Chi Co Rukawa La Khong The 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Thuốc hết hạn không dùng được nữa, đây là một sự thật đơn giản.

Rukawa ném chiếc hộp nhỏ không còn giá trị trong tay vào thùng rác, hắn suy nghĩ rất nhiều và quyết định ngay khi nghĩ thông suốt.

"Này, đồ ngốc, còn tỉnh không?"

Hắn quỳ xuống, vỗ vỗ mặt Hanamichi, vì tránh cho đồ ngốc hiểu nhầm, hắn nói thẳng, "Không có gì hết, không thuốc, không bác sĩ, không còn giải pháp nào khác, bây giờ tao phải tạm thời đánh dấu cho mày... Tóm lại, tao làm toàn bộ trừ thắt nút và xuất tinh vào khoang sinh sản. Nếu như mày ở đây tiếp tục phát tình, ba ngày sau không ai trong chúng ta có thể tham gia thi đấu toàn quốc, nghe rõ chưa?"

'Làm, làm toàn bộ...'

Hanamichi không thể nghe rõ nữa. Omega ngây thơ có ước mơ được đến trường tay trong tay với người mình thích bị tra tấn bởi kỳ phát tình và gần như bất tỉnh, nhưng cậu đã chết lặng sau khi nghe những lời tục tĩu mà cậu thậm chí không thể lặp lại, và vùng vẫy như thể cậu được tiếp thêm sức mạnh.

"Đồ khốn!" Cậu đỏ mặt chỉ vào mũi Rukawa mắng hắn long trời lở đất, "Đồ cáo già biến thái, mày đang nói cái gì vậy, có phải ngay từ đầu mày đã thèm muốn thân hình hoàn hảo của thiên tài này không? Tao phải vạch trần bộ mặt thật đê hèn của mày trước mặt Haruko, mày..."

"Đúng."

Rukawa ngắt lời cậu, và hắn cau mày suy nghĩ, như thể hắn không hiểu tại sao mình lại thừa nhận điều này.

Hanamichi sững sờ với đầu óc trống rỗng "Mày nói cái gì?"

"Tao nói đúng."

Rukawa không giải thích gì thêm, hắn là một Alpha đã nói là làm, mặc dù rất khó chịu với thái độ chống cự từ đầu đến cuối của Hanamichi, nhưng hắn thực sự không đủ kiên nhẫn để giải thích hay tiếp tục nói chuyện. Nhìn thẳng vào Hanamichi, Rukawa một tay tóm lấy hai tay bất lực của cậu, dùng tay còn lại mân mê cặp mông trần và đùi trong, nhào nặn nơi mềm mại nhất, trên da thịt còn có chất lỏng nóng hổi.

Khuôn mặt thường xuyên lạnh lùng vô cảm, nhưng lại đẹp trai đến mức đáng sợ, được phóng đại vô hạn trước mặt Hanamichi, Omega thở hổn hển vì căng thẳng, không thể giải quyết bất kỳ vấn đề nào trong đầu, và thấy mình ướt đẫm thành một mớ hỗn độn vì cách tiếp cận của Alpha trong sự đau buồn và phẫn nộ.

Rukawa Kaede vùi đầu vào chiếc cổ đỏ ửng đầy mồ hôi của Hanamichi, lè lưỡi nguy hiểm liếm đi giọt mồ hôi mặn chát, lớp gai lưỡi thô ráp cố ý lướt qua tuyến thể mẫn cảm, đưa ngón trỏ và ngón giữa vào trong lỗ thịt ẩm ướt đang xoắn chặt của Omega, nhờ dịch thể mà tiến vào không có bất kỳ trở ngại nào, chất lỏng từ từ chảy xuống cổ tay hắn, và Alpha đẹp trai cau mày.

"...Đồ ngốc, nó đang hút tao vào trong."

"A... Chết tiệt... Đừng nói nữa!"

Hanamichi chửi thề bằng giọng đứt quãng, nhưng cơ thể trống rỗng đã lâu của cậu lại run lên vì cuối cùng cũng ăn được thứ gì đó. Thể chất dâm đãng của Omega quá kinh khủng, cậu tuyệt vọng vặn eo, trong lòng kêu cứu nhưng hai chân lại vô thức kẹp chặt hông của Rukawa, mông lên xuống một cách nịnh nọt, qua lớp quần bó sát cạ vào người Rukawa một cách lúng túng.

Rukawa Kaede sắp phát điên rồi.

Ngón tay của hắn vẫn đút vào mật huyệt của Hanamichi, và Hanamichi như một con lười khổng lồ đang treo trên người hắn, cậu bị chọc ngoáy đến mức nhắm hờ mắt, sung sướng đến mức nước miếng chảy ra từ miệng, giống như diễn viên trong một bộ phim khiêu dâm. Trên đời này thật sự có tồn tại nam sinh trung học dâm đãng như vậy sao? Rukawa không thể hiểu được, nhưng cơn giận của hắn mơ hồ hiện lên, hắn nghĩ rằng có lẽ Omega có thể chất như vậy, nếu thay thế bởi Akagi Takenori, Miyagi Ryota, hay bất kỳ Alpha nào, Hanamichi sẽ đều phản ứng như thế này.

Sự thật là vậy sao? Hắn chán ghét điều đó vô cùng, hắn dùng ngón tay chọc mạnh vào bên trong như để trút giận. Hanamichi hét lên trong đau đớn, nhưng khuôn mặt cậu đỏ bừng vì phấn khích, giữa hai chân cậu chảy ra rất nhiều dịch thể ướt át, và cơ bắp toàn thân cậu đều căng cứng. Cậu ngẩng cao đầu, hơi thở nóng bỏng đến mức có thể thiêu đốt người đối diện, đầu gối dán chặt vào hai bên người Rukawa, sức lực mạnh đến mức suýt chút nữa có thể bẻ gãy xương sườn của Alpha.

"Chưa đủ hửm?" Rukawa lạnh lùng nói, mong muốn chiếm hữu của Alpha dâng lên, hắn mạnh mẽ đoạt lấy môi Hanamichi. Khi trải qua một loạt khoái cảm, Omega không có bất kỳ động tác phản kháng nào, ngoan ngoãn há miệng để cho đầu lưỡi trơn bóng của hắn xâm nhập, khiêu gợi liếm láp đến tận gốc lưỡi, bắt chước nhịp điệu làm tình, đâm sâu vào trong cổ họng cậu.

Khoang mũi của Hanamichi tràn ngập mùi pheromone của Rukawa, và nước mắt cậu chảy dài. Lưỡi thật nóng, ánh mắt của Rukawa thật đáng sợ, như thể hắn sẽ ăn tươi nuốt sống cậu. Hanamichi khẽ nghiêng đầu, thoát khỏi nụ hôn sâu ngột ngạt, phía dưới co rút càng lúc càng bất mãn - Rukawa Kaede rút ngón tay ra.

Chết tiệt, mình muốn nó. Cậu lặng lẽ nhìn vào đũng quần của Rukawa từ khóe mắt, chỗ đó đã sưng lên thành một túp lều. Nhưng Rukawa không cởi quần, hắn không quan tâm đến cậu, chỉ chậm rãi thực hiện màn dạo đầu trêu chọc, như thể Hanamichi là người duy nhất vội vàng. Đã mất đi cảm giác xấu hổ, Omega bỗng cảm thấy ủy khuất, chớp chớp đôi mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm hắn, vô cớ rơi vài giọt nước mắt.

"Sao lại khóc?" Rukawa hỏi một cách trêu chọc, hắn đang dùng một cách khá gợi tình để vuốt ve Hanamichi, dịch thể không ngừng chảy dọc theo chiều dài dương vật của cậu và tích tụ một vũng lớn trên lông mu đỏ tự nhiên.

Sakuragi Hanamichi cảm thấy tuyến thể sưng lên đau nhức, Rukawa không biết xấu hổ đem cậu ấn vào góc tường cùng hắn chơi đùa, nhưng cậu lại không thể phát huy sức lực, tay cùng cổ tay đều bị giữ lại bởi Rukawa Kaede, và cậu thậm chí không thể chạm vào chính mình. Cậu tức giận đập vào đầu Rukawa, bị hắn nắm lấy cổ chân và kéo cậu nằm xuống, áo thun của cậu cuộn lên trước ngực khi cậu cố gắng vùng vẫy.

A, ngực to quá... Rukawa ngơ ngác cúi đầu, nhìn cơ ngực rắn chắc của Hanamichi nhấp nhô dữ dội vì tức giận và dục vọng, trong lòng chua xót không nói nên lời. Hắn cụp mắt xuống, vươn tay nhéo đầu nhũ hoa của Omega, dùng đầu ngón tay mân mê khiến nó sưng đỏ.

"Chết tiệt, đừng... đừng chạm vào nó!" Ngực của Hanamichi sau khi bị đùa giỡn ngay lập tức sưng lên, hậu huyệt đã bị ngón tay trước đó làm ướt mềm nhũn, sâu bên trong không ngừng ngứa ngáy, cậu dùng mông cưỡi lên đùi Rukawa một cách vô ích và điên cuồng. Rukawa nhẫn nhịn đến nỗi nhịp thở không ổn định, hậu huyệt trượt qua để lại những dấu nước ướt át trên cơ đùi cường tráng.

"Không phải không muốn sao?"

Rukawa vỗ vào mông của Hanamichi, mông của cậu nhếch cao lên, và Omega tóc đỏ đang thở hổn hển. Sự ghen tị khiến cho Alpha không dễ dàng cho cậu thứ cậu muốn.

"Không phải chính mày nói, tao là người duy nhất không thể giúp mày sao?"

Rukawa hỏi với vẻ bực bội. Cuối cùng hắn cũng cởi quần ra một cách đàng hoàng, và vòng tay ôm chặt lấy vòng eo đang vặn vẹo của Hanamichi, đồng thời nâng hai đùi nặng trĩu đẫm mồ hôi của cậu lên để ổn định trọng tâm cơ thể. Dương vật thô to của Alpha đảo quanh miệng huyệt đang bất mãn của Omega, đút vào hơi nông vài cm rồi rút ra, thịt mềm bên trong dùng sức bóp chặt lấy.

"Không phải nói ai cũng được sao?"

Rukawa hai mắt đỏ hoe, càng hỏi càng đau lòng. Hắn nhéo đùi Hanamichi, cúi đầu liếm lấy cái gáy thơm tho của cậu bằng chiếc lưỡi thô ráp của mình, giống như một con mèo lớn liếm miếng mật không thuộc về mình, không ngừng nghĩ đến những cuộc trò chuyện trong phòng tập thể dục.

Ranh giới giữa cái gọi là đánh dấu tạm thời và làm tình đã bị xóa nhòa, hắn biết rằng Hanamichi có lẽ rất ngu ngốc và không thể phân biệt được sự khác biệt, nhưng hắn không thể kiểm soát bản thân để không tức giận với những lời mà hắn nghe được.

Chết tiệt, những câu nói khi ấy của Hanamichi vẫn vang vọng trong đầu hắn vào thời điểm như thế này...

Hanamichi rên rỉ đầy khiêu khích sau cú liếm trên gáy cậu, cảm thấy khó chịu và gục xuống. Cậu không thể nhịn được nữa, nếu Rukawa không tiến vào trong vòng một phút nữa, thiên tài bóng rổ của Shohoku sẽ nổ tung vì sự trống rỗng.

Phải làm sao đây? Hanamichi không thể nghĩ ra cách nào, vì vậy cậu chỉ có thể chống đỡ cơ thể bằng đôi tay đau nhức, cam chịu đến gần Rukawa và vụng về cắn vào đôi môi mềm mại của hắn.

"Cáo ngu... cáo hôi..." Cậu vừa hôn vừa mắng, thừa dịp hắn không chuẩn bị nắm lấy dương vật thô to của Rukawa, liều lĩnh nhét vào hậu huyệt sưng đỏ, vừa đau vừa thỏa mãn.

Rukawa vô tình bị cậu hút mất một nửa, da đầu tê dại vì bị siết chặt, nhưng trong lòng lại cảm thấy buồn bực, như thể hoàn toàn tin rằng Omega trước mặt chỉ dùng mình làm công cụ để xoa dịu cơn động dục, khắp cổ nổi đầy gân xanh.

Hắn không chịu tiến sâu hơn vào bên trong. Hanamichi đang bị tra tấn quá nhiều.

"Mẹ kiếp, con cáo keo kiệt! Chỉ biết quan tâm đến những thứ không quan trọng như vậy!"

Cậu đỏ mặt và hét lên, nắm lấy cổ áo của Rukawa một cách thô bạo và vụng về, áp trán mình vào trán hắn, lắp bắp và lớn tiếng thông báo một bí mật.

"Tại sao Rukawa Kaede là người duy nhất không thể? Bởi vì... nếu là con cáo hôi... con cáo hôi đang giở trò với tao...tao... tao không chắc mình có thể dừng lại sau khi hoàn thành việc đánh dấu tạm thời! Mọi thứ sẽ chấm hết!"

Omega tóc đỏ lúc đó đã nghĩ, nếu nhờ Rukawa Kaede giúp đỡ, cậu sẽ phấn khích đến mức không thể xử lý được. Lấp đầy cậu, đánh dấu cậu, sở hữu cậu.

Hanamichi cau mày, vươn tay che bụng dưới đang co giật vì trống rỗng, nghiến răng nghiến lợi thì thầm vào tai Rukawa. Mái tóc đỏ rực của cậu đã dài hơn một chút so với lúc mới cắt, và nó đang dính trên trán và hai bên mai cậu vì mồ hôi. Omega đã hạ quyết tâm.

"...À, đừng bận tâm, cáo hôi, mày, mày nhanh lên xông thẳng vào đi... xuất tinh vào trong khoang sinh sản cũng không sao, làm loạn khoang sinh sản cũng không sao... Mau cho tao!"

Lý trí của cậu bốc hơi, cậu hung hăng trừng mắt nhìn Rukawa, đưa ra đầu lưỡi đỏ tươi như quỷ tìm mạng. Tất cả những gì muốn nói và cần nói đã nói hết.

"Con cáo hôi, mày có hiểu không?"

Rukawa không thể hiểu rõ hơn.

"Đồ ngốc, là mày muốn đấy!"

Không một Alpha nào có thể thờ ơ trước những lời như vậy, chỉ cần chưa đến một giây để mất đi kiểm soát, Rukawa tàn nhẫn đẩy Hanamichi xuống đất, bóp cổ và ra vào bên trong cậu một cách mãnh liệt và nhanh chóng, dương vật của hắn như một thanh sắt cắm vào mật huyệt non nớt của cậu.

Cơ thể Hanamichi không ngừng rung lắc, cậu rên rỉ, hai chân bị Rukawa dùng sức đẩy ra, mật huyệt đỏ bừng, nước mắt không tự chủ được mà chảy xuống. Hàng chục cú thúc lặp đi lặp lại, dương vật của Rukawa dễ dàng thâm nhập vào nơi sâu nhất. Trong khi Hanamichi đang run lên vì sung sướng, cậu nhận ra rằng khoang sinh sản của mình đang mở ra do hưng phấn, và ngậm lấy quy đầu của Rukawa.

'...Nếu không, Hanamichi có thể có con khi còn học trung học.' Những lời của Yohei vang lên trong đầu cậu. Đáng tiếc thay, có vẻ như cậu thực sự sẽ mang thai.

Sau khi lấy lại được chút tỉnh táo, Omega nhận ra rằng tình hình không ổn, và Rukawa dường như đã làm quá trớn.

"Không, uh, tao sẽ có thai... ah...còn giải toàn quốc..." Bị hút vào khoái cảm quá lớn, tại thời khắc mấu chốt, Hanamichi rốt cục nhớ tới lời Yohei và mọi người cảnh cáo, sợ hãi kẹp chặt hai chân ngăn cản cử động của Rukawa, không ngừng đẩy hắn ra, vì sợ gây ra bất kỳ bi kịch nào.

Rukawa dường như ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng cái mông không xương sống của Hanamichi lại trái ngược với mong muốn của cậu, nó cố ý hút lấy Rukawa. Chỉ trong mười phút, đôi mắt của Hanamichi đã trợn trắng nhiều lần và bụng cậu sưng lên đau đớn. Dâm thủy không thể ngừng chảy ra, và cậu uốn éo cao trào một lần nữa. Cậu không nhớ đây là lần cực khoái thứ bao nhiêu.

Rukawa nhìn xuống cậu, tiếp tục đâm vào nơi chặt chẽ bên trong, và để lại vô số dấu răng trên gáy của Hanamichi. Pheromone của Alpha liên tục tràn vào dọc theo vết cắn, vượt xa lượng cần thiết để đánh dấu tạm thời, khiến Hanamichi run lên một cách đáng thương. Cậu không dám nhìn mặt Rukawa nữa, quay đầu rơi lệ, trong lòng không khỏi hối hận vì lời nói vô tư vừa rồi của mình.

Rukawa lật Hanamichi lại, tát vào mông Hanamichi bằng lòng bàn tay và nắm lấy mông cậu ngay sau đó. Cả hai đã cởi bỏ hoàn toàn quần áo. Rukawa nắm lấy vòng eo rắn chắc của Hanamichi, kéo hai chân cậu ra để chen vào giữa, và đẩy vào Hanamichi đến tận gốc dương vật. Hai chân của Hanamichi run rẩy không quỳ nổi, thắt lưng sụp xuống, mông nhô cao, yếu ớt ngã về phía sau, nhưng chỉ khiến dương vật vào sâu hơn, thực sự rất bất lực.

Cậu sợ mình thực sự mang thai nên chỉ còn cách đưa tay ra đẩy Rukawa, nhưng tay cậu chỉ như mèo cào và dễ dàng bị hắn kéo ra, cậu chỉ có thể lắp bắp nói qua kẽ răng. Có lúc mắng mỏ con cáo vô liêm sỉ, có lúc lại không biết xấu hổ cầu xin lòng thương xót, phần lớn thời gian cậu chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ khêu gợi ngắt quãng, dịch thể chảy ra vô cùng đáng thương, từng giọt từng giọt nhỏ xuống đất.

Hanamichi sững sờ cúi đầu, luôn cảm thấy bụng dưới bị đẩy đến cực hạn, khoang sinh sản muốn nổ tung, cuối cùng không chịu nổi mà cầu xin tha thứ.

"Cáo, Rukawa Kaede, đừng làm nữa, tao... sẽ có thai, muốn chết.... Thật sự sẽ hỏng mất, sau này không nói năng bậy bạ nữa..."

Cậu đỏ mặt rên rỉ kêu lên những lời này, quay đầu tìm môi Rukawa, thè lưỡi liếm hắn hết lần này đến lần khác như một con chó đang lấy lòng chủ nhân.

Pheromone của Omega đã được hoà hợp với Alpha, và chỉ còn một bước cuối cùng nữa là hoàn thành việc thắt nút.

"Điều này sẽ không thể phá vỡ."

Rukawa ném ra một câu, phớt lờ cậu và tiếp tục làm việc chăm chỉ. Hanamichi hoảng sợ, cậu bị làm quá lâu, cơ thể được quen với việc làm tình toát ra hơi thở chào đón Alpha, dương vật của Alpha run rẩy nguy hiểm trong khoang sinh sản, như thể muốn xuất tinh bất cứ lúc nào.

Nhưng cậu không có ý định mang thai sớm như vậy... Hơn nữa, cậu làm sao giải thích với Yohei và mọi người!

Hanamichi run rẩy, bất giác rơi nước mắt vì tương lai khốn khổ của mình, dùng hết chút sức lực cuối cùng để thoát khỏi xiềng xích của Alpha, vội vàng quay người ôm lấy eo Rukawa, cặp mông đau nhức của cậu co bóp chặt chẽ, vũ khí giết người trong cơ thể cậu di chuyển một lần nữa.

Rukawa Kaede bị cắn chặt hít một hơi thật sâu, nhướng mi nhìn Hanamichi, khuôn mặt trắng nõn cũng đỏ bừng như phát sốt. Hắn khịt mũi lạnh lùng.

"Không phải chính em nói sao, lấp đầy em, đánh dấu em, xuất tinh vào bên trong, làm loạn khoang sinh sản của em sao? Em nghĩ rằng sẽ có một Alpha để em đi nếu em nói những điều như vậy sao? Em nghĩ tôi... sẽ để em đi sao?"

Giọng điệu kia quá mức nguy hiểm như một lời khẳng định, Hanamichi nhìn chằm chằm Alpha ngay trước mặt, trong lòng toát ra dục vọng sâu xa, sững sờ không cách nào phản bác, sức lực trên tay cũng vô thức nới lỏng ra. Cậu nhận ra rằng Rukawa đang rất nghiêm túc.

"Không tiếp tục cũng không sao." Alpha nghiến răng kiềm chế gọi đầy đủ tên của cậu, "Sakuragi Hanamichi, nếu em nói rằng em ghét tôi, tôi có thể dừng lại ngay bây giờ."

Rukawa giữ mông của Hanamichi để bế cậu lên, đẩy dương vật vào sâu hơn và liếm lấy cổ cậu một cách nhanh chóng và chính xác. Hanamichi sững sờ đến mức không thể phát ra âm thanh nào, cậu vô thức ôm lấy vai Rukawa, và có ảo giác rằng mình sắp bị xuyên thủng trong nỗi kinh hoàng.

Thật đáng sợ, thật thỏa mãn, nhưng cũng thật quá sức chịu đựng. Cậu trợn mắt thè ra đầu lưỡi đỏ tươi, đầu lưỡi bị nước miếng làm cho ướt át, ngón chân thoải mái co quắp, hai má đỏ bừng như sắp chảy máu, lỗ tai nhạy cảm tràn đầy âm thanh tục tĩu của va chạm thể xác.

Rukawa hạ giọng hỏi một cách khẩn trương "Ghét tôi không? À, không... Có muốn tìm kiếm một Alpha khác không? Đừng nghĩ đến! Không phải em chỉ muốn được tôi ôm thôi sao?"

"Không phải, ah... không phải như mày nói... Con cáo hôi chết tiệt!"

Hanamichi bóp chặt vai Rukawa và hét lên một tiếng, sau khi lên đỉnh, cuối cùng cậu rơi vào một cao trào quá tải kéo dài khác, cậu thoải mái nhắm hờ mắt, và há miệng ra để chịu đựng cơn đau do Rukawa gây ra, sâu đến mức có cảm giác bụng cũng bị đâm thủng, toàn thân toát mồ hôi, cảm giác như sắp tan chảy trong dục vọng độc chiếm quá mức mãnh liệt.

"Trên đời sao lại có loại người dâm đãng như vậy."

Vừa mạnh mẽ chửi rủa cậu, vừa dùng giọng điệu của một chú cún con bị bỏ rơi hỏi cậu có ghét hắn không, cậu có muốn bỏ rơi hắn không, hắn có phải là người duy nhất cậu không thích không.

Tuy nhiên, câu trả lời đều là phủ định. Hanamichi đau khổ nghĩ trong lúc cực khoái bùng nổ cao trào, rõ ràng, cậu đã nói rõ lý do vì sao không dám để Rukawa đánh dấu tạm thời.

Alpha cuối cùng cũng xác nhận được đáp án mình muốn, sợi tóc mái ướt đẫm mồ hôi rơi xuống trước mắt, Alpha cứng đầu nhìn chằm chằm vào mật huyệt của Omega, cười rất nhạt.

"Vậy thì hãy tiếp tục và tôi sẽ cho em thấy thiên đàng, đồ ngốc."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip