22. Thực hiện hợp đồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Mười phút sau Hạ Chi Ngu cùng Nguyễn Vụ trở lại phòng tiệc, phát hiện bầu không khí tựa hồ phá lệ lửa nóng.

Nhóm nhân viên vốn chỉ dám nhìn mà không dám tới gần Nguyễn Vụ, đột nhiên đều trở nên lớn mật nhiệt tình lên, thấy Nguyễn Vụ lập tức phía sau tiếp trước lại đây kính rượu.

Nguyễn Vụ trước mặt người ngoài luôn là sẽ làm chính mình trở nên ôn nhu dễ gần, bởi vậy cơ hồ ai đến nàng cũng không cự tuyệt.

Hạ Chi Ngu như thế nào có thể nhìn nàng uống nhiều, lập tức ngăn cản hơn phân nửa tự mình uống lên.

Còn tốt nàng thân thể này tửu lượng đại, thế Nguyễn Vụ chắn mười mấy ly rượu cũng chỉ là đầu có điểm choáng mà thôi.

Tới rồi lúc sau, trưởng các bộ môn phát hiện nhân viên dưới trướng đều hướng tới Nguyễn Vụ kính rượu, hoảng sợ, chạy nhanh lại đây đem người khuyên tới rồi chỗ khác.

"Nguyễn tổng, bọn họ uống nhiều quá mới có thể như vậy, ngày thường sẽ không làm loại chuyện này."

Nguyễn Vụ gật đầu nói: "Không có việc gì, mọi người vui vẻ ta liền vui vẻ."

Mấy bộ trưởng rời đi, chỉ còn Lý bộ trưởng cùng Dụ Thanh Dật ở lại.

Hai người còn thanh tỉnh, ngượng ngùng lại kính rượu Nguyễn Vụ, liền giơ lên ly rượu với Hạ Chi Ngu đang đứng bên cạnh Nguyễn Vụ.

"Hạ bí thư, hôm nay ta cần thiết kính ngươi một ly, ngươi vì nhân viên toàn công ty trừ bỏ hai cái đại họa, những chuyện xảy ra không thoải mái trước kia ta uống xong ly rượu này liền tất cả đều quên, coi như ta hôm nay mới nhận thức ngươi." Lý bộ trưởng nói xong dũng cảm mà uống cạn một ly rượu.

Hạ Chi Ngu nghe được Lý bộ trưởng nói, có chút cao hứng, cũng đi theo dũng cảm mà cạn một ly.

Trước khi uống ly rượu này, trên mặt Hạ Chi Ngu chỉ có nhàn nhạt đỏ ửng, so với rượu vựng, càng như là thoa má hồng dày một ít, uống xong ly rượu này rồi, độ cồn trong thân thể nàng dường như đột phá giá trị tới hạn, đỏ ửng nháy mắt từ gương mặt lan tràn đến cổ xương quai xanh, giờ phút này nàng giống như là một quả mật đào tươi mới nhiều nước, nhẹ nhàng chọt một cái là có thể chảy ra nước sốt thơm ngon.

Nguyễn Vụ nhìn nàng, trong lòng bỗng nhiên xông lên một loại xúc động muốn đem người giấu đi.

Lý bộ trưởng kính xong rượu, Dụ Thanh Dật bưng ly rượu tiến lên.

Trước mặt Hạ Chi Ngu đẹp đến làm hắn ngượng ngùng nhìn thẳng, Dụ Thanh Dật lắp bắp mà giơ ly rượu nói: "Hạ, Hạ bí thư, ý ta cùng Lý bộ trưởng giống nhau, về sau ta sẽ không lại chán ghét ngươi. Còn nữa, hôm nay cảm ơn ngươi đã cứu ta, về sau hảo hảo ở chung đi."

Dụ Thanh Dật mặt hơi hơi phiếm hồng, chịu đựng thẹn thùng lấy hết can đảm nhìn vào mắt Hạ Chi Ngu, muốn đưa ly rượu trong tay cho nàng.

Nào biết đưa tới một nửa, ngang trời xuất hiện một bàn tay, cướp đi ly rượu mà Dụ Thanh Dật tính đưa cho Hạ Chi Ngu, Dụ Thanh Dật hơi hơi kinh ngạc, theo bàn tay xinh đẹp kia nhìn về phía chủ nhân của nó.

"Nguyễn tổng?"
Thật là không thể kinh ngạc hơn.

Nguyễn Vụ thần sắc như thường, chỉ là đáy mắt sương mù tựa hồ càng đậm, nàng đối Dụ Thanh Dật cười cười, nói: "Hạ bí thư chính là can tướng đắc lực nhất của ta, chuyện hai người kia còn chưa có xử lý xong, không thể uống say, ly rượu này ta thế nàng uống lên."

Dụ Thanh Dật nghe được Nguyễn Vụ giải thích, ảo não nói: "Thực xin lỗi Nguyễn tổng, là ta nghĩ đến không đủ chu toàn, nếu không ly rượu này đừng......"

Dụ Thanh Dật còn chưa dứt lời, Nguyễn Vụ đã uống xong rồi, giơ lên cái ly cạn sạch, ngữ khí ôn hòa: "Ta uống cạn, ngươi tùy ý."

Dụ Thanh Dật vội vàng chịu đựng men cay uống lên một ly, uống hết một ly cả người đều có chút lơ mơ choáng váng, Lý bộ trưởng vội vàng đỡ lấy hắn.

Nguyễn Vụ đối Lý bộ trưởng nói: "Hắn giống như say, làm phiền ngươi giúp ta đưa hắn trở về nghỉ ngơi."

Lý bộ trưởng nói: "Ta là lãnh đạo trực tiếp của hắn, đưa hắn trở về là nên làm, Nguyễn tổng ngươi yên tâm, ta sẽ tìm hai Omega khác cùng nhau, sẽ không làm người ta bàn tán."

"Hạ bí thư, chúng ta đi trước." Lý bộ trưởng đối Hạ Chi Ngu nói.

Hạ Chi Ngu mỉm cười gật đầu, nhìn theo bọn họ rời đi, mãi cho đến bóng dáng hai người biến mất, Hạ Chi Ngu đều không có thu hồi tầm mắt.

"Ngay cả bóng dáng Dụ Thanh Dật mà còn như thế lưu luyến, thoạt nhìn Hạ bí thư đối hắn dư tình chưa dứt. Ngươi hẳn là không có quên hợp đồng đó chứ, nếu vi ước, ngươi cần bồi thường ta gấp mười lần tiền vi phạm hợp đồng. Như thế nào, hắn đã quan trọng đến ngươi không để bụng tiền nợ sao?"

Uống xong rượu Nguyễn Vụ tựa hồ từ bỏ ngày thường áp lực, này đó như là tranh giành tình cảm lời nói ở thời điểm không uống rượu nàng nhất định ở sẽ không nói ra, nhưng mà nàng vừa rồi không biết nghĩ như thế nào, đầu óc nóng lên liền đem chính mình bất mãn toàn bộ nói.

Sau khi nói xong sắc mặt Nguyễn Vụ có chút cứng đờ, nàng hiện tại sợ Hạ Chi Ngu nghe xong nghĩ quá nhiều, lại sợ nàng nghĩ đến không đủ nhiều.

Hạ Chi Ngu chậm rãi quay đầu, biểu tình trì độn lộ ra vài phần ngốc ngốc dễ thương, "Huh?" Hạ Chi Ngu giống như không có nghe hiểu ý Nguyễn Vụ, "Nguyễn tổng ngươi vừa rồi nói cái gì?"

Nguyễn Vụ: "......"
Nàng cùng một con ma men tranh chấp làm gì chứ.

"Đi thôi, đi trước phòng khám xử lý chuyện Chu Trọng cùng Tạ Lợi."

Nguyễn Vụ dẫn đầu hướng ra phía ngoài đi rồi hai bước, sau đó nàng nhớ tới cái gì đột nhiên dừng lại, quay người vừa thấy, Hạ Chi Ngu quả nhiên còn không có phản ứng lại đây.

"Nể tình ngươi thay ta chắn rượu." Nguyễn Vụ kéo tay Hạ Chi Ngu, mang nàng hướng ra phía ngoài, bởi vì sợ Hạ Chi Ngu mang giày cao gót đi đường không tiện, Nguyễn Vụ đi đường tốc độ chậm vượt mức bình thường.

Rốt cuộc tới phòng khám, Hạ Chi Ngu trải qua dọc theo đường đi gió lạnh thổi quét thanh tỉnh một ít, nàng đè đè cái trán, ngăn lại trước khi Nguyễn Vụ đi vào, nói: "Nguyễn tổng, vẫn là để ta đi."

Nguyễn Vụ nhìn sợi tóc nàng hơi loạn cùng ánh mắt mê ly, kiên định nói: "Không, chuyện này cần thiết từ ta tới xử lý, ngươi ở chỗ này chờ, không cần tiến vào."

Nguyễn Vụ ấn Hạ Chi Ngu ngồi xuống băng ghế bên cạnh, một mình đi vào.

Nguyễn Vụ tiến vào không bao lâu, trong đó một người bảo tiêu đi ra đứng ở bên cạnh Hạ Chi Ngu.

Hạ Chi Ngu thấy hắn, có chút kinh ngạc: "Ngươi như thế nào ra tới?"

"Nguyễn tổng nói sợ ngươi một mình bên ngoài bị cướp sắc, làm ta ra tới bảo hộ ngươi."

Hạ Chi Ngu: "......"
Nguyễn Vụ suy nghĩ cái gì, mình là Alpha như thế nào sẽ bị cướp sắc, nàng không biết bản thân nàng mới là nguy hiểm nhất sao?

"Ngươi trở về, bên trong có hai tên Alpha, Triệu Trạch một mình bảo hộ không được Nguyễn tổng."

Bảo tiêu trầm mặc một lát, do dự mà nói ra sự thật: "Chính là, Nguyễn tổng nói tiền lương chúng ta là nàng trả, chúng ta cần thiết nghe lời nàng mới có thể thu được tiền lương."

Hạ Chi Ngu: "......"

Hạ Chi Ngu nhìn đồng hồ, quyết định mười phút sau mà Nguyễn Vụ không ra thì sẽ lập tức đi vào tìm nàng.

Năm phút sau, Nguyễn Vụ cùng bảo tiêu còn lại đi ra, Hạ Chi Ngu đứng lên hỏi: "Nguyễn tổng, ngươi đã xử lý tốt sao?"

"Ừ." Nguyễn Vụ lạnh mặt gật đầu, đối bảo tiêu nói: "Vất vả hai các ngươi buổi tối hôm nay đi bên trong thay phiên tiếp tục canh giữ bọn họ, tiền lương gấp đôi, ngày mai buổi sáng ta sẽ báo nguy xử lý."

"Đi thôi." Phân phó xong bảo tiêu, Nguyễn Vụ đối Hạ Chi Ngu nhàn nhạt mà nói hai chữ, liền rời đi.

Lần này nàng không có chờ Hạ Chi Ngu, cũng không có kéo tay.

"Nguyễn tổng." Hạ Chi Ngu vội vàng theo sau.

Mùa xuân ban đêm nhiệt độ không khí không bằng một phần hai của ban ngày, chẳng sợ gió cũng đủ mềm nhẹ, khi thổi qua Hạ Chi Ngu cũng lạnh đến cánh tay dựng lông tơ.

Nàng theo bản năng tới gần Nguyễn Vụ, cánh tay hai người đụng tới cùng nhau, Nguyễn Vụ thân thể cứng đờ, hướng bên cạnh dịch sang một bước, rời xa Hạ Chi Ngu.

Hạ Chi Ngu còn không có cảm nhận được một giây đồng hồ ấm áp, cánh tay một lần nữa trở nên lạnh lẽo, nhịn không được lại lần nữa dán lại gần.

Trong đầu men say mông lung, cảm thấy lạnh trong lòng chỉ nghĩ tìm kiếm nguồn nhiệt dán lên, căn bản không nghĩ tới người bị nàng dán là Nguyễn Vụ.

Lúc tỉnh táo thì nàng sẽ không như vậy lớn mật vuốt râu hùm.

Nhưng hiện giờ, nàng say.

Nguyễn Vụ né hai lần, thấy Hạ Chi Ngu bám riết không tha, nhẫn nhịn, không có lại né tránh, để mặc nàng vậy.

Không biết có phải hay không do Hạ Chi Ngu vẫn luôn dán nàng, trở lại tiểu viện vào phòng, gió lạnh bị ngăn cách ở ngoài tường, Nguyễn Vụ thế nhưng đột nhiên cảm thấy thực nhiệt.

Tim đập gia tốc, gương mặt nóng lên, đặc biệt là tuyến thể sau cổ, nhảy dựng nhảy dựng đau.

Nguyễn Vụ thực mau ý thức được, động dục kỳ tới rồi.

Nguyễn Vụ vừa vào cửa liền trở về phòng ngủ, Hạ Chi Ngu cho rằng nàng sẽ không trở ra, đang muốn đổi áo ngủ rửa mặt, phát hiện nàng không có biện pháp tự mình kéo xuống khoá kéo sau lưng.

Hạ Chi Ngu gương mặt bay say rượu đỏ ửng, đi đến trước phòng ngủ Nguyễn Vụ, gõ cửa: "Nguyễn tổng, ngươi có thể giúp......"

Lời còn chưa kịp nói xong, cửa đột nhiên từ bên trong kéo ra, một trận tin tức tố mang theo hương quả ngọt thanh trực tiếp ập tới trên mặt Hạ Chi Ngu.

"Hạ bí thư, ngươi nên thực hiện hợp đồng." Nguyễn Vụ hơi thở không đều mà túm lấy tay Hạ Chi Ngu, đem Alpha còn không có phản ứng lại đây kéo vào phòng ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip