Bangpink Vsoo Tong Giam Doc Cho Toi Muon Sinh Em Be Chuong 80 Than Phan That Su

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xác định Taehyung sẽ không làm khó Jisoo và đứa bé, chuyện Jennie làm, ngược lại có thể buông tay ra rồi.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Jennie liền bắt đầu đi chung quanh khu vực gần tiểu khu Jisoo từng ở qua, cẩn thận tiến hành công việc tìm kiếm đầu mối. Mà Taehyung  ở lại trong khách sạn, tùy thời chờ đợi tin tức mới của Lim Ji Hoon .

Nửa ngày trôi qua, hai người cũng không có thu hoạch gì.

Tùy ý ăn xong bữa trưa,Jennie chuẩn bị mở rộng phạm vi, tiếp tục tìm kiếm. Đúng lúc này, chợt nhận được điện thoại của Taehyung . Cô vô cùng kích động lập tức chạy về khách sạn gặp hắn.

Sau khi hai người gặp nhau ở cửa chính bên ngoài khách sạn, chạy thẳng tới một trung tâm thương mại lớn ở nơi phồn hoa nhất trong thành phố.

Trước lúc Taehyung điện thoại liên lạc cho Jennie một khắc (15 phút), Lim Ji Hoon  cuối cùng cũng không phụ sự kỳ vọng báo cho Taehyung một tin tức. Thông báo thẻ tín dụng của Jisoo lại xuất hiện.

Dọc theo đường đi, Jennie khẩn trương tới cực điểm. Cô không xác định mình và Taehyung có thể tới đó liền mang Jisoo đi được hay không.

Taehyung thủy chung với bộ dáng lạnh như băng, làm cho người ta đoán không ra tâm tình của hắn.

Hai người bằng tốc độ nhanh nhất, chạy tới trung tâm mua sắm nơi xuất hiện thông báo thẻ tín dụng của Jisoo, hắn lấy điện thoại ra, căn cứ vào nhắc nhở chi tiết của Ji Hoon . Tìm kiếm một chỗ lại một chỗ.

Hiển nhiên, hôm nay Jisoo lại muốn làm ra một hành động điên cuồng mua đồ. Chỉ là trong khoảng thời gian Taehyung  và Jennie chạy tới trung tâm mua sắm, cô cũng đã liên tục chà thẻ tín dụng bốn năm lần. Hơn nữa mỗi một lần thông báo số tiền đều không thấp.

Taehyung và Jennie từ lầu một tìm đến lầu ba, lại từ lầu ba tìm đến lầu năm. Mỗi một lần, cũng muộn một bước so với Jisoo. Lầu trên lầu dưới tìm kiếm hơn một giờ, bọn họ vẫn không có thành công tìm được cô. Tốc độ cà thẻ tín dụng, đương nhiên là nhanh hơn rất nhiều lần so với tốc độ bọn hắn đi bộ. Mới có thể khiến cho bọn hắn mỗi lần tới một chỗ, thời gian vẫn luôn chậm nửa nhịp.

Cùng Taehyung một trước một sau đi đến năm phút đồng hồ nơi Jisoo vừa mới cà thẻ tín dụng,Jennie cơ hồ muốn điên rồi. Cô và Taehyung đã liên tục vồ hụt 7, 8 lần. Điều này làm cho cô không nhịn được có chút hoài nghi, người sử dụng thẻ tín dụng của Jisoo đến tột cùng có phải cô ấy hay không. Nếu không, tại sao hai người bọn họ tìm đến tìm đi như vậy, thủy chung không có phát hiện bóng dáng của Jisoo. Cùng ở bên trong một trung tâm thương mại, chắc chắn sẽ có vô tình gặp được đi.

"Hải Lâm, cô thật sự không cần khách khí với tôi, thấy thích nhất định phải nói cho tôi biết. . . . . ."
Đang lúc Jennie suy nghĩ có nên dù bất cứ giá nào trực tiếp sử dụng truyền thanh của trung tâm mua sắm hay không thì đột nhiên, một giọng nói quen thuộc, bỗng nhiên ở trong đám người mơ hồ truyền tới. Trái tim cô đột nhiên chấn động, lập tức tìm theo tiếng nói vừa nghe được.

Mặc dù chỉ là một gò má, hơn nữa cách xa nhau một đoạn. Nhưng cô vẫn là lập tức nhận ra Jisoo.

Lúc này, Jisoo đang đẩy một chiếc xe em bé cực kỳ xinh đẹp phong cách cung đình Châu Âu, còn vừa nói vừa cười với một người phụ nữ hoàn toàn xa lạ mà cô không hề biết đi hướng ngược lại về phía trước.

Sự phát hiện này, khiến Jennie nhất thời hai mắt tỏa sáng, nhấc chân muốn đuổi theo. Nháy mắt rồi lại dừng bước chân. Cơ hồ là trong cùng một lúc, cô cảnh giác phát hiện, sau lưng Jisoo còn có hai người đàn ông trẻ tuổi dáng người to con. Từ trên người bọn họ toát ra hơi thở phòng bị, rất rõ ràng bọn họ là đang bảo vệ Jisoo. Hoặc là, bọn họ đang khống chế tự do hành động của cô ấy .

Jennie nhanh chóng lui về phía sau mấy bước, kéo Taehyung đang đi hướng ngược lại, nhỏ giọng nói: "Jisoo ở trước mặt."

Nghe vậy, lúc này Taehyung xoay người lại, theo nhìn theo hướng Jennie chỉ. Trong khoảnh khắc tầm mắt tiếp xúc một màn kia thấy được bóng dáng khéo léo của Jisoo trong đám người, trái tim của hắn không hề phòng bị đột nhiên căng thẳng, khiến cho hắn lại một lần nữa có một loại cảm giác không biết làm sao.
"Thấy hai người đàn ông kia không? Đoán chừng Jisoo đang bị họ khống chế." Jennie  muốn che giấu một phen khoác cánh tay Taehyung , cố làm ra vẻ thân mật, vội vàng nói ra cách nhìn của bản thân. "Trước mắt Jisoo có thể tự do đi ra ngoài mua đồ như vậy, chứng tỏ chắc hẳn không phải là cảnh ngộ của bắt cóc. Nhưng nếu như cậu ấy tự nguyện, vậy cậu ấy tuyệt sẽ không làm ra cử động khác thường như vậy. Cho nên, nhất định là cô ấy bị người khác khống chế hành động tự do."

"Cô xác định chỉ có hai người đàn ông này sao?" hắn không để lại dấu vết tìm tòi chung quanh xong, nhưng nếu chỉ có hai người đàn ông này, vậy hắn và Jennie  tuyệt đối có thể thuận lợi mang theo Jisoo và đứa nhỏ.

"Tôi không xác định." Jennie lắc đầu một cái, chính là bởi vì cô không xác định, cô mới không dám tùy tiện tiến lên. Nếu không, vừa rồi cô khẳng định trực tiếp liền vọt tới trước mặt của Jisoo đi.

Taehyung mấp máy môi, trong lòng âm thầm suy nghĩ.

Jennie cũng không nói nữa, hai người sóng vai, từ từ đi theo phía sau Jisoo.

"Như vậy, tôi trước đi đối mặt với Jisoo. Nếu như cậu ấy chủ động gọi tôi, vậy thì chứng tỏ cậu ấy không có bị bất luận kẻ nào khống chế. Mà nếu như cậu ấy đối với tôi làm như không thấy, vậy chúng ta nhất định phải vạch ra một kế hoạch vẹn toàn mới có thể hành động."Jennie suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định mạo hiểm tiến lên để Jisoo phát hiện ra sự tồn tại của cô. Nếu Jisoo không có gặp phải bất cứ phiền phức gì, vậy cậu ấy nhất định sẽ lập tức kích động liền một phát bắt được cô, nhiệt tình gọi cô. Ngược lại, vậy tất nhiên là có vấn đề. Cứ như vậy, ngược lại có thể phân biệt rất rõ ràng được tình cảnh trước mắt của Jisoo rốt cuộc là như thế nào.

"Tôi đi." Taehyung kéo Jennie lại. "Coi như cô đang chờ tôi." Nói xong, hắn buông Jennie ra, trực tiếp bước nhanh đi về phía trước. Cho đến khi vượt qua Jisoo một đoạn, hắn mới dừng bước lại, tùy ý nhìn hàng hóa gần đấy một chút.

Tiếp đó, hắn bắt đầu xoay người đi trở về. Tầm mắt lơ đãng quét một vòng Jisoo và đứa bé trong xe con nít.

Jisoo đẩy cục cưng trong xe con nít rất đẹp, quay đầu nhìn tuyệt đối là rất đắt. Cho nên, cho dù hắn quang minh chính đại vây xem, cũng hết sức bình thường.

Taehyung từ từ kéo gần khoảng cách giữa mình và Jisoo hơn. Dùng dư quang khóe mắt, hắn có thể khẳng định nhất định cô đã nhìn thấy hắn rồi. Nhưng là thời điểm khi bọn hắn gặp thoáng qua, Jisoo lại không có làm ra bất kỳ phản ứng nào. Tựa hồ hắn và đám người đang đi lại ở bên cạnh đều giống nhau, chỉ là sự tồn tại một người trong đám người xa lạ.

Sau khi sát vai đi qua Jisoo và đứa bé, Taehyung bước đến, vẫn không nhanh không chậm như cũ.

Jennie biết dụng ý của Taehyung, vì vậy, tự mình nghênh đón. "Cậu ấy bị khống chế." Cô vẫn trợn to hai mắt, quan sát động tĩnh của Jisoo. Rất đáng tiếc, phản ứng của Jisoo khiến cho cô thất vọng. Cậu ấy quả nhiên gặp phải phiền toái lớn. Ở nơi đất khách quê người, muốn giải quyết, ít nhiều vẫn sẽ có chút phiền toái.

"Chúng ta bây giờ trở về khách sạn." Taehyung không chút do dự nào, nếu cần xác định đã xác định xong. Hơn nữa, hắn cũng nhìn thấy những người ở bên cạnh Jisoo. Có những tin tức này, quá trình điều tra nhất định sẽ có đột phá rất lớn. Hiện tại, chỉ cần xác định một điều nữa là ai khống chế Jisoo, thì có thể bắt đầu nghĩ biện pháp đối phó thích hợp rồi.

"Hiện tại?" Jennie khép lại lông mày, lúc này, cô thật sự không cách nào rời đi. Chỉ cần Jisoo không rời đi, cô cũng không muốn rời đi.

Taehyung nhắc nhở: "Nếu như mà tôi vẫn đi theo Jisoo, nhất định sẽ bị phát hiện. Tôi mới vừa rồi đã chụp ảnh cùng video." Đầu mối đã tìm được, vậy thì không nên lãng phí một chút xíu thời gian nữa. Kéo dài càng lâu, càng bất lợi. Mặc dù bây giờ nghĩ lại, Jisoo và đứa bé tựa hồ là an toàn. Nhưng người nào có thể bảo đảm, ngày mai, những ngày sau đó cũng sẽ an toàn?

"Đúng rồi, người phụ nữ đi chung với cậu ấy, có thể tên là So.........Hee ?" Jennie bỗng nhiên hồi tưởng lại lời Jisoo nói trước đó, mặc dù cô nghe không phải quá rõ, nhưng vẫn là có một chút ấn tượng.

"Tốt." hắn gật đầu một cái, đầu mối càng nhiều càng tốt.

"Vậy thì anh về khách sạn trước đi, tôi lại bám theo. Chỉ có một người, mục tiêu sẽ không phát hiện được."Jennie  do dự một chút, quyết định một mình lưu lại, tiếp tục nhìn chằm chằm Jisoo. Sự tồn tại của Kim Taehyung quả thật rất dễ thấy, nếu như chỉ có mình cô vậy thì không thành vấn đề.

Taehyung cũng không miễn cưỡng, nhưng lại cố ý dặn dò một câu, "Nhất định phải cẩn thận."

"Tôi hiểu rồi."Jennie vẻ mặt nghiêm túc, loại chuyện như vậy cô chỉ có thể rõ ràng hơn so với Taehyung . Cô biết so với Kim Taehyung mà nói, tâm tình của cô có thể càng không dễ khống chế. Chỉ là, cái này cũng không sẽ làm trở ngại đến lý trí của cô. Trừ phi Jisoo đang ở trước mắt cô gặp chuyện không may, nếu không, cô sẽ cắn răng khắc chế tâm tình của mình.

Giao hẹn xong, vì vậy sau đó Taehyung trở về khách sạn.

Jennie không nhanh không chậm, tiếp tục cách một đoạn đi theo Jisoo. Muốn lấy được nhiều đầu mối hơn.

Không biết nguyên nhân có phải là từ lúc Taehyung  bị Jisoo nhìn thấy hay không, sau đó Jisoo vẻn vẹn đi dạo ba bốn nơi nữa, liền không có rời khỏi trung tâm thương mại.

Jennie thận trọng rời khỏi trung tâm thương mại. Khi cô thấy Jisoo và đứa bé, cùng người phụ nữ mà cô không biết, còn có hai người đàn ông trẻ tuổi lên một chiếc xe tư nhân, cô lập tức lấy điện thoại di động ra. Vừa giả gọi điện thoại, vừa nhanh chóng hướng về phương hướng chiếc xe rời khỏi, liền chụp mười mấy tấm hình.

Đợi đến khi không nhìn thấy bóng dáng chiếc xe nữa thì cô mới lòng tràn đầy lo lắng ngăn lại một chiếc taxi, chạy về khách sạn.

Sau khi đem hình mình chụp được gửi Taehyung , Jennie lập tức liên lạc với Chaeyoung cùng Lisa, yêu cầu họ dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới. Hiện tại, cô và Taehyung đã đã xác định được tình huống của Jisoo. Có một số việc, lấy thân phận của Taehyung , hắn có thể sẽ không tiện tự mình ra mặt. Mà nếu như có Lisa và Chaeyoung ở đây, tự nhiên sẽ so với cô một người ra trận mang Jisoo về sẽ có hiệu suất cao hơn.

Lisa và Chaeyoung một mực lo lắng chờ đợi tin tức của Jennie, sau khi hai người nhận được điện thoại của Jennie , họ lập tức lấy tốc độ nhanh nhất lên đường. Lúc đêm khuya, liền kịp thời chạy tới thành phố Jisoo  và Jennie  đang ở.

Ba người vây trong phòng ở khách sạn, đem nguồn gốc nguyên nhân sự tình phân tích một lần. Vừa cẩn thận nghiên cứu hình Taehyung và Jennie chụp được, tâm tình của Lisa và Chaeyoung cũng không nhịn được nặng nề mấy phần.

Jisoo và đứa bé không bị bắt cóc, đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng vấn đề là có thể khống chế được hành động tự do của Jisoo, ép cậu ấy không thể không bại lộ hành tung của mình, vô cùng muốn cho Taehyung nhận được tin tức của mình, tuyệt đối không có khả năng sẽ là nhân vật tầm thường. Nhưng nếu có thể nói xuôi được, đó là đương nhiên có thể bình an vô sự. Ngộ nhỡ nói không thông, các cô muốn dẫn Jisoo đi, có lẽ sẽ khó khắn không khác nào muốn từ trong tay tội phạm bắt cóc cứu Jisoo ra. Mà cực kỳ khó giải thích nhất là Jisoo lại mang theo bảo bối. Nếu như chỉ có một mình cô ấy, chuyện kia ngược lại có thể dễ làm hơn rất nhiều. Cũng đúng, nếu không phải là bởi vì có bảo bối ở đây, Jisoo có lẽ căn bản cũng không cần cầu cứu Kim Taehyung . Một mình cậu ấy thì sẽ có biện pháp thuận lợi chạy trốn.

Ba người mang bụng đầy tâm sự, cho đến rạng sáng mới ngủ.

Kết quả ngày thứ hai, trời mới vừa sáng, Taehyung liền lục đục gọi ba người các cô tỉnh dậy.

Vừa nghe nói Ji Hoon đã tra rõ thân phận của đối phương, Jennie , Lisa và Chaeyoung cơ hồ đều là từ trên giường nhảy xuống, nhào vào phòng vệ sinh tắm qua loa xong liền tụ tập đến phòng của Taehyung .

"Jisoo làm sao sẽ liên quan đến người của Kang bang?" Nhanh chóng quét qua một lần tài liệu Ji Hoon gửi tới, chân mày Chaeyoung lập tức gắt gao nhăn lại với nhau. Jisoo rốt cuộc đang làm gì? Rõ ràng là người thành thật nhất vai trò thấp nhất trong bọn họ, nhưng bây giờ thế nào cô ấy ngược lại thành người gây rắc rối giỏi nhất? Cũng đã làm mẹ, thế nào còn có thể quạ đen như vậy.

Lisa mặc dù không quá rõ ràng tình huống cụ thể của Kang bang, nhưng chỉ bằng vào thân phận của đối phương, cô cũng đã cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi. "Nửa năm này Jisoo thu hoạch thật đúng là không nhỏ, cậu ấy thế nào lại chọc phải Kang bang? Cậu ấy đắc tội họ sao?" Nếu không phải là Jisoo nhất định sinh một cô con gái có gen hoàn mỹ, vậy cậu ấy chính là 100 đời cũng không thể sẽ có quan hệ với Taehyung . Như vậy hiện tại nhân vật số một Kang bang này, cậu ấy rốt cuộc là thế nào chọc phải đây? Chẳng lẽ cậu ấy lại đi mượn mầm mống sao.

Chaeyoung hơi có chút bất đắc dĩ phun ra một hơi, nói: "Chỉ cần một tập đoàn Kang Thị mà nói, xác thực không có cách nào đối đầu cùng với tập đoàn Kim Thị, nhưng là thế lực của Kang bang cũng không thể khinh thường. Mà ở phía sau màn thao túng tập đoàn Kang Thị chính là Kang bang."

Jennie nhìn Chaeyoung một chút, lại nhìn Taehyung một chút. Chuyện Kang bang, cô cũng biết. Nhưng cô chỉ là biết, cũng không hiểu rõ. Nghe Chaeyoung nói như thế, nghĩ lại một chút tư liệu Lim Ji Hoon  điều tra được. Xem ra Jisoo chọc phải, quả nhiên không phải là phiền toái nhỏ bình thường.

"Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta là trực tiếp đánh đến tận cửa đi, hay là lén lén lút lút trộm Jisoo và Yeonie ra?" Lisa cảm giác mình sắp phát điên, nếu là một con lừa nhỏ , một mình cô là có thể giải quyết. Bây giờ là không biết có bao nhiêu con lừa nhỏ, coi như cô và Jennie , Chaeyoung ba người toàn bộ ra trận, đoán chừng cũng không giải quyết được vấn đề gì.

"Ngày mai, tôi trực tiếp đi thăm hỏi người này." Vẫn trầm mặc không nói, Taehyung  chợt lãnh đạm mở miệng. Chuyện này chỉ có thể hắn đi giải quyết. Đứa nhỏ là con gái ruột thịt của hắn, người làm ba này tại sao có thể không tự mình ra mặt?

Jennie không xác định chắc chắn, hỏi: "Anh có thể thuyết phục hắn?" Nếu Taehyung ra mặt nói một lần là có thể đem tất cả mọi chuyện giải quyết toàn bộ, vậy cô và Lisa,Chaeyoung còn phải lo cái gì?

"Tôi sẽ thuyết phục hắn." Taehyung vẻ mặt không chút thay đổi, vì đứa bé, hắn phải làm được.

Jennie nhìn Lisa một chút, lại nhìn Chaeyoung một chút, ba người trao đổi một ánh mắt với nhau. Hiện nay, cũng chỉ có thể trước hết để cho Kim Taehyung đi thử một lần rồi. Có thể thử thì tốt nhất, không được vậy thì tìm biện pháp khác.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip