47. Lần thứ ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Hạ Chi Ngu thực chờ mong thời khắc Nguyễn Vụ bày ra tính sở hữu độc chiếm, khẳng định sẽ rất kích thích.

Mấy ngày kế tiếp, Hạ Chi Ngu theo như lời Tống Hữu Nhuỵ, mỗi ngày đều đối tốt Nguyễn Vụ hơn một chút, dần dần vượt qua khoảng cách bạn bè, ánh mắt Nguyễn Vụ nhìn về phía nàng quả nhiên bắt đầu trở nên nôn nóng cùng áy náy.

Đương khi Hạ Chi Ngu tự hỏi nên tìm ai sắm vai đối tượng giả dối mà mình thầm mến, Nguyễn Vụ lần thứ ba động dục kỳ tới rồi, đã vậy thế tới còn rào rạt.

Cũng may lần này là ở buổi tối, hai người tan tầm lúc sau về tới nhà rồi.

Lúc đi làm Nguyễn Vụ phát hiện Hạ Chi Ngu luôn là sẽ nhịn không được xem nàng, sau đó không biết ảo tưởng cái gì, lộ ra mỉm cười ngọt ngào, Nguyễn Vụ quả thực bị áy náy tra tấn sắp chịu không nổi, nàng không biết như thế nào mới có thể làm Hạ Chi Ngu đừng có yêu nàng như vậy.

Cơm chiều, Nguyễn Vụ bởi vì đáy lòng áy náy mà tự tay nấu một bàn tiệc lớn, hai người cùng nhau ở phòng khách ăn cơm, nàng phát hiện ánh mắt Hạ Chi Ngu nhìn về phía nàng càng ngày càng lộ liễu.

Nguyễn Vụ ăn cơm mà kinh hồn táng đảm, Hạ Chi Ngu mỗi lần mở miệng nói chuyện nàng đều sẽ cho rằng đối phương muốn thổ lộ.

Ăn đến một nửa, Hạ Chi Ngu còn không có thế nào, Nguyễn Vụ đã sợ tới mức khuôn mặt nhỏ tái nhợt.

"Ta muốn uống chút rượu." Nguyễn Vụ đứng dậy đi quầy rượu chọn một chai rượu vang đỏ, lấy tới rót cho Hạ Chi Ngu cùng chính mình mỗi người nửa ly.

"Ta cạn, ngươi tùy ý." Nguyễn Vụ uống rượu là vì thêm can đảm, để ngừa Hạ Chi Ngu đột nhiên thổ lộ mà nàng quên phản ứng, bị Hạ Chi Ngu xem như cam chịu.

Nếu ra sai lầm loại này, nàng xong việc lại tìm Hạ Chi Ngu thuyết minh chính mình không thích nàng, khẳng định sẽ gây ra thương tổn lớn hơn nữa cho Hạ Chi Ngu.

Hạ Chi Ngu mới vừa định uống một ngụm, Nguyễn Vụ đã tự rót thêm một ly uống cạn.

Hạ Chi Ngu lo lắng mà buông ly rượu, chiếu tốc độ Nguyễn Vụ uống rượu tới xem, không được bao lâu liền sẽ uống say, chính mình thanh tỉnh mới có thể chiếu cố nàng, không thể uống say.

Hạ Chi Ngu dứt khoát không uống.

"Nhuyễn Nhuyễn, ngươi có tâm sự? Là nơi nào không cao hứng sao? Hay là có gì không hài lòng? Cùng ta nói nói, có lẽ ta có thể giúp ngươi?" Hạ Chi Ngu ngữ khí ôn nhu đến cực điểm, bên trong hàm chứa dụ dỗ không quá rõ ràng.

Nguyễn Vụ nhìn nàng một cái, đáy mắt đã nhiễm men say, "Ngươi không giúp được ta, ai đều không giúp được ta." Thật ra nói như vậy cũng không đúng, Hạ Chi Ngu có thể giúp nàng, chỉ cần đối phương đừng có thích nàng nữa, phiền não của nàng liền sẽ toàn bộ biến mất.

Chỉ chốc lát, Nguyễn Vụ đã uống năm ly rượu, đương khi nàng muốn lại lần nữa rót rượu, Hạ Chi Ngu ngăn lại: "Đủ rồi Nhuyễn Nhuyễn, uống rượu hại sức khoẻ."

Hạ Chi Ngu cầm lấy chai rượu và ly rượu từ tay Nguyễn Vụ, đặt qua một bên, vừa định đỡ Nguyễn Vụ đã men say mông lung đưa về phòng ngủ, Nguyễn Vụ bỗng nhiên phát lực, đẩy Hạ Chi Ngu ngã lên sô pha.

Thân thể Hạ Chi Ngu lâm vào một mảnh mềm mại, tiếp theo Nguyễn Vụ liền nằm ở trong lòng ngực nàng, cọ cọ, tìm tư thế thoải mái chuẩn bị ngủ.

Hạ Chi Ngu bất đắc dĩ, "Nhuyễn Nhuyễn, về phòng rồi ngủ tiếp được không?"

Nguyễn Vụ nâng tay che lại miệng nàng, "Ngươi đừng ồn, lòng ta thực loạn."

Hạ Chi Ngu tuy rằng đau lòng Nguyễn Vụ, nhưng Tống Hữu Nhuỵ nói đúng, nếu nàng không nhẫn tâm làm Nguyễn Vụ nhận ra tình cảm, đối hai người đều không công bằng.

Nguyễn Vụ nâng lên gương mặt đà hồng một mảnh, đáy mắt men say càng ngày càng nồng đậm.

Hạ Chi Ngu hôn hôn lòng bàn tay nàng, Nguyễn Vụ sợ tới mức lập tức thu hồi tay, trợn tròn đôi mắt lên án mà nhìn nàng: "Ngươi đang làm cái gì?"

Hạ Chi Ngu nhìn vào mắt Nguyễn Vụ, nói: "Nhuyễn Nhuyễn, ngươi động dục kỳ giống như tới rồi."

Thời điểm Nguyễn Vụ chôn ở trong ngực nàng, Hạ Chi Ngu đã nghe được nhàn nhạt tin tức tố, hiện tại hương vị càng ngày càng nồng, Hạ Chi Ngu tim đập không tự giác nhanh hơn, "Ta trước đánh dấu ngươi."

Hạ Chi Ngu còn nhớ rõ Nguyễn Vụ cùng nàng nói qua không muốn lại làm chuyện chăn gối, nàng đánh dấu xong lại đưa Nguyễn Vụ về phòng ngủ chính, còn mình sẽ đi phòng ngủ phụ nghỉ ngơi.

Nguyễn Vụ còn muốn nói cái gì, ngón tay Hạ Chi Ngu đã sờ đến tuyến thể sau cổ nàng, nhẹ nhàng cọ xát, thân thể Nguyễn Vụ lập tức không có sức lực, ngoan ngoãn ghé vào trong lòng ngực nàng.

Tư thế này làm đánh dấu lâm thời thực không có phương tiện, Hạ Chi Ngu ôm Nguyễn Vụ ngồi dậy, làm Nguyễn Vụ khóa ngồi ở trên đùi mình, ấn sau cổ Nguyễn Vụ đối nàng tiến hành đánh dấu lâm thời.

Thời điểm thu hồi răng nanh, thân thể Nguyễn Vụ run nhè nhẹ.

"Ta đưa ngươi về phòng ngủ chính." Hạ Chi Ngu nói.

Theo đánh dấu lâm thời hoàn thành, trong không khí hương vị tin tức tố bắt đầu biến nhạt.

Hạ Chi Ngu ôm Nguyễn Vụ đứng lên, bình phục một chút hô hấp, về tới phòng ngủ chính.

Đem Nguyễn Vụ đặt nằm lên giường, thế nàng đắp chăn đàng hoàng, Hạ Chi Ngu chuẩn bị rời đi, lại không nghĩ rằng bị Nguyễn Vụ say khướt kéo tay lại, "Đừng đi, ngươi còn không có đánh dấu ta."

Hạ Chi Ngu nói: "Nhuyễn Nhuyễn, ta đã đánh dấu ngươi, không tin ngươi sờ sờ tuyến thể của mình."

Nguyễn Vụ không chịu buông tay, nằm ở trên giường sắc mặt ửng hồng nhíu mày nhìn Hạ Chi Ngu: "Vừa rồi không đúng, muốn giống hai lần trước vậy."

Lần này cùng hai lần trước duy nhất khác nhau là hai người không có lên giường, chỉ là đơn thuần đánh dấu.

Hạ Chi Ngu trong lòng nhảy dựng, thanh âm hơi khàn nói: "Nhuyễn Nhuyễn, không được, ta đã đáp ứng ngươi, không có ngươi cho phép, tuyệt đối sẽ không lại cùng ngươi lên giường."

Nguyễn Vụ nói: "Ta cho phép."

"Ngươi say, ngày mai tỉnh lại nhất định sẽ hối hận."

"Ta tuyệt đối sẽ không hối hận, ngươi đi cầm di động, ghi hình, đây là ta chính mình lựa chọn, Hạ Chi Ngu, ngươi có phải hay không không thích thân thể của ta?" Nguyễn Vụ làm như muốn khóc, đầy mặt ủy khuất mà nhìn Hạ Chi Ngu.

Hạ Chi Ngu: "...... Ta thật sự phải đi rồi."

Hạ Chi Ngu hơi hơi dùng sức tránh ra tay nàng, xoay người bước chân bay nhanh đi phòng ngủ phụ, vào cửa lập tức khóa lại.

Không đợi nàng bình ổn tâm tình, Nguyễn Vụ cầm không biết từ nơi nào tìm được chìa khóa mở ra cửa phòng ngủ.

Hạ Chi Ngu: "......"

Lúc nãy bị Nguyễn Vụ tin tức tố gợi lên dục vọng, nàng đã dùng cực đại ý chí từ chối Nguyễn Vụ, lại kêu nàng từ chối lần nữa, thật sự nàng làm không được.

Nguyễn Vụ như là nữ yêu tinh hoặc nhân từng bước một đi tới nàng, kéo nàng chìm vào vực sâu.

"Từ từ!" Hạ Chi Ngu giữa chừng khôi phục một chút lý trí, kêu ngừng nói, "Nhuyễn Nhuyễn, bằng không ngươi vẫn là ghi âm lại đi, rồi chúng ta tiếp tục?"

Nguyễn Vụ: "......"

Hạ Chi Ngu lấy tới di động làm Nguyễn Vụ ghi âm, Nguyễn Vụ một bên đem tay Hạ Chi Ngu lần nữa đặt lên người mình, một bên đối với di động nói: "Ta, Nguyễn Vụ, muốn cùng Hạ Chi Ngu lên giường." Nói xong trực tiếp ném điện thoại qua một bên.

*

Một đêm lửa nóng qua đi, Nguyễn Vụ tỉnh lại phát hiện chính mình ở phòng ngủ phụ còn có chút kinh ngạc, chờ Hạ Chi Ngu mặc áo choàng tắm, cổ cùng xương quai xanh tràn đầy vệt đỏ mà từ phòng tắm ra tới, tối hôm qua ký ức một bức một bức xuất hiện ở trong đầu Nguyễn Vụ, mặt nàng càng ngày càng đỏ, cuối cùng nhìn về phía di động đang sạc pin ở đầu giường, sắc mặt cơ hồ có thể dùng đỏ bừng tới hình dung.

Nàng nhớ rõ chính mình tối hôm qua ghi âm xong, cũng không có rời khỏi phần mềm ghi âm, nói cách khác, di động là bởi vì ghi lại thanh âm cả đêm các nàng lên giường, mới có thể hết pin tắt máy.

Nguyễn Vụ cảm giác chính mình không có mặt mũi đối diện Hạ Chi Ngu.

Nói cái gì muốn cùng người ta làm bạn cả đời, kết quả uống say liền mượn cơ hội cưỡng bách Hạ Chi Ngu cùng nàng lên giường.

Hạ Chi Ngu khẳng định sẽ càng thêm trầm mê mà yêu nàng say đắm.

"Thật xin lỗi, ngày hôm qua ta uống say, cho nên mới......" Nguyễn Vụ cảm thấy chính mình giống một tra O ăn xong không nhận nợ.

"Không sao." Hạ Chi Ngu nôn nao trong lòng, tiếp theo cười nói: "Loại sự tình này đều là Alpha chúng ta chiếm tiện nghi, ta mới hẳn là cùng ngươi xin lỗi, nếu tối hôm qua ta lại kiên định thêm một ít từ chối thì tốt rồi."

Nguyễn Vụ áy náy cơ hồ không chỗ dung thân.

Hạ Chi Ngu còn có thể như thế nào kiên định, nàng đều cầm chìa khóa đi mở cửa phòng người ta.

Nguyễn Vụ không hiểu, chính mình hẳn là không có dễ dàng uống say như vậy, tối hôm qua sao có thể say nhanh vậy.

Chẳng lẽ tin tức tố có tác dụng thúc giục cồn?

Kế tiếp một tuần thời gian, Nguyễn Vụ bởi vì chuyện lần này, cơ hồ mỗi ngày đều sẽ chủ động xuống bếp nấu cơm cho Hạ Chi Ngu.

Trình độ sinh hoạt của Hạ Chi Ngu không ngừng thăng tiến, ở thời điểm nàng thậm chí sắp quên mục đích của mình, Tạ Ngô Vũ bỗng nhiên liên hệ nàng.

"Hạ tiểu thư đúng không, ta là Tạ Ngô Vũ. Trước đó bởi vì đi công tác chậm trễ một ít thời gian, cho nên đến bây giờ mới liên hệ ngươi. Không biết ngươi có thời gian không, chúng ta gặp mặt tán gẫu một chút."

Hạ Chi Ngu nói: "Có thể."

Định xong thời gian địa điểm, Hạ Chi Ngu cùng Nguyễn Vụ nói chuyện này, "Ta phỏng chừng là hắn liên hệ nhà mẹ ta, lần này nói chuyện rất có thể là muốn mang ta đi nhận thân."

"Ngươi muốn đi sao? Nếu không muốn ta có thể thế ngươi từ chối." Nguyễn Vụ nói.

Hạ Chi Ngu nói: "Mẹ ta lúc trước là đào hôn ra tới, trong đó rất có thể có những chuyện mà ta không biết, ta muốn đi nghe một chút, còn chuyện nhận thân, bọn họ không nhất định muốn nhận ta đâu."

"Ai nói, bọn họ thấy ngươi khẳng định sẽ cướp đoạt ngươi về, đến lúc đó ngươi không cần lập tức đáp ứng bọn họ, hỏi một câu hơn hai mươi năm trước vì cái gì không có người tới tìm ngươi, để mặc ngươi ở viện phúc lợi lớn lên."

Hạ Chi Ngu nhìn ra Nguyễn Vụ là đang giúp nàng bênh vực kẻ yếu, cười ôm nàng một chút, "Cảm ơn ngươi Nhuyễn Nhuyễn."

Nguyễn Vụ có chút ngượng ngùng, "Ngươi có muốn ta đi cùng ngươi không?"

"Không cần, ta chỉ đi nửa ngày, thực mau trở lại, chính ngươi ở một mình có quen không?"

Nguyễn Vụ nói: "Ta lúc trước đều là một mình một người, không thành vấn đề. Ngươi yên tâm đi đi."

Hạ Chi Ngu gật đầu, nàng không có gì lo lắng cho an toàn của Nguyễn Vụ, tiểu thuyết mặt sau xuất hiện tra A đều bị nàng trước tiên nghĩ cách xử lý, nên tiến ngục giam tiến ngục giam, nên thanh danh quét rác thanh danh quét rác, tóm lại những Alpha có mang ác ý với Nguyễn Vụ, đều sẽ vì sai lầm của bản thân mà trả giá, không còn khả năng làm ra chuyện thương tổn Nguyễn Vụ.

Hạ Chi Ngu buổi sáng xin nghỉ nửa ngày đi gặp mặt, Nguyễn Vụ ở văn phòng xử lý công việc, không biết vì cái gì phi thường bất an, giống như có cái gì sắp thoát ly nàng khống chế.

Tới giữa trưa, Hạ Chi Ngu cũng không có đúng hẹn trở về, mà là ở WeChat cùng nàng xin nghỉ mấy ngày, nói muốn cùng cha mẹ của mẹ nàng, cũng chính là ông bà ngoại của nàng cùng nhau trở về quê mẹ, gặp qua bà con thân thích xong thì sẽ trở về.

Còn lại không nhắc thêm gì khác.

Nguyễn Vụ lúc sau lại nhắn tin cho nàng, có thể là do bận quá, vẫn luôn không có trả lời.

Tới khi Nguyễn Vụ chịu không nổi, muốn đến quê mẹ Hạ Chi Ngu tìm người, Hạ Chi Ngu rốt cuộc trả lời nàng.

Đồng thời còn mang đến một tin tức đối Nguyễn Vụ tới nói như là sét đánh giữa trời quang.

Hạ Chi Ngu: Nhuyễn Nhuyễn, ta chỉ sợ không thể trở về tiếp tục làm thư ký cho ngươi, ông ngoại cùng bà ngoại ta lớn tuổi, công ty gia đình không ai chịu tiếp nhận, anh chị em bà con chỉ muốn lấy tiền chia hoa hồng mà sống nhẹ nhàng, cho nên chỉ có thể lưu ta tại Trung Châu kế thừa gia nghiệp. Ta mấy nay mới vừa tiếp nhận công ty, đặc biệt bận rộn, bận đến mức không có thời gian cùng ngươi nói chuyện, tin tức này cũng là bớt thời giờ viết, ngươi không cần lo lắng cho ta, chờ ta thích ứng, có thời gian rảnh rỗi liền về thành phố A tìm ngươi giáp mặt nói. ( trước khi ngươi tới lần động dục kỳ kế tiếp, ta nhất định bớt thời giờ trở về một lần, đừng nhớ mong )

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip