Anh đi tắm thì cậu uống xong chai nước chuẩn bị đi vứt mà thấy màn hình điện thoại sáng lên cũng dừng chân mà ngồi xuống xemĐoạn chat Kim NamjoonKim Namjoon: áo của mày tao mua rồiJung Hoseok: ỏooooooooKim Namjoon: bỏ cái thái độ đó đi gớm quáJung Hoseok: fuck youuuuuJung Hoseok: anh mới đi mua về hảKim Namjoon: ừm nãy ghé ngang mua rồi về nhàJung Hoseok: có cố tình mua cho người ta thì nói chứ bày đặt ghé ngangKim Namjoon: mày có bị hâm khôngJung Hoseok: thôi thôi tôi biết thừa, cửa hàng đó gần nhất thì cũng ngược đường nhà anhJung Hoseok: là cố tình chạy qua trung tâm thương mại mua chứ gìJung Hoseok: mãi yeuuuuKim Namjoon: nay khôn dữ taJung Hoseok: mấy chiêu đó của anh tôi biết thừaKim Namjoon: ngày càng láo raJung Hoseok: đồ kì cục nàyJung Hoseok: ngủ sớm đi đóoooooooKim Namjoon: biết rồi....tối thì Kim Namjoon nói chuyện với ông bà KimKim Trạch Đông: tại sao con làm như thế còn trả lời lại phó chủ tịchKim Trạch Đông: từ bao giờ mà con hỗn hào thếKim Namjoon: con không làm gì sai cả diễn đàn giờ cũng sập rồiĐan Tâm: thằng đó nó chỉ hỏi vậy thôi con có nhất thiết phải đăng lên diễn đàn khôngKim Namjoon: mẹ à, nó là em con là em của Kim Namjoon không phải thằng đầu đường xó chợ nào cảKim Namjoon: hơn nữa không phải con không biết cái ghế phó chủ tịch đó từ đâu mà raKim Trạch Đông: ngày càng quá rồi, ba sẽ điện Jung Hoseok nói chuyệnKim Namjoon: là con làm không liên quan đến em ấy để em con vui vẻ với cuộc sống nó điĐan Tâm: nó cũng là con mẹ màKim Namjoon: camera trong nhà có con xem cả rồiKim Namjoon nói đến camera ở nhà là tại vì lúc cậu sang Seoul chơi không có Namjoon ở nhà thì ông bà Kim lại chì chiết cậu còn muốn động tay động chân muốn cậu hiểu chuyện một chútmà cậu thì chưa bao giờ nói với Namjoon nghe bất cứ thứ gì cậu phải chịu trong lúc Namjoon không có ở nhà nên anh trai càng thương đứa em không cùng dòng máu này hơnĐan Tâm: con....Kim Namjoon: em ấy là người nhà họ Kim nhưng em ấy là em con không liên quan đến ba mẹKim Trạch Đông: nó với con không máu mủ gì cả chỉ là con riêng còn con với ba mẹ là cả gia tàiKim Namjoon: em ấy cũng là báu vật của con cuộc sống em ấy được mọi người xung quanh yêu thương lắm coi như con xin ba mẹ đừng dính líu với em ấy gì cảNamjoon càng nói càng không muốn bố mẹ mình có chút dính líu gì đến cậu không phải vì bố mẹ là vì cậu nếu cậu càng gần bố mẹ thì khoảng cách giữa hai anh em sẽ càng xaNamjoon mới thân thiết với em từ lúc 13 tuổi thôi trước đó cậu luôn được Namjoon quan tâm nhưng cậu vì mẹ luôn la nên rất ghét Kim NamjoonĐan Tâm: nó đã nói con những gì mà con phải bảo vệ nó như thếKim Namjoon: con mệt rồi lên phòng trướcKimTrạch Đông: Namjoon đứng lại cho baNamjoon bỏ mặc mà lên phòng ra ban công hút thuốc mà điện cho cậu...📞Kim Namjoon: aloJung Hoseok: giờ này điện có phải nhớ em quá khôngNamjoon chỉ cười khẩy nói chuyện với cậu dù có chút cãi lộn nhưng có đứa em trai lắm trò thì Namjoon cũng được vui thêmKim Namjoon: mày đừng ảo tưởng quáJung Hoseok: nhưng mà anh đợi em xíu để em xuống nhà lấy bim bim rồi ra ban công ngồi cho mát trong nhà ngột quáKim Namjoon: tham ăn cố uốngJung Hoseok: đợi xíu nha nhớ giữ máy đócậu để điện thoại trên giường rồi xuống nhà lấy bim bim, anh tắm ra thấy điện thoại cậu đang cuộc gọi tên là "Kim Namjoon khó ưa tới đây" anh chỉ cười lấy một cái rồi đi xuống nhàJung Hoseok: anh tắm ra rồi hảMin Yoongi: ôm bim bim đi đâu đấyJung Hoseok: đi ra ban công nói chuyện điện thoạiMin Yoongi: nói chuyện với aicậu đi tới một tay đang cầm 2 goi bim bim, nhón chân một tay lại vương lên xoa xoa tóc anh mà nóiJung Hoseok: anh ngoan em chỉ nói chuyện với anh hai em một chútJung Hoseok: không ngoại tình đâu, ngoan lắmanh đứng ngây ra đó cho cậu làm gì làm cậu xoa xoa vài cọng tóc anh rồi ôm bim bim lên phòng khiến anh quay lại nhìn theo bước chân của cậu, hai người Tử Mặc Tử Hắc đang ngồi ở sofa bị hai người làm cho ngây ngốcTử Mặc: nãy cậu chủ nhỏ mới làm hành động gì vậyTử Hắc: hình như mới xoa đầu lão đại đúng khôngTử Mặc: còn ngoan lắmTử Hắc: mình không tàn hình chứ cái đó là sự thật hảanh đứng nhìn cậu đi khỏi rồi thì chỉ lắc đầu cười bất lực mà đi lấy nước uống rồi lại sofa ngồiTử Mặc: lão đại ổn không...?Min Yoongi: cậu nhìn tôi không ổn chỗ nàoTử Hắc: sao lão đại không lên phòng với cậu ấyMin Yoongi: em ấy nói chuyện điện thoại với Joon hyung cậu nghĩ tôi nên lên đấy khôngTử Hắc: hình như khôngTử Mặc: lên đấy cậu ấy lỡ bị bại lộ thân phậnTử Hắc: cậu chủ nhỏ ngốc thật...cậu cầm điện thoại mà ra ban công ngồi nói chuyệnJung Hoseok: em đâyyyyyyyyKim Namjoon: hyung ở đây không cần nói lớn thế đâu điếc lỗ taiJung Hoseok: lỡ anh ngủ quên rồi sao rồi cậu Kim nói tôi nghe giờ này chưa ngủ mà còn điện tôi làm gì đâyJung Hoseok: thời gian cậu Jung thiếu gia này rất quý báu đóKim Namjoon: cậu Jung chỉ biết ăn ngủ thì quý báu chỗ nàoJung Hoseok: không ăn lấy gì sống hảKim Namjoon: không có gọi là cậu Kim có nghe khôngJung Hoseok: làm gì quát người ta thếKim Namjoon: cậu Kim để người ngoài gọi không phải để em gọi đâu nhóc nhỏJung Hoseok: thế gọi là Kim Namjoon xấu xa kì cụcKim Namjoon: sao cũng được đừng là cậu NamjoonJung Hoseok: sao có vẻ không vui thế nói em nghe ai làm gì Joon xấu xa vậyKim Namjoon: không gì cả chỉ muốn gọi nói chuyện thôiJung Hoseok: nhớ giọng tôi chứ gì xời tôi biết thừaKim Namjoon: ngày càng tự luyếnJung Hoseok: nói thật em nghe ai làm gì hyungKim Namjoon: không gì cảJung Hoseok: là vụ nhỏ lằn đúng khôngKim Namjoon: báo nữaJung Hoseok: rồi thế mai mốt em biến thành con gián anh có nhận ra em khôngKim Namjoon: mày muốn ăn đòn hảJung Hoseok: bảo anh em như thế mà biết thành gián không nhận raKim Namjoon: con gian hôi lắm mày biến thành con khác điJung Hoseok: em sẽ biến thành siu nhân giải cứu thế giới Joon xấu xaKim Namjoon: siêu nhân sóc hảJung Hoseok: gàoooooKim Namjoon: vô tri là giỏinghe cậu nhóc nhỏ lắm trò mà Namjoon cúi gầm mặt mà cười tươi trên môi, cũng có cậu mới có thể làm cho Namjoon cười vui vẻ như thếJung Hoseok: em nghe thấy anh cười rồi nhéKim Namjoon: tao không có vô tri như màyJung Hoseok: chú 29 tuổi rồi đóKim Namjoon: tao nhai đầu mày đấy lôi tuổi ra nói chuyệnJung Hoseok: tôi nay mới 21 thôi còn nhỏ đang phát triển đừng có ăn thịt người như thếKim Namjoon: cái thằng này riết không nói nổiJung Hoseok: ăn bim bim hongKim Namjoon: khỏi màyJung Hoseok: ngủ sớm đi chứ tiền điện nhà để anh lãng phí như thế không tốt đâuKim Namjoon: mày đừng để tao gặp mày nhaJung Hoseok: xớ xớ nhớ quá thì nóiKim Namjoon: ngủ sớm điJung Hoseok: ngủ ngonKim Namjoon: ngủ ngonJung Hoseok: bye Kim Namjoon xấu xaKim Namjoon: fuck....