"đứa trẻ mặt lạnh trước máucũng từng hãi hùng vì màu đỏcho đến khi ấy là thứ duy nhấtgiúp nó đổi lấy bữa cơm no.
đứa trẻ mặt lạnh trước máucũng từng nhỏ lệ vì khổ đaucúi đầu đi giữa bao tiếng hậnmà chẳng dám ngoảnh mặt về sau.
đứa trẻ mặt lạnh trước máucũng từng thấy đời xinh đẹp lạthấy yêu thêm những ngày đầu hạtrước khi người nó thích đi xa.
và đứa trẻ mặt lạnh trước máucũng từng ước trái tim mình ấm lênước mình thôi buồn vì những kẻ không tênvà thôi kỳ vọng vào những sự dối trá. nhiều năm đi qua, dẫu đã giấu khuôn mặt khỏi đờidẫu đã không còn biết khóc, cườiđứa trẻ năm ấy mặt lạnh trước máugiờ đã biết sống vì một người."