Trien Mien Ngay Dem Voi Em Trai Tap The Duc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Văn Tình Tiêu luồn tay vào tóc Bạch Hách, ép cậu ngẩng đầu lên và hôn môi mình. Nắm lấy cổ tay, cả hai đều không vội vàng. gò má thon gẫy lướt trên cổ Bạch Hách, dịu dàng nũng nịu.

Hai người mới tỉnh ngủ, phía thân dưới cũng tự ý "chào cờ không kiểm soát.

Bạch Hách khẽ cắn yết hầu của hắn, giống như một con mèo nhỏ đang làm nũng đòi hỏi âu yếm.

Văn Tĩnh Tiêu liến bí huyệt của Bạch Hách, sau một đêm mùi dân thủy bên trong khí vị càng nồng đậm. "Anh à! Em quên mất, hôm nay em phải trực cổng trường."

Bạch Hách là một thành viên của ban học tập, cậu sẽ phải túc trực ở cổng trường hai tuần một lần để kiểm tra tình trạng đi trễ và trang phục của học sinh.

"Để anh cho vào bên trong tiểu tao huyệt nhé, buổi tối lại cho em liễu."

Văn Tĩnh Tiêu cầm côn thịt cắm vào trong khe mật, dùng ngón tay dính đầy dân thủy nhúng vào lỗ hậu. "Có thể cho được ba ngón tay vào rồi, bảo bởi thật lợi hại."

Văn Tĩnh Tiêu phát ra thanh âm thoải mái, Bạch Hách dùng hai chân gác lên ngực, đồng thời nâng chân lên để Văn Tĩnh Tiêu cắm vào sâu hơn.
"Ngoan lắm."

Văn Tĩnh Tiêu đẻ nặng Bạch Hách gắt gao cho vào, Bạch Hách nắm lấy cánh tay anh trai hưởng thụ,

"Anh, em muốn anh đâm từ phía sau."

"Bảo bối ngoan. tối sẽ chiều em."

Thời điểm ngón tay của Văn Tĩnh Tiêu rút ra thẩm đẫm dân thủy, Bạch Hảch thân thể giật nảy, mặt đỏ bừng,

"Anh ả, thật thoải mải... un. ..

"Thêm nữa... anh ... ơ... Mặt sau... trống rỗng quả." Hậu huyệt của Bạch Hách co rút lại, như cầu xin Văn Tĩnh Tiêu lấp đầy.

Văn Tĩnh Tiêu rút ra khỏi hoa huyệt bí mật, mang theo dân thủy đút vào lỗ hậu, từng chút một.

"Ưm ... anh ơi ... thật thoải mái ... a ... của anh thật lớn ..."

Bạch Hách không có nửa điểm đau đớn, cơ thể chỉ toàn là cảm giác thoải mái, thành sau của lỗ hậu bị giãn ra một chút, Bạch Hách nắm lấy côn thịt của chính mình vuốt ve, vẻ mặt hưởng thụ.

"U..."

Văn Tĩnh Tiêu đẩy vào, lỗ hậu và âm đạo hoàn toàn không giống nhau, hắn thích cái lỗ này, làm hắn cảm thấy hoàn toàn chiếm hữu được Bạch Hách, véo lấy cằm, đưa ngón tay vào trong miệng cậu. Bạch Hách giữ lấy tay anh trai, miệng bắt chước đưa đầy các ngón tay.

Ngón tay Văn Tĩnh Tiêu bị liễu ướt át, hắn xoay người đem Bạch Hách đặt ở phía trên mình, cậu chân dẫm lên Văn Tĩnh Tiêu, bị hắn ấn eo xuống bên dưới, đem ngón tay khế nhét vào bí huyệt, côn thịt theo động tác trên dưới lắc lư, tiểu kê va vào âu vật đang nhô ra nghe tiếng bạch bạch.

"Anh ơi, em sắp chết vì thoải mái rồi anh ơi ... ưm ... anh ơi ... em muốn anh mỗi ngày đều làm em, dùng côn thịt thao vào từng lỗ một em đi... anh ơi ... Không được... Anh... A a a a a...."

Bạch Hách cúi đầu, nhìn từ trong lỗ hậu phun ra dung dịch trắng sệt, đầu trống rỗng hồi lâu, Văn Tình Tiêu cũng thấy cảnh tượng vừa rồi, cực kỳ hưng phấn, hắn thêm mã lực đưa đầy, trực tiếp bắn ra.

Bạch Hạch bị ôm đi tắm rửa sạch sẽ mới lấy lại tinh thần, Văn Tĩnh Tiêu hôn lên môi cậu, cưng chiều

"Bảo bảo ngoan, thật là lợi hại, anh trai yêu em nhất.

"Văn Tình Tiêu..." Bạch Hách cũng hôn đáp lại,

"Anh trai tốt nhất."

"Em đi học trước đi. tôi ở lại dọn dẹp một chút."

Văn Tĩnh Tiêu đem bữa sáng đưa cho Bạch Hách, rồi trở về phòng dọn dẹp, chăn bông trên giường đều ướt đẫm, hắn lại gần hít hà, dùng lưỡi liền một đường, là hương vị hắn yêu thích. lẫn sau muốn trực tiếp ăn.

Bạch Hách tuy rằng chân tay mềm nhũn, sau lưng có chút đau đớn, nhưng cảm giác thần khí rất sảng, có lẽ do cao trào hưng phấn, nên cậu không cảm thấy đau.

Thư Kỳ giữa trưa lên lầu thấy trên ban công phơi chăn nệm đã qua tẩy rửa, cô là người từng trải sao có thể không biết tẩy chăn là đã xảy ra chuyện gì, hơn nữa con trai mình cũng không phải người cần mẫn, chăm chỉ gì.

Thư Kỳ đánh thức Văn Chấn Quốc vừa đi công tác trở về,

"Nếu như Văn Tĩnh Tiêu cùng Bạch Hạch xảy ra chuyện gì, mà Bạch Hách lại không dám nói, chúng ta không phải là làm bậy sao!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip