chap 11+12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Chương 11: Ở nhà cũng không phải là ý tưởng tồi.

Tịch tiên sinh được coi là một người đàn ông thành đạt, mà người thành công thì đều bận rộn. Cho nên từ sau khi ra trường, hằng năm đều không ít thư mời anh đến chủ trì buổi tọa đàm hoặc là tham dự một số hoạt động nhân ngày thành lập trường, những năm trước là vì công việc vô cùng bận rộn với trong lòng có nơi riêng,rất khi tham dự mấy hoạt động kiểu này.Lần này là thư mời diễn thuyết về khủng hoảng tài chính ở đại học F, thành thật mà nói, cũng chẳng hào hứng gì lắm, anh không muốn rời xa gia đình, nếu không thật cần thiết thì anh cũng không tham gia. Thiếp mời trên tay quay một vòng rồi vứt ở trên bàn đá hoa.

An Kiệt đi từ tầng hai xuống, hôm nay cô phải đi làm, nên ăn mặc chỉnh tề hơn so với bình thường, là một âu phục màu tối, dáng người hơi gầy nhờ vào bộ âu phục vừa vặn trở nên thanh tú, Tịch Si Thần đi vào phòng khách thấy cô không khỏi ngắm nhìn.

"Chào buổi sáng."

" Chào buổi sáng.Anh làm chocolate mousse (1) đấy, ăn kèm với ca cao nóng được không?"
" Được." Cô đi đến bàn ăn rồi ngồi xuống " Si Thần,em búi tóc lên chắc sẽ tốt hơn nhỉ ?"

"Ừ, búi lên nhìn tốt hơn."

" Thật sao?"

" Thật." Tịch Si Thần tới chỗ quầy ba lấy hai ly ca cao nóng mang đến " Em chờ chút anh đưa em đi."

" Không cần đâu." Về mặt này An Kiệt không hề thấy cảm kích, đón lấy ca cao uống một ngụm, ngọt nhưng không ngấy,mùi vị vô cùng tuyệt vời " Anh cho sữa vào à?"

" Anh cho một chút" Giọng điệu Tịch Si Thần thản nhiên "An Kiệt,em cự tuyệt càng ngày càng dứt khoát."

" Em nhớ trước kia em còn cự tuyệt dứt khoát hơn mà."

" Thật ra cũng đúng "Si Thần nhướng mày thừa nhận, dừng một lúc rồi nói sang chuyện khác " Hôm qua anh nhận được một email, là của em, xin lỗi, anh vô tình mở ra." Lời này thật sự là thật, vì tuy rằng phòng làm việc có hai máy tính, nhưng An Kiệt toàn dùng máy của Si Thần, nên thư, msn của cô đều gửi vào máy của anh. " Để ý người gửi là Diệp Lận, nội dung là.... anh ta muốn gặp em một lần."

Anh Kiệt quay lại nhìn.

" Bất ngờ à?" Si Thần mỉm cười " Anh thì không cảm thấy bất ngờ"

——————————— phân cách tuyến ———————————

Nơi làm việc ủa An Kiệt là tầng thứ 9, từ thang máy đi ra, đập ngay vào mắt là bảy chữ to, ánh vàng rực rỡ " Văn phòng luật sư xxx". Từ trong ba lo lấy ra sơ yếu lí lịch, đẩy cửa đi vào, phòng làm việc rộng rãi, có đến mười bàn làm việc, bảy tám người đang bận rộn còn ở phía ngoài có hai người, một người đứng một người ngồi, hình như đang thảo luận vấn đề gì đó. An Kiệt do dự, lúc này đi đến sợ sẽ làm phiền họ, đang suy nghĩ thì một người đàn ông nhìn thấy cô, tươi cười hỏi " Có phải là Giản tiểu thư không?"

" Đúng rồi."

" Tôi là La Thiều, tuần trước,chúng ta đã nói chuyện qua điện thoại."

An Kiệt gật đầu, tiếng nói vang lên : " Xin chào."

" Xin chào, xin chào" La Thiều xoay người về phía cô gái lúc nãy đang thảo luận cùng dặn dò " Phương Tân, đi pha hai cốc cà phê mang đến phòng tôi."

An Kiệt nghĩ tốt hơn vẫn trình sơ yếu lí lịch ra.

" Không cần, tôi đã xem sơ yếu lí lịch bản mềm (2) của cô, nói thật ra, Giản tiêu thư đến văn phòng chúng tôi thật giống như "gáo vàng múc nước giếng bùn" (3)" Đi vào văn phòng, chỉ vào ghế đối diện " Mời ngồi."

" Cám ơn." Đương nhiên An Kiệt biết "gáo vàng múc nước giếng bùn" chỉ là khách sáo "Tôi vô cùng cảm ơn ông đã tuyển tôi, dù sao, tôi cũng không có kinh nghiệm làm việc."

" Kinh nghiệm làm việc có thể tích lũy từ từ." Từ trong bàn làm việc lấy ra một tập tài liệu đưa cho cô: " Đây là tư liệu của văn phòng chúng ta mấy năm gần đây, còn có cả một số vụ án vẫn đang xử lý, cô rảnh thì xem qua để quen."

An Kiệt nhận lấy, nghiêng đầu hỏi " Tôi nghĩ, đối với một nhân viên mới, đây là tài liệu mật."

La Thiều không nghĩ cô sẽ nói như vậy, bèn nửa thật nửa đùa " Cô xứng đáng được tin tưởng." Nghĩ đến một chuyện, " Tuần sau tôi đi công tác nên tôi sẽ sắp xếp một nhân viên làm việc lâu năm hướng dẫn cô, cô thấy sao?"

" Không vấn đề gì." Nói thật ra thì, có vấn đề ở chỗ người quản lý này đối với cô quá mức khách sáo, chưa kể hiệu suất làm việc của luật sư thật sự rất nhanh chóng, vốn dĩ cô nghĩ ngày hôm nay đến chỉ báo danh,còn ngày mai mới bắt đầu làm việc.

" Luật sư La!" Phương Tân bưng cà phê đi vào " Lâm Kiểm gọi điện thoại bảo anh đến tòa một chuyến, anh ta nói càng nhanh càng tốt."

" Việc này không cần vội." La Thiều xua tay, chỉ vào An Kiệt ở phía sau " Vị này là Giản tiểu thư, cô mang cô ấy đi làm quen công việc một chút, khi nào luật sư Âu Dương trở về, bảo cô ấy đến văn phòng của tôi."

" Được."

An Kiệt vừa mới bước ra khỏi văn phòng, điện thoại ở bàn làm việc của La Thiều vang lên, liếc nhìn số điện thoại cười cười rồi bắt máy " Cô ấy đến rồi—ha ha, anh đã nói thì tôi nhất định làm tốt, được, được- – vậy khi nào rảnh cùng nhau ăn cơm-được- không được nói đùa đâu đấy."

Nói thật ra công việc của An Kiệt vô cùng nhẹ nhàng, có lẽ là do ngày đầu tiên," thầy hướng dẫn" cô là luật sư Âu Dương rất có tiếng tăm trong giới, nghe nói còn lên tivi rất nhiều, tuy là phụ nữ mạnh mẽ, nhưng đối với người khác vô cùng thân thiện, thỉnh thoảng lại bảo An Kiệt đánh máy một ít văn bản, kiểm tra một chút điều khoản tiếng Anh, còn lại đại đa số thời gian cũng không hề " sai bảo" cô. Thật sự không có việc gì, trên đường gửi tin nhắn cho Tịch Si Thần, kết quả là người ta không thèm để ý đến đến mình, cuối cùng đành ngồi ngẩn ngơ trước máy tính, sau đó, nghĩ rằng , thật ra thì ở nhà cũng không phải là không

tốt.

Chú thích:

(1) Chocolate mousse :Mousse là loại món tráng miệng có dạng mềm bông hoặc dạng kem mịn do kem tươi đánh bông lên hoặc lòng trắng trứng đánh bông, hoặc có khi cả 2 loại này đều được dùng trong mousse.

Cách làm chocolate Mousse
Nguyên liệu:
- 1 phần đế bánh chocolate sponge dày 1cm (tham khảo bài về gateau cơ bản, sử dụng thêm 30g cocoa)
-150g chocolate đen, thái vụn
- 90ml kem tươi (whipping cream)
- 1 lòng đỏ trứng
- 1 chút vani
- 1 nhúm muối
- 2g cà phê hòa tan, pha cùng 5ml nước nóng
- 2 lá gelatin (4g)
- 250ml kem tươi (dùng để đánh bông)
- 50g đường (tùy theo chocolate nguyên liệu và khẩu vị, nếu loại ngọt thì giảm đường, loại đắng thì thêm đường)

Cách làm:
Đặt phần đế bánh vào khuôn đế rời đường kính 20cm.
Ngâm 2 lá gelatin trong nước lạnh cho mềm (lưu ý: nước lạnh).
Đun sôi kem tươi, cà phê, đường, vani, muối. Dùng phới lồng cầm tay đánh tan lòng đỏ trứng. Đổ từ từ kem tươi vào lòng đỏ vừa đổ vừa đánh.
Vớt gelatin ra khỏi nước lạnh, vắt cho ráo, cho vào hỗn hợp kem tươi. Cho chocolate đã thái vụn, khuấy đều cho tan. Hỗn hợp sẽ trở nên bóng mịn. Để nguội. Sau khi hỗn hợp chocolate đã nguội, bắt đầu bước tiếp theo.
250ml kem tươi để trong ngăn đá khoảng 3-5′, lấy ra đánh bông.
Dùng spatula trộn đều kem tươi đã đánh bông với hỗn hợp chocolate. Đổ hỗn hợp vào khuôn, lên trên lớp bánh.
Cho vào ngăn mát tủ lạnh ít nhất 4 tiếng.
Rắc cocoa, cắt thành từng miếng nhỏ. Dùng lạnh. ( Theo internet)

(2) Bản mềm:là sơ yếu lí lịch được ghi trong một file word rồi gửi cho nhà tuyển dụng qua đường email

(3) Gáo vàng múc nước giếng bùn: nguyên gốc tiếng trung là 大材小用 ( đại tài tiểu dụng) ý là có tài nhưng lại dùng vào việc không xứng với tài đó, mới đầu định dùng là Lãng phí nhân tài nhưng thấy vẫn không chuyển hết ý nghĩa của thành ngữ này, nên dùng "Gáo vàng múc nước giếng bùn", bạn nào thấy cụm từ nào phù hợp từ trên thì góp ý cho mình với :X

Chương 12: Bạn cấp ba

" Giản An Kiệt?" Nguyễn Tịnh mang theo giỏ hàng, giọng điệu có vẻ không chắc chắn lắm.

An Kiệt quay đầu, nhìn người phụ nữ đứng trước mặt, trang điểm vô cùng tao nhã " Vâng, cô là..."

" Đúng là cậu rồi!" Nguyễn Tịnh trở nên kích động " Vừa nãy tớ còn không dám tin, cậu thay đổi nhiều thật, tớ là Nguyễn Tịnh đây, học cùng lớp, ở trường trung học Nghệ Thuật bọn mình học cùng ban với nhau, chẳng lẽ cậu không nhớ sao?"

Đúng thật là chẳng có ấn tượng gì, nhưng vẫn lịch sự gật đầu " Xin chào."

" Chậc, tính cách vẫn không thay đổi, vẫn lạnh lùng như thế?"

An Kiệt không biết nên nói tiếp như thế nào, đành hỏi " Có chuyện gì không?"

Nguyễn Tịnh bị đả kích " Người phụ nữ này sao vẫn chán ghét như thế nhỉ" Cúi đầu nhìn thấy An Kiệt đẩy xe hàng đầy ắp " Mua nhiều vậy! A, Diệp Lận đâu? Anh ta và cậu vẫn vậy chứ? Đã hai, ba năm mình không gặp rồi."

" Nhầm rồi. Cậu có chuyện gì không?" Nếu như một câu nói mà được cô hỏi đến hai lần thì chứng tỏ cô đã không muốn nói chuyện thêm.

Rõ ràng Nguyễn Tịnh là người có dây thần kinh "thô" " Lại nói tiếp, hai người đã kết hôn chưa?"

An Kiệt thở dài " Nguyễn tiểu thư—" Vừa định nói thì có một người đàn ông đi đến cắt ngang lời cô " A Tịnh, cuối cùng cũng tìm thấy em! Chớp mắt đã thấy em lẩn như cá trạch."

Người đàn ông mặc áo khoác sẫm màu, nhìn vô cùng chỉnh chu, có vẻ như không cao lắm " Bạn à?" Lời này đương nhiên là hỏi Nguyễn Tịnh.

" Bạn học cấp ba, Giản An Kiệt." Nguyễn Tịnh giới thiệu " Chồng mình,Thi Viễn."

Sau đó... An Kiệt vẫn không hiểu tại sao bọn họ nhất định đi vòng quanh siêu thị cùng mình.

" Diệp Lận không đi cùng cậu à?"

Không thích giải thích nhiều, lãnh đạm trả lời, đi đến khu bán hoa quả, chọn mấy hộp dâu tay, kết quả là bị trả lại chỗ cũ. " Cậu nhiều tiền nhỉ, hoa quả đóng gói đắt tiền lắm, đi đến chỗ kia mua từng quả rời,tươi hơn nhiều."

" Không sao hết." An Kiệt thở dài, bàn tay định nhặt lại mấy hôm dâu tây bị Nguyễn Tịnh kéo đi " Đi nào, mình dẫn cậu đi, bảo đảm mới mẻ lại tiện lợi."

" Ơ, thật sự là không có vấn đề gì mà."

" A Viễn, giúp cô ấy đẩy xe". Nguyến Tịnh đánh giá An Kiệt " Dáng người của cậu làm thế nào mà vẫn duy trì được vậy? Mình kết hôn xong béo lên nhiều, dạo này đang uống thuốc giảm cân mà vẫn không có hiệu quả gì, lãng phí mất vài trăm tệ mà chẳng được gì."

An Kiệt trơ mắt nhìn xe hàng của mình bị Thi Viễn đẩy đi...

" Giờ cậu đang làm việc ở đâu?"

Thi Viễn rất muốn can ngăn nhưng vẫn không nói gì, không phải ai cũng chịu được tính của Nguyễn Tịnh nhưng người bạn học này lại vô cùng lịch sự không trực tiếp bỏ đi.

An Kiệt đành cam chịu " Văn phòng luật ."

" Văn phòng luật? Văn phòng luật sư sao? Cậu mà cũng làm công việc này ư? Tiền lương một năm là bao nhiêu?"

" Không rõ." Đứng ở trước cửa hàng xoài, đang muốn mua một ít nhưng chắc Si Thần sẽ không cho ăn.

Nguyễn Tịnh tí ngất " Tiền lương sao lại nói không rõ cơ chứ?"

" A Tịnh" Thi Viễn cười khổ đổi sang chủ đề khác " Giản tiểu thư, cô mua đồ nhiều thế này, một mình cô có xách được không?"

A Tịnh xua tay " Chúng mình có xe, tí về thì đưa cô ấy về luôn." Có một vấn đề cô vẫn luôn muốn hỏi " An Kiệt, hai người các cậu đã kết hôn chưa?" Trước kia cô nghe qua một vài lời đồn đại, cũng không biết đâu là thật đâu là giả, nói là cặp đôi đẹp nhất trường năm xưa đã chia tay từ lâu.

" Rồi." Cô gật đầu, câu trả lời này của cô cũng rất mơ hồ.

" Mình biết mà." A Tịnh hừ nhẹ " Cái cô Gia Trân kia đúng là nói năng linh tinh, hai người các cậu thật xứng đôi, A Diệp thì đẹp trai lại còn kiếm tiền giỏi, cậu cũng không biết, hồi trước cậu ấy có quảng cáo cho một hãng đồ uống, trong cục Viễn thông của mình có một cô gái đặc biệt thích cậu ấy, mình nói cậu ấy là bạn học của mình, thật không thể tin được, bạn học của mình bây giờ lại là ngôi sao."

An Kiệt trước sau như một vẫn nghe, không nói gì.

" Không phải em muốn mua quả trám sao?" Thi Viên nhắc nhở, Nguyễn Tịnh kêu một tiếng rồi trở về khu bán quả hạch (1).

" Thật xin lỗi, cô ấy hơi lắm chuyện."

An Kiệt lắc đầu, vô cùng tự nhiên trả lời " Con người cô ấy tốt."

Mặc kệ đó có phải là lời khách sáo hay không, vị Giản tiểu thư này có vẻ cũng không lạnh nhạt như biểu hiện, có thể nói tính tình cũng dịu dàng " Thật là ngại quá, làm mất thời gian của cô."

" Không có việc gì, cám ơn" An Kiệt lấy lại xe hàng, lịch sự nói lời tạm biệt, sau đó lững thững đẩy xe theo hướng mình mua đồ.

Đi ngang qua khu cà phê, giật mình thấy hình dáng quen thuộc đang đứng trước quầy hàng hóa chọn sallad.

" Em ghét ăn sốt cà chua."

Xe đẩy sang một bên, đầu dựa vào lưng người nào đó.

" Mua xong hoa quả rồi à?" Tịch Si Thần để một salad ngô vào xe hàng, xoay người cười khẽ " Làm sao thế?"
" Gặp một bạn học cũ."

Đem mũ lưỡi trai đội cho cô " Sau đó thì sao?"

" Sau đó, em không mua hoa quả nữa." Nói xong thì cũng bật cười " Si Thần, em cảm thấy thời cấp ba của mình thật sự rất tốt."

" Vậy sao? Ví dụ xem nào?"

" Rất nhiều khía cạnh, chẳng hạn như tình bạn,hoặc là- – mối tình đầu của em."

Người nào đó rất cao quý hừ nhẹ một tiếng.

An Kiệt nhớ đến một chuyện " Tịch Si Thần, một năm anh kiếm được bao nhiêu?"

"Cái gì?"

" Tiền lương, em nghĩ em nên tham khảo một chút." Mặc dù cơ bản,mặc dù lấy tiền lương của người này ra tham khảo thì có lẽ hơi cao.

Trong lúc tính tiền lại một lần nữa gặp phải Nguyễn Tịnh, An Kiệt dựa vào lưng Tịch Si Thần chờ anh thanh toán.

" Giản tiểu thư." Thi Viễn mang theo giỏ hàng, để giỏ hàng ở phía sau bọn họ, Nguyễn Tịnh có chút chần chừ hiếm thấy " À há, An Kiệt."

An Kiệt cười cười " Hai người đã mua xong đồ?"

" Ừ" Cứ mở miệng ra là chẳng ngại ngùng gì, A Tịnh kêu khổ : " Đều là một ít đồ ăn vặt, dạo này giảm béo nên đành phải mua ít đi."

An Kiệt trầm ngâm một lúc " Vấn đề này mình cũng không biết rõ, cậu có thể hỏi Gia Trân, cô ấy có vẻ có kinh nghiệm."

An Tịnh vừa nghe xong, vô cùng kích động " Hỏi Mạc Gia Trân không bằng mình tự làm còn hơn, cậu không biết sao, cô ta gần đây còn béo hơn cả mình."

Nguyễn Tịnh có vẻ quen dùng mấy lời này " Cậu không biết sao", " Xin lỗi, không giúp được gì"

Tịch Si Thần cầm lấy tờ hoa đơn người bán hàng đưa, cúi người hỏi nhẹ bên tai cô, " Có cần cho em thêm thời gian không?":

" Không cần đâu" Quả thật làm được đến mức này đã là tốt rồi, khiến cho cô đối với ai cũng thân thiện cũng khá khó khăn, quay đầu hướng vợ chồng Thi Viễn nói lời tạm biệt " Hẹn gặp lại."

Nguyễn Tịnh vẫy tay một cách máy mọc, nhìn bóng dáng hai người rời đi có chút mê mẩn, người đi bên cạnh Giản An Kiệt không phải là Diệp Lận mà là một người đàn ông khác, tình huống gì thế này? Càng kỳ lạ hơn là... A Tịnh thở dài một hơi, lúc nãy cô muốn hỏi cho rõ,lòng hiếu kỳ đã đến cổ họng, nhưng là, người đàn ông bên cạnh An Kiệt, không biết vì sao khiến cho người ta cảm giác không dám thể hiện tính cách lắm chuyện của mình.

" Đi nào, còn xem à?" Người nào đó em túi đồ ăn vặt đưa cho cô.

A Tịnh lẩm bẩm " Này, anh có cảm thấy anh ta nhìn quen quen không?"

Thi Viễn cũng không hỏi "anh ta" là chỉ ai " " Không biết."

" Anh chẳng nói thật gì cả."

" Nói thật chính là, em một ngày có thể ít chuyện đi một tí được không?"

" Không thể." Nguyễn Tịnh xoa xoa cằm, nói sâu xa " Vừa nhìn thấy biết ngay là người vô cùng thành đạt, âm điệu thì thấp... Em cảm giác loại người đàn ông này so với Diệp Lận càng khó nói chuyện hơn"

Thi Viễn tiếp tục im lặng, dù sao vợ anh có thể một mình suy nghĩ vô cùng hăng say.

Năm giây sau, A Tịnh kêu lên sợ hãi " Chết tiệt, Tịch.... gì ấy nhỉ, trên tạp chí tài chính và kinh tế em đã nhìn qua!"


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip