Ảnh minh hoạ hai người hôn nhau:
Em bước ra, cậu nhìn em với ánh mắt si tình, nhìn em không chóp em thì như truyện cổ tích bước ra đẹp như công chúa còn cậu thì như hoàng tử.
Ngày tổ chức đám cưới tất nhiên sẽ có anh Yeonjun, anh cũng tham gia.
Từ ngày em bỏ anh ta mà đi anh ta lâm vào con đường nghiện rượu anh ta uống nhiều đến nỗi ảo giác ra em ở bên, biết tin em đám cưới với người khác mà không phải anh ta anh nổi điên đập phá hết mọi thứ anh ta đuổi hết người hầu và quản gia.
" Chúng ta cùng ở trên một lễ đường nhưng người em khoác tay là người khác chứ không phải tôi " - Chủ chiếc fic này nghĩ ra.
" Em cưới rồi, em bỏ tôi thật sao? " - Anh
" Đúng và rất hạnh phúc nữa " - Em
Em khoác tay cậu rồi mỉa mai anh, anh cười khổ rồi nhìn cậu, vung tay tát cậu nhưng em lại đỡ, gương mặt em ửng đỏ, cậu thì tức đấm anh ngã nhào, liền ôm mặt em hỏi han rồi trừng mắt nhìn anh, anh không nói gì mà lao tới hôn em điên cuồng, mọi người ở đó trố mắt nhìn anh, em đẩy anh ta ra tát anh một cái.
" Anh điên rồi hả? " - Em
" Đúng tôi điên vì em, tôi điên mới yêu em " - Anh
" Tôi cũng điên rồi mới yêu anh, nếu không có beomgyu thì ngày hôm đó tôi chết rồi, tôi cảm ơn anh vì đã vứt bỏ tôi " - Em
" Tôi mới là người yêu của em chứ không phải nó " - Anh
" Nếu anh yêu tôi thì anh đã biết cách đây gần 2 năm trước tôi đã mắc bệnh gì không? " - Em
" Em bệnh sao? " - Anh
" Đúng là em ấy mắc bệnh ho lao đấy, bác sĩ chuẩn đoán chie sống được một tháng thôi, nhưng vì tôi em ấy mới sống được đến tận bây giờ đấy " - Beomgyu
" Gì... gì cơ " - Anh
" Người tôi thực sự là anh ấy chứ không phải là người bệnh hoạn như anh " - Em
" haha, tôi thua rồi thua ngay từ đầu, xin lỗi vì đã bỏ em một mình xin lỗi vì để em phải khổ khi yêu tôi, xin lỗi " - Anh
" Anh mau cút đi cút cho khuất mắt tôi " - Em
Lời kể của Yeonjun:
Tôi thực sự đã đánh mất em rồi, tôi xin lỗi vì đã làm em khóc, là tôi sai, tôi sai khi yêu em, tôi đã thất hứa nhiều lần với em, tôi nói tôi hứa sẽ không làm em khóc nhưng tôi lại thất hứa một lần nữa, tôi thật sự không biết là em mắc căn bệnh đó, tôi thật sự đáng chết, tôi xin lỗi vì đã làm em yêu tôi, em yêu tôi sâu đậm nhưng tôi lại dẫm nát tình yêu của em rồi vứt đi, ngày em rời xa tôi, tôi như một thằng điên, tôi tìm kiếm mọi thông tin về em nhưng nhận lại là con số 0. Tôi đã đi đến những nơi mà chúng ta từng đi đến, những kí ức đẹp đẽ của chúng ta cứ hiện lên trong đâu tôi, khi tôi ngủ tôi cũng mơ đến em, tôi mơ em gọi tên tôi " Yeonjun ah, em nhớ anh " tôi chạy lại em ôm vào lòng nhưng một lần nữa em lại biến mất trong vòng tay của tôi. Tôi suy sụp không có em, tôi như mất đi một thứ quan trọng của cuộc đời mình, em yêu tôi yêu rất nhiều nhưng tôi lại không nhận ra điều đó, để rồi vụt mất mà không làm được gì, cảm ơn em vì đã bước vào cuộc đời tôi, nụ cười của em làm tôi hạnh phúc, cảm ơn tình yêu của em dành cho tôi nhưng em ơi lần đầu tôi yêu nên tôi không biết cách yêu một người là như nào. " Xin lỗi em, tôi yêu em "...
~End~
Vì mình cạn kiệt chất xám và idea nên mình xin kết thúc truyện sớm, mình sẽ làm một truyện mới và sẽ dành thật nhiều tâm huyết vào nó. Cảm ơn vì đã đọc!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip