***
"Ya Park Jimin! Bỏ tôi xuống đi đồ điên!" - Jungkook la hét vẫy vùng trên vai Jimin, còn anh vẫn tỉnh bơ như vác một bao tải quăng vào xe của mình. "Tại sao anh lại ở đây? Tại sao anh biết tôi ở đây? Tại sao mỗi đi chơi anh cũng không cho?!" - là hàng loạt câu hỏi phun ra đầy uất hận từ Jungkook khi Jimin thong thả tháo chiếc khẩu trang đen che mặt mình."Đường đường là thiếu phu nhân họ Park, cậu không biết thanh danh nhà chồng sẽ bị bôi bác nếu họ phát hiện cậu lêu lổng ở mấy chốn đáng khinh này sao?" - Jimin liếc Jungkook bằng ánh mắt sắc lẹm, - "Đã vậy còn qua lại với một tên đàn ông khác.""Anh bảo gì?! Anh Hoseok là bạn tôi, là khách hàng của tôi. Anh làm như tôi là một đứa lẳng lơ không bằng!" - Jungkook uất nghẹn. Chưa bao giờ cậu thấy oan ức đến thế này."Lần sau không được đi với hắn ta."Lại là một câu mệnh lệnh! Jungkook thật ngán tận cổ cái cách tùy tiện sai khiến người của anh ta! Cậu ngoan cố cãi lại: "Tại sao? Tôi đi với ai là quyền của tôi. Tôi đi đâu là quyền của tôi. Anh quản được sao?"Jimin giơ chiếc smartphone lên, lắc lắc: "Thời đại công nghệ thông tin, dù cậu ở bất cứ đâu tôi cũng có thể dò sóng điện thoại của cậu."Thế này thì chịu rồi! Chẳng lẽ bỏ di động ở nhà để được tự do? Cậu thật bó tay với đức lang quân này! Jungkook hậm hực quay ngoắt đi, khoanh tay, tựa một bên đầu vào ghế. Qua tấm hình phản chiếu trên cửa kính, Jimin có thể thấy đôi mắt cụp xuống và đôi môi đang chu lên hờn dỗi. Anh lắc đầu, cố không để triệu chứng tim đập nhanh lại phát tác thêm lần nữa. "Chết tiệt! Jeon Jungkook, chính cậu làm cho tôi mắc phải chứng rối loạn nhân cách quái quỷ này nên tôi sẽ không để cậu yên đâu!" - Jimin thầm rủa trong đầu.***
Sau khi Jimin vác Jungkook đi khỏi, mọi người vẫn hòa mình vào tiếng nhạc sôi động, duy có Hoseok đứng thất thần mất mấy phút. Hắn bỗng ngửa cổ lên trời cười "ha ha" mấy tiếng, vừa cười vừa lắc đầu tiến về quầy bar. Hắn gọi phục vụ rót đầy một ly rượu thì lại bắt gặp một vẻ mặt đắc thắng. Đúng rồi! Kim Taehyung. Sao hắn có thể quên được tên nhãi ranh thích chĩa mũi vào việc của người khác. Hẳn là cậu ta!
***
Màn đêm tịch mịch khác xa với bầu không khí náo nhiệt bên trong. Taehyung dựa Hoseok bên bờ tường, vỗ vỗ má hắn mấy cái. Hắn tựa hồ đã ngủ say. Bạn thở hắt ra, tự rủa tấm lòng nhân hậu còn hơn cả Phật Bà Quan Âm của mình. Nếu không vì lòng trắc ẩn thì Taehyung đã có thể "dứt áo ra đi", không trả tiền cũng chả đưa Hoseok ra ngoài. Giá như vậy thì giờ đây bạn đã có thể thảnh thơi vươn tay vươn chân trên chiếc giường êm ái của mình chứ không phải ngồi xổm ngoài đường lạnh lẽo, trước mặt một tên say rượu đang ngáy khò khò."Này, Jung Hoseok, dậy, dậy đi. Chìa khóa xe đâu? Tôi chở anh về." Taehyung lục lọi tất cả các túi trên người Hoseok, cuối cùng cũng moi được chìa khóa cùng một chiếc ví da từ túi trong của áo khoác. Bên trong ví chỉ có một chiếc thẻ bạch kim sáng bóng. Bạn thở dài, ghi nhớ trong đầu rằng hôm sau sẽ đi đòi tiền rượu từ hắn. Chật vật lắm mới đưa được Hoseok vào ghế phụ, Taehyung chợt vỗ trán cái "đét". Đúng rồi, bạn đâu biết địa chỉ nhà hắn. Nghĩ ngợi một hồi, Taehyung quyết định gọi điện hỏi thử Jungkook: "Ờ, Jungkook à... Em... Liệu em có biết nhà Jung Hoseok ở đâu không?"Đầu dây bên kia vang lên tiếng nghi hoặc của Jungkook: "Sao hả hyung?"Bạn ấp úng: "Ờ thì... hắn uống say quá, ngủ li bì, không biết trời trăng gì sất... Ờ... Hyung đưa hắn về... Ờ.... đường nào ý nhỉ? ... Ờ... ờ... tầng cao nhất hả?... Ờ... Ô kê... Xanh kiu."Lục đục tra chìa vào ổ khóa, Taehyung khởi động xe rồi lái đến khu căn hộ cao cấp của Hoseok. Thường ngày, bạn đi xe buýt đến công ty; tuy vẫn đang tiết kiệm tiền mua ô tô nhưng bạn đã có bằng lái. Lý do là trước kia, lúc Jungkook chưa đủ tuổi trưởng thành, cậu đã bắt Taehyung học lấy bằng để đưa cả hai đi chơi mà không phải lệ thuộc vào tài xế của Jeon thị.Taehyung chuyên tâm lái xe, chỉ mong nhanh nhanh để thoát khỏi tên say rượu.***
Taehyung cuối cùng cũng kéo được Hoseok vào nhà sau một hồi chật vật. Tên này kinh thật! Đã nói cho Jungkook cả mật mã căn hộ nhà hắn rồi. Cũng may nhờ độ cuồng Jungkook của Hoseok nên Taehyung đã không phải đánh hắn một trận cho tỉnh để tra hỏi mã khóa nhà. Tưởng chừng sắp hoàn thành sứ mệnh làm người cao cả khi rìu được Hoseok đến cửa phòng ngủ thì... "Ọe!" - Hoseok bám vào người Taehyung mà nôn mửa. Cả phòng bốc mùi chua loét.Taehyung nhăn mặt đau khổ, hận sao tên kia nôn xong lại có thể ngủ tiếp trong cái tình trạng dơ dáy đến nhường này. Lại lết vào nhà vệ sinh, lột áo sống của cả hai rồi gột rửa cơ thể của Hoseok cho sạch sẽ. Riêng Taehyung phải tắm vì hắn nôn vào người bạn là chủ yếu. Bạn khóc lầm than cho số phận của mình, cớ sao lại lâm vào tình cảnh trớ trêu này chứ?Mặc tạm một bộ áo thun quần lửng trong tủ hắn, Taehyung thở hắt, trừng mắt nhìn Hoseok đã được mặc đồ tinh tươm đang ngủ trên giường: "Jung Hoseok, anh nợ tôi thật nhiều!"Bạn chồm lên giường, gí nắm đấm vào mặt hắn. Bỗng, Hoseok quờ quạng rồi ôm ghì cả người Taehyung vào lòng, cười ngu ngơ: "Jungkook, em là của anh, của anh... hơ hơ...""Tôi không phải Jungkook, và Jungkook không phải của anh!" - Taehyung giãy giụa nhưng vô ích, càng giãy thì Hoseok càng ôm chặt hơn. Đến cuối cùng, bạn đành bỏ cuộc, ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của hắn. Cả tối dây dưa với mớ lộn xộn của tên này, Taehyung đã thấm mệt. Bạn ngủ thiếp đi. Nằm trong lòng hắn cũng không quá tệ, ngược lại còn rất ấm áp!*************************************
Sau một hồi bỏ bê fic để chuyên tâm học hành thi cử, Au đã trở lại và ăn hại gấp ngàn lần =]]] Xin lỗi và cảm ơn các bạn đã đợi mình nhé ^^ Như đã hứa, tối nay mình up fic để thưởng cho bạn @NgaRice (người đầu tiên) và những bạn khác đã đoán đúng hình HopeV của mình, còn combo chính là cái hình kia sau khi edit đó (chỉ chỉ lên trên) Các bạn có đoán được nó là gì không? 😏😋Còn một chuyện nữa... cũng hơi buồn cười khi bây giờ mới tự giới thiệu mình nhưng vì cảm thấy càng ngày càng trở nên thân thiết với readers hơn nên Au muốn đổi cách xưng hô chút. Bạn bè đặt nickname mình là Baobei (vì mình bị cuồng bánh bao =]]]) nên từ giờ các bạn cứ gọi mình là Baobei nhé. Hi vọng Baobei và readers sẽ càng ngày càng thân thiết hơn nha ~Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip