Chương 155: Hết gì thì hết chứ chưa bao giờ hết chương 9k chữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Edit: Ry

Kết quả của ván đấu thứ hai nháy mắt đã có, người xem ngu đến mấy cũng hiểu chuyện này là như thế nào. Bọn họ ở ngoài chỉ có thể nhìn thấy người, không thấy được trạng thái trong mê cung, nhưng trận pháp sư và hai thích khách từng chiêu dụ địch vào bẫy, khiến đoàn Quảng Cáo đánh một trận khắc phục khó khăn. Trạng thái trong sân có hiệu lực 10 giây, rời khỏi mê cung sẽ tự động xóa bỏ, ở trong mê cung thì cứ cộng dồn liên tiếp 10 giây vào. Đoàn Quảng Cáo có thể tìm buff để bản thân sử dụng, cũng có thể dùng debuff gài bẫy đối thủ, điều này chứng tỏ một vấn đề.

Cơ chế bản đồ Điện Ngũ Hành đã nằm trong tay đoàn Quảng Cáo.

[Má ơi, từ từ, có khi nào từ trước khi đưa ra cái đội dao phay này, họ đã nắm được cơ chế mê cung rồi không?]

[Tự dưng nhớ đến cảnh Hỏa Thụ Ngân Hoa chạy khắp map, quả nhiên là lúc đó đang thử cơ chế.]

[Đậu phộng, thế thì chẳng phải là ván đầu tiên họ cố ý thả cho bên kia thắng?]

[Nhường một ván để tìm hiểu cơ chế, sau đó dùng cơ chế giết ngược lại... Pha này đoàn Quảng Cáo chơi hơi bị được.]

[Hay lắm, tôi rợn hết cả tóc gáy rồi.]

"Lần này đoàn Quảng Cáo chỉ huy quá tuyệt, đối đầu với Vân Ẩn Nhân Gian mà cũng dám bỏ ván đầu đi thử cơ chế. Mê cung biến hóa quá nhanh, chỉ huy bên đó làm sao để nắm được nhanh như thế?" Diệu Thủ Không Không nói: "Mà còn là vừa cho người nhử đoàn Vân Ẩn, vừa bày bẫy... Xấu tính thật đấy."

Thiên Hạ Đệ Nhất im lặng một hồi: "Có lẽ đây mới chỉ là bắt đầu thôi... Đoàn Quảng Cáo đã có ưu thế, đoàn Vân Ẩn vẫn giậm chân tại chỗ. Anh không thấy à, đoàn Quảng Cáo tìm được cơ chế thì bắt đầu xoay đối phương mòng mòng. Ví dụ ván đầu tiên Hỏa Thụ Ngân Hoa còn đuổi bắt với Đạp Vân Trung trong mê cung, nhưng tới ván thứ hai, đoàn Vân Ẩn chỉ có bị động, đánh mà không có buff... So ra, chỉ có đoàn Quảng Cáo vẫn luôn di chuyển trong mê cung."

[... Tức là thăm dò được cơ chế là méo cho đối thủ cơ hội sờ mó nữa.]

[... Mà năng lực chấp hành của đoàn họ cũng mạnh, nếu tôi mà bị dí liên tục như thế chắc ngồi khóc rồi.]

[Đạp Vân Trung đấu với Momo mà bị tính kế thành như vậy sao...]

Rất nhanh, đấu trường lại đổi mới hình thức tranh tài, trận này là [2v2].

Vân Ẩn ra chiến sĩ đạo sĩ, đoàn Quảng Cáo lại cho ra vật lý kiếm pháp thuật kiếm.

Hai bên đều không mang y sư, hiển nhiên không định kéo dài thời gian.

Đội hình của đoàn Vân Ẩn khá thường thấy, một khiên một pháp, đoàn Quảng Cáo lại là đội hình hiếm, hai kiếm sĩ, một vật một pháp.

Xét về khả năng gây sát thương, Vân Ẩn không bằng Quảng Cáo.

Nhưng xét khả năng khống chế, Quảng Cáo lại không bằng Vân Ẩn.

Pháp thuật kiếm nổi tiếng là súng pháo, nếu xét cùng một bộ trang bị, khả năng gây sát thương của pháp thuật kiếm luôn đứng top đầu. Nhưng gặp phải đạo sĩ có khống chế lẫn sát thương thì trận này chưa chắc đã nhẹ nhàng.

"Ván thứ 3 Đạp Vân Trung lại ra sân, xem ra bọn họ cần phải thắng trận này, phối hợp với anh ấy là đạo sĩ top 2 Tự Nhiên Hào Phóng. Xét về thực lực thì đoàn Vân Ẩn hoàn toàn trên cơ Quảng Cáo." Diệu Thủ Không Không nói tiếp: "Có điều đoàn Quảng Cáo thật sự rất giỏi lấy yếu thắng mạnh, vật lý kiếm Thanh Phong Đến Đây và pháp thuật kiếm Apple đều có thực lực không thể coi thường."

Đoàn Quảng Cáo thấy đội hình này cũng không lo, hai người sắp ra trận thì đang chọn đường.

"Lát nữa để tôi đi lên trên cho, ông đi xuống dưới kia đi." Thanh Phong nói: "Tôi là dân mù đường, đường bên trên có vẻ dễ đi hơn."

Hồng Quả Quả: "??? Ông mù đường mà còn phân biệt được chỗ nào dễ đi chỗ nào không à."

Dưa Hami: "Tự dưng lo cho hai đứa nó quá, chẳng lẽ vừa vào trận chúng ta sẽ gặp khắc, debuff mất máu spawn ngay bên mình?"

Úc Trăn bổ sung: "Mới vào trận sẽ không có trạng thái ngay đâu, chúng tôi sẽ chỉ đường cho các cậu, tốt nhất ở gần cổng mê cung một chút, nếu gặp debuff mất máu thì cũng có thể nhanh chóng thoát ra."

Thanh Phong rất vô tư: "Anh yên tâm đi, bọn mình hên mà, đảm bảo debuff mất máu ở bên kia."

Apple hùa theo Thanh Phong: "Tốt nhất vừa vào game debuff mất máu rơi trên người Đạp Vân Trung ấy, Đạp Vân Trung máu dày, trừ bớt máu đi cho dễ chém."

Hai người mỗi người một câu, nhận thấy đồng đội tự dưng im lặng.

Vì họ mới nhớ ra, Apple với Thanh Phong, hai tên mỏ quạ siêu cấp đang đi chung với nhau.

Hồng Quả Quả nói: "Hai đứa vui là được, nhưng cũng đừng rủa chết bản thân..."

Hỏa Thụ Ngân Hoa hỏi: "Có ổn thật không vậy?"

Dưa Hami ôm đầu: "Không sao, trừ với trừ là cộng, cùng lắm ván này hiến..."

Thanh Phong: "..."

Apple: "..."

Người chơi nhanh chóng xuất hiện trong Điện Ngũ Hành. Đếm ngược vừa kết thúc, hai bên lập tức chạy đi. Kì lạ là, lần này cả hai nhóm đều chọn tách ra, hình như Vân Ẩn cũng định thăm dò cơ chế, lần đầu tiên không xông thẳng vào giữa.

Hai bên ăn ý chạy tới bốn khu vực, có vẻ đang tính kế lẫn nhau.

Cho đến khi mê cung hiện lên nhắc nhở thứ nhất, [Âm Dương Ngũ Hành (khắc): Kim Mộc Thổ Thủy Hỏa], 4 người chơi ở 4 khu vực có biến hóa khác nhau. Rõ ràng nhất là bên Vân Ẩn, Đạp Vân Trung xui xẻo gặp phải debuff mất máu, Thanh Phong Đến Đây, Tự Nhiên Hào Phóng, Apple thì đứng im tại chỗ.

[Ba người này đang chơi giả làm người gỗ à? Sao tự dưng đứng im hết vậy?]

"Uầy! Trúng bên kia thật kìa."

"Lần này mồm thiêng rồi!"

"Đạp Vân Trung đạp debuff!"

Bầu không khí của đoàn Quảng Cáo hoàn toàn khác với bên ngoài, tất cả đều chú ý vào việc đồng đội bùng nổ sức mạnh rủa ra debuff mất máu, còn dính được vào Đạp Vân Trung.

"Có phải đám Đạp Vân Trung đang diễn không, cố ý không để bọn mình biết debuff gì." Hồng Quả Quả lập tức nhận ra biến hóa ở bên kia: "Ván này bọn họ là 1 khiên 1 pháp, có khi nào là vì muốn kéo dài thời gian, cho cái cô trận pháp sư kia tìm ra cơ chế không?"

"Đúng rồi, cậu thông minh lắm." Túc Mạc khen ngợi: "Nhưng ván này đúng là họ xui xẻo, đầu trận chúng ta đã có lợi thế."

Dưa Hấu có chút hoảng hốt: "Đoàn mình đã cần chơi tâm linh để thắng sao?"

Hỏa Thụ Ngân Hoa hăng hái hò hét: "Apple, nói thêm mấy câu đi."

Hồng Quả Quả: "Thì làm sao, may mắn là thuộc tính được Thiên Hoàn công nhận đó biết không?"

Dưa Hấu: "..."

Bởi vì Đạp Vân Trung mất máu, nên khu vực chỗ hắn chính là mê cung thuộc tính Hỏa.

Tự Nhiên Hào Phóng đúng là diễn rất giống, nhưng bọn họ chưa tìm ra cơ chế, Thanh Phong đã dính định thân, Apple là debuff giảm công kích họ chưa gặp... Đạo sĩ chọn đứng im tại chỗ, vậy debuff y gặp phải là giảm tốc hoặc giảm phòng ngự.

Thanh Phong: "Giờ sao, đứng im tiếp à anh? Hay dùng giải khống chế?"

"Hai cậu giả vờ dùng giải khống chế rồi chạy, tới khu vực của đạo sĩ đi." Túc Mạc nói: "Thanh Phong đi sát vào tường bên phải, sau đó rẽ phải, ngã 3 tiếp theo chọn cái ở giữa.

Úc Trăn nói tiếp: "Apple đi thẳng rẽ trái, sau đó men theo tường bên trái."

Hai chỉ huy ăn ý dẫn đường cho đồng đội, hai kiếm sĩ giả vờ dùng giải khống chế rồi chạy lẹ. Để tiện cho người chơi di chuyển trong mê cung, nếu như tiếp tục ở trong mê cung, giải khống chế cũng sẽ có hiệu lực 10 giây liên tục. Ban đầu vì đề phòng ảnh hưởng của debuff nên họ không dám đi quá xa khỏi cổng mê cung.

Biểu hiện của hai người nhanh chóng thu hút sự chú ý của đoàn Vân Ẩn.

Đạp Vân Trung cũng có đề phòng nên vị trí của hắn ở ngay biên giới mê cung, thấy vậy lập tức chạy sang khu vực thứ 3: "Em nói là hai người họ đều sắp ra khỏi mê cung?"

Khu vực thứ 3 là giảm tốc.

Vậy đối diện có 2 cái, một cái là định thân, cái còn lại chưa rõ.

"Đúng, ban đầu họ di chuyển cách cổng vào mê cung không xa, em không thấy được trên người họ có trạng thái gì. Anh là mất máu, Tự Nhiên là giảm phòng thủ..." Đáng Yêu nói tiếp: "Bên kia có một cái debuff em không đoán được, mà giờ anh chạy tới vị trí của họ cũng không kịp."

Đáng Yêu tiếp tục theo dõi, chợt phát hiện hai người kia đang dần tiếp cận vị trí của đạo sĩ: "Không ổn, bọn họ đang tới chỗ Tự Nhiên Hào Phóng."

Tự Nhiên Hào Phóng nói: "Vậy không diễn được nữa, họ vào là biết debuff chỗ tôi ngay."

Ngô Liêu: "Ông đi mau đi, bọn nó rõ ràng tới để giết ông đi lẻ đó."

Đáng Yêu thấy hơi lạ, nhưng lại không rõ là lạ ở chỗ nào.

Đạp Vân Trung cách Tự Nhiên một khoảng xa, mà vị trí hiện tại của hắn cũng không tiện đi đường tắt trong mê cung để hỗ trợ. Buff mất máu tới quá không đúng lúc, trở thành cây cầu chắn ngang con đường ngắn nhất giữa họ: "Tự Nhiên chạy đi, cậu ở mé bên trong, chạy quanh mê cung đi, đợi tôi tới."

Lúc này, Túc Mạc nhìn khu vực của Tự Nhiên Hào Phóng, thấy mục tiêu di động thì lập tức bắt được mấu chốt: "Chỗ Tự Nhiên Hào Phóng là debuff giảm phòng ngự, Đạp Vân Trung là giảm tốc."

Úc Trăn nói: "Chúng ta khá may mắn."

"Trận này khởi đầu của họ không tốt, lúc thử cơ chế cũng không cân nhắc thời gian mê cung đổi mới và hậu quả của trạng thái." Túc Mạc nói: "Nếu như bọn họ tiếp tục xông vào giữa thì trái lại chúng ta mới là người bị động, nhưng trận này Đạp Vân Trung quá nóng ruột. Anh ta cho rằng tách ra rồi còn có thể tập hợp lại hỗ trợ nhau, muốn tìm cơ chế giành lấy quyền chủ động, nhưng lại bỏ qua việc hình thức 2v2 cực kì không thích hợp để thăm dò cơ chế."

2 đấu 2 thiếu hỗ trợ, thường không ai mang trị liệu.

Hình thức đấu trường này mà tách ra thì rất dễ xảy ra chuyện, huống hồ đạo sĩ còn ở khu debuff giảm phòng thủ. 5 phút bản đồ đổi mới trạng thái một lần, tức là 3 phút tiếp theo, Tự Nhiên Hào Phóng chính là con cừu non bị vây trong mê cung.

Apple chợt có ý tưởng: "Tự nhiên tôi nghĩ ra chỗ này là Thổ, nếu 5 phút sau vẫn là khắc, vậy nó sẽ là mê cung Mộc định thân... Nếu là sinh, mê cung sẽ thành Hỏa có buff tăng hiệu quả kĩ năng."

Thanh Phong tăng tốc: "Không có buff hồi máu, há há thằng này chết chắc rồi."

Apple: "Ra buff là tốt nhất, hai bọn mình đều có buff, nó chỉ có một mình, đánh không lại đâu."

"Cậu ta sẽ không sang bên trái, tới khu vực mất máu chết càng nhanh... Bên phải là debuff giảm công kích, không có lợi cho chúng ta nếu muốn giết người." Túc Mạc nhìn bản đồ mê cung, trước hết xác định con đường Tự Nhiên Hào Phóng có thể di chuyển mà bên mình cắt ngang được: "Đẩy cậu ta sang khu mất máu đi. Apple men theo tường bên phải, Thanh Phong đi thẳng lên trước, cứ chạy theo đường hiện giờ... Cậu ta không thoát được."

[Ơ? Có phải ván này đổi cách đấu không?]

[Ván này đoàn Quảng Cáo mạnh mẽ thế, xông thẳng lên vậy à?]

Đoàn Quảng Cáo không dùng chiến lược thi chạy, ván này lại lao thẳng tới khu vực của Tự Nhiên Hào Phóng, khiến đoàn Vân Ẩn chịu áp lực rất lớn. Đáng Yêu chỉ có thể tập trung tính đường chạy cho Tự Nhiên Hào Phóng, nhưng vị trí ban đầu của y quá tệ, đường trong mê cung rắc rối phức tạp, các đường giao nhau, hai người kia vòng hai đầu là có thể chặn chết, cuối cùng Tự Nhiên đành phải chạy vào mê cung có debuff mất máu.

Đạp Vân Trung nhíu mày: "Có kéo dài thời gian được không?"

"Khó lắm, bọn họ hành động quá nhanh..." Đáng Yêu nói: "Mà còn chạy tách ra, tách ra mà vẫn đi nhanh được như vậy chứng tỏ có hai người đang chỉ đường cho họ."

Hai người đó là ai, bọn họ biết rất rõ.

Hai chỉ huy, Hành Chỉ Vô Câu và Momo.

Tính sai rồi... Đoàn bọn họ vốn cũng có hai chỉ huy, nhưng Đạp Vân Trung vì chiến thắng nên ra trận, giờ chỉ có một mình Đáng Yêu có thể tính đường. Cô tính giỏi, nhưng cũng không tính lại được hai người bên kia.

Đạp Vân Trung nhíu mày: "Hai cái giải khống chế, đủ để anh chạy qua khu mất máu không?"

Tất cả debuff trong mê cung đều có thể hóa giải bằng giải khống chế, hắn chỉ có thể làm vậy để né debuff mất máu, tranh thủ 20 giây chạy qua mê cung, tiến vào khu vực của Tự Nhiên Hào Phóng.

"Ít nhất là 25 giây." Đáng Yêu nói: "Có thể dùng giải khống chế..."

Đạp Vân Trung quả quyết vòng về, hắn đã đi một lần, tốc độ vòng về cực nhanh: "Tự Nhiên chặn họ lại, cố gắng di chuyển tới gần biên giới, tôi tới cứu cậu."

Đạp Vân Trung thông qua khu vực mất máu cần 25 giây, nhưng tính cả đường vòng lại, hắn mất gần 1 phút. Khi hắn chạy tới gần khu mất máu, 2 kiếm sĩ của đoàn Quảng Cáo dưới sự chỉ dẫn của hai chỉ huy đã tiếp cận Tự Nhiên Hào Phóng, chơi chiến lược tiền hậu giáp kích. Tự Nhiên Hào Phóng không hổ là top 2 đạo sĩ, bị hai kiếm sĩ chặn đầu chặn đuôi mà vẫn tìm được chỗ di chuyển. Y vừa khống chế pháp thuật kiếm ở đằng xa, vừa cố gắng tránh đòn tấn công của vật lý kiếm.

Nhưng có linh hoạt mấy thì cũng không thể khống chế hai người cùng lúc.

Còn là một cận chiến một tầm xa. Họ đứng tách ra, có vách tường mê cung làm vật chắn, bùa khống chế lại không thể chồng cho hai người một lúc. Bọn họ như thể mưu đồ từ trước, ngay cả chỗ đứng cũng là nằm ngoài tầm đánh của y, khống chế người này thì không thể làm gì người kia. Thanh Phong là cận chiến quấy rối, Apple là tầm xa hỗ trợ... Dù Tự Nhiên Hào Phóng có mạnh hơn thì đối mặt với chiến lược vây bắt có thứ tự như vậy, HP cũng nhanh chóng tụt xuống, khống chế và giải khống chế sẽ có lúc CD... Đến lúc đó y sẽ bị hai người này giết chết, hoặc là phải chạy vào mê cung mất máu.

Đúng lúc này, bản đồ hiện nhắc nhở thứ hai ----

[Âm Dương Ngũ Hành (khắc): Kim Mộc Thổ Thủy Hỏa]

Trạng thái giảm phòng ngự không còn, nhưng, Tự Nhiên Hào Phóng gặp một trạng thái khác còn đáng sợ hơn, y dính định thân.

"Vãi nồi rủa trúng rồi!!" Apple la lên!

Túc Mạc thấy thế, vội nói: "Thanh Phong dùng giải khống, giữ chân đạo sĩ đừng cho đi. Apple giữ khoảng cách xa nhất có thể, chúng ta sắp thắng rồi."

Cùng thời gian, đoàn Vân Ẩn hết sức lo lắng.

"Tự Nhiên đi!" Đáng Yêu lập tức nói: "Vào mê cung trước mặt, giờ không phải là mất máu nữa."

Tự Nhiên Hào Phóng cắn môi dùng giải khống chế, muốn tranh thủ quy tắc đặc biệt 10 giây miễn nhiễm để ra khỏi khu định thân, ai ngờ Thanh Phong lại điên cuồng xông tới điên cuồng chém. Y không còn nhiều khống chế, 10 giây lại bị vật lý kiếm chết tiệt tiêu hao, từng giây từng giây trôi đi.

Khả năng áp sát tấn công của vật lý kiếm này quá mạnh, cậu ta không thể một phát giết chết đối thủ, nhưng có thể giữ chặt người ta. Tên này hoàn toàn khác với những vật lý kiếm mà Tự Nhiên Hào Phóng từng gặp, y cũng chưa từng nghe nói Thanh Phong Đến Đây đánh cận chiến lại có thể linh hoạt như vậy. (tại nó toàn phải tank boss cho đại ca hú hí với chồng đó =]]]]]]]]]]])

Cuối cùng, 10 giây kết thúc, vật lý kiếm bị định thân, y cũng bị định thân, hai bên đã dùng chiêu giải khống chế cuối cùng. Trước khi định thân, Tự Nhiên Hào Phóng đã cố gắng đứng xa hết sức có thể, giờ y không thể tấn công vật lý kiếm, nhưng vật lý kiếm cũng không đánh được y...

Tầm xa có ưu thế trời cho ở cái mê cung định thân này...

Tự Nhiên Hào Phóng vừa nhẹ nhàng thở ra, một giây sau đã cảnh giác nhìn đằng sau, một kiếm quyết đâm thẳng vào mặt y, đánh bay 30% máu còn lại.

"Đ*t!" Tự Nhiên Hào Phóng không nhịn được chửi bậy.

Đúng là tầm xa có ưu thế, nhưng y mải né tránh Thanh Phong Đến Đây, lại quên mất Apple. Tầm bắn của pháp thuật kiếm xa hơn y rất nhiều, một khi tất cả dính khống chế, người thắng lớn nhất thật ra là pháp thuật kiếm. Pháp thuật kiếm rất ít khống chế, nhưng sát thương tầm xa lại bạo lực nhất lục địa.

Tự Nhiên Hào Phóng không còn đường chạy, y lập tức khóa chặt Thanh Phong, định dồn damage cố giết thì vật lý kiếm lại thoải mái dùng đại kiếm trận chống đỡ đòn tấn công. Tự Nhiên Hào Phóng có bùa phòng ngự trên người cũng không sống nổi ulti với thời gian thi pháp 10 giây của pháp thuật kiếm.

Lúc Đạp Vân Trung chạy tới nơi, [Vạn Pháp Quy Tông] nổ pháo, bắn thẳng vào Tự Nhiên Hào Phóng, đạo sĩ ra đi.

Mà pháp thuật kiếm HP 80%, vật lý kiếm 60%, Đạp Vân Trung 60%...

Thắng bại đã định.

[Ván này Vân Ẩn quá xui.]

[Debuff mất máu chặn ngay giữa, muốn tới nhanh để hỗ trợ cũng không được.]

"Ván này chủ yếu là đoàn Quảng Cáo đổi chiến lược, bọn họ biết Vân Ẩn muốn tìm cơ chế lấy lại quyền chủ động nên nhằm vào đạo sĩ." Diệu Thủ Không Không xem sướng cả mắt: "Rõ ràng thực lực không bằng Vân Ẩn, nhưng họ không hề tránh mũi nhọn, thậm chí còn tìm ra cơ chế mê cung, quả quyết mở đường đột phá."

Thiên Hạ Đệ Nhất và Apple là kẻ thù không đội trời chung, nhưng thấy Vạn Pháp Quy Tông, y cũng biết ván này Apple đánh rất xuất sắc: "Ván này pháp thuật kiếm hoặc vật lý kiếm mà chạy chậm một chút, không kịp bao vây thì Tự Nhiên Hào Phóng đã có thể ra khỏi mê cung. Vật lý kiếm hỗ trợ cản đường đạo sĩ, DPS chủ lực là pháp thuật kiếm. Ở hình thức 2v2 thì khả năng dây dưa của vật lý kiếm hơn chiến sĩ rất nhiều."

Di chuyển cấp tốc trong mê cung, hai kiếm sĩ trước sau phối hợp.

Nếu là trước kia, bọn họ cũng không nghĩ đến việc cho hai kiếm sĩ đi đánh đấu trường. Dù sao pháp thuật kiếm công kích cao thì cao, khống chế ít khả năng tự vệ kém, không có đồng đội hỗ trợ rất dễ bay màu, mà vật lý kiếm thì khả năng bảo vệ đồng đội có hạn, nên hai kiếm sĩ không mấy phù hợp để đi chung.

Nhưng không ngờ một đội dao phay thiếu cân đối như vậy, lại chiến thắng top 1 chiến sĩ Đạp Vân Trung và top 2 đạo sĩ Tự Nhiên Hào Phóng.

Cái này không thể không kể đến khả năng phối hợp của hai người, cũng không thể bỏ qua vị chỉ huy đứng sau bày mưu tính kế cho họ.

Ở chiến trường thay đổi trong chớp mắt, nhanh chóng bắt được sơ hở và thời cơ, vứt bỏ ưu thế, một phát đột phá.

"Thật ra ván này xem lại từ đầu sẽ thấy được sắp đặt rất khéo léo... Apple và Thanh Phong đều ở gần cổng mê cung, chuẩn bị sẵn để thoát thân bất cứ lúc nào." Diệu Thủ Không Không phân tích: "Đạp Vân Trung có hơi nóng vội. Việc mất quyền chủ động quá trí mạng với đoàn bọn họ, đánh du kích đánh không lại đoàn Quảng Cáo, muốn liều sống mái thì đối phương lại trốn."

"Đúng vậy... Trái lại, Vân Ẩn vì muốn thăm dò cơ chế nên đi hẳn vào bên trong... Gặp khu vực mất máu, chiến trường bị chia cắt, kế hoạch ban đầu sai là một chuyện, chủ yếu vẫn là do quá xui xẻo." Thiên Hạ Đệ Nhất tiếp lời: "Nếu không xui xẻo như vậy thì hai người họ hợp tác đánh đoàn Quảng Cáo vẫn vô tư."

Nhưng số xui thì trách được ai?

Đành chịu thôi, đâu phải ai cũng có thể học theo cái người hệ may mắn kia làm bộ trang bị may mắn chứ.

Đoàn Quảng Cáo thắng liền hai trận, dẫn trước tỉ số. Hồng Quả Quả đã tính tranh thủ buôn bán: "Đợi đánh xong trận này ra ngoài, tôi sẽ đi tìm Đạp Vân Trung bán trang bị, lần trước tôi trữ cả đống trang bị may mắn trong kho chưa kịp bán."

Dưa Hấu: "Đống đồ may mắn của ông căn bản là vô dụng."

Hồng Quả Quả phản bác: "Ông ra sân cũng không mặc chúng nó, để trong túi thì may mắn sao nổi."

Dưa Hấu cũng cạn lời: "Đám Apple đâu có mặc đâu?"

"Ài, Dưa à, sao ông lại không hiểu chứ, đấy là người ta có căn bảo vệ..." Hồng Quả Quả làm vẻ cao thâm khó dò: "Hai người bọn họ có số mệnh đặc biệt, đâu phải ông không biết. Với cả, Thanh Phong đi với tôi bao năm nay, mưa dầm thấm đất đương nhiên cũng hưởng được chút may mắn từ tôi."

Chỉ Qua: "..."

Cái này có thể dùng mưa dầm thấm đất được à?

Hồng Quả Quả nói tiếp: "Tu luyện không đến nơi đến chốn. Vậy đi, về sau đi đoàn 10 người ông cứ đi chung với bọn tôi, kiểu gì cũng sẽ may mắn lên thôi."

Mặt Dưa Hấu lạnh te: "Dạ cảm ơn ạ."

May mắn đâu không thấy, nhưng càng chơi càng nhọ là rõ.

Đấu trường không cho người chơi thời gian, sau ván 2v2, Điện Ngũ Hành đã chọn lựa hình thức ván kế tiếp --- [1v1].

Thấy kết quả này, đoàn Quảng Cáo sửng sốt, lại là 1v1.

Túc Mạc cũng bất ngờ, sau đó thu hồi ánh mắt: "May mắn đứng về phía chúng ta."

Không cần Túc Mạc mở miệng, Úc Trăn đang đăng nhập nick Momo lập tức xác nhận lựa chọn.

[1v1], bên bọn họ là trận pháp sư Hành Chỉ Vô Câu, Vân Ẩn là thích khách Ngô Liêu.

Trận pháp sư vs thích khách.

[Trận pháp sư đánh thích khách, ván này kịch tính đấy.]

[Thật ra bản đồ mê cung như này thì thích khách có lợi thế hơn, chỉ cần không bị debuff đánh cho hiện hình thì buff nào ổng cũng ẩn thân được.]

[Đúng rồi, trận pháp sư có mạnh mấy thì trận pháp cũng không thể bao trùm cả mê cung được. Vả lại trận pháp sư không có phản ẩn, đấu trường lại không cho dùng đạo cụ, thích khách muốn giết trận pháp sư quá dễ dàng.]

Nếu là 1v1 bình thường, trận pháp sư đánh thích khách còn tạm ổn.

Nhưng mê cung là bản đồ với hàng thủ tự nhiên, thích khách có quá nhiều cơ hội.

"Có tuyến đường ngắn nhất chưa?" Úc Trăn hỏi.

Túc Mạc tranh thủ 5 phút chuẩn bị, nhanh chóng tìm đường: "Có hai đường, cái thứ nhất thì anh đi bên phải, 4 tầng tăng tốc có thể rút ngắn rất nhiều thời gian. Nếu không có vấn đề gì thì anh sẽ gặp cậu ta ở chỗ biên giới, về sau là thay đổi vị trí."

Túc Mạc ho một tiếng, nói đơn giản: "Cái còn lại đợi ra trình tự đã."

"Anh biết rồi." Úc Trăn nói: "Em đừng nói nhiều, anh nhớ bản đồ rồi."

Trong phòng khách rất yên tĩnh, Nhạc Nhạc làm xong việc nhà đi tới cạnh cậu chủ, rót cho Túc Mạc thêm chén nước ấm, lại đo nhiệt độ cơ thể, vẫn hơi sốt, nhưng đã thấp hơn lúc sáng.

