" không có gì , chúng ta còn làm việc với nhau dài dài !"
" haha"
Em bật cười , anh cũng nhẹ nhàng ngồi xuống trò chuyện với em thêm một lúc rồi mới trở về phòng tập .
Em ngồi thêm một chút thì gặp ngay đoàn tuyển thủ của T1 . Chẳng biết trái gió trở trời như thế nào mà hôm nay thay vì ăn trên phòng tập thì mấy tuyển thủ lại xách mình xuống nhà ăn .
Em vẫn còn ngồi nghỉ ngơi uống trà trong một góc thì đã bị ánh mắt nhanh nhẹn của Minseok nhìn thấy . Cậu nắm nay Wooje rồi chạy đến một mạch chỗ em .
" chị ơi !"
Em giật mình làm bình trà trong tay đổ lên áo sơ mi trắng và làm ướt luôn một mảng đùi sau lớp quần âu đen .
" em xin lỗi em xin lỗiii!"
Cậu cuống quýt xin lỗi khi thấy mình làm ướt áo em . Chỉ có Minhyung đủ nhanh Cởi ngay chiếc áo khoác có in tên mình trùm che chắn cho em . Mặc dù mặt cậu cũng hơi đỏ lên vì ngại khi mà lỡ nhìn thấy lớp áo lót hiện lên khi bị ướt nhưng một người nhìn thấy còn hơn nhiều người .
" không sao không sao ! Cảm ơn em nhé Minhyung..."
" chị có cần áo để thay không ạ ! Em đưa chị ra phòng thay đồ nhé bọn em có mang theo quần áo đấy ạ !"
" vậy chị cảm ơn nha !"
Minhyung và Minseok đưa em về phòng thay đồ của T1 mặc kệ ba người kia ngồi chờ . Sau khi đưa em bộ đồ dự phòng của Minseok thì hai người đứng bên ngoài chờ em .
" chị ơi em xin lỗi , em không cố ý làm chị giật mình đâu ! Chị đừng giận em nhé "
Em vừa ra là cái miệng của Minseok đã tía lia không ngừng . Vẻ mặt như sắp khóc của cậu khiến em muốn giận cũng không được .
" chị cứ mặc đi ạ , trời lạnh mặc mỗi áo mỏng của Minseok thì không đủ ấm đâu !"
Em tính trả lại áo khoác đấu cho Minhyung nhưng cậu từ chối . Trời quả thật có chút lạnh nhưng thế này thì cậu mặc gì chứ . Hơn cả trên áo in rõ tên cậu như vậy và nó cũng quá to so với người em . Hình như Minhyung gap 4 size so với em thì phải .
" chị không giận đâu đừng lo Minseoki!"
" huhu em xin lỗi , em đền quần áo cho chị nhé ..."
" cái thằng này , chỉ ướt thôi mà cần gì đền "
" thế chị để em giặt cho chị nhé huhu ... "
" không cần đ..."
" cần mà cần mà .."
Cậu cứ ỉ ôi làm em phải dỗ ngược trở lại , không biết Choi Wooje có như thế với Bongcha không nhỉ .
Cuối cùng em vẫn phải đưa bộ quần áo của mình cho Minseok sau đó mới có thể trở về phòng tập của HLE làm việc . Mọi người thấy em khoác chiếc áo kia cũng lạ , riêng Geonwoo và Wangho cứ nhìn chằm chằm đến tận khi em phải giải thích lý do thì mới thôi .
Riêng Geonwoo muốn nói gì đó nhưng rồi nhóc con cũng ngập ngừng bỏ qua rồi trở lại chơi game với thái độ rất cục cằn . Wangho thì nở nụ cười khó hiểu rồi bật Stream lên nói chuyện với fan .
Em lặng lẽ lao đầu vào những dòng code khó hiểu trên màn hình tới khi trời tối hẳn rồi mới tan ca . Tư bản này bào mòn em quá rồi ...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip