Xuyen Nhanh Phao Hoi Nghich Tap Chuong 3 Ve Nha

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Mạc Ly bước nhanh rời khỏi phòng y tế, mặc dù đầu óc còn choáng váng nhưng vẫn nén lại đi đến phòng giáo viên, dựa theo trí nhớ của nguyên chủ nàng rất nhanh đã tìm được giáo viên chủ nhiệm để xin phép xin nghỉ. Nàng bây giờ không muốn đụng mặt với Trần Gia, cỗ hận ý của nguyên thân đối với hắn quá lớn, nàng sợ bản thân kìm lại không được mà làm lộ ra sơ hở gì. Giờ địch mạnh ta yếu chỉ có thể trước tạm thời ẩn nhẫn, nuôi sức ta mạnh lên trước, chung quy lại vẫn là do bản thân quá yếu nên không có sức chống chả, nếu không kết cục sẽ rơi xuống như nguyên chủ.

" Thiếu gia, mừng ngài trở về."

Về tới biệt thự, giang phụ vẫn còn ở công ty, chỉ có Ôn mẫu còn ở.

Ôn mẫu thấy nàng về giờ này, lập tức phát hỏa.

" Sao ngươi lại về nhà giờ này, ai cho phép ngươi trở về?"

" Có phải là ngươi đã gây ra việc gì hay không?"

Thấy Mạc Ly xuất hiện, điều đầu tiên Ôn mẫu làm không phải là quan tâm lo lắng mà là nghi ngờ trách móc, nàng cảm thấy nguyên chủ thật là đáng thương khi có mẫu thân như vậy. Một cỗ cảm xúc uất ức cùng không cam lòng trỗi dậy, cố nén cảm giác này lại, Mạc Ly chỉ chậm rì trả lời.

" Ta bị người khác tạp bóng rổ vào người, trấn động não nên được phép về nhà nghỉ ngơi."
Đến lúc này Ôn mẫu mới chú ý đến vải băng đang quấn quanh đầu Mạc Ly mới hạ giọng xuống.

" Ta không phải vì lo lắng cho ngươi sao."

" Lần này thành tích không tốt, mới đúng thứ ba toàn giáo, ngươi nhất định phải cố gắng hơn nữa, không thể để rơi xuống thành tích."

" Ta sẽ cố gắng hơn nữa."

"Ngươi đi nghỉ ngơi một chút đi."

Ôn mẫu lại công đạo một chút sự tình, khiến cho nàng hảo hảo học tập, rồi dời đi. Mạc Ly trở về phòng , nằm trên giường nghỉ ngơi.

Đầu tiên, phải tăng mạnh rèn luyện cơ thể này trước đã, tốt nhất là tìm võ quán, như vậy ít nhất sẽ không có sức chống chả khi bị bắt. Thành tích học tập của nguyên thân cũng rất xuất sắc, chỉ cần giữ vững phong độ là ổn, việc thi đậu vào đại học cũng không khó, may mắn là nàng kế thừa kí ức học tập của nguyên chủ.

Giờ chỉ còn vấn đề đó chính là làm thể nào để đạp đổ Trần gia, khiến Trần Gia vĩnh viễn không thể xoay người, có gia thế chính là đi đâu cũng có tiếng, không có gia thế ngươi cái gì cũng không phải. Nhưng mà một gia tộc lớn đâu có dễ dàng đổ như vậy, đi theo phương hướng này không được, vậy chỉ có thể ra tay với Trần Gia mà thôi. Chỉ tiếc hắn ngoại trừ làm những việc đó với nguyên thân thì không hề có bất cứ sơ hở nào, ít nhất là tính đến bây giờ.

" Thiếu gia, phu nhân gọi ngài xuống ăn tối."

" Ta biết rồi."

Ở phòng ăn, Giang phụ cùng Ôn mẫu đều ở.

Giang Thuần cũng đã đi học về, thiếu niên ăn mặc xanh trắng đan xen giáo phục.

Giang Thuần lớn lên thực ngoan thực tinh xảo, mặt mày như họa, vóc dáng lại phá lệ cao, hắn cười lên liền có mềm ngọt má lúm đồng tiền.

Nhưng hắn tính cách cùng hắn diện mạo hoàn toàn không hợp, nếu hắn bề ngoài tựa như cái thiên sứ, kia hắn nội tâm tựa như cái ác ma.

Trong kí ức của nguyên chủ, Giang Thuần tính tình không chỉ kém mà còn không thiếu lần khi dễ nguyên chủ, hắn làm như nguyên chủ thiếu nợ hắn giống nhau.

Ôn mẫu cười đón nhận đi: "Tiểu thuần, mau tới ăn cơm đi, ta làm ngươi yêu nhất ăn."

Giang Thuần mặt vô biểu tình vòng qua nàng, trực tiếp lên lầu.

Giang phụ mặt trầm xuống dưới, vừa định muốn phát hỏa, Ôn mẫu liền thiện giải nhân ý nói: "Khả năng hài tử mệt mỏi, ngươi liền không cần lại nói hắn, hắn còn nhỏ không hiểu chuyện, ngươi liền nhiều lả lướt hắn."

Trải qua Ôn mẫu trấn an, giang phụ sắc mặt mới hảo một ít.

Ăn xong cơm chiều lúc sau, Mạc Ly liền trở về phòng làm bài tập. Nàng hiện tại phải nỗ lực giữ vững thành tích của nguyên chủ, không thể để thành tích rơi xuống được.

Sáng sớm hôm sau, Mạc Ly trở mình dậy sớm, tập vài động tác rèn luyện thân thể, nàng đã ghi danh học ở một võ quán cách trường học không xa, thời gian bắt đầu sau giờ học, nguyên thân cũng từng nhiều lần ở lại trường học nên nàng không lo lắng Ôn mẫu phát hiện ra điều gì.

Sở dĩ nàng không nói cho Ôn mẫu biết vì Mạc Ly hiểu rõ Ôn mẫu chỉ cần một đứa con nghe lời, thành tích tốt chứ không hề quan tâm đến sức khỏe của nàng.

Vào buổi sáng, người hầu thường nhờ nguyên thân đi gọi Giang Thuần dậy, hắn vốn tính tình kém, lại có khí rời giường, người hầu sợ bị tội mà để nguyên thân gánh thay. Mạc Ly cũng không phải nguyên thân, nàng cũng không phải người dễ bắt nạt, sau khi làm thay đồ xong, Mạc Ly xuống nhà ăn sáng.

Ăn xong, nàng cầm cặp xách lên chuẩn bị đi đến trường thì trên lầu có giọng nói quát lớn.

" Lăn."

" Ngươi cút cho ta."

Mạc Ly ngồi trên xe đến trường, Giang phụ đối với nguyên thân cũng không tệ, biết nàng với Giang Thuần không hợp nên nguyên thân cũng có tài xế riêng.

Đến trường, Mạc Ly nhận được vô số lời chào, nguyên thân lớn lên đẹp, tính tình lại tốt nên rất được mọi người hoan nghênh.

Quả thật dung mạo của nguyên thân rất đẹp, thiếu niên ăn mặc sạch sẽ xanh trắng đan xen giáo phục, mặt mày ôn nhu xinh đẹp không thể tưởng tượng, kia tái nhợt đến bệnh trạng da thịt dưới ánh mặt trời dường như trong suốt, hắn khóe miệng còn mang theo cười nhạt, như là sa đọa thế gian thiên sứ.

Mạc Ly vừa mới ngồi vào vị trí, phía sau lưng đã có người chọc chọc. Mạc Ly quay người lại nhìn, nhận ra đây là Mục Dã giáo thảo trong trường, hắn từng cứu nguyên thân một lần nên nguyên thân đã theo làm tiểu đệ của hắn.

" Làm sao vậy?"

" Hi Ân, ngươi hôm nay sao đến sớm như vậy?"

Mạc Ly cũng chỉ im lặng, không biết nên nói gì, nàng từ nhỏ ngoài cha mẹ ra cũng chưa từng có mặt khác bằng hữu, không biết bằng hữu với nhau chi gian nên cư xử thế nào.

Tuy rằng nguyên chủ tính tình ôn nhu hảo nói chuyện, nhưng nàng bằng hữu cũng không nhiều, Mục Dã chính là trong đó một cái, Mục Dã là thân thể dục sinh, thể khảo cũng qua, nếu văn hóa qua tuyến, khoa chính quy liền ổn.

Chuông tan học thanh một vang, Mục Dã liền nhịn không được lại chọc Mạc Ly phía sau lưng.

Mạc Ly bất đắc dĩ xoay người, quạ màu đen sợi tóc cùng tái nhợt đến bệnh trạng da thịt hình thành nghiêm trọng đối lập, hắn nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy?"

Mục Dã thân hình rất cao, cho dù là ngồi cũng so nguyên thân cao hơn thật nhiều, hắn cạo tấc đầu, tóc thoạt nhìn lại đoản lại ngạnh, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng, đẹp mặt mày có một cổ hung kính, không có biểu tình thời điểm liền có vẻ thực hung, làm người nhút nhát.

Nhưng hắn hiện tại trên mặt tràn đầy tươi cười, điếu nhi lang đương nói: "Ta ngày hôm qua buổi chiều không có tới, không bị lão sư phát hiện đi?"

Mạc Ly ngày hôm qua về sớm nên cũng không rõ.

" Ta cũng không biết. Hôm qua ta xin nghỉ sớm."

Thiếu niên mặt mày mang cười, thanh âm giàu có từ tính, còn mang theo cười âm, đột nhiên nói một câu: "Hi ân, ngươi tin tưởng nhất kiến chung tình sao?"

Những lời này làm Mạc Ly ngẩn ra, nhất thời làm không ra phản ứng, chỉ cảm thấy phảng phất có một cây thật nhỏ thứ, từ nhảy lên trái tim phá vỡ, từng đợt đau cũng ở miệng vết thương tràn lan lan tràn.

Loại cảm giác này hảo xa lạ, lẽ nào nguyên thân yêu thầm Mục Dã, Mạc Ly cảm thấy chính mình quá yếu, luôn bị thân thể tàn lưu cảm xúc cấp ảnh hưởng, muốn phí rất lớn kính mới có thể đem này đó cảm xúc áp xuống đi, Mạc Ly biết chính mình không thể chịu nguyên chủ cảm xúc ảnh hưởng, bằng không nàng cùng nguyên chủ có cái gì khác nhau, cần thiết bình tĩnh:"Ngươi...... Có yêu thích người?"

Kia vĩnh viễn không có một cái đứng đắn thiếu niên lần đầu đỏ mặt, hắn tựa hồ quá ngượng ngùng, đều không có chú ý tới Mạc Ly không thích hợp.

"Đúng vậy, cái kia nữ sinh ngươi cũng nhận thức, chính là kia toàn giáo đệ nhất."

Mạc Ly bạch một khuôn mặt, nói ra kia ba chữ: "Lâm Mộ Vũ."

"Đúng đúng đúng, chính là nàng, nhưng ta không dám nói, này không phải lập tức liền phải thi đại học sao? Ta không nghĩ chậm trễ nàng."

Mục Dã cười thực xán lạn, hẹp dài đôi mắt đựng đầy tinh quang.

Đối thượng hắn cực nóng tầm mắt, Mạc Ly gợi lên một mạt cười nhạt, ngữ khí lại nhàn nhạt: "Kia ta chúc ngươi cùng nàng sớm ngày thành đôi."

Hắn như vậy vừa nói, Mục Dã liền cười khai, tựa hồ so vừa rồi còn muốn hưng phấn, trực tiếp duỗi tay lướt qua cái bàn thân mật sờ sờ Mạc Ly gương mặt.

"Mục ca ái ngươi."

Tinh tế mềm mại xúc cảm làm Mục Dã nhịn không được tăng thêm chút sức lực.

Chờ hắn thu hồi tay khi, thanh niên tuyết trắng trên da thịt đã để lại vệt đỏ, rõ ràng vô dụng nhiều ít sức lực.

Mạc Ly chán ghét cảm giác bị người khác đụng vào mình, nhất là người này còn có thể tả hữu cảm xúc của nguyên chủ, chịu đựng không đưa tay lên lau bỏ, nàng quyết định đi WC trước.

Mục Dã đối với thanh niên sạch sẽ giống như hồ nước đôi mắt, tâm kịch liệt nhảy lên lên, nhưng hắn cũng không có để ở trong lòng.

" Ta đi thượng WC."

" Ta cũng đi cùng ngươi."

Mục Dã có cái thói quen, làm nguyên thân thực sự có điểm xấu hổ, đó chính là mỗi lần thượng WC đều sẽ kêu lên hắn, mà mỗi lần nguyên thân đi hắn cũng đi cùng theo.

Một đại nam nhân, thượng WC còn mỗi ngày làm người bồi!

Mục Dã có điểm cấp, thấy Mạc Ly còn chậm rì rì, liền đem hắn bứt lên tới, vừa đi vừa ở bên tai hắn nói nhỏ: "Ngươi không phải muốn đi sao, mau đi a."

Kia ấm áp hơi thở phun ở Mạc Ly cổ biên, ngứa.

Mục Dã tay kính đại, trên người độ ấm lại cao, cách hơi mỏng vải dệt đều có thể cảm giác được kia nóng bỏng độ ấm.

Mạc Ly không được tự nhiên tưởng đem cánh tay rút ra.

Cái này động tác làm Mục Dã không vui, hắn trực tiếp ôm lấy thanh niên gầy bả vai, hung tợn nói: "Ngươi có phải hay không ghét bỏ Mục ca ta?"

Mạc Ly trong lòng ghét bỏ nhưng ngoài mặt bất đắc dĩ nói: "Ta không có."

WC nam là một đám tiểu cách gian, người cũng không có rất nhiều, Mục Dã làm mặt quỷ nói: "Muốn hay không cùng nhau thượng? Nhiều lần?"

Nói xong mắt sáng như đuốc hướng Mạc Ly hạ thân ngắm.

Mạc Ly bắt chước nguyên thân cho hắn một cái lên án ánh mắt, liền vào một cái cách gian. Chẳng lẽ nam sinh chi gian với nhau đều như vậy thân mật, bồi nhau đi WC, quàng vai khoác cổ, tuy Mạc Ly từng nghe qua ca ca nói chuyện nhưng cũng chưa từng thấy như vậy.

Hơn nữa Mạc Ly có cảm giác không đúng lắm ở đâu đó nhưng dường như có một lớp sương mù mỏng đang che đậy tất cả khiến nàng không thể nhìn rõ. Mạc Ly cũng không phải thật sự buồn đi WC thật. Chờ một lúc, Mạc Ly mới ra ngoài rửa tay, thuận tiện rửa mặt, nàng muốn cọ sạch nơi bị Mục Dã chạm vào khi nãy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip