5. Hắn nhìn đôi mắt tôi chăm chú :" Nếu anh nói anh không chú ý tới , em có tin không ?"Tôi không biết nói gì .Tin tưởng hoặc là không tin , như bình thường hoặc bắt hắn cùng Diêu Thiến tuyệt giao . Thậm chí cũng có thể làm ầm lên . Nội tâm tôi càng ngày càng gợn sóng .Cuối cùng tôi chỉ cúi đầu ." Tính ."Tính .Có tin hay không , đều tính .Ăn cơm xong , mọi người ồn ào thuê khách sạn , nói đêm nay không quay về , bây giờ đã khuya , trực tiếp ở ngoài .Kết quả một lúc sau , mặc kệ mọi người nói gì . Diêu Thiến cũng đòi đi theo Lục Dương.Cuối cùng , có người say , chỉ vào Diêu Thiến nói :" Em làm sao vậy ? Suốt ngày bám dính bạn trai , muốn yêu đương thì vô khách sạn luôn a !"Lục Dương khó chịu , lạnh lùng nói :" Đây không phải bạn gái tao !""À ! Vậy thì là một đứa liếm cẩu !"Diêu Thiến khó chịu , hét toáng lên :" Nói chuyện kiểu mẹ gì vậy ! Anh nói ai liếm cẩu ? Chúng ta bình thường chơi với nhau như vậy có chuyện gì mà chúng tôi dấu giếm mọi người hay sao ?"Vừa rồi ở trong tiệm lẩu uống không ít rượu , hiện tại trong mắt Diêu Thiến toàn là men say .Mắt thấy hai người sắp lao vào nhau , mọi người đứng lên khuyên can .Hiện trường loạn thành một đoàn .Cảm xúc trong tôi dâng lên tới đỉnh điểm , liền tách ra khỏi đám đông , không quay đầu mà bước vào thang máy .Lục Dương đi theo , lúc bước vào phòng liền nắm tay tôi giải thích : " Em ấy uống say , nói chuyện không rõ ràng lắm ."" Lục Dương, anh có biết không ?"Tôi hít sâu , cố gắng khiến mình bình tĩnh trở lại ." Từ mấy tháng trước , từ khi anh giới thiệu em gặp mặt Diêu Thiến , anh vẫn luôn giải thích mối quan hệ của hai người là trong sạch . Nếu như anh nói thật , anh có thể nghĩ tới biện pháp ngăn chặn các tình huống khó xử không ?"Lục Dương nhắm mắt lại : " Cho nên Lý Khanh Khanh , bởi vì cùng em yêu đương ... Anh không thể có một người bạn khác giới sao ?"Bạn bè , khác phái .Tôi nhớ tới lúc trước , hắn nói :" Chỉ là một học muội , không quan trọng."Bất tri bất giác, trong lòng hắn đã thay đổi .Vào thời điểm tôi bận ôn lên thạc sĩ , thời điểm tôi không ở bên hắn , ở nơi tôi không nhìn thấy ... Có phải hai người họ đã tiếp xúc với nhau , không còn chỉ là bạn bè bình thường ?Lúc đầu gặp mặt , Diêu Thiến hào phóng tự nhiên như thế ... Có phải do hai người họ trước đó đã phát sinh rất nhiều chuyện ?" Lục Dương ." Tôi nhẹ nhàng nói :" Em cảm thấy ... Chúng ta không có , khả năng kết hôn ."Hắn giống như bị kích thích, ánh sáng trong mắt biến mất ." Anh sẽ đi tìm em ấy nói rõ ràng , được chứ ?" Hắn nghiến răng nghiến lợi, nói từng câu từng chữ :" Anh đi tìm Diêu Thiến, nói chuyện rõ ràng . Sau này tuyệt giao , không còn quan hệ được chứ ?"" Lý Khanh Khanh . Em vừa lòng chưa ? "Lục Dương mở cửa , đóng mạnh lại . Trong phòng chỉ còn nhàn nhạt mùi rượu .Tôi nhớ tới thời điểm khi ăn cơm , Lục Dương uống rượu .Là do được bạn bè mời , họ cũng muốn cụng ly với tôi nhưng bị Lục Dương cản :" Tim bạn gái tôi không tốt , không thể uống rượu. "Rõ ràng hắn đều nhớ rõ .Tôi đã nghĩ , khi gặp lại , hắn sẽ kinh hỉ .Tôi ở trên giường cuộn người lại . Khóc đến khi cảm thấy đau đớn , khó thở .Không biết khóc bao lâu , tôi dần dần ngủ , thẳng đến khi giật mình , đột nhiên bừng tỉnh . Thời gian trên di động , là 5 giờ sáng .Trong phòng trống không , không có Lục Dương .Hắn nói , hắn đi tìm Diêu Thiến .Sau đó suốt một đêm không trở về .Tôi cảm thấy cơ thể phát run . Bất tri bất giác cắn ngón tay , càng ngày càng dùng sức .Thẳng đến khi truyền tới cảm giác đau , tôi buông ra . Chuẩn bị đồ ra sân bay .Thời điểm về nhà , thời gian là giữa trưa .Trái tim đập nhanh , huyệt thái dương đau nhói , tôi chống người lên bàn hô hấp . Sau dó miễn cưỡng uống hai viên thuốc rồi ngủ trên ghế sô pha .Thẳng đến khi bị một tiếng chuông làm bừng tỉnh .Tôi mở mắt , đơ người một lát , chậm rì rì ra mở cửa .Vốn tưởng cha mẹ , nhưng người đứng ngoài cửa là Lục Dương .Khi hoàn toàn tỉnh táo , tôi muốn đóng cửa . Nhưng hắn dùng sức khiến tôi không làm gì được .Tôi cũng bởi vì thế mà thấy Diêu Thiến phía sau , hướng đến tôi nở cười khiêu khích ." Tiểu Lý , nghe anh nói !" Lục Dương đã hoàn toàn tỉnh rượu, nôn nóng nói :" Sự việc hôm qua không như em nghĩ đâu !"" Đúng vậy chị , hôm qua anh ấy đến tìm em , nói rằng sợ chị hiểu lầm , muốn cùng em tuyệt giao ."Ngữ khí cô ta bất đắc dĩ :" Kỳ thật chúng em chỉ là bạn học bình thường . Em biết chị không có cảm giác an toàn , nhưng ..."*Ps: Đoạn này mình đổi từ cô ấy qua cô ta để biểu hiện sự chán ghét của nu9 với DT nha .Huyệt thái dương tôi đau đớn , tôi dựa vào cửa . Cố khống chế giọng nói run rẩy :" Anh có thể mang cô ta , cút ra khỏi nhà tôi được không ?" " Lục Dương , chúng ta chia tay đi !"Hắn nhìn tôi , ánh mắt co lại , không tin :" Lý Khanh Khanh..."Diêu Thiến ở phía sau châm ngòi :" Hai người , đừng vì em mà chia tay . Cùng lắm..."Tôi hét lớn :" Cô im miệng !!!"Thời điểm đang náo loạn , Nắm chạy ra . Nhảy lên người Diêu Thiến , cào cô ta ." Á !!! " Cô ta hét lớn . Lục Dương bắt lấy Nắm , liền bị cắn , hắn liền ném mạnh Nắm .Tiếng nặng nề vang lên , Nắm từ trên tường trượt xuống , run rẩy , kêu meo meo . Sau đó hoàn toàn im lặng , không nhúc nhích .Tôi hét lớn , chạy tới , ôm lấy Nắm .Nắm của tôi trông tròn vo , là một bé mèo trắng kiêu căng . Hiện tại cả người mềm nhũn, máu từ miệng chảy ra trông cực kì nổi bật .Cơ thể tôi cứng đơ , cảm thấy như đã mất tất cả . Chỉ còn lại một mình , cô đơn , trống rỗng .Tôi ngẩng đầu , nhìn về phía hắn .Đôi môi hắn run rẩy , không nói nên lời :".....Tiểu Lý ."Đừng kêu tên tôi . Tôi giống như mất hết sức lực :" Thật kinh tởm , thật sự rất dơ bẩn , Lục Dương ."_ _ _ _ _ _ _ _ Ps : một ng thích chó mèo như mình đọc xong khó chịu vãi :((