Học đến hồn vía lên mây rồi à?
--------------
Chế độ diễn kịch của Thiệu Minh không kéo dài bao lâu, mắt thấy bạn cùng bàn không nói nên lời, đang sững sờ nhìn mình, hắn rất hiểu lòng người mà thu lại vẻ chua xót trên mặt, thẳng lưng hỏi: "Cậu không làm được câu nào?"Chúc Đồng: "...."Cậu lặng lẽ đẩy tờ đề qua chỗ hắn.Là một câu về hàm số.Đã biết vector, yêu cầu tìm giá trị sin.Thiệu Minh hơi nhướn mày: "Mang tờ nháp qua đây."Chúc Đồng đưa tập nháp cho hắn.Thiệu Minh cầm bút, bắt đầu viết các bước giải.Ngón tay hắn thon dài, năm ngón tay cong lại lộ ra khớp xương rõ ràng, hệt như những bàn tay trong các video cuồng tay đẹp trên mạng.Chúc Đồng không kìm được nhìn nhiều hơn mấy lần, đến khi Thiệu Minh bắt đầu giảng bài, cậu mới hoàn hồn chú ý vào tập nháp.Mặc dù giọng Thiệu Minh đều đều, đến nhấn nhá cũng chẳng có, nhưng lại nói rất dễ hiểu.Hắn viết đến bước giải nào trên giấy thì đều dừng lại giảng giải tỉ mỉ cho cậu nghe.Chúc Đồng ngẫm theo từng bước, suy nghĩ của cậu dần dần thông suốt, trên mặt lộ ra vẻ bừng tỉnh.Giảng giải xong một hồi, Thiệu Minh đặt bút xuống: "Cậu thử tự giải lại xem sao."Chúc Đồng gật đầu, cầm tập nháp về chỗ mình.Cậu mở ra trang giấy Thiệu Minh đã viết qua, làm lại một lần nữa trên tờ mới."Ừm, làm tốt lắm."Chúc Đồng nghiêng đầu nhìn qua, thấy bạn cùng bàn lại lấy tay chống đầu, mỉm cười nhìn cậu làm bài.Chúc Đồng rất có cảm giác thành tựu, đôi mắt cậu như sáng lên.Thiệu Minh công nhận: "Cậu nhớ công thức khá tốt, chẳng qua chưa biết cách vận dụng vào bài mà thôi."Lúc hắn giảng đề, cậu nghe một chút đã hiểu cách làm, kiến thức cơ sở khá ổn.Chúc Đồng hỏi: "Vậy phải làm thế nào?"Thiệu Minh: "Làm nhiều đề là được."Chúc Đồng gật nhẹ: "Cảm ơn."Thái độ của cậu hết sức nghiêm túc, ánh mắt cũng vô cùng kiên định, Thiệu Minh không nhịn được cười cười: "Cậu thích học như thế, trước đây từng làm đề rồi à?"Chúc Đồng thuận miệng nói: "Trên trường thi thoảng sẽ làm, còn trong viện thì ít hơn."Trường mà cậu theo học lúc trước, trong lớp toàn là con ông cháu cha, đâu đâu cũng có học sinh học kém, cho nên ngay cả bài tập về nhà các thầy cô cũng không cho.Mà trong viện lại càng không cần nói, cứ mười người đến khám thì có mười một người đều dặn cậu cần phải tĩnh dưỡng nhiều hơn.Thành tích học tập á? Là cái gì thế?Chả ai để ý cả.Cho nên buông thả một thời gian, đến lúc học lại thì như ngồi trên đống lửa.Cậu vẫn chìm trong cảm khái, không phát hiện người bên cạnh đã trầm mặt.Trên trường thi thoảng mới làm, ở viện lại càng ít hơn.Còn... ở nhà thì sao?Nghe như thời gian ở viện còn nhiều hơn ở nhà.Mấy ngày quan sát, hắn thấy Chúc Đồng thật sự rất thích học tập, thành tích không tốt cũng là thật.Nếu nguyên nhân là do vấn đề sức khỏe, vậy cũng dễ hiểu.Thật là một nhóc con tội nghiệp.Thiệu Minh mỉm cười: "Yên tâm, sau này sẽ không có đề nào mà cậu không làm được."Chỉ cần chăm chỉ, chịu khó, không cần lo chuyện thành tích.Chúc Đồng: "..."Cậu liếc qua chồng đề các môn đang chất cao trên bàn chỉ sau mấy ngày đi học.Cậu sắp không được rồi.Sau khi chuông tan học vang lên, lớp học bắt đầu ồn ào.Chúc Đồng không bị quấy nhiễu chút nào, cậu nhìn thanh tiến độ đang chậm chạp tăng lên, lại nhìn bài toán mà mình tự giải được trên nháp, ngọn lửa nhiệt tình dần dâng trào.Nhưng trạng thái này không duy trì được mấy ngày, cậu đã có chút nản lòng.Bởi vì thanh tiến độ bất động rồi."Sao lại thế?"Chúc Đồng đang chất vấn từ tận sâu linh hồn.Hệ thống bất lực nói với cậu: "Không phải là bão hòa độ hảo cảm đấy chứ?"Chúc Đồng không rõ: "Bão hòa?""Ví dụ nhé." Hệ thống giảng giải: "Lần đầu cậu biết Bạch nguyệt quang thi Toán được 150 điểm, cậu có cảm giác gì?"Chúc Đồng suy nghĩ một lát rồi nói: "Quá giỏi?"Hệ thống: "Vậy nếu cậu biết lần nào Bạch nguyệt quang thi Toán cũng được 150 điểm, cậu lại thấy thế nào?"Chúc Đồng: "...."Cậu cảm thấy thế nào á?Tập mãi cũng thành thói quen?Hẳn là... nhìn nhiều thành quen nhỉ?Chúc Đồng bừng tỉnh, im lặng một hồi rồi nói: "Sao cậu không nói thẳng là cậu ấy không còn cảm giác mới mẻ nữa?"Hệ thống: "..."Đây không phải là để cậu càng hiểu rõ hơn à.Chúc Đồng nhìn thanh tiến độ không chút dịch chuyển.Cho nên giá trị hảo cảm mãi không tăng, là do Thiệu Minh không còn hứng thú với thái độ học tập của cậu nữa hở?Bởi vì hắn nghĩ rằng nỗ lực học tập là chuyện tất nhiên?"Vậy tôi nên làm gì bây giờ?"Hệ thống thở dài: "Ký chủ chỉ có thể tìm lối đi khác thôi."Chúc Đồng: "Tìm kiểu gì?"Editor: Jiao
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip