*****
Cảnh đêm cực kì tuyệt đẹp ánh trăng thì nhẹ nhàng tỏa ánh sáng ấm áp xuống nhân gian, thời tiết cũng cực kì thoải mái dễ chịu rất thích hợp để đi dạo chơi
Vì không còn ở trong hoàng cung nữa nên hai người họ phải tạm dừng phép thuật tàng hình để có thể đi chơi thật thoải mái, Hoàng Uyển hết nhìn sạp bán bán đồ lưu niệm rồi lại ngó sang thèm thuồng những dĩa bánh thơm ngon nức mũi
" Nàng thích gì thì cứ mua đi, ta có tiền nhiều lắm".
Nguyên Khải thấy gương mặt hớn ha hớn hở của hồ ly mà không khỏi phì cười, có lễ đây là lần đầu tiên Hoàng Uyển được đến một người nhiều người như vậy
" Thật ư, nhóc sẽ mua cho ta thật chứ".
Hoàng Uyển cười không khép được miệng, mấy lần trước cũng chỉ đứng từ xa nhìn thôi nên nhìn thấy cái gì cũng muốn mua
Nào là đèn lồng màn thầu rồi cả những chiếc trâm tinh xảo và túi hương cực kì nhiều mùi hương nữa, Hoàng Uyển như ngập tràn trong một đống thứ tuyệt đẹp kia
Nguyên Khải không ngờ được sức ăn của Hoàng Uyển lại lợi hại như vậy, ăn hết ba bát mì ngũ vị rồi cho hết ba xửng màn thầu vào trong bụng
" Nàng ăn khỏe vậy sao? Chúng ta sắp hết sạch ngân khố rồi này, hay chúng ta đi xem mọi người giải đối đi".
Nguyên Khải ngỡ ngàng, tay xách nách mang lỉnh kỉnh không biết bao nhiêu là đồ
" Nhưng mà ta ghét giải đố lắm, phải nghĩ ngợi nhiều đau đầu "
Hoàng Uyển gãi gãi đầu, riêng mấy cái vấn đề về suy nghĩ thì nó đành giơ hai tay xin hàng
" Còn có ta ở đây mà nàng còn lo lắng gì nữa, nào chúng ta mau đi thôi".
Nguyên Khải kéo tay hồ ly tới chỗ đang có rất nhiều người đứng chen chúc nhau để xem đối vui nhận thưởng, đứng trên cao có một người đàn ông râu tóc bạc phơ làm chủ trò ông ấy sẽ là người ra đề trước
" Nhật noãn uyên ương y cẩm thuỷ, đây sẽ là vế đầu tiên có vị tiên sinh hay tiểu thư nào có thể giải được không ? Chỉ cần giải được sẽ có quà, đây là chiếc đèn lông cực kì đắt tiền do những thợ thủ công lành nghề làm để giành cho dịp đặc biệt hôm nay "
(Tạm dịch: Ngày ấm uyên ương xuôi nước biếc)
" Phong hoà hải yến nhiễu châu liêm, Nguyên Khải ta biết câu này.....cho ta trả lời đi"
(Tạm dịch: Gió hoà hải yến lượn rèm châu)
" Hay lắm, vị tiểu thư đằng kia có thể giải thích được ý nghĩa của hai câu đối này hay không ?".
Quản trò tươi tắn gõ vào cái chiêng nhỏ trên tay, mọi người xung quanh nhanh chóng vỗ tay để chúc mừng người may mắn hôm nay
" Ta chỉ biết rằng nó nói về tình cảm lứa đôi bền chặt, sắc son"
Hoàng Uyển thẹn thùng đỏ mặt, được khen khiến nó sướng hết cả người
" Hahaha, ta xin gửi chiếc đèn lồng này cho vị tiểu thư nhé".
Hoàng Uyển đón lấy chiếc đèn lồng với sự tự hào, nó cứ nghĩ mấy trò chơi của phàm nhân thì phải khó nhằn lắm
" Nàng giỏi thật đấy, ta còn chưa nghĩ ra nữa".
Nguyên Khải có lẽ bất ngờ nhất, hắn chẳng ngờ được câu đối này lại không làm khó được hồ ly Hoàng Uyển
" Hihihi, đừng khen nữa mà".
Người quản trò tiếp tục, câu đối là Nam hôn nữ giá
(Tạm dịch: Trai cưới gái gả)
" Phu đức thê hiền, có đúng không quản trò ?"
(Tạm dịch: Chồng đức vợ hiền)
Câu này hơi khó nên mãi mới có người trả lời được, nhìn qua cũng đoán được đây là một thư sinh văn chương cực lai láng
"Giỏi lắm, vậy ta xin được giành món quà này cho vị tiên sinh kia vậy"
Người quản trò phần thưởng cho vị tiên sinh kia, nhưng ai mà có ngờ được là hắn lại đem tặng cho Hoàng Uyển
" Tại hạ xin được tặng vị tiểu thư sắc nước hương trời món quà này, coi như để tỏ lòng ngưỡng mộ sâu sắc....tại hạ họ Phó tên Khả"
Hoàng Uyển quay sang nhìn Nguyên Khải với ý cầu cứu, nàng chưa từng trải qua chuyện này bao giờ
" Nương tử ta họ Bạch tên Ly, hôm nay đẹp trời phu thê chúng tôi muốn được riêng tư"
Nguyên Khải nhanh chóng đứng chắn phía trước hồ ly như có ý định bảo vệ, rõ ràng thấy con gái nhà người ta khó xử như vậy mà vẫn cố tình sấn tới
" Món quà này thật đẹp nhưng tiểu nữ không muốn phu quân của mình hiểu nhầm, đa tạ nhã ý của Phó tiên sinh".
Dứt lời Hoàng Uyển nhanh chóng kéo Nguyên Khải thoát khỏi nơi đông đúc đó, đúng là hồ ly thì chẳng thích ồn ào chút nào
Bùm....bùm....bùm
Một vệt sáng từ dưới bay vụt lên cao từ đó tạo ra một tiếng nổ đùng đoàng kèm theo ánh sáng sặc sỡ rất đẹp mắt, cả vùng trời Đại Hàn tràn ngập trong tiếng cười nói vui vẻ của người dân Nguyên Khải cũng mê đắm trước khung cảnh tuyệt diệu đang bày ra trước mắt
" Nàng mau ước đi, ta từng nghe Lý công công nói rằng nếu ước một điều dưới màn pháo hoa sẽ được như ý đó"
Nguyên Khải tủm tỉm nhìn Hoàng Uyển đang thích thú nhìn lên bầu trời, dứt lời vội vã chắp tay lại miệng không ngừng liến thoắng
" Ta ước Quý Nguyên Khải tương lai sẽ trở thành một vị vua tốt của Đại Hàn, chỉ nhiêu đó thôi là đã đủ rồi"
Hoàng Uyển hít một hơi thật sâu, quay sang nhìn Nguyên Khải trong lòng đang ngổn ngang nhiều suy nghĩ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip