Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Happy Birthday to you...

Happy Birthday to you...

Happy Birthday dear Freen...

Happy Birthday to you"

" Chúc mừng sinh nhật Freen Sarocha... Yeah..."

Heng và Nam vỗ tay hào hứng hát bài sinh nhật Freen. Becky hai tay cầm bánh kem đưa đến trước mặt cô cười tươi không kém.

" Chị cầu nguyện đi"

Freen gật đầu rồi nhắm mắt cũng nhanh chóng mở ra nhướng người lên trước thổi nến, hai người kia hú hét um sùm còn bà Nun kế bên mỉm cười lắc đầu.

" Thủ tục xong rồi, nhập tiệc thôi."

Cô đưa tay đỡ lấy bánh kem giúp Becky rồi ra hiệu cho nàng ngồi xuống. Heng và Nam cũng đã yên vị từ lúc nào.

" Dì Nun ngồi xuống với tụi con đi ạ" Nam thấy bà không có ý định ngồi xuống nên liền lên tiếng

" Mấy đứa cứ thoải mái đi, dì không sao đâu." Bà Nun xua tay cười.

" Tụi con bình thường mà, dì ngồi xuống luôn cho vui." Heng đứng dậy nắm lấy hai vai bà.

" Thôi mấy đứa chơi vui đi, dì hơi mệt"

" Mẹ tớ mới là người không thấy thoải mái với hai người á" Freen trêu chọc ngồi xuống khi vừa cất bánh vào tủ lạnh.

" Dì không khỏe hả? Con pha nước cam cho dì nha?" Becky tính đựng dậy thì bị bà chặn lại.

" Không cần đâu con, Becky ngồi chơi với anh chị đi." Bà nhẹ nhàng.

" Mẹ mệt thì vô phòng nghỉ đi, cần gì thì gọi con nha."

Bà cười gật đầu rồi đi vào phòng. Freen biết rõ mẹ không muốn làm phiền mấy đứa nhỏ và cô cũng muốn bà có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn vì hôm nay quán đóng sớm để mở tiệc.

" Mẹ không sao chứ P'Freen?"

Becky hơi nghiêng đầu sang cô lo lắng hỏi nhỏ, nàng gọi bà hết sức thân mật.

" Ừ mẹ không sao đâu em."

Cô cười rồi liếc qua đối diện thấy hai người kia đang tập trung vào nồi lẩu sôi sùng sục.

" Quà đâu?" Freen xòe tay ra trước hai người.

" Quà gì?" Nam chớp chớp mắt giả vờ không hiểu.

" Sinh nhật chứ quà gì?" Cô cũng chớp chớp.

" Sự có mặt của tụi này là quà rồi còn đòi gì nữa"

Heng trả lời tỉnh bơ rồi quay sang Nam đánh mắt. Freen chỉ muốn trêu hai người ai dè đâu họ không biết xấu hổ còn nói mình là quà khiến cô bật cười bất lực.

" Muốn quà thì người kế bên em có kìa"

Nam đưa mắt sang Becky cười ám muội. Cô liền ngạc nhiên quay qua nhìn nàng, lúc này Becky tai hơi ửng đỏ.

" Em để trong phòng của chị á"

Nhìn cô nàng cười ngại ngùng. Hôm nay Freen nhờ Nam rước nàng để cô ở nhà chuẩn bị, lúc đến Becky lẳng lặng đem để trong phòng nên cô không thề biết.

" Vậy hả?" Cô cười như đứa con nít được kẹo.

" P'Freen chút nữa hả..."

Chưa kịp nói hết đã thấy cô bật dậy đi vào phòng.

Mở cửa bước vô đập vào mắt cô là bó hoa tulip màu hồng được đặt trên bàn loài hoa mà Freen yêu thích nhất, tiến đến cầm bó hoa lên cô mỉm cười hạnh phúc.

" Nhìn miệng em sắp tét ra rồi kìa"

Nam thấy cô đi ra nụ cười tươi rối liền trêu chọc. Freen xấu hổ liếc Nam một cái rồi ngồi xuống bên cạnh nàng

" Cảm ơn Bec, chị thích lắm." Quay qua Becky giọng nhẹ nhàng.

" P'Freen thích là được rồi"

Nàng cười híp cả mắt, đồng tiền lẫn đồng điếu đều hiện rõ ra khiến người kia mê mẩn với sự dễ thương này, sao trên khuôn mặt nàng gì cũng đẹp cũng khiến Freen thích thế.

" Hmm... mùa này khó tìm lắm đấy, chị phải vất vả thế nào..."

Nam chống cằm than thở. Mùa hoa tulip vừa kết thúc vào tháng 5 nên tháng 8 này rất hiếm, Nam phải lục tung các vườn các chợ đầu mối mới lấy được hàng tuy giá hơi cao hơn một chút.

Becky cười tươi nhép miệng hướng về Nam " Cảm ơn P'Nam nhiều lắm" Nam gật đầu hài lòng rồi cầm đũa lên chiến tiếp.

" Em ăn mực đi, lẩu này không cay đâu"

Freen gắp khoanh mực bỏ vào chén nàng. Tiệc hôm nay chỉ có một nồi lẩu thái hải sản không cay đúng hơn là chỉ cay một chút để Becky có thể ăn được, thêm một đĩa mì xào mực... lại là mực... vì sao?... đơn giản là Becky rất thích ăn mực.

" Cay không Becky?"Nam hỏi nàng khi vừa đưa khoanh mực vào miệng.

" Một chút nhưng ngon lắm ạ" Mực giòn giòn sực sực trong khi nhai khiến nàng thỏa mãn.

" Nâng lon thôi nào" Heng buông đũa giơ lon bia lên.

" Nay không chơi trò gì hết nha, hôm trước tơi tả lắm rồi" Freen thở dài.

" Rồi rồi tại cậu yếu quá thôi" Heng cười khẩy.

" Chớ không phải hai người gài tớ hả" Cô liếc xéo, Heng và Nam phì cười.

" Mà Becky tối đó Freen say đá em xuống giường hả gì vậy?" Nam hỏi bất ngờ khiến nàng lúng túng đỏ cả mặt.

" Dạ... dạ không có..." Nàng lắp bắp, thấy biểu hiện của Becky Nam liền lấn tới.

" Vậy nó làm gì em rồi phải không?"

" HẢ?" Nàng hơi lớn tiếng bật người ra sau liếc nhẹ người kế bên lúc này cũng đang nhìn nàng như đợi câu trả lời

" Không... không có gì gì đâu P'Nam, chị ấy ngủ một giấc tới sáng mà." Nàng vội xua tay giọng như mếu máo tới nơi rồi.

" Sao em biết ngủ một giấc tới sáng vậy, lỡ nửa đêm nó thức dậy rồi sao... bộ em thức canh cả đêm hả?" Nam càng thêm nhây.

" E..em..." Nàng đổ mồ hôi hột

" Thôi được rồi, em ấy muốn khóc rồi kìa chị trêu vài." Heng lên tiếng giải vây khi thấy cả người nàng ửng đỏ, mặt muốn khóc tới nơi.

" Chị đùa tí thôi"

Nam xua xua tay phì cười, đùa gì ít có ác à. Freen thở dài rút khăn giấy lau hồ môi cho nàng dù cô cũng vô cùng tò mò chuyện tối hôm đó nhưng thấy biểu cảm lúc này nên không muốn làm nàng thêm khó xử.

" Heng cậu lấy giúp tớ đĩa táo tớ để trong bếp á" Tay lau thì mồ hôi trên trán nàng, hướng mắt về phía Heng, cậu bạn gật đầu đi vào bếp đặt đĩa táo được gọt sẵn lên bàn.

" Táo ngon không P'Freen?" Becky lúc này mặt bớt đỏ quay qua hỏi cô.

" Ngon, em ăn thử đi" Cô lấy một miếng táo đưa nàng.

" Phải ngon rồi táo nhà chị mà" Nam thản nhiên cắn một miệng rồi tỏ ra vẻ bí hiểm.

" Mà em biết gì không Bec?"

" Dạ P'Nam?" Nàng đang nhai

" Freen thích ổi ( Farang) hơn táo đó".

Phụt...khụ...khụ

Freen đang đưa lon bia lên uống liền ho sặc sụa khi nghe Nam nói vậy, rút khăn lấy lau miệng rồi liếc xéo Nam một cái thầm nghĩ có cách nào ném bà chị này ra biển không chứ, cô bạn phì cười nhún vai tỏ vẻ vô tội.

" Chị không sao chứ?"

Farang đang nhìn cô lo lắng, hai mắt tròn xoe chớp chớp... "Chết tiệt" tim Freen đập nhanh nữa rồi, mặt cô lại đỏ, cô gượng cười lắc đầu với nàng. Nam bật cười với hai con người này, sao cứ phiên nhau đỏ mặt thế nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip