hả....ờ...anh có vẻ rất ưa bạo lực phải không...."

"Không có....hi....không biết...chị cọp thích mẫu người con trai thế nào ha...."

"Hứ....bổn cô nương thích...nam nhân...ít nhất phải dạng như...bạch mã hoàng tử..."

"Ừm....giờ không còn bạch mã đâu....nấu cao hết rồi...có hắc mã ah..."

"Hoặc là kỳ tài ngút trời....hô mưa gọi gió như sơn tinh thủy tinh...."

"Ah...sơn tinh, thủy tinh 1 người có vợ, 1 người ế rồi....

"Vậy thì phải là người biết phi Thiên độn địa, chân đạp tinh không, mắt như nhật nguyệt..."

"Ah....em đọc truyện cổ tích hơi nhiu ah...mấy tên đó...té chết hết rồi..."

"Bây giờ có 1 người thế này em chịu không..."

"Hả..."

Thiên giơ lên bắp tay rắn chắc khoe đường cong cơ thể, cái mũi chỉ lên trời, miệng cong lại nói

"Đẹp tựa phan an, chân dài tới nách, hiền lành tốt bụng, hoa gặp hoa cười....người gặp người thích...gái gặp gái theo..."

"Phụt...ực..." suýt chút là không nhịn được phun miếng táo ra, Thu cười lên sặc sụa
................

Nhưng cái gì cũng vậy, sự bình yên nào cũng sẽ có lúc bị phá vỡ

"Reng...reng...." điện thoại thu vang lên

"Ah...mẹ...con nghe nè..."

"Con làm gì mà mẹ gọi cả mấy chục cuộc cũng không nghe máy hà...." giọng ngọc hân gấp gâp hỏi

"Dạ...con quên..."

"Rồi bây giờ 2 đứa đang ở đâu....thằng Thiên...nó sao rồi..."

"Mẹ.eeeeeeee....." Thu kéo dài từ mẹ ra ỷ ôi

"Con gái mẹ đi cả buổi chiều đến 11h tối vẫn chưa về, mẹ không lo....cái tên khốn chỉ biết bắt nạt người kia mẹ lại lo là sao...." giọng ganh tỵ mang tính đùa dỡn trẻ con đầy khả ái của thu làm Thiên đang bên cạnh cũng trợn trắng mắt

"Ah...rồi....vậy là được....an toàn là được rồi...hahaha..." giọng ngọc hân giống như trút được gánh nặng nói

"Hihi...rồi tối nay...2 đứa có định về nhà ngủ không vậy...hihi.." người mẹ vô tâm này, hỏi 1 câu giống như vẽ đường cho con gái làm bậy vậy

"Ahhh....mẹ chọc con....chắc mẹ lại muốn ở với cha....muốn đuổi con đi cho rảnh phải không....muốn đẩy con vào tay tên đầu gỗ này...hừ....không có cửa đâu..."

"Hi...con gái mẹ....giao cho Thiên là yên tâm...cứ đi chơi đi con....thích đi chơi đâu cứ đi....thích ngủ đâu cứ ngủ....nhớ gọi về cho mẹ là được....hihi..." hiểu con không ai bằng mẹ

Lời nói có vẻ dở đùa dở thật này thực tế cũng chính là tâm tư của bà, nhưng mà tính con gái sao bà không hiểu chứ....ngủ ngoài sao ?...qua đêm sao ?

Nó mà dám

"Ah....không thèm nói chuyện với mẹ nữa...."

Thu cúp máy rồi trừng mắt nhìn Thiên 1 cái...cho hắn 1 cái nhìn uy hiếp, cảnh cáo trước không được làm bậy bạ gì như mẹ vừa nói

Nhưng mà nụ cười đê tiện trên miệng Thiên vẫn còn đó

"Hehehehe....em.. sao đây...nhà em thì không được về rồi....mẹ em cũng giao em cho anh luôn rồi....hây..za....anh đúng là dê vào miệng cọp rồi đó....xã hội là bất công....anh sẽ nhắm mắt buông tay....em muốn thực hiện hành vi sàm sỡ gì thì làm mau đi....đừng làm anh đau là được..."

"Hức...hức....vậy là 16 năm trong trắng....hôm nay...e rằng khó bảo toàn rồi....ahhhhhh....ngaaaoooooooo....uuuuuuuu...." chưa nói xong thì cái eo đã bị gian tặc sờ mó

Bộ mặt Thiên chuyển từ đau khổ giả bộ sang đau khổ thảm thiết thật sự...chỉ hận đời con trai sinh ra quá bất công bằng

.............,........

chương 209. cuộc gặp gỡ lúc đêm khuya

11 giờ là giờ đi ngủ của người lao động, nhưng đối với 1 số người rảnh rỗi lắm tiền không biết phải làm gì thì khác

Đây mới chính là thời điểm thác loạn lên ngôi

Vũ trường sao biển, nơi mà tràn ngập những nam nữ có tiền, có thế, có tất cả mà lại chán không biết làm gì, vậy thì tại đây họ sẽ được thỏa thích xài tiền, thỏa thích ngảy múa giải phóng calo, hoặc làm việc tầm hoan tác nhạc

Hút chích, đàng điếm,...giao dịch mua vui

Phòng víp số 3....

"Anh tần...sao vậy...quậy lên đi chứ...hahaha..." 1 thanh niên tóc xanh bá vai 1 em hở hang tóc vàng, 1 bên nói

"Hahaha....đại ca là tương tư rồi...có phải tại em Thu không..." 1 thanh niên khác nói

Cô gái xinh đẹp chân dài bên cạnh vũ tần nói vô

"Anh tần nè....nam nhân...thì phải đào hoa...đặc biệt là người vừa đẹp trai vừa có tài năng như anh.....yêu 1 người...đối với anh là 1 sự xa sỉ đó..."

"Haha...vậy sao...vậy em nói xem...nếu là em...em có thích anh không.." vũ tần với tay vuốt lên má cô gái

"Hihi...nếu là em....em nhất định sẽ...mê đắm anh..."

"Hahaha....có thật không...."

"Có chứ....nếu không...vậy anh thử là biết thôi..." cô gái vừa nói vừa tựa như vô ý vén áo để lộ ra 1 bầu ngực sâu hút, trắng nõn ra

"Hahaha...vậy được...vậy hôm nay anh sẽ ân sủng em..."

Nói xong, đôi nam nữ này dắt nhau đi thẳng ra xe đi mất

Các cô gái ở đây cũng không phải là những cô hầu gái bình thường ở các quán bar hay vũ trường...

Thử hỏi loại dơ bẩn đó, làm sao lọt được vào mắt vũ tần chứ

Họ tất cả đều là những người mẫu có tiếng hoặc cừu non mới vào nghề, ai nấy đều vì sự nghiệp của mình mà không tiếc công làm đẹp và dâng hiến cho các ông có máu mặt

Và Vũ Tần chính là 1 chỗ dựa vững chắc cho các nàng hướng tới

Trẻ tuổi, Đẹp trai, có tài, con nhà giầu, có địa vị cao trong làng nghệ thuật

So với các ông bầu già dê xòm thì đúng là đom đóm so với trăng.

Vì lẽ đó cho nên trung bình mỗi ngày đều có 2, 3 cô gái đẹp tự động liên lạc và ngả ý lên giường với Vũ Tần

Sống trong 1 vườn hoa, nhận được sự tâng bốc ngút trời của các cô gái, khiến cho hắn đã quên mất mình là ai

Yêu 1 người...đối với hắn quả thật so với ban ơn...là ân sủng đối với người đó cũng không khác gì lắm.

Kể cả vơi Thu cũng không ngoại lệ, Thu là 1 cô gái có năng khiếu nghệ thuật...mà nếu đã dính dáng tới 2 chữ "nghệ thuật" này thì coi như cô đã dính vào 1 cái mạng nhện vĩnh viễn không bao giờ thoát ra được

Và cũng chỉ có Vũ Tần hắn mới là người có thể cho cô tất cả...trong cặp mắt Vũ Tần hắn, dù Thu có thích hắn hay không, dù có cam tâm hay không...thì vĩnh viễn cô cũng không thể thoát khỏi được tay hắn...

Cho nên hắn sẽ không phải là kẻ đi xin lỗi, hắn có quyền yêu vài cô gái khác nữa....nhưng thu thì lại chỉ có quyền được thuộc về mình hắn mà thôi...

Dù trong tim hắn thật sự rất thích, rất nhớ Thu....nhưng tình yêu là 1 chuyện...cách sống và quyền tự do lại là chuyện khác...và hắn...chính là kẻ có quyền làm tất cả những gì hắn muốn

Tất nhiên...cách suy nghĩ đó sẽ không bao giờ để lại cho hắn 1 kết quả tốt....và cuộc gặp gỡ kế tiếp sẽ lại càng làm hắn thêm thê thảm
................

Ăn xong 1 trái táo, nói chuyện trời hoa đất lá 1 hồi, rốt cuộc Thu cũng bị cơn buồn ngủ đánh bại...

Dù là ở bên Thiên rất thoải mái, nhưng cả ngày nay cô đã quá mệt mỏi rồi

Kết quả tất nhiên sẽ là thân trâu như Thiên phải chịu trách nhiệm cõng tiểu công chúa về tận nhà

Quãng đường từ quận 5 tới quận 3 đâu có gần, chí ít cũng 5km chớ bộ

Với sức của hắn, dừng nói là 1 cô bé nặng chưa tới 60kg, cho dù là 1 ngọn núi nặng gấp ngàn lần thì cũng cõng được.

Nhưng cô bé này không hiểu sao lại có thể yên tâm nằm trên lưng hắn ngủ mà không chút đề phòng nào như vậy chứ, không phải chú Phàm từng nói là Thu rất khó tính đó sao...

Uhm...cũng hơi kỳ...

Từ khi hắn gặp cô tới giờ...đụng chạm cũng đâu có ít...ngay cả hôn trộm cũng hôn rồi...đến bây giờ ha...ngay cả ngực cũng áp lên lưng người ta...giờ ta mà đưa vào nhà nghỉ nữa là xong... đời cô lựu luôn

Tất nhiên, Thiên không phải loại người đó...chon nên cả 2 mẹ con Thu đều tin tưởng hắn đến mức gần như vô điều kiện

Bàn chân Thiên nhẹ nhàng từng bước rất ổn định, không gây sóc...Thu cũng ngủ ngon lành như 1 con mèo con...bàn tay không hiểu sao lại theo bản năng ôm chắc lấy cổ Thiên...giống như trong tiềm thức cô vẫn có 1 sự phòng vệ hợp lý để bảo giữ cho mình

Tính ra thì cõng 1 cô gái đẹp về nhà...chuyện này lần đầu tiên 1 vị chí tôn như hắn làm...nhưng cũng có chút thú vị

Linh khí từ trái táo có thể nhanh chóng xua tan mệt mỏi, suốt 2 giờ đồng hồ nằm trên vai Thiên, vừa ấm lại vừa êm...ngủ ngon thì cũng ngủ rồi...chỉ là có người cứ giả ngủ chưa muốn dậy mà thôi

Nhưng sự đời luôn có yếu tố bất ổn định, cái gì bình yên cũng đều không lâu

"Két..." 1 chiếc xe hơi sang trọng dừng ngay trước mặt Thiên và Thu, ánh đèn sáng chưng rọi thẳng vào mặt làm thu khó chịu phải ngóc đầu dậy

Cái ngóc đầu đó đã để lộ ra khuôn mặt mà bất kỳ ai đã từng nhìn sẽ không bao giờ quên.

Cũng đồng thời...làm 1 nam nhân trong xe giật mình hoảng sợ

Vũ Tần

Vấn đề nhận thấy Thu hay không, không quan trọng

Mà quan trọng là hiện giờ, cô lại đang nằm trên lưng 1 nam nhân khác, tay thậm chí còn quàng qua cổ hắn ôm cứng

"Hít...hà....hít...hà..." vũ tần thở không ra hơi, hắn phải liên tục hít sâu mấy lần mới lấy lại được nhịp tim

"Anh....có chuyện gì vậy..." cô người mẫu bên cạnh hỏi

"Cạch..." bỏ mặc giọng nói của cô người mẫu, Vũ Tần mở cửa xe tiến về phía Thu

Tĩnh lặng

Thiên thì khó hiểu, thu thì bình thường

Nhưng vũ tần lại xiết chặt lấy nắm tay, gân xanh đều hiện lên...đồng dạng 1 cảm giác cũng mọc lên

Phản bội.....hắn xem hành động của Thu khi bên người khác đó là như vậy

2 bên đối diện nhìn nhau cả 5 phút đồng hồ

"Cô có muốn giải thích hay không...với tôi...về hắn" Vũ tần vừa nói vừa chỉ chỉ ngón tay vô mặt Thiên.

Nhìn thấy ngón tay này, Thiên khẽ nhíu mày

"Giải thích cái gì..." Thu khó hiểu hỏi lại

Lúc này cô người mẫu kia hiểu chuyện liền thông minh tiến lên ôm lấy eo vũ tần nói

"Ah...thì ra là cô...bỏ qua sự quan tâm của anh tần để "lén lút, mây mưa" với 1 tên nghèo kiết xác....sở thích đúng là rất lập dị ah....và có chút....chút hạ đẳng đó...." ả ta vừa nói vừa uốn cái eo, áp bộ ngực lên tay vũ tần

Nhìn thấy hành động này của ả, Thu không hề phản ứng mà chỉ sợ hãi nhìn sang Thiên.

Quả thật Thiên đã có mấy phần giận, nhưng hắn không muốn chấp mấy người như vậy, chân hắn lại chậm rãi bước đi

"Ah....thì ra là không có cả xe....ah phải rồi....quần áo trên người cộng lại còn không tới 200 ngàn mà....cái xe đối với mày thật là quá khó đó...." giọng ả người mẫu lại vang lên

Nhưng chân Thiên vẫn thong thả bước đi sắp sửa tới gần chỗ Vũ Tần

"Đứng lại....tao chưa cho phép mày đi..."

Chân Thiên khẽ chững lại, lông mày khẽ nhíu

"Hừ....Thu....em phải biết...em là của anh....cả thể xác lẫn linh hồn đều thuộc về anh....sao em lại để nó chạm vào người...."

"Anh Vũ tần....anh thật buồn cười....anh lấy cái gì để nói em là của anh...."

...................

chương 210. nhân tâm vô tình

"Dựa vào cái gì....dựa vào anh là Vũ Tần...đủ chưa..." giọng của hắn gắt lên đầy phẫn hận

"Vũ Tần...Vũ Tần thì sao...bộ anh tưởng mình là con 1 chủ tịch tập đoàn nghệ thuật thì gê gớm lắm sao..." nãy giờ nghe mấy câu sỉ nhục lên Thiên, cô sớm đã không vừa lòng

Hiện giờ tên Vũ Tần mà cô chúa gét này lại đứng trước mặt Thiên mà nói năng lung tung cái gì mà cô là của hắn...lạng quạng coi chừng người khác sẽ hiểu nhầm mình là loại con gái bán thân cầu vinh thì lớn chuyện....nếu như để hắn hiểu nhầm thì nguy...cho nên Thu bất chấp tất cả mở miệng nói thẳng những gì trước kia không dám nói ra

"Hừ....cô giỏi...có 1 người đàn ông là dám nói như vậy với tôi....gan lắm..."

"Tôi nói cho cô biết....cô...là của tôi....trên đời này thứ gì tôi muốn...thì nhất định sẽ được....còn nếu như không....tôi sẽ để kẻ đó ...hối hận..."

vũ tần lại chỉ ngón tay về phía Thiên gằn lên "còn mày....mày cũng vậy....hôm nay mày dám chạm vào người con gái của tao....mày...sẽ phải chết..."

"Em nhớ chưa....sau này....bất kể là ai...chỉ cần là người nam nào em tiếp xúc...anh sẽ giết nó...em rõ chưa..."

"Đi thôi..." nói xong Vũ tần kéo tay cô người mẫu định đi

Trước khi quay mặt đi, cô người mẫu đó còn cố ý đưa cặp mắt khinh bỉ nhìn về Thu

Nhưng bước chân 2 người còn chưa nhấc chân đi thì....

"Đứng lại...."

Vũ tần gần như không tin được vào tai mình, hắn giống như sắp bạo nộ quay đầu lại nhìn Thiên 1 cách bỡn cợt nói

"Mày nói gì...

Thiên khẽ đảo cặp mắt lại chăm chú nhìn thẳng vào mắt vũ tần nói

"Là mày nói sẽ giết tao..."

"Hahahahahaha....đúng...tao nói..mày không cần vội....ngày mai mày sẽ được chết thôi....hahahhaa..."

Giọng Thiên lại bình thản vang lên

"Là mày uy hiếp thu sẽ giết tất cả ai mà cô ấy tiếp xúc...."

"Hừ....đúng vậy....và mày sẽ là người tao...giết...đầu...tiên.." giọng vũ tần gào lên, 2 mắt độc ác trợn lớn hung tợn

Giọng Thiên lại bình thản vang lên

"Vậy được....tao cho mày 3 giây để quỳ xuống xin lỗi cô ấy....nếu không...hậu quả tự chịu"

"Hahahahahahaha....hạ tiện....thứ hạ tiện như mày mà cũng dám...

"3..."

"Mày muốn tao quỳ....

"2...

"Tiện nhân....hôm nay tao sẽ xử mày tại chỗ này.." vũ tần lấy từ cốp ra 1 cây gậy bằng sắt hung hung định phang tới

"1...."

Ngay lập tức...1 luồng áp lực như hủy Thiên điệt địa tràn tới...

"Rắc...râc..." mặt đường nhựa bị xé rách trong nháy mắt

"Ah...ặc.." lần này 2 mắt vũ tần lại trợn lên, nhưng không phải cố ý trợn để tỏ ra hung ác...mà trợn là tại bị áp lực khủng khiếp áp tới

"Coong...coong.." thanh tuyp sắt rớt xuống đât

Cơn đau đớn giống như sắp bị cái gì đó ép thành thịt vụn, mạch máu sắp căng cứng, xương cốt bị uốn cong, xương đầu cũng sắp vỡ...da thịt nứt toác

"Pực...pực..." phần thịt 2 bên bắp đùi bắt đầu bị xé rách nát...

"Cạch...cạch..." Chân Thiên vẫn thong thả bước tiếp...khi tới càng gần áp lực càng lớn

"Pực...pực..." phần thịt 2 cánh tay bị ép nát

"Cạch...cạch..." chân Thiên vừa tới trước người vũ tần

"Pực pực...xoạc...xoạc..." lần xé rách này chính là mang theo máu tươi đầm đìa và sự kinh hoảng không cách nào diễn tả bằng lời của vũ tần...

"Cạch cạch...." bước chân Thiên bước qua người hắn

""Crắc...crắc..." xương cốt rốt cuộc cũng không chịu nổi vặn vẹo mà bị ép gẫy

Khi chân Thiên bước qua rồi, giọng nói hắn khẽ vang tới, không lớn nhưng lại vừa đủ nghe

"Phải nhớ....Thu...là của tao...mày dám động tới cô ấy 1 sợi tóc....tao sẽ diệt sạch gia tộc mày...rồi vứt mày vào hố phân"

Trong không khí tĩnh lặng và rùng rợn vừa qua đi, lúc này cô người mẫu đanh đá mới kịp làm ra biểu lộ đầu tiên của mình trước cơn khủng bố vừa qua

"Xè...xè...xè..." từ đũng váy ả chảy ra nước vàng ồ ồ xuống đường...

Cơn sợ hãi khiến ả không cách nào khống chế được bài tiết của mình, 2 đầu gối run run ngã xuống...bây giờ dù ả là ai...thì cũng không khác gì 1 con chó cái ngu xuẩn sắp chết

Uy áp của Thiên chỉ khẽ lướt qua ả 1 cái, nhưng nỗi kinh hoàng từ tận linh hồn này vẫn khiến ả ...sụp đổ...vậy mà hồi nãy ả còn dám mở lời nhục mạ tên kia nghèo hèn....giờ nghĩ lại mới thấy sợ

Nhìn lại thảm cảnh máu me và thịt nát vặn vẹo của Vũ tần...thần tình ả ta như thấy quỷ vội vàng co cẳng muốn chạy...chạy thật xa.....tốt nhất là nên mọc thêm 2 chân nữa để chạy

"Cứu...cứu...mau cứu tôi..." giọng vũ tần vừa yếu ớt sợ hãi, vừa khẩn thiết cấp bách....

Nhưng mà lúc nguy khó nhất, cũng chính là lúc nhân tâm con người được thể hiện ra

Và lòng tốt không cho đi...sẽ vĩnh viễn chỉ thu lại ...lạnh nhạt...

Sống chỉ mang tính chất lợi dụng lẫn nhau, tất sẽ có lúc...giang tay mà không có ai cứu

Đây là vấn đề có qua có lại

Dù tim người làm bằng thịt...nhưng:

Nhân tâm lại vô tình

Sợ hãi nhìn bóng dáng ả người mẫu kia dần biến mất....rốt cuộc Vũ tần cũng hiểu được 1 số điều bình thường nhất trong cuộc sống này.
.............,...

Buổi tối bình yên lại được tiếp tục. Thu vẫn lặng yên hưởng thụ cảm giác ấm áp và được che chở khi đậu trên lưng người đó

Mãi cho tới khi về tới nhà lúc nào cũng không biết

Thiên rất tự nhiên đi vào nhà, ra hiệu im lặng cho ngọc hân rồi cõng Thu vào khuê phòng đặt cô lên giường, đắp chăn

Thu chỉ giả ngủ, nhưng cô rất hưởng thụ loại quan tâm này, tất nhiên là hoàn toàn quên mất chuyện Thiên đưa cô vào tận phòng, lên tận giường, rồi tay lại kéo màn, đắp chăn cho mình

Từ nãy tới giờ, cô không cách nào quên được loại khí thế nam nhân và hơi thở khiến tim cô đập nhanh đó...cả câu cuối cùng mà hắn nói nữa:

"Phải nhớ....Thu...là của tao...mày dám động tới cô ấy 1 sợi tóc....tao sẽ diệt sạch gia tộc mày..."

Chỉ 1 câu thôi, nhưng nó văng vẳng trong tai cô...quanh quẩn trong tâm trí cô không cách xóa bỏ...mím môi lại...trái tim cô bắt dầu sinh ra những rung động đầu đời

"Cô bé....tối nay mệt ở dơ nhé...sáng mai dậy nhớ tắm đó...không là thành hũ mắm...anh không ngửi đâu...ngủ ngon..."

Cuối cùng Thiên vô cùng anh dũng "hôn trộm" 1 cái rõ to lên trán rồi mới chịu đi làm 2 má Thu đỏ rực lên

Khước từ lời mời của vợ chồng ngọc hân, Thiên xin phép ra về
..............

Khách sạn Thiên tâm, hôm nay là 1 ngày đặc biệt, không hiểu sao ngay cả hồng cũng ngủ lại đây

Chỉ có mai là phải ngủ tại ký túc cho nên phải về.

Còn lại ở đây, diễm, hoa, hồng tất cả đều có mặt...khi biết Thiên không có vấn đề gì, các cô cũng yên tâm ra về, nhưng cũng vì đó mà hồng có cơ hội được về đây
,
Có vẻ như trong nhóm 4 người con gái này đã có 1 sự thỏa thuận ngầm nào đó mà không ai biết...nhưng có 1 điều chắc chắn rằng...họ cùng thích 1 người...mà lại không hề có chiến tranh

2 chiếc giường đã bị 3 nữ này ghép lại cùng nằm, cuộc nói chuyện lanh quanh cũng chỉ có mấy thứ lặt vặt của phụ nữ, tựa như họ đang duy trì tình trạng này để chờ đợi 1 ai đó

Và tất nhiên người đó cũng đã về tới

"Cốc...cốc..."

"Ah...là hắn về..." hoa la lên

"Không phải đâu...tên xấu nết đoa có bao giờ biết gõ cửa đâu..." diễm nói

"Hihi...là chị khóa cửa mà...sao mà vô được..."

Hoa vui vẻ chạy ra xem, khẽ nhìn qua cái lỗ nhỏ rồi mới nhẹ mở cửa

"Ah...anh ...anh đi đâu...giờ này mấy giờ rồi còn mò vô đây hà..."

Thiên cố ý nhìn qua khe hở giữa hoa và cánh cửa nhìn thấy diễm đang vểnh tai lên nghe nhưng lại cố ý làm lơ, hắn nhe răng cười nói

"Ah...anh sợ tụi em lo...nên qua báo cáo trước đó mà....xong rồi nha...anh về ngủ đây"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip