Sáng cậu thấy anh đang ngủ sofa sợ anh ngủ lâu ngày lại đau lưng dù sao cũng có tuổi rồi nên cậu đi lại tay vỗ nhẹ lên người anh mà gọi dậyJung Hoseok: anh lên giường ngủ đi Yoongianh bị cậu đánh thức mà ngồi dậy tay còn xoa xoa giữa tránMin Yoongi: sao thếJung Hoseok: không sao chỉ là giờ em đi làm rồi anh ngủ ở giường điiMin Yoongi: ừm tôi biết rồiJung Hoseok: hừ tính sổ với anh saoanh dùng tay kéo tay cậu khiến cậu đang đứng bị anh kéo ngồi xuống sofa tay anh còn vòng qua ôm trọn eo cậuMin Yoongi: ai chọc giận em sáng sớm thếanh hạ tông giọng mà ghé sát vào lỗ tai cậuJung Hoseok: bỏ em raacậu quay sang định đánh anh mà nhìn người lớn đã mệt lắm rồi cũng không nỡJung Hoseok: anh nghỉ ngơi đi nha, đừng làm việc quá sức quáMin Yoongi: ừmcậu ngồi dậy chuẩn bị đồ đi làm xong thì anh vẫn ngồi đó ngắm cậuJung Hoseok: Yoongi aaa anh ngoan ngủ thêm điMin Yoongi: ừmanh lên giường mà ngủ thêm một chút nữa cậu thì cậu xuống nhà thấy Tử Hắc đang đợi mình mà hỏiJung Hoseok: tối qua anh ấy về mấy giờ thếTử Hắc: chắc gần 3g sáng tại giờ đó tôi mới thấy Tử Mặc vềJung Hoseok: àa dặn Tử Mặc nhớ phải trông anh ấy đóTử Hắc: dạ vâng, lão đại cũng cần trông ưcậu đi làm còn Tử Hắc đứng đó cũng khó hiểu khi đường đường là chủ của Min thị lại cần trông....tối lại cậu điện nói chuyện với chú Liêm Lưu QJung Hoseok: chời ơi việc anh ấy nhiều quáaaaTử Liêm: ở chung nhà rồi còn gì nữaJung Hoseok: nhưng mà cháu không được gặp anh ấy, tính đúng thì sao khi anh ấy hết bận là thời gian thực tập cháu cũng xong đóQ: là khi cậu ấy đi công tác về cậu cũng về lại nhà cậu Kim đúng khôngJung Hoseok: đúng rồi, tại sao lại thực tập thời gian này chứTử Lưu: thế công việc nhiều khôngJung Hoseok: cũng không nữa còn có thời gian phụ Yuho nữa màQ: mà cậu có về nhà cậu Kim cũng nói chuyện đồ được màJung Hoseok: chú trả anh ấy về cho cháu điiiiQ: tôi còn không dám bắt ở đó mà trảJung Hoseok: chán chết mấtttTử Lưu: mấy người có tình yêu hay vậy haJung Hoseok: hí hí giờ này chắc điện anh ấy được rồiTử Liêm: quá chời rồiJung Hoseok: bye mọi người ạaaa....cậu điện anh thì lúc đó anh đang phải giải quyết đám người gây rối kia, anh ra hiệu cho bọn họ dừng tay tránh để cậu nghe tiếng la của bọn họMin Yoongi: tôi ngheJung Hoseok: anh đang bận gì hảMin Yoongi: không, sao thếJung Hoseok: tại em tính điện anh mà Tử Hắc bảo đợi xíu nữa mới điện, tính điện anh không bắt máy thì thôi xíu em điện lại sauMin Yoongi: em điện chỉ xem tôi có bắt máy hay không thôi àJung Hoseok: nói thế cũng có chút hơi tồi hihiMin Yoongi: nói tôi nghe xem sáng ai chọc giận emJung Hoseok: tại...tại tối qua em lo nói vụ anh không ăn uống thành ra em không được chúc ngủ ngonMin Yoongi: thế tối có mất ngủ khôngJung Hoseok: cũng không....Min Yoongi: thế được rồiJung Hoseok: đồ vô tâm nàyMin Yoongi: là lỗi của tôi , tôi xơ xuất làm em không vuiJung Hoseok: nể lắm đóMin Yoongi: ai đã bày hết gấu bông ra nhà tôi thếJung Hoseok: ờ ha anh thấy rồi hảMin Yoongi: ngay cả sofa còn có gấu bông nữaJung Hoseok: để nó ngủ chung với anh còn gì nữaMin Yoongi: tôi cần người không cần gấuJung Hoseok: ... Min Yoongi anh ghẹo emmmMin Yoongi: ngoanJung Hoseok: ưm... lúc nào anh mới về sớm thếMin Yoongi: cũng chưa biết nữa, em nhớ tôi hảJung Hoseok: không thèmMin Yoongi: ngoan tối nhớ ngủ sớmJung Hoseok: em biết rồiMin Yoongi: không có tôi em ôm tạm gấu bông ngủ đi nhaJung Hoseok: có anh thì cũng có ôm ngủ đâu....Min Yoongi: thế tối hôm bữa ai nửa đêm không thấy liền đi kiếm tôi mà ômMin Yoongi: còn ngồi ở giường đợi tôi về nữaJung Hoseok: ủaMin Yoongi: cứ bám lấy không chịu nằm xuống ngủMin Yoongi: thế đó là ai nhỉJung Hoseok: ủa sao như mất trí nhớ ngang vậy, aaa em không biết gì cảaaMin Yoongi: ngoanJung Hoseok: không nói chuyện với anh nữaJung Hoseok: ngủ ngon hứMin Yoongi: ngủ ngon..."chời ơi mình có ôm anh ấy hảa sao không nhớ gì cả Hoseok ơi là Hoseok sao khúc quan trọng lại không nhớ "....Lúc anh với cậu nói chuyện điện thoại đám đàn em lại không biết chuyện gì xảy ra1: đại ca ai thếTử Mặc: cậu chủ nhỏ của các người2: ý em là ai đang nói chuyệnTử Mặc: chắc không phải lão đại của mình đâuTử Mặc: người lạ1: sao lão đại lạ thếTử Mặc: ai cũng bị con đĩ tình yêu quật cả2: cậu chủ nhỏ là ai thếTử Mặc: cái người hôm bữa ghé qua đây đó1: chời ơi2: nay có cậu chủ nhỏ luôn rồiTử Mặc: tự nhiên tao thấy lão đại tao khác xưa rồi1: trả lão đại cho em điTử Mặc: đi đòi cậu chủ nhỏ đi2: mà cậu kia là ai thếTử Mặc: Jung thiếu gia của nhà họ Kim3: thoii4: tụi em xin phép nhườngTử Mặc: tao còn không dám động....cả tuần này cậu chỉ được gặp anh lúc buổi sáng khi anh ấy ngủ mà cậu đi làm thôi mai là cuối tuần rồi mà vẫn chưa gặp được anh khiến cậu nhớ chết mất rồi muốn được nói chuyện muốn được ở gần anhJung Hoseok: mình chết mất ........📞Min Yoongi: aloJung Hoseok: em đâyMin Yoongi: tối qua em ngủ sớm hảJung Hoseok: vânggMin Yoongi: có mệt gì trong người khôngJung Hoseok: dạ không, tối qua buồn ngủ cái ngủ sớm thôi hàa, làm như muốn người ta bệnh lắmMin Yoongi: tại em không bắt máy thôiJung Hoseok: Yoongi aaa cả tuần nay rồiMin Yoongi: tuần này thì saoJung Hoseok: aiss đồ khó ưaMin Yoongi: muốn ăn gì àJung Hoseok: không ăn, tôi ghét anhhhhMin Yoongi: sao thếJung Hoseok: mặc kệ anh tôi đi ngủMin Yoongi: thế ngủ đi "còn không thèm chúc ngủ ngon"cậu đợi anh chúc thêm lời ngủ ngon mà anh không thèm chúc nên cậu cúp máy trướcMin Yoongi: về thôiTử Mặc: còn giao dịch thì sao ạMin Yoongi: hủy điTử Mặc: thế mình đi đâuMin Yoongi: về dỗ em ấyTử Mặc: hảanh cầm lấy áo vest mà đi về Tử Mặc không biết gì theo sau....cậu ngồi cạnh Tử Hắc mà xem phim cau mày bị anh chọc cho giận lênTử Hắc: giận gì thếJung Hoseok: mặc kệ tôi, là cậu chủ của mấy ngườiTử Hắc: cậu chủ tôi làm saoJung Hoseok: anh ấy khó ưa, còn không thèm chúc ngủ ngon nhắc ngủ sớmTử Hắc: cậu giận rồi hảJung Hoseok: bảo quản gia sáng mai tôi không ăn sáng đâu hứcậu bỏ giận mà đi lên phòng đóng cửa "rầm", Tử Hắc ngồi sofa phòng khách ngước nhìn Hoseok khó hiểuTử Hắc: cái cửa có tội tình gì đâulúc sau thì Yoongi cũng về nhà để dỗ bảo bối của mình, hắn biết người nhỏ nhớ hắn rồiMin Yoongi: em ấy đâuTử Hắc: ở trên phòng nhưng màMin Yoongi: nóiTử Hắc: nãy cậu ấy giận lão đại trút giận lên cái cửa rồi còn bảo sáng mai không ăn sáng nữaMin Yoongi: cứ làm đồ ăn sáng bình thường điTử Hắc: dạ vânganh đi lên phòng, Tử Hắc thấy lão đại đi khỏi thì hỏi Tử MặcTử Hắc: sao tự nhiên về sớm thếTử Mặc: về dỗ em ấy, lão đại nói thếTử Hắc: quá chời rồi...trên phòng, anh mở cửa bước vào cậu lại nghĩ là Tử HắcJung Hoseok: đi ra đi tôi không ăn sáng đâu anh nói anh ấy tôi không chơi với anh luôn đó Tử HắcMin Yoongi: ai làm người của tôi giận thế này đâycậu nghe giọng anh liền quay lại mà nhìn rồi chạy lại anhJung Hoseok: nay anh về sớm thếcậu nói xong nhớ ra mình đang giận anh thì quay lại tính bỏ đi bị anh bế ngồi lên bàn làm việc, tay còn vuốt nhẹ ở đầu mũi cậuMin Yoongi: ai chọc giận em thếJung Hoseok: anh nghĩ còn ai vào đâyMin Yoongi: nhớ tôi rồi đúng khôngJung Hoseok: không nhớ không thèm nhớMin Yoongi: sao đòi bỏ ăn sángJung Hoseok: đình công chống lại anh đóthấy cậu quay mặt qua chỗ khác giận đỏ cả mặt lên, anh muốn hôn lên má ấy mà không đuợc chỉ đưa tay xoa đầuMin Yoongi: tại tôi không nhắc em ngủ sớm àJung Hoseok: hôm bữa nói rồi mà giờ anh quên nữaMin Yoongi: tôi nhắc em ngủ sớm chi khi hôm nay tôi đã về sớm về em rồiJung Hoseok: anh bỏ việc ngang hảMin Yoongi: ai nói cả tuần nay không gặp tôi rồi thì về sớm với em dù sao mai cũng là cuối tuầnJung Hoseok: thế anh ăn gì chưaMin Yoongi: ăn rồiJung Hoseok: anh đi tắm điiiMin Yoongi: được, ngoananh xoa đầu cậu xong thì tắm, cậu nhìn anh mà ngày càng mê thêmJung Hoseok: anh ấy như thế ai nỡ giận chứ chời ơi....đến tối thì anh cũng làm việc với Hắc Mặc ở phòng khách cậu ngồi dưới sàn để xếp lego chứ ngồi sofa cúi xuống mỏi cổMin Yoongi: em ngồi dưới sàn lạnhJung Hoseok: chứ ngồi ở trên ghế mỏi cổ lắmTử Hắc đi lấy cho cậu thảm ngồi....