18/02/2024
Bắt đầu
***
4/2/1970
27 TếtQuảng NinhThị trấn Bãi CháyCái rét đã dần lan về các khu vực Bắc Bộ, nhấp nháy tín hiệu xuân đang ngày cận kề, mọi người ai cũng tấp nập rộn ràng dọn dẹp nhà cửa để chuẩn bị đón Tết"Dương ơi! Phụ bố bê cây đào vào nhà nào con ơi!"Tiếng một người đàn ông trung niên vang lên từ ngoài đầu ngõ nhà, cậu thanh niên đang quét sân liền nhanh tay bỏ chổi xuống mà thoăn thoắt chân chạy đến để phụ bố mình"Đây, con đỡ bên này, bố đỡ bên này!"Hai người đàn ông mỗi người một bên, tay xách một chậu hoa đào khá cao vào trong sân rồi đặt trước cửa nhà, người phụ nữ đi ra với đôi đũa còn đang cầm trên tay, trông hình như vẫn còn đang dang dở bếp núc, bà hỏi với chất giọng bất ngờ"Đào ở đâu thế hả anh?""Trên chỗ ngành than anh làm họ thưởng tết cho công nhân đấy, năm nay chơi to thưởng cho mỗi người một cây đào cơ haha !"Ông vừa nói vừa cười nắc nẻ với chất giọng tự hào vô cùng, có một cây đào đẹp thế này mang về cho vợ con ngắm để đón Tết thì chẳng uổng công ông đạp xe tận mấy cây số để chở, rất lâu rồi nhà mới có hình ảnh cây đào ở trong nhà"Thế thì quý hoá quá anh ạ, mình cũng phải làm một ít quà để biếu họ cảm ơn chứ ạ?"Bà vui sướng, cứ thế đứng nhìn hết vòng này đến vòng nọ của cây đào hồng, ánh mắt sáng rực không rời một giây. Ông nhẹ ngồi xuống ghế, tay tháo chiếc nón cối khỏi đầu rồi đặt lên bàn, Dương bên cạnh rót cho bố một ly nước chè ấm"Ra giêng rồi anh biếu cơ quan một chút quà để cảm ơn quà Tết họ thưởng, hẳn cây đào thế này mà chẳng quà cáp lại thì ngượng lắm!"Dương khẽ nhìn bố, trong lòng thấy thương vô cùng vì những năm tháng trở lại đây chẳng có cái Tết nào là yên ổn cả vì Đế Quốc Mỹ đã cho các máy bay đánh phá ác liệt vào các cơ sở sản xuất dẫn đến dân chúng thống khổ, những người lao động mỏ như bố cũng trắng tay, làm mười thì chỉ nhận được một, nên là Tết năm nào cũng như năm nào, không có đào, không có bánh chưng, không có hào hứng. Chỉ là một mâm cơm ba người cùng ăn với nhau vào đêm 30 rồi lại hếtNhưng năm nay lại khác, năm nay có đào để ngắm, có cả bánh chưng, cả nhà có lẽ bây giờ mới cảm nhận được không khí Tết trong ngườiDương khẽ nhoẻn khoé miệng, ngắm nhìn cây đào "Đào đẹp quá bố ạ!" Dương là con trai thứ hai trong nhà, anh trai của Dương thì đang công tác phục vụ quân đội ở trên Hà Nội, hoa chăng vài ba năm mới về thăm gia đình Dương từ bé rất ngoan và hiểu chuyện, Dương biết những cái cực khổ bán mặt cho đất và bán lưng cho trời của mẹ, biết cả những cái lấm lem vì than trên đôi tay nhăn nheo của bố, dù có nghèo khó đến đâu nhưng bố mẹ Dương không để hai anh em thua thiệt ai, đều cho ăn học tới nơi đến chốn, người anh thì phục vụ cho Tổ Quốc và Dương đỗ đại học trên Hà Nội đã là làm bố mẹ nở mày nở mặt hơn bao giờ hết, họ vốn ít học nhưng nhất quyết không để hai con của họ thiếu họcNgày Dương nhận thư báo đỗ đại học, cả xóm ai cũng vui lây với gia đình, ai cũng dặn Dương phải cố gắng học hành để tương lai tốt hơn, Dương đậu vào Đại Học Sư Phạm Hà NộiHoà mình vào một nơi lạ lẫm, Dương luôn dặn mình tập trung học tập, không được phép lơ đễnh chuyện nào hết, cứ nghĩ đến hình ảnh bố mẹ ở quê là Dương lại càng học hơn, lâu lâu Dương hay nhận gạo tiếp tế mà mẹ gửi lên, Dương thấy mẹ hay nhét lén tờ năm nghìn đồng ở trong bao gạo, sóng mũi lại cay cay vì bố mẹ rõ là không nhiều tiền, ăn cũng chẳng dám ăn chỉ dành tiền dành gạo gửi lên cho Dương ở Hà Nội, những cái hi sinh lặng thầm này sao Dương trả đủ đâyTháng năm đại học trôi qua, Dương tốt nghiệp loại xuất sắc và quay về quê hương của mình để dạy học, Dương được điều đến dạy tại một ngôi trường nhỏ trong thị trấn. Sáng đi dạy học đến chiều thì cậu lại về nhà phụ mẹ chuyện nhà cửa lặt vặt, cuộc sống của một thầy giáo trẻ cứ thế quanh đi quẩn lại Năm nay lại một cái Tết nữa đến, Dương cảm thấy có chút nôn nao lạ thường, khác lạ là vì Tết này đầy đủ và không khí hơn cả, nhưng nếu anh trai của Dương cùng về đón Tết thì lại càng vui hơn biết baoĐến tập tờn tối, gia đình ba người chuẩn bị dùng cơm, chỉ vừa kịp đặt mâm cơm xuống chiếu thì đã nghe thấy tiếng gọi lớn từ ngoài cửa"Nhà Hải Loan có thư từ trên Hà Nội gởi xuống đây!"Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip