Vạch trần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tình thế lúc này trong Đỗ Gia quả thật hỗn loạn , đa phần mọi người đều ở yên trong nhà không dám đi lung tung nữa . Chính bởi vì ba vụ tai nạn liên tiếp , đầu tiên là ông nội , sau đó đến mẹ Đỗ , ngay cả con dâu cũ như Thùy Linh cũng tránh không khỏi . Cảnh sát nhận định nếu như ba vụ trên là cùng một người gây ra , người này rõ ràng đối với Đỗ Gia bọn họ có tư thù . Động cơ ra tay không phải nhắm vào gia tài của họ , đích thị là muốn lấy mạng từng người từng người một .

Sau khi có kết luận từ bệnh viện việc Thùy Linh bị ngộ độc , cảnh sát tiến hành điều tra biệt thự của nàng tìm xem rốt cuộc chất độc đó xuất phát từ đâu , bằng hình thức nào hung thủ có thể ngang nhiên hạ độc ngay trong nhà riêng của nàng . Nhưng hầu như không tìm thấy chất độc ở những chai rượu nàng dùng qua , bên trong thùng rác có một hộp sữa rất nhanh được đem về xét nghiệm . Bên trong sữa cũng không tìm thấy chất độc , chỉ còn có thể đợi Thùy Linh tỉnh lại từ nơi này hỏi lại một lần nữa .
“ Lương tiểu thư , cô nói lại cho chúng tôi biết lịch trình hôm đó của cô . Đã gặp những ai , làm những gì , có ăn thức ăn do người khác đưa đến hay không ? “ – Khi Thùy Linh tỉnh lại không lâu , Đỗ Hà nói rằng không muốn có quá nhiều cảnh sát quấy rầy , chỉ để một người ở lại trong phòng bệnh của Đỗ Hà .

“ Hôm đó tôi cùng với bạn của mình cãi nhau một trận , điều đó khiến tâm trạng của tôi không được tốt . Tối đó tôi đã uống rất nhiều rượu , rồi lại ngủ thϊếp đi ở phòng khách . Sáng sớm tôi có chút đói bụng nhưng lại không muốn ra ngoài dùng bữa , lấy tạm hộp sữa uống vào . Sau khi uống không bao lâu tôi liền có triệu chứng đau dữ dội , liên tục buồn nôn , tim đập rất nhanh , sau đó tôi thật sự không biết gì nữa “ – nàng chỉ còn nhớ khi nàng lâm vào trạng thái sắp ngất đi , chỉ nghe thấy Đỗ Hà liên tục gọi tên của nàng .
“ Người bạn đó là ai ? Cô và người đó có tranh chấp gì hay không ? “ – không loại trừ khả năng chính bởi vì vụ mâu thuẫn này , nên người kia có động cơ ra tay hạ độc .

“ Là em chồng cũ của tôi , chúng tôi chỉ vì chuyện vặt mới cãi nhau . Em ấy không phải người hạ độc tôi đâu , tuyệt đối không có chuyện đó “ – nàng thật sự không biết là ai ra tay hạ độc với mình , nhưng tuyệt đối không thể để họ nghi ngờ đứa nhỏ đó được .

“ Chúng tôi đã kiểm tra hộp sữa , không tìm được chất độc bên trong . Rất có thể cô bị hạ độc trước đó , nhưng chất độc đến sáng hôm sau mới phát tán “ – cũng không ít chất độc giải phóng chậm , xem ra thời gian cần phải khoanh vùng rất lớn .

Sau khi cảnh sát rời khỏi , Đỗ Hà quay trở lại phòng của nàng . Lúc này mặc dù Thùy Linh đã nhắm mắt lại nằm trên giường , một chút âm thanh cũng không phát ra . Chậm chạm tiến lại ngồi bên cạnh giường bệnh , một tay vén nhẹ vài sợi tóc vô tình bám vào đuôi mắt của người nằm đó .
“ Xin lỗi , tại em không tốt đã khiến cho chị phải ra nông nổi này . Linh Linh , chị mắng em đi , em quả thật không ra gì “ – nếu như hôm đó cô ở nhà với nàng , có thể sẽ không có cơ hội cho tên hung thủ ra tay hạ độc . Cũng may khi cô đến vẫn còn cứu kịp thời , nếu không Đỗ Hà thật sự không dám tưởng tượng .

“ Em đưa chị đến bệnh viện , chị còn chưa cám ơn em . Hôm đó nếu như em không về nhà kịp lúc , có khi chị chết rồi cũng không biết vì sao lại chết nữa “ – đủ rồi , buồn phiền hay tức giận cũng đã một đêm uống đến quên được rồi . Hiện tại nàng thật sự rất mệt , không đủ sức hờn trách đứa nhỏ đáng ghét này .

“ Nếu như có thù oán sâu nặng với Đỗ Gia , tại sao không nhắm vào em hay Thừa Dân ? Trên thực tế hiện tại chị cũng không phải con dâu của họ Đỗ , sao lại nhắm vào chị ? “ – kẻ này rốt cuộc là ai đây ? Ra tay tàn độc như vậy nhất định có thâm thù rất lớn với họ .
“ Em tuyệt đối sẽ không sao đâu “ – chỉ một câu nói vu vơ được nói ra trong lúc Thùy Linh vẫn còn vô cùng mệt mỏi , nhưng nàng biết mình có cơ sở để khẳng định điều này .

Trước giờ ở trên thương trường nàng gây thù chuốc oán không ít người , nhưng từ trước đến nay cũng chưa từng có chuyện đối thủ cạnh tranh muốn nàng chết đi nghiêm trọng như vậy . Lại còn trùng hợp vào lúc xảy ra nhiều chuyện , Thùy Linh không muốn nghỉ đến điều đó , nhưng trong đầu lúc này chính xác hiện ra một cái tên bản thân luôn luôn nghi ngờ .

Buổi chiều hôm đó bên phòng xét nghiệm gởi đến báo cáo mới , bên trong hộp sữa đúng là không có độc , nhưng họ lại phát hiện có thành phần đông dược khác hẳn với những hộp ở cửa hàng nàng đã mua . Cảnh sát một lần nữa tập trung vào những hộp sữa có thành phần khác lạ này , quay trở lại phòng bệnh hỏi nàng thêm một lần nữa về nguồn gốc của những ,hộp sữa đó .
“ Sữa đó vốn dĩ lúc đầu tôi mua đến cho ông nội , thật ra nội mấy hôm nay tuy không tỉnh lại nhưng vẫn có thể đút được sữa cho ông . Có điều hôm đó trong lúc nóng giận tôi lại chưa kịp để sữa xuống , lại tiện tay mang về biệt thự của mình “ – trong sữa tại sao lại có thành phần đông dược , có phải loại đông dược đó có vấn đề không ?

“ Không loại trừ khả năng người đó muốn độc chết Đỗ lão gia , nhưng là cô vô tình làm hình nhân thế mạng “ – theo như nàng nói mấy hôm nay ông lão đều dùng loại sữa này , tên hung thủ chú ý đến điểm đó nên đã ra tay .

“ Nhưng chẳng phải các người nói loại đông dược đó không có độc sao ? “ – hơn nữa hộp sữa đó để tại phòng ông , nếu như người khác vô tình uống trúng cũng sẽ bị , tên hung thủ chẳng lẽ chỉ muốn có người chết , không kể là ai ? Đỗ Hà thật sự có chút khó hiểu , người nhà của bệnh nhân có đôi khi cũng sử dụng đồ được đem đến mà .
“ Đông dược có đôi khi đứng một mình sẽ không sao , nhưng kết hợp với thứ tương khắc với nó sẽ sinh độc . Đỗ lão gia có thường xuyên dùng loại đông dược nào không ? Cả cô nữa , Lương Tiểu Thư “ – một cảnh sát có kinh nghiệm lâu năm trong nghề , đặt một giả thuyết có điểm chung giữa hai người này .

“ Tôi và ông đều không dùng thuốc đông dược , nhưng mà quả thật tôi với ông có điểm chung , chính là mỗi ngày đều dùng cùng một loại trà “ – loại lá trà đó trước giờ đều do nàng đem đến cho ông , mỗi ngày hầu như đều dùng qua .

“ Nhưng mấy hôm nay ông nhập viện đâu có dùng được trà , sao lại có thể sinh độc được “ – Đỗ Hà vẫn cảm thấy kẻ người đó muốn gϊếŧ là Thùy Linh , chứ  không phải đang nhắm vào ông .

“ Đỗ Tiểu Thư cô có điều không biết , những người dùng trà một thời gian liên tục ít nhiều điều tích tụ trong người thành phần của nó trong một thời gian dài . Nên vẫn có thể sinh độc cho dù ngày hôm đó không dùng đến ...” – cũng là vị cảnh sát am hiểu đó giải thích cho cô , vụ án này đúng là càng lúc càng có nhiều thứ sắp được phơi bày .
Một manh mối quan trọng được tiến hành làm rõ , lá trà mà Thùy Linh nói được đem về xét nghiệm . Quả nhiên trong lá trà đó cũng không có thành phần độc tính , nhưng một khi chiết xuất dung dịch của lá trà đó kèm với loại đông dược có trong sữa sẽ phát sinh một chất cực độc , đó cũng chính là chất độc khiến cho Thùy Linh xém một chút cũng không hiểu mình chết do đâu . Cảnh sát lại bắt đầu khoanh vùng đối tượng là những kẻ biết kết hợp đông dược , thậm chí ngay cả bác sĩ riêng của Đỗ Gia cũng bị đưa về điều tra . 

“ Có nghĩa là người ra tay chỉ nhắm vào chị ấy và ông , những người khác nếu dùng trúng hộp sữa đó cũng không sao ? “ – kẻ nào lại có thể tính toán thâm sâu đến vậy đây ? Còn biết sử dụng hai loại hoàn toàn không độc , nhưng lại sinh độc khi kết hợp với nhau .
“ Không đâu , người mà người đó muốn gϊếŧ không phải là chị hoặc ông . Chỉ có một mình ông thôi , còn chị phải gánh chịu tội danh là người ra tay độc chết ông “ – thật sự Thùy Linh không dám nghĩ đến người đó lại tàn nhẫn như vậy , thật sự không dám nghĩ đến .

“ Chị biết ai làm đúng không ? Linh Linh chị nói cho em biết đi có được không ? “ – lần trước chị ấy chính miệng nói bản thân nghi ngờ mẹ gây ra chuyện của ông , hiện tại có phải người chị ấy nghi ngờ vẫn là mẹ hay không ?

“ Người có thể biết ông dùng loại trà gì hằng ngày chỉ là người trong Đỗ Gia , nhưng người có am hiểu sâu đến như vậy về đông dược chỉ có thể là ...” – nàng thật sự không muốn nói ra chính xác người đó , nhưng Thùy Linh biết Đỗ Hà nghe hiểu những gì nàng nói .

“ Không thể nào , không thể nào đâu “
Quả nhiên đứa nhỏ của nàng đã nghĩ ra được người đó là ai , lập tức chạy ra khỏi phòng trong một trạng thái thập phần tuyệt vọng . Khi nhắc đến Đỗ phu nhân của Đỗ Gia , đa phần mọi người chỉ biết mẹ Đỗ ở nhà nhận nhiệm vụ chăm sóc giáo dục con cái . Nhưng ít ai biết trước khi bà ấy lấy chồng , lại là một nhân viên trong một tiệm thuốc đông dược . Chuyện bà ấy thời trẻ từng là một thầy thuốc , trước đây cũng là Thừa Dân nói cho nàng biết , Thùy Linh đến hôm nay mới có cơ sở nghi ngờ bà ấy chính là kẻ giấu mặt đằng sau tất cả mọi chuyện .

Nàng biết rất khó để Đỗ Hà chấp nhận loại chuyện này , nhưng nếu như cảnh sát đã có thể khoanh vùng được đối tượng , trước sau gì sự thật cũng được phơi bày . Có điều Thùy Linh nhớ lại hôm đó mình sau khi mua sữa đến bệnh viện không hề gặp bà ấy , bà ấy lấy cái gì hạ độc vào sữa . Lúc nàng uống hộp sữa đó cũng còn nguyên vẹn bao bì , rốt cuộc  làm sao để bỏ thành phần đông dược vào trong hộp sữa đó mới là chuyện cần phải làm rõ .
Kể từ lúc Đỗ Hà bỏ ra ngoài đến bây giờ cũng đã hơn 6 tiếng đồng hồ , nàng hoàn toàn không thể gọi cho cô . Nàng biết Đỗ Hà sẽ không bị kẻ giấu mặt đó hãm hại , bởi vì dù sao đây cũng là con ruột của bà ấy . Không có nguyên do gì khiến bà ta ra tay hại Đỗ Hà , nhưng hiện tại tinh thần của cô không tốt , Thùy Linh rất sợ cô làm chuyện dại dột nên đã xuất viện ngay trong đêm , lái xe khắp nơi tìm kiếm cô .

Cuối cùng phát hiện cô ở công viên hôm trước uống đến say mềm , liên tục gây sự với mọi người đến nổi bảo vệ công viên xém một chút đã gọi cảnh sát . Sau khi nàng đến đó , họ bàn giao kẻ say xỉn này lại cho nàng , nói rằng Đỗ Hà thật sự đã uống đến sắp phát điên lên rồi .

“ Đỗ Hà , theo chị về “ – xảy ra nhiều chuyện như vậy thật sự khó chấp nhận nổi , người đó còn là mẹ ruột của mình .
“ Em không về đâu , chị mặc kệ em đi “ – trước giờ cô chưa từng ở trước mặt người khác thê thảm đến như vậy , nhưng hiện tại ngoại trừ tự hành hạ bản thân mình , Đỗ Hà cũng không biết làm sao để đối mặt với thực tại nữa .

“ Hiện tại cũng không phải đã gây ra án mạng , bác sĩ cũng đã nói ông sẽ mau chóng tỉnh lại . Cho dù bà ấy có bị truy cứu hình sự , cũng không đến mức chung thân “ – đã gây ra chuyện trước sau gì cũng phải chịu trách nhiệm , cũng rất may hôm đó người dùng hộp sữa đó không phải là ông , nếu không thật sự không còn gì có thể cứu vãn được nữa .

“ Mẹ tại sao có thể độc ác như vậy , bà ấy đánh ông không chết được . Muốn dùng đông dược gϊếŧ chết ông , còn muốn giá họa cho chị . Em chẳng những không sớm nhìn ra , còn nghe theo lời của bà ấy nghi ngờ chị , Linh Linh chị mặc kệ em đi , em ngu ngốc như vậy không đáng để chị lo lắng cho em đâu “
Có vẻ như một phần bởi vì tác hại của rượu , phần khác chính bởi vì tự trong thâm tâm chịu đựng không nổi đả kích . Đỗ Hà thật sự giống như muốn hóa thành một đứa trẻ , mặc nhiên úp mặt vào đầu gối của mình khóc đến vô cùng thê thảm , chỉ có như vậy mới khiến bản thân cảm thấy bớt đi phần nào đau đớn .

Sở dĩ Đỗ Hà ra nông nổi như hiện tại , chính bởi vì sau khi từ phòng Thùy Linh chạy ra ngoài đã lập tức sang phòng của mẹ Đỗ . Nghe thấy rõ bà ấy lén lút nói chuyện điện thoại với ai đó , có nhắc đến việc hộp sữa ở cửa hàng Thùy Linh ghé mua . Đỗ Hà chịu không nổi liền xông vào trực tiếp mặt đối mặt hỏi bà ấy , có phải tất cả mọi chuyện đều do bà ấy gây ra hay không ? Cuối cùng bà ấy trong lúc nóng giận đứa con chất vấn mình , đã chính miệng thừa nhận , còn nói cô nếu như muốn bà ấy ở tù cứ báo cảnh sát . Bà ấy muốn biết Đỗ Hà có vì một nữ nhân ngoại tộc , lại đích thân đẩy mẹ của mình vào vòng lao lí hay không ?
“ Bà ấy tự mình gây tội cảnh sát nhất định có cách cáo buộc được bà ấy , không phải em tự mình tố giác bà ấy , em không phải đứa con bất hiếu gì đó “ – cũng chính vì nghĩ đến tình cảnh này trước đó , nên Thùy Linh cũng không hề tố giác bà ta với cảnh sát , mà tự mình thu thập bằng chứng . Muốn sau khi ông tỉnh lại sẽ trao quyền quyết định lại cho ông , không ngờ bà ta quả thật càng lún càng sâu .

“ Linh Linh , chị về đi . Em không sao đâu , để em ngồi đây một chút , ổn hơn em sẽ tự mình về “ – cô biết những chuyện ngày mai cần phải đối mặt sẽ còn rất nhiều , muốn một mình yên tĩnh thêm một chút .

Không khuyên được đứa nhỏ của mình , cuối cùng nàng cũng chỉ có thể dùng khổ nhục kế . Nói rằng bụng của nàng đột nhiên lại đau nhói , có vẻ như chất độc vẫn còn sót lại . Nếu như một mình ở nhà vào lúc này sẽ rất nguy hiểm , Đỗ Hà nhìn thấy nét mặt đau đớn của Thùy Linh liền tức tốc không nán lại đó nữa , đưa nàng vào viện kiểm tra lại , sau khi xác định chất độc đã hoàn toàn được lấy ra , cả một đêm ở biệt thự không dám rời xa nàng nửa bước .
“ Chị có thật sự không sao không ? Hay hôm nay quay trở lại bệnh viện đi , nằm ở đó thêm vài ngày để họ theo dõi “ – mặc dù bác sĩ nói Thùy Linh không sao , nhưng dù sao cũng từng trúng độc , Đỗ Hà không thật sự yên tâm .

“ Xin lỗi Đỗ Hà , chị vừa rồi nói như vậy chỉ muốn em cùng chị trở về . Hiện tại chị không sao , nhưng quả thật không có em ở bên cạnh chị không có cảm giác an toàn “ – nàng biết Đỗ Hà rất lo lắng cho nàng , nếu như đã nói đến như vậy , đứa nhỏ đó cũng không ra ngoài đòi sống đòi chết nữa .

“ Em ở lại với chị , không đi đâu nữa , ngủ đi ...không sao nữa rồi “

Đêm hôm đó chỉ có Thùy Linh có thể chợp mắt được một chút , ngoài ra Đỗ Hà chính xác không thể nào ngủ nổi . Càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi tột độ , nếu như hôm đó người uống hộp sữa đó là ông , ông thật sự không có cách nào qua khỏi . Nhưng cũng trong hôm đó , nếu như cô không về kịp , Thùy Linh cũng bị độc bộc phát làm suy hô hấp đến chết . Cô thật sự không dám nghĩ đến , nếu như  ông hay Thùy Linh có một người chết đi , Đỗ Hà phải làm sao tha thứ cho mẹ của mình .
Kể từ sau khi biết được ông nội có nguy cơ bị hạ độc , cảnh sát hầu như niêm phong phòng bệnh của ông . Bất cứ ai ngoại trừ bác sĩ và điều dưỡng cũng không được phép vào phòng , cho dù là con cháu ruột của Đỗ Gia . Nhân viên chăm sóc cho ông lúc này cũng được thay bằng quân y , kiểm soát đến mức tối đa tất cả mọi thứ . Sau khi tích cực điều tra khoanh vùng đối tượng , cuối cùng cũng tìm ra được nhiều chứng cứ người đứng sau mọi chuyện chính là mẹ Đỗ , khi có quyết định đem bà ấy về sở cảnh sát tiến hành điều tra , cũng là lúc phát hiện bà ta đã từ lúc nào bỏ trốn .



































Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip