[Ace x Keiwa] Không thể đánh dấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
https://viviancrystal.lofter.com/post/1e94d686_2ba6dde4b

*Ngôi sao lớn × Cảnh sát nhỏ

*Đã có quan hệ tình cảm và sống chung

* Có sẵn thiết lập riêng và có OOC!!!

Nếu không có vấn đề gì với những điều trên, vui lòng ăn 😍😍

  Xe máy Sakurai Keiwa chạy rất nhanh và cậu ấy sắp bị tiền bối cảnh sát giao thông cạnh bắt đi uống trà, nhưng giờ đây cậu không còn quan tâm đến điều đó nữa.

  Nửa tiếng trước Ukiyo Ace đột nhiên gọi điện cho cậu, Sakurai Keiwa còn tưởng rằng là ngôi sao lớn nghỉ phép một mình ở nhà buồn chán nên gọi điện cho cậu để trò chuyện như trước, nhưng sau khi kết nối đối diện lại không truyền đến tiếng vang, nụ cười của Sakurai Keiwa dần thu lại.

  "Ace ?" Bên kia ống nghe truyền đến âm thanh vật nặng rơi xuống đất, điện thoại lập tức cúp máy.

  Trái tim của Sakurai Keiwa đột nhiên nâng lên, anh xin nghỉ với tiền bối, cầm lấy chìa khóa lao ra khỏi cửa, lái xe máy chạy về phía nhà mình, mặt dây chuyền hình con cáo trên chìa khóa đang đung đưa trong không trung.

  Sakurai Keiwa mở cửa, phòng khách trở nên bừa bộn như thể bị lục lọi qua.

  Trong lòng cậu trầm xuống, ép buộc chính mình phải bình tĩnh đi vào phòng tìm kiếm manh mối, trong đầu cậu xuất hiện vô số khả năng, lần lượt bị loại bỏ.

  Cuối cùng, nhiều dấu vết khác nhau đã dẫn Sakurai Keiwa đến trước cánh cửa phòng ngủ đang khép hờ. Cậu đặt tay lên nắm cửa, trực tiếp đẩy cửa mà vào.

  Thực ra, nếu Sakurai Keiwa là alpha hay omega thì mọi chuyện sẽ không phức tạp đến thế, nhưng đáng tiếc là cậu ấy không phải. Vì thế cậu một cước bước vào Alpha lãnh địa, giống như một con vô tri vô giác ngây thơ lửng chó, sa vào thuần hương vò rượu.

  Có một chiếc giường lớn mềm mại và thoải mái là một trong số ít những yêu cầu mà Star Wars yêu cầu đối với gia đình nhỏ của họ. Hiện tại trên chiếc giường lớn xa hoa do chính ngôi sao lớn này tự mình kiểm tra đang chất lên một ngọn núi nhỏ, mà bản thân ngôi sao lớn được quấn trong chăn của Sakurai Keiwa và làm ổ ở trong đống núi nhỏ do quần áo của cậu cấu thành, trong lòng ngực còn ôm chiếc gối ôm vốn nên ở trên sô pha.

  Sakurai Keiwa đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, chỉ cần anh không phải gặp nguy hiểm là được. Bất quá không biết vì cái gì kỳ dịch cảm của Ace lại đột nhiên đến sớm, gần đây vẫn là muốn lưu tâm nhiều một chút. Cậu sờ lên cái trán nóng đến khác thường của ngôi sao lớn, một mặt trong lòng nghĩ, một mặt định đi lấy thuốc ức chế.

  Không ngờ, vừa quay người lại, cổ tay của cậu đã bị tóm lấy, thoáng cái ngã vào trên người ngôi sao lớn vốn đang khép hờ hai mắt trong ổ.

  "Ace?" Sakurai Keiwa bị ngôi sao lớn siết chặt eo, gắt gao vây ở trong lòng anh ấy, không thể nhìn thấy biểu cảm của ngôi sao lớn, chỉ có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của UKiyo ở trên cổ tuần tra. Sakurai Keiwa cảm thấy nhiệt độ của mình sắp trở nên ngang bằng với ngôi sao lớn.

  A a, không đúng, không đúng! Tanuki choáng váng lắc đầu, cố gắng lấy lại ý thức. Cậu lấy móng vuốt cáo và cố gắng thoát khỏi vòng tay của cáo, thế nhưng cho dù là cáo bắt được con mồi hay là Ukiyo Ace trong kỳ dịch cảm thì hành động này của tanuki đã được định sẵn sẽ gây tác dụng ngược.

  Khi thế giới đang quay cuồng, Sakurai Keiwa bị Ukiyo Ace nắm lấy cổ tay, mặt hướng về phía giường đè ở dưới thân. Thể lực vốn là trội hơn so với người bình thường, sức mạnh của Alpha trong kì dịch cảm không phải là thứ mà một Beta như Sakurai Keiwa có thể tránh thoát.

  "Ace, anh buông em ra trước đi...tê!" Sakurai Keiwa hít một hơi khí lạnh. Cậu cảm nhận rõ ràng răng nanh của Ukiyo Ace đang cắm vào da thịt sau gáy mình, cảm giác đau đớn bén nhọn đã lâu không thấy xông thẳng vào đại não, tay Sakurai Keiwa nắm chặt rồi buông ra. Chức năng tự bảo vệ của não làm cho ý thức của Sakurai Keiwa có chút rời rạc, cậu đột nhiên nghĩ đến mình thực ra rất thích liếm chiếc răng nanh này khi hôn môi.

  "Không có mùi...dấu hiệu...cũng không có..." Ukiyo Ace thấp giọng lẩm bẩm, đưa tay chạm nhẹ vào "kiệt tác" vừa rồi của mình. Sakurai Keiwa còn chưa kịp phản ứng thì đã bị ngôi sao lớn bóp cằm quay đầu đi hôn đến mơ mơ màng màng, huyết châu môi dưới chảy ra lại bị liếm đi, ái muội dấu vết dần dần đi xuống phía dưới, xem ra ngôi sao lớn lần này kỳ dịch cảm giải dược đã không cần nói cũng biết.

  Mặc dù ngôi sao lớn ở thời kỳ Dịch Cảm là một tên siêu dính người lại có chút yếu ớt, nhưng dưới sự thúc đẩy của bản năng vẫn khó tránh khỏi động tác thô bạo, chưa kể rằng anh ấy không nhận ra pheromone của Sakurai Keiwa và cũng không có cách nào có thể đánh dấu được cậu. "Người trước mắt này không phải hoàn toàn thuộc về mình" nhận thức như vậy làm cho anh càng thêm phiền não tức giận.

  Vì thế những dấu hôn xanh xanh tím tím cùng với vết cào xước xuất hiện khắp người cậu. Ở phía sau gáy không tồn tại tuyến thể lại là nơi bị ảnh hưởng nặng nề nhất, bị mất đi lý trí nóng nảy con cáo liếm hôn cắn xé vô số lần. Có những vết bầm tím loang lổ và thậm chí còn có một số vết máu rỉ ra từ làn da trên phần gáy trắng nõn.

  Sakurai Keiwa từ lúc đầu thuận theo nhưng sau đó ý thức đã hoàn toàn mơ hồ nửa tỉnh nửa mê, mái tóc mềm mại của cậu bị ướt đẫm mồ hôi dán ở trên trán và má, trông vô cùng ngoan ngoãn và đáng thương.

  Khi Ukiyo Ace mở mắt ra liền nhìn thấy như vậy vết thương chồng chất Tanuki, nằm nghiêng, quay lưng về phía anh, giống như một con chim bị gãy đôi cánh, yếu ớt mỏng manh sống lưng theo hô hấp một lên một xuống, Ukiyo Ace không khỏi cũng thả nhẹ hô hấp.

  Tuy rằng lúc ấy mất đi lý trí, nhưng bây giờ vẫn có thể hồi tưởng lại ký ức. Đôi mắt của Ukiyo Ace vẫn dán chặt vào gáy Sakurai Keiwa. Đầu ngón tay khi sắp chạm vào miệng vết thương thì dừng lại, ngược lại vuốt ve sợi tóc dính vào sườn mặt con Tanuki, một lần lại một lần miêu tả hình dáng của nó. Ukiyo Ace cúi người ở sườn mặt cậu nhẹ nhàng hôn một cái lại một cái, giống như lông vũ.

  Sakurai Keiwa lúc hỗn loạn cảm thấy có xúc cảm mềm mại lướt qua, cậu mở nửa mắt ra nhìn qua, đối diện đáy mắt trong suốt cùng khóe mắt phiếm hổng của Ukiyo Ace. Cậu còn chưa kịp suy nghĩ điều gì, bản năng đã khiến cậu đưa tay chạm vào má Ukiyo Ace, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng lau nước mắt trên mắt anh: "Ace..."

  Ukiyo Ace nắm lấy tay cậu, áp má vào lòng bàn tay cậu, thấp giọng xin lỗi: "Keiwa ... Anh xin lỗi, Anh xin lỗi..."

  Sakurai Keiwa mỉm cười, ngồi dậy chạm trán anh, thanh âm còn mang chút khàn khàn: "Không sao đâu, Ace, em cam tâm tình nguyện mà." Tanuki nhỏ lạc quan, sau khi ngủ một giấc đã hồi phục một chút, vẫn còn khí lực trêu đùa: "May mắn thay, em là Beta. Nếu thực sự là Omega, Ace cắn như vậy sẽ xảy ra án mạng."

  Ukiyo Ace ôm người vào lòng, nhìn thẳng vào mắt cậu: "Bất kể Keiwa có là beta, omega hay alpha, chỉ cần là em là được."

  Tanuki mỉm cười vỗ lưng anh, khẽ hôn lên khóe mắt và đuôi lông mày của anh: "Được, em cũng chỉ cần là Ace là được rồi."

  Thần linh của ta gánh vác thế giới, nếu may mắn trở thành cảng tránh gió của hắn, ta cam tâm tình nguyện.

  —FIN—

  Ôi chao, tôi viết dở lắm. Cảm ơn bạn đã đọc! 🥰🥰🥰

  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip