MÊ LUYẾN KHẾ ƯỚC CHỦ PHIÊN NGOẠI Q1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
  Lễ Halloween 

 Mê luyến khế ước chủ phiên ngoại – Lễ Halloween (cao H thận nhập)

Một buổi sáng Mạch Nhĩ Luân thức dậy, phát hiện Khẳng không có bên người mình, nổi giận đùng đùng đứng dậy mặc quần áo ra khỏi phòng. Quả nhiên vừa ra đến cửa, Mạch Nhĩ Luân đã thấy Khẳng vì mệnh lệnh của mình mà chỉ có thể khoả thân mặc tạp dề đứng chuẩn bị bữa sáng "Thế nào, sáng nay dậy muộn đúng không? Xem ra ta không trừng phạt ngươi không được."

Nghe thanh âm của Mạch Nhĩ Luân vang lên sau lưng, thần kinh Khẳng lập tức căng như dây đàn. Đêm qua Khẳng bị Mạch Nhĩ Luân tra tấn thê thảm đến gần sáng, cộng thêm làm việc cả ngày thể lực cạn kiệt, nên sáng nay mới không cẩn thận dậy trễ, vì vậy lúc Mạch Nhĩ Luân rời giường Khẳng vẫn còn đang chuẩn bị bữa sáng mà không như thường ngày ở bên giường chờ hầu hạ hắn. Biết mình có lỗi, Khẳng cúi đầu nói "Khẳng biết sai rồi, xin chủ nhân trừng phạt."

"Ngươi càng ngày càng vô kỷ luật, ta phải hảo hảo trừng phạt ngươi." Mạch Nhĩ Luân vừa nói vừa cầm dương vật đã sớm ngẩng đầu ép vào giữa hai đùi Khẳng tìm kiếm huyệt động quen thuộc.

Biết ý đồ của Mạch Nhĩ Luân, Khẳng chỉ có thể khom thắt lưng chống tay lên bồn rửa bát, hai chân mở ra, tận lực nâng mông lên để Mạch Nhĩ Luân thuận lợi tiến vào. Vì thích nhìn Khẳng trần truồng mặc tạp dề nấu cơm, Mạch Nhĩ Luân đã cho người nới rộng chỗ ở, xây thêm một căn bếp để thoả mãn dục vọng của bản thân.

Quả nhiên nhờ sự phối hợp của Khẳng mà Mạch Nhĩ Luân nhanh chóng tìm được tiểu huyệt đã bị làm nhục suốt một đêm, tiền diễn cũng không làm, đẩy hông một cái liền nhét cự vật của mình vào tiểu huyệt. Vừa trải qua hoan ái kịch liệt nên huyệt khẩu của Khẳng vẫn còn mềm xốp, hơn nữa tối qua Mạch Nhĩ Luân cũng để lại trong huyệt động rất nhiều tinh dịch, nên lúc này mới không gặp bất kỳ trở ngại nào, trực tiếp đâm vào nơi sâu nhất trong thân thể Khẳng.

Tuy tối qua hoan ái trắng đêm nên lúc này mới có thể nhẹ nhàng dung nhập cự vật của Mạch Nhĩ Luân, nhưng huyệt khẩu đột nhiên bị kéo căng vẫn làm Khẳng đau đến run rẩy. Mạch Nhĩ Luân cũng không cho Khẳng nhiều thời gian thích nghi, lập tức không chút lưu tình mạnh mẽ cắm rút.

"Ân. . . . A! ! ! Chủ nhân. . . . . A!" Tiếng rên rỉ từ trong miệng Khẳng tràn ra. Thân thể trải qua thời gian dài được dạy dỗ, chỉ cần hậu huyệt bị kích thích một chút cũng dễ dàng làm Khẳng cương, hơn nữa Mạch Nhĩ Luân còn không ngừng vuốt ve đầu vú Khẳng, hai vị trí mẫn cảm trên cơ thể đồng thời bị chà đạp khiến Khẳng có dục vọng muốn bắn tinh.

Thân thể Khẳng hoàn toàn do một tay Mạch Nhĩ Luân dạy dỗ, nên lúc nào Khẳng muốn bắn tinh đương nhiên Mạch Nhĩ Luân nắm rõ. Đợi cho dục vọng của Khẳng lên đến đỉnh điểm, Mạch Nhĩ Luân tà ác hạ lệnh "Nếu bây giờ ngươi dám bắn ra, chút nữa ta bắt ngươi bắn tinh mười lần, cho ngươi bắn đã ghiền."

Khẳng vừa nghe Mạch Nhĩ Luân nói vậy lập tức khẩn trương, nỗi thống khổ bắn tinh liên tục mười lần không phải chưa từng nếm thử. Nhớ lại hình phạt dã man này, Khẳng chỉ có thể dùng dây tạp dề thô bạo cột chặt phân thân mình, phòng khi nhịn không nổi bắn ra.

"Ngươi đúng là một con chó dâm đãng, chỉ bị đàn ông đâm chọc cái mông cũng muốn bắn tinh." Mạch Nhĩ Luân dường như cảm thấy còn chưa đủ nhục nhã, lại nói "Ngươi không phải đang chuẩn bị bữa sáng sao? Tiếp tục."

Nghe thấy mệnh lệnh của Mạch Nhĩ Luân, Khẳng chỉ có thể ngoan ngoãn bắt tay vào làm tiếp. Nhưng hậu huyệt không ngừng bị trừu cắm làm việc chuẩn bị bữa sáng liên tục gián đoạn, mà Mạch Nhĩ Luân dường như hạ quyết tâm Khẳng chưa làm xong hắn sẽ không dừng lại. Đem tinh dịch nóng bỏng bắn vào cơ thể Khẳng xong, Mạch Nhĩ Luân cũng không rút ra, cắm trong hậu huyệt Khẳng hưởng thụ cảm giác mềm mại ấm áp, đợi đến khi cự vật của mình lần nữa cương lên lại tiếp tục rong ruổi ra vào.

"Chủ nhân. . . . Cầu. . . Cầu ngài tha. . . . tha ta đi. . . . . . Xin. . . xin ngài" Khẳng bất lực cầu xin tha thứ, vì Khẳng cũng không biết phải mất bao lâu mới làm xong bữa sáng trong tình trạng thế này, mà hậu huyệt vốn đau đớn vì bị trừu cắm lại bắt đầu sinh ra khoái cảm tê dại.

"Một phần điểm tâm cỏn con ngươi cũng đem biến thành cơm trưa được, còn dám cầu xin ta tha thứ. Nói mau, nói ngươi là một con chó thấp hèn." Mạch Nhĩ Luân liên tục hạ xuống mệnh lệnh nhục nhã Khẳng.

Tuy cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nhưng chỉ cần là mệnh lệnh chủ nhân thì phải làm theo, đây là nguyên tắc của Khẳng "Khẳng là một con chó thấp hèn."

"Rồi sao nữa? Mới nói một nửa đã ngừng à?" Mạch Nhĩ Luân nói xong, hạ thân lại mạnh mẽ thẳng tiến.

"Khẳng. . . . . . Khẳng. . . . . . là một con. . . . . . chó thấp. . . A! . . . . . . thấp hèn. Xin. . . . . . xin chủ nhân. . . . . . trừng phạt Khẳng." Hậu huyệt bị chà đạp thô bạo làm Khẳng chỉ có thể thống khổ đứt quãng nói.

"Ta đói bụng, lập tức làm đồ ăn mang lên, để ta chậm rãi thưởng thức tiếng kêu dâm đãng của ngươi." Mạch Nhĩ Luân nói xong liền không báo trước trực tiếp rời khỏi cơ thể Khẳng. Khẳng theo bản năng vội vàng kẹp chặt hậu huyệt để tinh dịch của Mạch Nhĩ Luân không chảy ra, thân thể vì Mạch Nhĩ Luân rời khỏi mà không ngừng run rẩy.

Đợi một trận co rút qua đi, Khẳng mới suy yếu nói "Khẳng tuân mệnh." Vừa mới cao hứng một chút vì rốt cuộc được nghỉ ngơi, Khẳng đột nhiên cảm giác được thứ gì đó chạm vào hậu huyệt. Tuy vẫn chưa biết rõ là thứ gì, nhưng hẳn là một món đạo cụ nào đó để tra tấn mình, Khẳng chỉ có thể bất đắc dĩ lần nữa hạ thắt lưng, mở rộng hai chân.

Mạch Nhĩ Luân cười cười nhìn động tác của Khẳng, trực tiếp đẩy mạnh đạo cụ trong tay vào tiểu huyệt. Để tiện cho Mạch Nhĩ Luân tùy thời chơi đùa nên mọi nơi trong nhà Khẳng đều chuẩn bị sẵn những món đạo cụ hắn hay dùng, quả nhiên Mạch Nhĩ Luân thuận lợi từ trong tủ tìm thấy hai cái trứng rung và một cái máy mát xa. Mạch Nhĩ Luân đem trứng rung toàn bộ nhét vào cơ thể Khẳng, sau đó đẩy máy mát xa vào để trứng rung không trượt ra.

Lúc Mạch Nhĩ Luân làm xong, Khẳng đã suy yếu run rẩy hai chân, cố hết sức mới có thể đứng vững, khuất nhục nói "Cảm tạ chủ nhân trừng phạt."

"Kẹp cho chặt, không được để rơi ra." Mạch Nhĩ Luân vừa nói vừa bật điều khiển, sau đó rời khỏi nhà bếp.

Ba món đạo cụ trong cơ thể bắt đầu tàn sát bừa bãi, hơn nữa Mạch Nhĩ Luân cũng không buộc hai cái điều khiển của trứng rung lên đùi Khẳng mà để chúng tuỳ ý treo lủng lẳng giữa hai chân. Sức nặng của điều khiển làm Khẳng có cảm giác trứng rung sắp bị kéo ra, chỉ có thể dùng sức kẹp chặt hai cánh mông, thế nhưng động tác này cũng khiến vách tràng của Khẳng bị chà đạp càng thê thảm.

Khẳng cắn chặt môi dưới, cố gắng đem tiếng rên rỉ tràn ra đến miệng nuốt trở vào. Mạch Nhĩ Luân đang chờ ở ngoài, căn bản không có thời gian đợi thân thể thích ứng với mấy món đạo cụ, Khẳng chỉ có thể nhanh chóng chuẩn bị một phần ăn mới. Hiện tại đã gần giữa trưa, phần điểm tâm đang làm dở này chỉ có thể vứt vào thùng rác.

Trong chốc lát Khẳng đã làm xong món mì Ý Mạch Nhĩ Luân yêu thích, dùng tốc độ nhanh nhất bưng thức ăn đến trước mặt Mạch Nhĩ Luân "Chúc chủ nhân ngon miệng." Khẳng đặt đĩa mì xuống, đứng sau lưng Mạch Nhĩ Luân để tùy thời hầu hạ.

"Quỳ xuống, dùng máy mát xa làm tao huyệt của ngươi. Đương nhiên không có sự cho phép của ta không được bắn." Mạch Nhĩ Luân vừa dùng nĩa cuộn mì Ý vừa ra lệnh.

"Tuân mệnh." Khẳng thoáng di chuyển thân thể đến vị trí Mạch Nhĩ Luân có thể thấy rõ ràng, theo lệnh Mạch Nhĩ Luân quỳ rạp xuống, hơi đè thấp nửa người trên để Mạch Nhĩ Luân dễ dàng quan sát tiểu huyệt, lúc này mới vươn tay cầm lấy phần lộ ra bên ngoài của máy mát xa, chậm rãi trừu cắm.

"Đủ rồi, ngươi đến đầu giường lấy bao đồ vật kia lại đây." Một lúc sau, Mạch Nhĩ Luân dùng khăn lau miệng, đẩy đĩa mì đã ăn sạch qua một bên "Còn nữa, lần sau cho nhiều bơ một chút."

"Khẳng hiểu được, lần sau Khẳng sẽ chú ý." Khẳng cúi đầu nói xong, vì không có mệnh lệnh Mạch Nhĩ Luân nên cũng không dám đứng dậy, chỉ có thể bò vào phòng cắn tới gói to Mạch Nhĩ Luân chỉ định.

Đây là đêm qua có người đưa tới, lúc ấy Khẳng đang bị trói trên giường dâm ngược nên Mạch Nhĩ Luân đích thân đi lấy vào. Khẳng căn bản không biết bên trong là thứ gì, chỉ có thể cắn cái túi đến trên tay Mạch Nhĩ Luân, cúi đầu chờ lệnh của hắn.

Mạch Nhĩ Luân xé niêm phong của gói hàng, toàn bộ đổ xuống sàn nhà "Những thứ này đều là ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi."

Khẳng nhìn mấy món đạo cụ rơi trên mặt đất, kỳ thật cũng không thấy xa lạ gì vì hầu như đêm nào Khẳng cũng phải "chào hỏi" bọn chúng một chút. Điểm khác biệt duy nhất là những món đồ chơi lần này đều có tạo hình hoặc trang trí bí đỏ, xương khô linh tinh.

"Ngươi đừng tưởng mấy món này không có gì mới." Dường như đọc được ý nghĩ của Khẳng, Mạch Nhĩ Luân tiêu sái nói, tuỳ tiện nhặt lên một món đạo cụ. Nếu Khẳng đoán không lầm thì thứ này là một cái trứng rung, nhưng được thiết kế thành một viên bí đỏ tròn vo. Mạch Nhĩ Luân bật công tắc, "tiểu bí đỏ" lập tức bắt đầu chấn động.

Khẳng hoảng sợ nhìn "tiểu bí đỏ" thoạt nhìn có vẻ đáng yêu kia "Chủ nhân, chút nữa còn có tiệc phải tham dự, xin ngài tha cho ta." Tuy Khẳng cũng có lúc vì mệnh lệnh của Mạch Nhĩ Luân mà không thể không mang trứng rung hoặc máy mát xa linh tinh gì đó trong tiểu huyệt đi dự tiệc, nhưng viên bí đỏ trước mắt không những mạnh mẽ chấn động mà còn không ngừng xoay tròn, chỉ nhìn đã cảm thấy cực kỳ đáng sợ, huống chi phải nhét thứ này vào cơ thể.

"Ta biết chút nữa có yến tiệc, nhưng để mỗi năm chỉ có một ngày Halloween, ngươi nhất định phải mang nó. Hay là ngươi muốn cãi lại mệnh lệnh của ta?" Mạch Nhĩ Luân lạnh lùng nói xong, đưa viên bí đỏ đến trước mặt Khẳng "Lấy mấy thứ trong tao huyệt ngươi ra đi, không được dùng tay."

"Tuân mệnh, chủ nhân." Khẳng bất đắc dĩ nhìn "tiểu bí đỏ" một cái, sau đó nâng mông lên để Mạch Nhĩ Luân có thể thấy rõ ràng, dồn lực xuống bụng chuẩn bị đẩy máy mát xa ra. Máy mát xa quá lớn nên chỉ cần Khẳng thả lỏng một chút liền quay về chỗ cũ, hơn nữa Mạch Nhĩ Luân còn không lưu tình liên tục dùng roi đánh lên mông Khẳng.

Hơn năm phút sau, máy mát xa còn chưa rời tiểu huyệt được một nửa mà cả người Khẳng đã chảy đầy mồ hôi. Lúc Khẳng còn đang cố gắng, chuông cửa lại đột nhiên vang lên. Xác định từ hướng cửa sẽ không thể nhìn thấy Khẳng, Mạch Nhĩ Luân lúc này mới đứng dậy "Giữ chặt, chờ ta trở lại mới được tiếp tục." Mạch Nhĩ Luân không quên ra lệnh.

Đại não loạn rầm rầm, Khẳng chỉ nghe thấy Mạch Nhĩ Luân mở cửa nói chuyện với ai đó, nhưng nội dung thì không nghe được rõ ràng. Thật vất vả đợi đến khi có tiếng bước chân của Mạch Nhĩ Luân trở lại, đột nhiên phát hiện phía sau còn có một người nữa. Khẳng thật không ngờ Mạch Nhĩ Luân cư nhiên dẫn người vào, thân thể khẩn trương không nhịn được phát run.

Một đôi giày da màu đen dừng lại trước mặt, quả đúng như Khẳng đoán, có thêm một người bước vào. Nghĩ đến bộ dáng nhục nhã thế này bị người nhìn thấy, Khẳng thật sự muốn tìm một chỗ trốn đi, nhưng không có mệnh lệnh của Mạch Nhĩ Luân Khẳng căn bản không dám lộn xộn.

"Con trai, con như vậy có phải hơi quá đáng không? Chút nữa còn có yến tiệc phải tham dự nha." Thanh âm của Mạch Tư Đạt từ trên cao truyền xuống, biết người đến là ai, Khẳng rõ ràng thở phào một cái.

"Khẳng, lấy mấy thứ trong cơ thể ngươi ra. Không có thời gian lề mề đâu, nhớ phải rút hết một lần." Mạch Tư Đạt đang ở đây, Mạch Nhĩ Luân đương nhiên không muốn để người khác thấy Khẳng biểu diễn, nên mới bất đắc dĩ để Khẳng dễ dàng thoát khỏi màn tra tấn này.

"Khẳng tuân mệnh." Khẳng nói xong liền cầm lấy đuôi máy mát xa và dây điện của trứng rung, cắn răng dùng sức kéo ra. Theo tiếng kêu thảm thiết của Khẳng, máy mát xa và trứng rung lập tức rơi ra, hỗn hợp tinh dịch của Mạch Nhĩ Luân cùng dịch ruột non của Khẳng cũng chậm rãi chảy xuống, thân thể lập tức mạnh mẽ co rút.

"Đủ rồi, còn không mau bỏ thứ kia vào đi." Mạch Nhĩ Luân vừa nói vừa đá Khẳng đang nằm trên mặt đất một cái. Thấy Khẳng vẫn không có phản ứng gì, Mạch Nhĩ Luân liền khom người nhặt lấy viên bí đỏ bị vứt trên sàn, hướng đến hậu huyệt vì một màn thô bạo vừa rồi mà vẫn còn hơi mở ra của Khẳng, nhẫn tâm trực tiếp nhét viên bí đỏ vào.

"A! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !" Bí đỏ vừa tiến vào hậu huyệt, Khẳng lập tức cảm giác được vách tràng bị đè ép thô bạo, thân thể liên tục bị dâm ngược suốt mấy ngày qua lại càng thêm mẫn cảm. Vừa ngẩng đầu lại thấy Mạch Nhĩ Luân cầm trên tay một đôi kẹp vú hình bí đỏ cũng đang mạnh mẽ rung động, Khẳng lập tức khẩn trương lùi về phía sau.

"Ai cho ngươi cử động? Quỳ đàng hoàng cho ta." Không nhìn đến ánh mắt thỉnh cầu của Khẳng, Mạch Nhĩ Luân lãnh huyết nói.

"Không, chủ nhân, ta cầu ngài đừng mà, van cầu ngài."

"Ngươi thấy ngươi có tư cách nói không sao? Quỳ cho ta." Tâm tình vốn đang tốt đẹp của Mạch Nhĩ Luân vì một ít phản kháng của Khẳng mà gần như biến mất hết, khẩu khí cũng rõ ràng ác liệt hơn rất nhiều.

Khẳng biết thái độ của mình khiến Mạch Nhĩ Luân tức giận, nhưng không ngăn được thân thể chịu đủ nhục nhã muốn chạy trốn. Hai người đang giằng co thì một thanh âm bất ngờ vang lên "Khẳng." Tuy chỉ là một tiếng gọi nhẹ nhàng, nhưng lại tràn ngập uy nghiêm khiến người khác không thể không quy phục.

"Bang chủ. . . . . ." Nghe Mạch Tư Đạt lên tiếng, Khẳng lập tức chột dạ cúi đầu, đồng thời cũng lần nữa quỳ thẳng.

Thấy Mạch Tư Đạt chỉ cần một tiếng đơn giản đã khiến Khẳng ngoan ngoãn nghe lời, Mạch Nhĩ Luân cảm thấy cực kỳ khó chịu, thô bạo kẹp đầu vú Khẳng xong liền dùng sức đánh Khẳng một bạt tai. Nhìn Khẳng ngã quỳ rạp trên mặt đất, tâm tình Mạch Nhĩ Luân cũng không tốt hơn bao nhiêu.

"Mặc quần áo vào, chuẩn bị đi dự tiệc." Mạch Nhĩ Luân lạnh lùng nói.

Biết Mạch Nhĩ Luân nhất định còn một số chuyện phải "thảo luận" với Khẳng, Mạch Tư Đạt thức thời cười cười bước đến cửa "Ta đến hội trường trước, các ngươi cứ từ từ." Kỳ thật hôm nay mục đích Mạch Tư Đạt đến đây chính là muốn nhìn xem tính chiếm hữu của Mạch Nhĩ Luân rốt cuộc lớn đến mức nào, thân là bang chủ tương lai, đương nhiên tính chiếm hữu của hắn phải càng lớn càng tốt. Hiện tại đã đạt được mục đích, Mạch Tư Đạt dĩ nhiên nhanh chóng chuồn khỏi hiện trường.

Mạch Nhĩ Luân đợi cửa phòng đóng lại, lúc này mới lạnh lùng nhìn Khẳng "Hôm nay không có sự cho phép của ta ngươi tuyệt đối không được nói chuyện với bất kỳ kẻ nào. Chỉ cần ta phát hiện ngươi nói chuyện với ai, ta sẽ mở công tắc đến khi các ngươi nói xong mới thôi. Không muốn chịu khổ thì tốt nhất đừng để ai tiếp xúc với ngươi."

"Khẳng đã biết, Khẳng sẽ tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân."

"Còn nữa, hôm nay biểu hiện của ngươi ta cực kỳ không hài lòng, nên ta phải trừng phạt ngươi. . . . ." Mạch Nhĩ Luân vừa nói vừa ném một quyển gì đó giống như tạp chí đến trước mặt Khẳng "Chủ đề trong đó là lễ Giáng sinh, tự ngươi chọn lấy 10 loại đạo cụ để ta thao ngươi."

Tự mình chọn đạo cụ để dâm ngược mình thoạt nghe có vẻ là chuyện tốt, nhưng vừa nhìn thấy một loạt đạo cụ rợn người trong tạp chí, Khẳng lập tức tin rằng đây là một hình phạt cực kỳ nặng nề. Trước kia đều không chuẩn bị trước mà bị ngược đãi, nhưng lần này không những biết rõ những món đạo cụ sắp tới đáng sợ đến mức nào, mà còn phải ôm tâm tình thấp thỏm sợ hãi đến tận lễ Giáng Sinh.

"Đợi lúc về chậm rãi chọn lựa, bây giờ ngươi lập tức đi thay quần áo đến hội trường. Những thứ hôm nay chưa kịp chơi chúng ta đợi đến đêm Giáng sinh hảo hảo chơi hết một lần." Mạch Nhĩ Luân nói xong liền xoay người bỏ ra ngoài.

"Khẳng tuân mệnh." Tuy biết Mạch Nhĩ Luân đã rời khỏi, Khẳng vẫn ngoan ngoãn trả lời.

Hoàn phiên ngoại

  Lễ Giáng Sinh  

Mê luyến khế ước chủ phiên ngoại – Lễ Giáng Sinh (cao H thận nhập)

Một buổi sáng, từ chủ ốc bên kia bắt đầu truyền đến âm thanh binh binh bang bang, một loạt tạp âm càng lúc càng tăng rốt cuộc đánh thức Mạch Nhĩ Luân.

"Mẹ nó, mới bảy tám giờ sáng làm cái gì mà ồn vậy, không biết có người đang ngủ sao." Mạch Nhĩ Luân mới thức dậy vốn dễ phát cáu, bất mãn rống lên.

"Ta đi xem sao." Khẳng đang ngủ một bên cũng lật chăn ra nhẹ giọng nói. Tối qua vận động kịch liệt đến gần sáng, nên tuy giờ này cũng không tính là sớm lắm nhưng kỳ thật hai người vừa mới ngủ không bao lâu.

"Nói bọn chúng im lặng một chút, như vậy sao ta ngủ." Mạch Nhĩ Luân cáu kỉnh nói xong lại tiếp tục vùi mình vào ổ chăn ấm áp. Những ngày tuyết rơi trắng xoá thế này, chăn nệm chính là nơi khiến người ta quyến luyến nhất.

"Tuân mệnh." Khẳng xuống giường nhìn quần áo tối qua bị Mạch Nhĩ Luân thô bạo xé rách, xem ra không thể mặc nữa, tùy tay nhặt lên ném vào thùng rác. Cảm giác khó chịu từ phía sau truyền đến khiến động tác của Khẳng có chút kỳ quái. Hiện tại sau mỗi lần hoan ái Khẳng tuy vẫn cảm thấy đau đớn, nhưng có lẽ đã quen nên cũng không đến nỗi không xuống giường được.

Khẳng mở tủ bắt đầu tìm kiếm quần áo của mình. Vì bên ngoài quá ồn nên Mạch Nhĩ Luân vẫn không thể ngủ, cứ như vậy chằm chằm nhìn Khẳng đang mặc quần áo "Vào cửa lập tức cởi ra cho ta." Mạch Nhĩ Luân lạnh lùng nói xong, đột nhiên phát hiện đùi trong của Khẳng có chất lỏng quái dị chảy xuống "Ngươi đi tắm trước đi."

Nghe Mạch Nhĩ Luân nói, Khẳng như trút được gánh nặng. Tinh dịch từ cúc huyệt chảy ra làm Khẳng xấu hổ không biết có nên trực tiếp mặc quần vào hay không, vì không có sự cho phép của Mạch Nhĩ Luân Khẳng ngay cả lau cũng không dám lau. "Ta đi xem bên ngoài trước." Khẳng nhìn Mạch Nhĩ Luân đang cáu giận vì mất ngủ nói, bên ngoài thật sự rất ồn, Khẳng vẫn muốn Mạch Nhĩ Luân an ổn ngủ đủ giấc trước đã.

"Nhiều chuyện, kêu ngươi đi ngươi phải đi." Mạch Nhĩ Luân chỉ vào phòng tắm nói xong, tức giận đưa lưng về phía Khẳng cố gắng ngủ tiếp.

"Tuân mệnh, chủ nhân." Khẳng dùng tốc độ nhanh nhất tẩy rửa thân thể, sau đó vội vàng đi xem bên ngoài rốt cuộc sao lại ầm ĩ như vậy.

"Ồn chết mất!" Mạch Nhĩ Luân lại nhịn không được hét lớn một tiếng, vươn tay tóm lấy cái gối của Khẳng chụp lên đầu mình.

Không lâu sau, Mạch Nhĩ Luân nghe thấy tiếng mở cửa. Biết Khẳng đã trở lại, Mạch Nhĩ Luân lập tức ngồi dậy "Sao ngươi còn mặc quần áo." Nhìn thấy Khẳng vẫn đang một thân chỉnh tề đứng ở cửa, khẩu khí Mạch Nhĩ Luân bỗng lạnh đi vài phần.

"Bọn họ nói muốn trang trí phòng của chủ nhân, bọn họ hiện tại đang ở phòng khách. . . . . ." Khẳng cẩn thận trả lời, vì đang có người ở ngoài nên mới không dám cởi quần áo.

"Trang trí phòng ta làm gì?"

"Vì hôm nay là lễ Giáng Sinh, cả toà nhà đều đang được trang trí nên mới ồn như vậy."

"Đúng rồi, hôm nay là lễ Giáng Sinh." Trên mặt Mạch Nhĩ Luân đột nhiên hiện lên một nụ cười tà ác "Cởi quần ra, đến đây quỳ xuống." Mạch Nhĩ Luân chỉ xuống sàn nhà bên giường nói.

"Khẳng. . . Bên ngoài. . . Bọn họ đang chờ. . ." Khẳng bất an ấp úng, tuy hai người ngoài kia không có mệnh lệnh tuyệt đối không dám tiến vào, nhưng trong tình huống thế này Khẳng vẫn không thể không băn khoăn.

"Yên tâm, ngươi chỉ cần ngoan ngoãn là được."

"Tuân mệnh." Khẳng bất đắc dĩ cởi cái quần vừa mới mặc vào không được bao lâu, đi tới bên giường Mạch Nhĩ Luân quỳ xuống.

"Há mồm." Mạch Nhĩ Luân vừa nói vừa lấy ra một cái trứng rung đưa tới bên miệng Khẳng "Liếm ướt nó."

Nhìn vật trước mắt, Khẳng chỉ có thể khuất nhục vươn đầu lưỡi liếm lên bề mặt của trứng rung, cảm giác lạnh như băng lập tức từ đầu lưỡi lan ra toàn thân. Đến khi toàn bộ trứng rung đã ướt đẫm nước bọt, Khẳng lúc này mới xoay lưng về phía Mạch Nhĩ Luân, dùng bả vai chống đỡ cơ thể, nâng mông cao lên rồi vòng tay tách hai cánh mông, làm cho huyệt khẩu sưng đỏ hiện ra trước mặt Mạch Nhĩ Luân.

Hài lòng nhìn động tác của Khẳng, Mạch Nhĩ Luân cầm trứng rung trong tay nhét vào cúc huyệt. Vì tối qua sử dụng quá độ nên hậu huyệt Khẳng rất dễ dàng nuốt vào viên trứng rung không quá nhỏ kia. Nhìn thân thể Khẳng vì bị trứng rung tiến vào mà thoáng run rẩy, Mạch Nhĩ Luân đột nhiên nảy ra ý xấu, nắm chặt dây điện của trứng rung giật mạnh ra. "A ~" Khẳng nhịn không được thảm thiết kêu lên.

"Luyến tiếc nó lắm sao, vậy cho ngươi thêm hai cái nữa, tự nhét vào đi." Mạch Nhĩ Luân nói xong liền ném trứng rung trong tay đến trước mặt Khẳng, đồng thời mở tủ lấy thêm hai cái nữa.

"Cảm tạ chủ nhân ban cho." Khẳng vẻ mặt muốn khóc nhìn ba viên trứng rung không tính là nhỏ trên mặt đất, đương nhiên Mạch Nhĩ Luân ở phía sau căn bản không nhìn thấy biểu tình này.

Biết Mạch Nhĩ Luân căn bản không định để mình dùng gel bôi trơn, Khẳng bất đắc dĩ nhặt mấy viên trứng rung lên lần lượt dùng nước bọt liếm ướt, hy vọng có thể giảm bớt một chút đau đớn. Chuẩn bị xong, Khẳng vòng tay ra sau tìm kiếm cúc huyệt vì động tác thô bạo vừa rồi của Mạch Nhĩ Luân mà vẫn còn hơi hé mở, tự nhủ đau dài không bằng đau ngắn, cắn răng dứt khoát nhét ba cái trứng rung vào.

Nhìn Khẳng nhét xong mấy món đạo cụ vào cơ thể, Mạch Nhĩ Luân thoả mãn chui vào chăn "Mặc quần vào rồi đến phòng thư tín lấy mấy thứ ta mới mua về đây. Còn hai người kia bảo bọn họ vào làm nhanh một chút."

"Tuân mệnh, chủ nhân." Được Mạch Nhĩ Luân cho phép, Khẳng lúc này mới dám đứng dậy, kéo mấy sợi dây điện chạy ra từ cúc huyệt của mình, cầm lấy điều khiển chỉnh tới mức cao nhất. Thanh âm rung động rất nhỏ từ hậu huyệt phát ra, lởn vởn trong căn phòng im lặng rõ ràng có chút chói tai. Khẳng cố gắng gạt đi cảm giác khó chịu, nhanh chóng cột ba cái điều khiển lên đùi rồi mới mặc quần vào.

"Đúng rồi, ta quên nói với ngươi, nếu ngươi không nhanh chóng trở về, mấy thứ kia sẽ rung càng lúc càng mạnh. Đương nhiên nếu ngươi lén tắt đi ta sẽ phát hiện ngay. Tóm lại khuyên ngươi chạy cho nhanh, bằng không để tất cả mọi người đều nghe thấy âm thanh trong tao huyệt của ngươi xem chừng không ổn lắm." Mạch Nhĩ Luân xấu xa nói.

"Khẳng đã biết." Thì ra mình cảm thấy mấy thứ này chấn động càng lúc càng mạnh không phải ảo giác, Khẳng bất đắc dĩ nghĩ, nếu không nhanh một chút chỉ sợ thật sự không chịu nổi. Nghĩ đến đây Khẳng vội vàng rời phòng, truyền lời của Mạch Nhĩ Luân cho hai người đang đợi bên ngoài xong liền bước nhanh đến phòng thư tín, nhưng hậu huyệt bị tàn sát bừa bãi làm động tác của Khẳng cũng không nhanh hơn được bao nhiêu.

Mạch Nhĩ Luân nằm trên giường nhìn hai tên thuộc hạ đem một cây thông thật to vào phòng ngủ. Dùng ánh mắt ước chừng, cây thông này cao hơn mình cả một cái đầu. "Gỡ mấy thứ đỏ đỏ kia xuống đi." Mạch Nhĩ Luân chỉ mấy món đồ trang trí hình ông già Noel ra lệnh.

"Thiếu gia, gỡ xuống sẽ mất không khí Giáng Sinh." Một tên thuộc hạ ngẩng đầu nói.

Mạch Nhĩ Luân còn chưa trả lời, ánh mắt đột nhiên bị một chuỗi quả châu noel trong tay tên thuộc hạ khác hấp dẫn "Có lớn hơn một chút không?" Mạch Nhĩ Luân nhìn sợi dây ruy băng có gắn những quả châu nhỏ bằng nhựa nhiều màu hỏi.

"Có chứ, thiếu gia, nhưng treo lên cây sẽ không đẹp lắm." Tên thuộc hạ từ trong thùng tìm được một chuỗi quả châu khác hơi lớn hơn một chút nói.

"Treo cho ta một chuỗi lên đây đi." Mạch Nhĩ Luân chỉ vào xà ngang trên đầu giường.

"Vâng." Bao nhiêu năm qua đây là lần đầu tiên Mạch Nhĩ Luân tỏ ra hào hứng với việc trang trí lễ hội, mấy tên thủ hạ đương nhiên vội vàng giúp hắn buộc một chuỗi quả châu thật đẹp lên đầu giường.

"Thiếu gia, xong rồi, ngài còn cần gì nữa không?"

"Không, thế này là tốt rồi, các ngươi ra ngoài đi." Nghe Mạch Nhĩ Luân nói, hai tên thuộc hạ nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ rồi rời khỏi phòng, vì nhìn vẻ mặt mệt mỏi kia đủ biết hắn đã buồn ngủ lắm rồi.

Vừa mới nằm xuống không lâu, Mạch Nhĩ Luân lại nghe tiếng mở cửa, bất đắc dĩ ngồi dậy nhìn người vừa mới vào.

"Chủ nhân, đồ của ngài ta lấy về rồi, phải đặt ở đâu?" Khẳng toàn thân trần trụi ôm một cái thùng giấy hỏi.

"Nhanh vậy sao. Cái thùng đó để trên sàn được rồi, dù sao đêm nay ngươi cũng sẽ dùng đến. Lên giường cho ta."

"Vâng, chủ nhân." Rốt cuộc biết được trên tay là thứ gì, Khẳng tâm tình bất an đặt cái thùng xuống đất, ngoan ngoãn leo lên giường.

Tuy vừa mệt vừa buồn ngủ, Mạch Nhĩ Luân vẫn sẽ không quên ngược đãi Khẳng một chút "Rút mấy thứ trong tao huyệt ngươi ra, rút hết một lần."

Khẳng không biết tại sao lần này Mạch Nhĩ Luân không chậm rãi thưởng thức như mọi ngày, nhưng vẫn ngoan ngoãn nâng mông lên, cầm lấy ba sợi dây điện dứt khoát kéo ra. Cùng với thân thể run rẩy kịch liệt của Khẳng, ba viên trứng rung cũng đồng thời ly khai tiểu huyệt.

"Nhét năm trái vào rồi bịt lại." Mạch Nhĩ Luân dùng chân đá đá chuỗi dây trang trí trên đầu giường, sau đó đưa cho Khẳng một cái máy mát xa thật lớn cùng với một chai dầu bôi trơn. "Nhét xong thì ngoan ngoãn ngủ đi, dám đánh thức ta thì coi chừng." Mạch Nhĩ Luân nói xong liền xoay người đưa lưng về phía Khẳng, bắt đầu ngáy to.

Để tránh phiền đến Mạch Nhĩ Luân, Khẳng cẩn thận gỡ chuỗi ruy băng trên đầu giường xuống, gian nan nhét đủ số lượng quả châu Mạch Nhĩ Luân chỉ định vào cơ thể, sau đó cắm máy mát xa vào, bật công tắc. Làm xong một loạt động tác, Khẳng vô lực nằm xuống.

Khẳng trần trụi nằm trên giường, giữa hai chân là một chuỗi quả châu nhiều màu lộ ra từ hậu huyệt. Đầu kia của chuỗi dây vẫn còn cột trên xà ngang, chỉ cần động đậy một chút mấy quả châu trong cơ thể lập tức sẽ bị xê dịch, nên Khẳng chỉ có thể ngoan ngoãn nằm im không dám lộn xộn.

Hiếm khi có một ngày lễ nhàn nhã nghỉ ngơi, vậy mà tra tấn tàn bạo trong cơ thể lại làm thần kinh Khẳng căng như dây đàn. Máy mát xa càng lúc càng chấn động mạnh mẽ, làm mấy quả châu trong cơ thể cũng không ngừng rung động. Kích thích từ hậu huyệt truyền đến làm Khẳng đã phát tiết vài lần, trên bụng dính đầy tinh dịch của chính mình. Vì không dám đánh thức Mạch Nhĩ Luân nên Khẳng chỉ có thể cực lực đè nén tiếng rên rỉ, toàn thân phủ kính một tầng mồ hôi.

Tần suất chấn động càng lúc càng tăng, ngay khi Khẳng cảm thấy sắp không chống đỡ nổi nữa, Mạch Nhĩ Luân bên cạnh rốt cuộc cũng ngồi dậy "Không tồi, ngươi cư nhiên có thể nhịn đến mức này." Mạch Nhĩ Luân xoay người tà ác nhìn Khẳng, âm thanh chấn động ong ong thật lớn đủ nói lên trong cơ thể Khẳng lúc này có bao nhiêu tra tấn.

". . . Chủ nhân. . . Xin ngài tha cho Khẳng đi." Khẳng nhu nhược khẩn cầu.

"Nằm úp sấp." Nghe Mạch Nhĩ Luân ra lệnh, Khẳng lập tức xoay người lại. Mạch Nhĩ Luân hảo tâm rút máy mát xa ra, thưởng thức hậu huyệt của Khẳng vì máy mát xa rời đi mà mở ra thật to rồi chậm rãi khép lại.

"Bò như chó đến phía trước đi." Mạch Nhĩ Luân lại hạ tiếp một mệnh lệnh dâm loạn. Tuy vẫn chưa hiểu chủ nhân muốn gì nhưng Khẳng vẫn ngoan ngoãn chống tay lên làm theo. Bò về phía trước được vài bước, Khẳng đột nhiên phát hiện chuỗi quả châu trong cơ thể cứ thế bị kéo đến huyệt khẩu.

Rốt cuộc biết được mục đích của Mạch Nhĩ Luân, Khẳng cũng chỉ có thể cắn răng bò tiếp. "Soạt" một tiếng, âm thanh quả châu đầu tiên rời khỏi thân thể vang lên khiến Khẳng lập tức đỏ mặt, cố gắng nhịn xuống tiếp tục. Thẳng đến khi quả châu cuối cùng trượt ra khỏi huyệt khẩu, Khẳng lúc này mới dám ghé vào giường thở dốc.

"Tốt lắm. Nghỉ ngơi đủ chưa?" Mạch Nhĩ Luân tà ác nhìn Khẳng đã sắp hư thoát, căn bản không đợi Khẳng trả lời đã mở tủ lấy ra một đôi kẹp vú kẹp lên ngực Khẳng.

"Cho ngươi mở mang tầm mắt một chút, nâng mông lên." Mạch Nhĩ Luân cầm trên tay hai quả châu nhỏ, đợi Khẳng đem nơi tư mật bày ra trước mặt mình lập tức nhét vào. Một màn dâm ngược vừa nãy khiến hậu huyệt Khẳng lúc này thoải mái dung nhập hai quả châu.

"Banh mông ngươi ra." Vốn chờ đợi một món đồ chơi tình thú lạnh như băng xâm nhập, Khẳng không ngờ tiến vào cơ thể mình cư nhiên là phân thân nóng rực của Mạch Nhĩ Luân. Dương vật vừa cắm vào, hai quả châu trong cơ thể kỳ thực là hai viên trứng rung cũng bắt đầu mạnh mẽ chấn động.

Mạch Nhĩ Luân không để Khẳng có thời gian thích nghi, lập tức thô bạo trừu sáp. Hai quả châu theo động tác của Mạch Nhĩ Luân mà tiến vào càng sâu trong hậu huyệt, kích thích ở địa phương chưa từng khai phá qua khiến Khẳng kịch liệt run rẩy toàn thân.

"A ~" Nghe thấy tiếng kêu tràn ngập tình dục của Khẳng, Mạch Nhĩ Luân biết mình đã chạm đến điểm mẫn cảm của hắn, lập tức ác ý đâm vào chỗ đó thêm vài lần nữa.

"Chủ nhân. . . . chỗ. . . . chỗ đó không. . . không cần. . . . . . . . ." Cảm giác tê dại kích thích đánh sâu vào đại não làm Khẳng thần trí tan rã cầu xin tha thứ, nhưng Mạch Nhĩ Luân vẫn bỏ ngoài tai, chăm chú công kích điểm gồ lên ấy.

Hai tay Khẳng vốn đang banh hai cánh mông sớm đã vô lực buông xuống hai bên, đau đớn từ hậu huyệt cũng bắt đầu truyền đến khoái cảm kỳ lạ. Rút kinh nghiệm từ nhiều lần hoan ái trước, Khẳng không dám đè nén tiếng khóc nữa, vì không kêu ra tiếng sẽ chỉ làm Mạch Nhĩ Luân càng bất mãn mà kéo dài thời gian xâm phạm. Một tràng rên rỉ nức nở dâm đãng từ trong miệng Khẳng truyền ra quả thật khiến Mạch Nhĩ Luân hưng phấn mà cắm rút càng lúc càng nhanh.

"Ân. . . Ân. . . A ~~~~" Có lẽ vì có thêm trứng rung kích thích nên Khẳng bắn ra sớm hơn mọi lần.

"Ngươi đúng là dâm đãng, như vậy cũng có thể bắn tinh." Thưởng thức hậu huyệt Khẳng kịch liệt co rút, Mạch Nhĩ Luân ác ý cười nói, đồng thời cũng đẩy nhanh tốc độ, lập tức được nghe thêm một tràng rên rỉ phiến tình.

"A ~" Đưa đẩy thêm một lúc, Mạch Nhĩ Luân rốt cuộc gầm nhẹ một tiếng, đem tinh dịch nóng rực bắn vào cơ thể Khẳng. Phát tiết xong cũng không rút ra, cứ thế đổ người lên lưng Khẳng nghỉ ngơi.

Vốn tưởng đã xong, Khẳng đang không ngừng thở dốc hoảng hốt phát hiện dương vật chôn trong cơ thể đột nhiên lại trướng lớn. Lúc này Khẳng mới chú ý đến hai quả châu nằm sâu trong hậu huyệt lúc này vì có tinh dịch bôi trơn nên hơi trượt ra, lại bị phân thân của Mạch Nhĩ Luân chặn lại. Bị tần suất chấn động không ngừng của hai quả châu kích thích, dương vật Mạch Nhĩ Luân lại lần nữa cương lên.

"Chút nữa sẽ cho phép ngươi lấy ra, ta cũng không muốn chưa đến đêm Giáng Sinh đã bị ngươi hút khô." Mạch Nhĩ Luân dùng thanh âm trầm thấp nói bên tai Khẳng, đồng thời ôm lấy eo Khẳng xoay lại, áp ngực vào lưng Khẳng, dùng tư thế nằm nghiêng bắt đầu mạnh mẽ trừu sáp, một màn dâm ngược này vẫn còn rất dài.

Hoàn phiên ngoại

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip