Lạc Văn Tuấn xem cũng không xem, lấy bút liền kí tên, sau đó xoay xoay cây bút trên tay, hỏi: "Khi nào thì cháu mới có thể gặp Triệu Gia Hào ạ?"
"Cậu ấy ở ngay ngoài đó." Đằng Tịnh đi tới bắt tay với cậu: "Hợp tác vui vẻ?""Hợp tác. . ."Lạc Văn Tuấn cười cười, đứng dậy vươn tay bắt tay, đột nhiên cậu dùng sức, chớp mắt liền khống chế Đằng Tịnh, lấy bút máy kề lên động mạch cổ của gã."Vui vẻ ~"Người xung quanh lập tức giơ súng lên, nhưng không ai dám bóp cò."Ông đoán, trước khi tôi trúng đạn tôi có thể cắt cổ ông, để máu 'bóc' trào ra không." Lạc Văn Tuấn hạ giọng nói vào tai Đằng Tịnh, ngòi bút từ từ cứa vào da, máu từ từ ứa ra. "Ông sợ chết không? Chú.""Bảo bọn họ bỏ hết súng xuống đất, tất cả đi vào đây."Đằng Tinh huơ tay ý bảo đám người kia làm theo yêu cầu của cậu.Lạc Văn Tuấn khống chế Đằng Tịnh từ từ đi ra ngoài cửa, vừa đi vừa như tán gẫu với gã: "Ngại quá, tôi thực sự chả phải người tốt gì, nhưng tôi tìm được một người yêu rất ngoan ngoãn.""Với lại ông cũng nói với tôi là, tôi nhất định sẽ trở thành người chiến thắng, nhưng tôi không cần đến tên đầu gỗ đã bị sâu mọt ăn mòn như ông giúp đỡ."Đám bảo vệ mới vừa bước vào trong phòng, đang chuẩn bị cầm vũ khí lên cứu người, cửa phòng đã bị khóa lại.Bọn họ kinh ngạc nhìn người đứng trước mặt, Zika và Xun người cầm kiếm người cầm súng, đang chờ bọn họ.
"Tự đầu hàng, hay là. . ." Bành Lập Huân cười cười nói: "Để bọn tôi ra tay?"Giây đầu tiên ánh nắng mặt trời chiếu vào mặt cậu, Lạc Văn Tuấn từ xa nhìn thấy Triệu Gia Hào."Anh, buổi sáng tốt lành!"Đó là nếu không nhắc đến động tác đe dọa tính mạng người khác của cậu, Lạc Văn Tuấn lúc này nhìn không khác gì chàng thiếu niên rạng rỡ vừa tan học.Triệu Gia Hào trước ánh nhìn khiếp sợ của Đằng Tịnh giơ cung tên trong tay mình lên, ánh mặt trời phủ một tầng ánh sáng vàng kim lên thân cung, Triệu Gia Hào tựa như thiên sứ giáng trần."Triệu Gia Hào! ELK! Giết cậu ta! Cậu muốn gì tôi cũng có thể cho cậu." Đằng Tịnh bị dọa đến hồn vía lên mây, mặc kệ ngòi bút vẫn còn kề trên cổ có thể đâm chết mình bất cứ lúc nào, gã ra sức giãy giụa.Nhưng thế giới này rất công bằng, ít ra ở mảnh đất hủ bại mê muội này, chí ít vẫn còn tồn tại một thiên sứ.Mũi tên không chút sai lầm bắn thẳng vào trái tim Đằng Tịnh, Lạc Văn Tuấn buông gã ra, lui ra sau hai bước, mặc gã chết trên nền cỏ."Xem ra rốt cuộc cũng có thiên sứ hạ phàm, để ngươi phải câm miệng."
Hết.
Chúc mọi người ngày 8/3 vui vẻ, dạo này mình khá bận nên dù đã edit xong từ tuần trước nhưng đến hôm nay mới có thời gian beta, truyện vẫn còn một phiên ngoại nữa và khi nào rảnh mình sẽ cập nhật sau và hẹn gặp lại mọi người ở một tác phẩm về OnElk khác nhé ☺️Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip