Chưa bao giờ, khung cảnh ngôi trường lại nhộn nhịp và ồn ào thế này. Cuối năm trước, bọn chúng tôi nghe được một tin tức, rằng sang năm học mới, trường học Quốc Nam sẽ sát nhập với trường chúng tôi. Mà mọi người biết gì không, ngôi trường Quốc Nam ấy, vốn nổi danh là ngôi trường của những Mỹ Nam.................. "đỏ mặt"
Tính tình của tôi hơi kỳ quặc, có gì mọi người thông cảm giùm. Bởi vì những ai chưa hiểu tôi, sẽ luôn cho rằng tôi là một cô gái nội tâm ít nói, hiền lành và chăm chỉ. Nhưng mà sự thật thì không phải vậy haha. Cứ từ từ rồi mọi người sẽ biết thôi.
Bên góc phải sân trường, đám con gái đang nháo nhào lên vì bóng dáng của những anh chàng điển trai, còn tụi con trai thì khỏi phải nói, chúng đang co ro một góc vì biết rằng, vị thế của chúng sẽ không còn được như trước.
Trường Hà Vân lúc trước, số học sinh nam chỉ bằng 1/3 học sinh nữ, đã thế còn không được chất lượng – ý là không được mấy người đẹp =.= . Bởi thế, suốt mấy năm trời, tôi chẳng tìm được người nào để trao mối tình đầu cả. Hy vọng là từ nay sẽ khác. Haha
Cứ như là một thói quen, tôi tiến thẳng về phía tây khuôn viên trường – nơi duy nhất lũ học sinh đi học muộn có thể trèo vào mà không sợ bảo vệ hay thầy cô nào phát hiện.
- Qua đây ngồi với tao! Nó kéo tay tôi khỏi đám con gái cũng đang chèo kéo. Chẳng tốt lành gì đâu, chả là cu cậu muốn có người chỉ bài mỗi khi kiểm tra mà thôi.
Tôi phân vân đang chưa biết quyết định thế nào, thì một nhóm học sinh trường Quốc Nam đồng loạt hành quân bước vào. Tính sơ cũng hơn mười đứa!
Không khí lớp tự dưng yên lặng đi hẳn, chẳng còn chút tiếng động nào.... Tôi nhìn về phía đám con gái thì thấy chúng đang trợn tròn đôi mắt. Vì giống như là một giấc mơ vậy.... Những con người đó... quá đẹp....!