Nhạc Nhạc nhìn cảnh tượng do máy giả lập chiếu ra, lại nghiêng đầu nhìn cảnh trên ghế sô pha.

Ngài Úc Trăn đang nửa nằm cạnh Túc Mạc, máy đăng nhập dạng mũ nhấp nháy tín hiệu. Máy đăng nhập của chủ nhân thì ở trên bàn, chỗ kết nối với thiết bị khác đang phát sáng. Hai người nằm rất gần nhau, khăn trong tay Túc Mạc không có máu, mấy ngày gần đây tình huống của cậu đã dần ổn định, không còn động chút là chảy máu mũi nữa.

Nhạc Nhạc không quấy rầy họ, cẩn thận ngẫm nghĩ, định vào bếp lấy chút đồ ăn vặt cho cậu chủ.

Mấy món ăn vặt này là hôm qua nó làm cùng với ngài Úc Trăn, rất lành mạnh, có thể ăn cho đỡ thèm. Nó thả nhẹ bước chân đi qua Túc Mạc, lại chợt thấy cái tay còn lại ở trong chăn của chủ nhân, hình như đang nắm tay ngài Úc Trăn.

Nhạc Nhạc ngừng chân, nhìn chằm chằm hai cánh tay chạm vào nhau, lập tức tìm kiếm trong đầu từ khóa [nắm tay].

Tiếp nhận mạng lưới, kết quả tìm kiếm hàng đầu là.

[Phân tích biến hóa tình cảm khi người yêu nắm tay]

Nhạc Nhạc: "?"

Nó ngừng một hồi, bỏ qua kết quả này, nhập thêm từ khóa tiếp tục tìm kiếm ---

[Bạn bè nắm tay] [Phán đoán tâm trạng con người thông qua nắm tay] [Người máy làm sao để phân biệt 100 loại động tác của chủ nhân]...

Trong phòng phát sóng trực tiếp, hai bên nhanh chóng di chuyển, thích khách bắt đầu ẩn thân, khán giả không nhìn thấy đơn vị ẩn thân, bèn tập trung theo dõi trận pháp sư.

Trận pháp sư chồng bốn tầng trận pháp tăng tốc, tốc độ di chuyển cực nhanh, bản đồ chưa ra trình tự, anh đã tới biên giới mê cung nơi mình spawn, tìm được một vị trí phù hợp để di chuyển, sau đó đứng lại.

[Vãi, ổng chạy nhanh thật đấy.]

[Ơ, sao không đi nữa vậy.]

[Có phải là đang đợi nhắc nhở của bản đồ không?]

Khán giả không nhìn thấy thích khách, chỉ có thể phân mục đích hành vi của trận pháp sư.

Hai vị bình luận viên cũng có thiên hướng trận pháp sư đang áp dụng chiến lược của đoàn Quảng Cáo 3 ván trước, tranh thủ thời gian đầu game khám phá bản đồ. Mà ván này đối thủ là thích khách, trong thời gian ngắn thích khách không thể tiếp cận trận pháp sư, ít nhất 2 phút đầu game trận pháp sư sẽ an toàn.

Lúc này, bản đồ xuất hiện nhắc nhở thứ nhất.

[Âm Dương Ngũ Hành (sinh): Mộc Hỏa Thổ Kim Thủy]

Trận pháp sư thấy nhắc nhở thì không đứng im nữa, đổi hướng lại tiến vào mê cung, dường như trong 5 phút chuẩn bị, anh đã quy hoạch xong tuyến đường. Trận pháp tăng tốc được tận dụng tối đa, vị trí biến hóa không ngừng khiến người xem sắp không theo kịp.

[Mắt tui nhìn không kịp.]

[Sao chạy nhanh vậy trời, anh ấy thuộc được hết đường à?]

[Tôi mà là thích khách, đối thủ phi như bay trong mê cung thế này thì chắc tôi cũng không theo kịp.]

[Có nhớ đường thì cũng không thể chạy nhanh như vậy được... Hắn cùng lắm nhớ chỗ mình spawn thôi, còn lại khả năng cao là chỉ huy chỉ đường.]

[Vậy thì vẫn rất đáng sợ, với tốc độ di chuyển đó ổng hoàn toàn không có thời gian suy nghĩ, chỉ huy chỉ đâu chạy đó hả?]

Đánh tới ván thứ tư, hai bên đều đã rất quen thuộc với bản đồ, cơ bản là mê cung + gương phản chiếu, không nói vụ cơ chế, nhưng đã quen kiểu bản đồ mê cung thì đương nhiên sẽ giải mã rất nhanh. Khi mà cả hai đoàn đều có hai chỉ huy thì tính toán và ghi nhớ tuyến đường là chuyện nhỏ. Nhưng con người đều sẽ do dự, lúc phải đưa ra lựa chọn sẽ chần chừ... Trận pháp sư lại chưa từng có biểu hiện đó, ở mỗi ngã rẽ anh không hề do dự, như người máy đã tính chuẩn con đường, mỗi bước đều quả quyết nhanh gọn.

"Trình tự sinh, Kim Mộc Hỏa." Úc Trăn đi đến mê cung thứ ba: "Bên thích khách là Thủy Thổ."

Túc Mạc nói: "Cậu ta ra khỏi mê cung rồi, có thể đang ở gần anh, đừng để cậu ta đuổi kịp, vòng lại đi, dùng cửa đằng sau sang khu Thủy ở đối diện, ép cậu ta ra."

[Ơ, trận pháp sư đổi hướng!?]

[Ổng vòng lại kìa, có phải là biết gì đó không?]

[Tìm được vị trí của thích khách à?]

[Thích khách ở đâu?]

Trận pháp sư một mình một đường, dường như không hề đặt thích khách vào mắt, coi mê cung như vườn hoa nhà mình, không ngừng chồng trận pháp tăng tốc độ di chuyển của bản thân. Chồng trận pháp liên tục khiến thanh mana của anh có xu thế giảm mạnh, nhưng Úc Trăn lại không thèm để ý, không ngừng đổi đường trong mê cung, không ai có thể đoán được quỹ tích.

"Có thể chặn lại không?" Đạp Vân Trung hỏi.

Đáng Yêu nói: "Khó, anh ấy một mực đổi tuyến đường, anh ấy biết Ngô Liêu đang bám theo."

Trải qua mấy ván đấu, bọn họ cũng đã thăm dò được phần nào cơ chế của mê cung, giờ đã biết sinh là buff, khắc là debuff, buff và debuff sẽ không cung xuất hiện. Nên khi ra 'sinh', bọn họ đã biết tiếp đó Ngô Liêu sẽ luôn có cơ hội, bèn bảo gã nhanh chóng áp sát trận pháp sư.

Nhưng Hành Chỉ Vô Câu như biết được ý nghĩ của họ, dùng trận pháp tăng tốc để kéo giãn khoảng cách. Tốc độ vượt trội cộng với tuyến đường phức tạp trong mê cung khiến thích khách không thể tìm được thời cơ để ra tay.

Mặc dù Ngô Liêu là thích khách có tốc độ di chuyển cao, nhưng một phần tốc độ của gã móc nối với trạng thái cường hóa, gã cần phải để dành kỹ năng cho lúc giết trận pháp sư, nên về mặt tốc độ, gã chậm hơn trận pháp sư với 4 tầng tăng tốc một chút. Như vậy khiến gã dễ dàng bỏ lỡ thời cơ, lại chỉ có 1 mình, gã không thể bắt chước hai kiếm sĩ chặn đường, trận pháp sư còn không ngừng đổi hướng, Ngô Liêu không đoán được anh sẽ đi đường nào.

Cuối cùng chỉ đành bám theo sau, đợi tốc độ của trận pháp sư chậm lại.

Trận pháp tăng tốc có mạnh mấy thì sau nhiều lần chồng cũng sẽ CD, Hành Chỉ Vô Câu không phải người ngu ngốc, anh sẽ không lãng phí CD, cũng sẽ không tiêu hao quá nhiều mana.

"Cậu ấy rất tin tưởng Momo." Đạp Vân Trung đột nhiên nói: "Đường trong mê cung loạn như vậy mà vẫn chạy liên tục, chứng tỏ chỉ huy bên kia đã cẩn thận chọn lựa để làm loạn tuyến đường của chúng ta. Dù khả năng ghi nhớ của cậu ấy có mạnh đến mấy thì lúc đổi đường cũng phải do dự, nhưng không hề, chứng tỏ có một người khác với góc nhìn Thượng Đế đang chỉ đường, mà Quy Chân thì rất tin tưởng người này."

Càng là người mạnh mẽ, lúc tiến lên lại càng dễ do dự.

Đây là một trận chiến đuổi bắt giao phó lòng tin cho người khác.

Bọn họ biết Momo cần phân biệt thuộc tính của mỗi khu, tức là chắc chắn sẽ phải tới mê cung đối diện, nhưng họ lại không thể đoán được con đường Hành Chỉ Vô Câu sẽ đi. Mỗi mê cung là một khu vực độc lập, lại cũng thông với nhau... Muốn giết Quy Chân trong quá trình di chuyển thật sự quá khó.

Ngô Liêu nói: "Tôi đuổi theo cậu ấy biết được buff trong mê cung, bên này có hai cái, 1 là tăng công kích, 1 là tăng hiệu quả kĩ năng, có cần đi xem cái còn lại không?"

Khu vực spawn của gã là tăng phòng ngự, tính như vậy thì còn hồi máu và hồi mana chưa thể xác nhận.

"Không, khả năng cao trận pháp sư sẽ tới mê cung mà anh spawn, chỗ đó là buff gì chúng ta đều đã biết." Đáng Yêu trầm giọng: "Tính CD, trận pháp tăng tốc của anh ấy sắp hết rồi."

Quả nhiên, trận pháp tăng tốc của trận pháp sư dần biến mất.

Thích khách bắt kịp tốc độ di chuyển của trận pháp sư, khi Hành Chỉ Vô Câu bước vào khu vực mê cung mới, Ngô Liêu lập tức vào theo: "Mê cung này là hồi mana!"

"Vậy cái ban nãy không kiểm tra là buff hồi máu." Đạp Vân Trung thấy mana của trận pháp sư đang dần hồi phục: "Ngô Liêu, cậu ta sắp hồi mana rồi, ra tay đi."

Ngô Liêu nói: "Tôi phải tìm góc đã, cha nội này không dễ giết vậy đâu, tốt nhất là ăn luôn trong một hit."

Đáng Yêu lại nói: "Khu vực này hồi mana rất nhanh, anh ấy đang chồng trận pháp phòng ngự, anh mau lên đi, anh ấy chồng đủ thì không dễ giết vậy đâu. Quy Chân quá mạnh, chúng ta không có nhiều cơ hội."

[Trận pháp sư đứng lại rồi, có phải thanh mana của anh ấy đang hồi không?]

[Bấm vào người ổng thì đúng rồi, nghỉ ngơi thêm chút là cũng hồi chiêu xong, CD của trận pháp sư ngắn lắm.]

[Thích khách đang làm gì vậy?]

[Có khi nào ở ngay bên cạnh rồi không?]

Ngô Liêu bỏ qua vị trí lộ liễu nhất, gã cảm thấy trận pháp sư để trống chỗ đó là muốn dụ mình mắc bẫy. Gã canh chuẩn thời cơ xông lên, mà lúc này trận pháp phòng ngự đã lên tới tầng thứ 4.

Úc Trăn mở kỹ năng, hoàn toàn không sợ thích khách tấn công, khi thích khách đâm mình một dao thì ném trận pháp khống chế vào một vị trí, rồi thong thả chồng tiếp...

"Không đúng." Đáng Yêu nhận ra vấn đề: "Anh ấy chồng 1 lần 2 tầng."

Chỉ trong chốc lát, trận pháp phòng ngự của Úc Trăn đã chồng tới tầng thứ 6, trận pháp tăng damage có 3 tầng.

Đạp Vân Trung kêu: "Ngô Liêu đi!"

"Muộn rồi!" Túc Mạc ho một tiếng: "Thích khách đã dùng giải khống chế, có thể lên."

Trận pháp sư đứng trong buff hồi mana hoàn toàn không sợ thích khách công kích cao, con đường chật hẹp càng thích hợp để rải trận pháp. Vị trí này là Túc Mạc và Úc Trăn tỉ mỉ chọn ra, là ngã rẽ cực kì thích hợp cho trận pháp sư phản kích. Hai bên bốn con đường thì đã có hai cái bị trận pháp của trận pháp sư bịt kín.

"Không đi được." Đáng Yêu nói: "Anh mở hết kĩ năng đi Ngô Liêu."

"Dùng cường hóa, đừng giữ lại." Đạp Vân Trung nói: "Cậu ta dí ông dễ lắm."

Ngô Liêu không thể làm gì khác, đường lui bị chặn, gã chọn lẩn trốn xông lên liều mạng. Kỹ năng kỳ văn, kỹ năng cường hóa có gì dùng hết, thậm chí dùng cả miễn khống chế, vọt lên ăn thua trận pháp sư được bao phủ bởi trận pháp.

Úc Trăn mở Phù Sinh Diệu Pháp khiến tốc độ chồng trận pháp càng nhanh, phòng ngự và công kích tăng, nhưng đối dầu với thích khách bạo lực triển khai full trạng thái thì chút phòng ngự ấy cũng bị triệt tiêu. Hai bên đều mất máu, tốc độ mất máu của trận pháp sư nhanh hơn, thích khách liều chết cũng muốn giết anh, ba nhát đã khiến máu của Úc Trăn xuống 30%.

Lúc này, hai tầng trận pháp đánh đơn mở ra, Thiên Cương Tru Phạt lóe lên.

Khi Ngô Liêu bật ulti chuẩn bị gặt đầu người, tất cả sát thương lại bị miễn.

Kỹ năng Thiên Cương - Thức tỉnh, khi có đủ 4 tầng trận pháp phòng ngự, miễn tổn thương 3 giây.

3 giây này đủ để Úc Trăn biến nguy thành an, hủy mất ulti của thích khách, combo phản kích giết ngược lại gã, đến cuối anh vẫn còn 5% HP.

Trận pháp sư mạo hiểm dụ địch, đối mặt với thích khách full trạng thái, người sau đánh người trước, chiến thắng với ưu thế 5% máu.

Thông báo đánh giết hiện lên, phòng phát sóng lập tức sôi trào.

[Vãi nồi, sát thủ thích khách!!]

[Hành Chỉ Vô Câu quá mạnh, trận pháp sư giết top 1 thích khách.]

[Mẹ ơi, tôi xem mà nổi da gà đầy người, quá mạnh quá mạnh.]

"5 ván thắng 3!!" Diệu Thủ Không Không nói: "Xin được chúc mừng đoàn Biển Quảng Cáo Cho Thuê đã giành tấm vé đầu tiên vào trận chung kết tranh chức vô địch."

[Mau lên!!! Bình luận viên cố gắng lên, bọn tôi muốn xem phỏng vấn!!]

[Làm ơn đi mà!! Cho bé thấy Momo và Hành Chỉ Vô Câu đi.]

[Cả đoàn Quảng Cáo lên hết một lượt rồi, sao hai người họ vẫn chưa lên vậy.]

[Thiên Hạ Đệ Nhất, rốt cuộc anh có phải đệ nhất không vậy?!]

Tiếng reo hò thắng lợi vang dội, lời mời phỏng vấn sau trận đấu hiện lên, Úc Trăn không nghĩ nhiều, để Hồng Quả Quả đi. Phỏng vấn quá lãng phí thời gian, rảnh vậy thì chi bằng offline sớm. Anh mở danh sách bạn bè, đang định nhắn cho Đạp Vân Trung, bên kia đã gửi tin chúc mừng trước.

Đạp Vân Trung: Trận này bọn tôi thua tâm phục khẩu phục, mấy ông thật sự rất giỏi.

Hành Chỉ Vô Câu: Cũng tạm, hôm nay khá may mắn.

Đạp Vân Trung: Kể cả không may mắn thì mấy ông cũng đã nhường bọn tôi, nếu ván đầu là triệu hoán sư Momo thì chắc các ông thắng từ ván trước rồi. Gặp cậu ấy tôi đánh không lại.

Đạp Vân Trung: Miễn tổn thương là kỹ năng vũ khí à? Ban đầu tôi với Đáng Yêu đều bị lừa.

Hành Chỉ Vô Câu: Ừ, miễn tổn thương 3 giây.

Úc Trăn nói thêm vài câu với Đạp Vân Trung, chợt chú ý quang não vẫn luôn nhấp nháy báo tin nhắn mới, đó là tài khoản công việc của anh.

Dự án xảy ra vấn đề? Úc Trăn chuyển sang đọc tin.

"Đù má, thế mà bọn mình lại thắng."

"Quá mạnh, kế tiếp không biết là đánh Thiên Giới hay Tiêu Dao?"

"Khả năng cao là Tiêu Dao, Quẻ Không Đồng Nhất khó chơi lắm."

"Kệ đi kệ đi, trận này kết thúc nghỉ ngơi mấy ngày mà."

"Đến lúc đó đại ca ra viện chưa?"

Kênh đoàn mỗi người một câu, Túc Mạc qua loa đáp lại, chủ yếu là nghe họ nói chuyện. Cậu nhìn Úc Trăn, thấy người kia đứng im không nhúc nhích, hình như đang xem khung chat, nhưng trông không giống nói chuyện riêng với ai đó.

Đang làm gì vậy?

Úc Trăn nhìn tin nhắn công việc, mở email được mã hóa do trợ lý gửi tới, anh liếc nhanh một lượt, lướt xuống cuối cùng mới chú ý tới phần tài liệu đính kèm có một cái là ---

[Nhiệm vụ điều tra đặc thù tinh vực không rõ β2 ]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip