chương 24.2: Bị đối tượng quyến rũ đùa bỡn trong xe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Lâm Chiêu Vân lỗ tai tê rần, lưng cứng ngắc, lắp bắp nói: "Tôi đây cũng là lần đầu tiên..."

Lần đầu mặc váy.

Hạ Hoài Thù thở gấp: “Là lần đầu tiên em mặc váy ngắn, hay là lần đầu bắt chuyện? Tôi thật sự là người đầu tiên của em sao?”

"Em thích chơi thế nào, trên xe? Trong xe hơi bất tiện, không thể di chuyển nhiều."

Lâm Chiêu Vân nghi hoặc, đây là có ý gì?

Cả người cậu đều có chút choáng váng, Hạ Hoài Thư nhìn có vẻ văn nhã đúng đắn như vậy, ngay từ lúc đầu đã cự tuyệt cậu, sao đột nhiên như biến thành người khác vậy?

Nhìn thấy bộ dáng mờ mịt của Lâm Chiêu Vân, Hạ Hoài Thù cúi người thấp giọng cười: “Em cái gì cũng không biết vậy mà còn dám kêu tôi đưa em về nhà?”

"Đến lúc sau sẽ làm cái gì chẳng lẽ em còn không biết?"

Lâm Chiêu Vân đầu ngón tay nửa cong đẩy hắn ra, thân thể mảnh khảnh cũng cuộn tròn ở bên ghế, Hạ Hoài Thù rất dễ dàng đem cậu giam lại, cơ thể mơ hồ như đều dán sát lên.

Hạ Hoài Thư thoạt nhìn tuấn mỹ văn nhã, nhưng kỳ thực dưới áo sơ mi trắng đều ẩn giấu cơ bắp, Lâm Chiêu Vân cảm giác mình bị ép đến khó thở, giãy giụa một chút, sau đó mất đi toàn bộ sức lực, nằm ủ rũ cuộn tròn trên ghế lái phụ, liên tục thở gấp.

Lòng ngực run rẩy, chiếc nơ trước cổ áo cũng nâng lên hạ xuống phập phồng theo biên độ, mái tóc rối bù dán vào khuôn mặt ửng hồng.

"Không phải nói rất ngoan sao?" Hạ Hoài Thù nhếch môi, khí chất ôn hòa chớp mắt liền trở nên lạnh lẽo, nham hiểm, nơ vải trên cổ áo Lâm Chiêu Vân cọ vào cằm hắn, có chút ngứa.

Mơ hồ có thể nghe thấy nhịp tim lẫn nhau, đặc biệt là tiếng tim đập "thịch thịch thịch" của Hạ Hoài Thù giống như sắp đánh vào lòng ngực Lâm Chiêu Vân, khiến da đầu cậu tê dại.

Nhịp tim của Hà Hoài Thù quá nhanh, cho dù có gập bụng 200 cái, nhịp tim của hắn cũng không thể đạt đến mức run rẩy gần như quái dị như lúc này, hắn rũ mi mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của Lâm Chiêu Vân đang hoảng sợ nhìn mình.

Trời đã tối, Hạ Hoài Thù quay người bật đèn trần xe lên, nương theo ánh đèn nhìn rõ mặt Lâm Chiêu Vân, trong phòng bi-a ánh sáng quá mờ khó có thể nhìn được rõ ràng.

"Em sợ hãi như vậy làm cái gì?"

"Em mặc váy đến bắt chuyện, cho rằng tôi không phân biệt được nam nữ, như vậy mà mắc bẫy, coi tôi giống như một kẻ ngốc."

“Bất quá em thật rất thích hợp.”

"Cái gì, thích hợp..." Lâm Chiêu Vân vẫn còn có chút thiếu oxy, trong lời nói tràn ngập hơi thở trầm thấp, rầu rỉ.

Hô hấp Hạ Hoài Thù chậm lại trong giây lát, cụp mắt nhìn xuống vị trí váy của Lâm Chiêu Vân: "Một chút long tóc đều không có, còn hồng hào như vậy."

( À à ra là đang nhìn đùi của bé con, Hentai.)

Khuôn mặt nhỏ nhắn, to gần bằng bàn tay, chóp mũi hồng hào, trong khung cảnh không mấy sáng sủa của phòng bi-a, trông thật dâm đãng, nhưng khi bật đèn lên nhìn kỹ, lại không giống nhau, khuôn mặt trắng hồng không trang điểm, sạch sẽ và thuần khiết đến muốn mệnh.

"Thích hợp mặt váy."

Lâm Chiêu Vân một trận xấu hổ, tay chân co quắp, mặt đỏ bừng, nghẹn nữa ngày mới nói: "Tôi là lần đầu tiên mặc nó, kỳ thật có chút kỳ quái..."

"Nơi nào kỳ quái?" Hạ Hoài Thù có chút cấp bách hỏi.

Lâm Chiêu Vân.......

"Chính là chân có chút lạnh..." Mặt cậu sắp đỏ đến chảy máu rồi, đừng hỏi nữa a a, cậu nhanh chóng đổi chủ đề: “Tôi, tôi về trường, có gác cổng."

Hà Hoài Thù cụp mắt suy nghĩ một lát, nhìn chằm chằm vào làn váy của Lâm Chiêu Vân, đột nhiên nhướng mày: "Ở đây đợi một lát, tôi có thứ này muốn đưa cho em."

"Không được rời đi. Nếu em rời đi, lần sau tôi sẽ đến thẳng lớp để đưa cho em, tôi có thể dễ dàng tìm thấy em."

"Ngoan một chút."

Hạ Hoài Thù từ bỏ giam cầm, mở cửa bước xuống xe, Lâm Chiêu Vân nằm tê liệt trên ghế phụ, khóc không ra nước mắt: thân thân 886, diễn biến này kỳ lạ quá!

886: [hôn hôn.]

Lâm Chiêu Vân:? Tôi không có ý tứ đó.

Một lúc sau, Hạ Hoài Thù từ bên ngoài trở về, vành tai hơi đỏ lên, Lâm Chiêu Vân không biết tại sao mãi đến khi hắn đưa chiếc túi màu đen cho Lâm Chiêu Vân.

Ba hoặc bốn đôi tất trắng, trên nhãn ghi: hơi hướng xuyên thấu.

....

Lâm Chiêu Vân vội vàng chạy đến phía nam công viên để thay quần áo, lúc mới bước vào đã nhìn thấy một thiếu niên đang rửa tay, nhìn thấy Lâm Chiếu Vân đi vào, hai mắt cậu ta trợn to, cả khuôn mặt đỏ bừng, lắp bắp: "Cô, cô cô, nơi này là WC nam."

Lâm Chiêu Vân cảm giác mình đã chết, dưới ánh mắt sửng sốt của đối phương, không nói một lời đi vào một  phòng WC, nhanh chóng thay quần áo, chậm rãi đi về trường học.

"Nhìn kìa, đó không phải là em trai của Lâm Kiêu sao?"

Lâm Kiêu nghe theo lời bạn cùng phòng nhìn sang, Lâm Chiêu Vân ôm cặp sách đi xuống tầng dưới về ký túc xá, đôi chân gầy gò trắng nõn dưới chiếc quần crop, mắt cá chân yếu ớt, mũi và khóe mắt có chút ửng hồng.

"Ngày hôm qua tao nghe người ở ký túc xá nói chuyện cậu ta thích thầm Thích Hoài bị phát hiện. Bây giờ cả trường đều biết cậu ta là gay. Mày mỗi cuối tuần đều phải sống chung một nhà với cậu ta, cẩn thận kẻo bị lây bệnh!"

"Mày có bệnh à? Nói chuyện không quan tâm đến khoa học." Lâm Kiêu vốn dĩ không có biểu tình gì, đột nhiên đá vào ghế của đối phương, doạ người nọ nhảy dựng.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tôi không biết cậu và em trai cậu có quan hệ tốt như vậy..."

Kỳ thật cũng không tốt như vậy, bọn họ cùng là người trong một gia đình, quan hệ cũng ở mức bình thường, Lâm Kiêu coi cậu như một người trong suốt cơ hồ không có giao tiếp.

Nhưng Lâm Kiêu chính là nghe không thuận tai.

"Bài viết là gì? Tìm cho tao xem."

Cả khuôn mặt Lâm Kiêu đều xám xịt, đây là lần đầu tiên bạn cùng phòng nhìn thấy hắn cả người đầy sát khí như vậy.

_____

Mình đã quay trở lại rồi đây, lúc trc nói drop mà k nói j nx chắc mọi người bất bình mình lắm nhưng mà thông cảm nha tại thời gian đó mình bận không có dô Wattpad tới lúc hết bận cái quên bén bộ này luôn có mấy bạn nhắn trên bảng tin nên tui mới nhớ á xin lỗi mọi người nhìu nhìu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip