Abo Tieu Hau Gia Chuong 8 Hut Sua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Mạnh Quân Bảo từ trong hôn mê thanh tỉnh lại, trước hết cảm giác được chính là tin tức tố của Thẩm Tiêu Hàn.

Y hôn hôn trầm trầm nghĩ hẳn là hạ nhân đem quần áo của Thẩm Tiêu Hàn đặt ở bên người y để trấn an, người không có tin tức gì truyền về, sao có thể nháy mắt xuất hiện ở đây được? Hình ảnh mơ hồ xuất hiện trước khi hôn mê kia đại khái cũng chỉ là ảo giác của mình mà thôi.

Thẳng đến khi có người sát lại hôn môi y, cạy mở khớp hàm đút nước cho y, y mới phát giác có chỗ không thích hợp, cố sức mở hai mắt ra.

Thẩm Tiêu Hàn trên mặt đều là mỏi mệt, cằm mọc ra lún phún râu đen, hai mắt sắc bén phiếm hồng, có chút khiến người ta sợ hãi, thấy Mạnh Quân Bảo khôi phục thanh tỉnh, hắn lập tức vui mừng, cúi người tiến lên, dán bên lỗ tai y nhỏ giọng hỏi: "Ngoan bảo, ngươi tỉnh rồi? Có chỗ nào không thoải mái không?" Không đợi Omega đáp lại, hắn đã hướng ra bên ngoài cao giọng hô lên, "Người tỉnh rồi, mau đi tìm đại phu!"

Mạnh Quân Bảo cảm thấy mình không phải là người thích khóc nhưng giờ phút này chóp mũi đều là chua xót, nước mắt từng giọt lớn liên tiếp rơi xuống, theo thái dương đi vào trong tóc.

Thẩm Tiêu Hàn đau lòng không thôi, nhẹ nhàng hôn Omega, nhỏ giọng dỗ dành: "Ngoan bảo không khóc, ta đã trở về, không có việc gì, ngoan."

Mạnh Quân Bảo khụt khịt, khàn giọng nói: "Ta rất, rất nhớ ngươi .... Thẩm Tiêu Hàn."

"Ta biết, ta biết, ta cũng rất nhớ ngoan bảo." Thẩm Tiêu Hàn thần sắc ôn nhu từng chút một lau đi nước mắt của y.

Đại phu rất nhanh đã đến, sau khi khám qua thì biểu tình thả lỏng: "Thẩm tiểu tướng quân yên tâm, tiểu phu nhân không có gì trở ngại, chỉ là có chút thiếu hụt khí huyết, thời điểm ở cữ nên bổ sung nhiều, ta sẽ kê mấy phương thuốc để phụ trợ thêm."

Thẩm Tiêu Hàn gật đầu bảo hạ nhân ban thưởng rồi quay lại nhìn Mạnh Quân Bảo: "Ngươi thân thể yếu ớt, ngủ thêm chút nữa đi."

Mạnh Quân Bảo tinh thần mệt mỏi, dưới thân ẩn ẩn nhức đau nhưng vẫn gắng sức mở mắt trả lời: "Vậy ngươi đừng đi."

Thẩm Tiêu Hàn nắm lấy tay y, mười ngón đan xen: "Ta không đi, ta sẽ ở bên cạnh ngươi."

Mạnh Quân Bảo ngập ngừng vài tiếng rồi nặng nề ngủ thiếp đi.

Omega ngủ đến hôn hôn trầm trầm, luôn cho rằng lúc trước là ảo tưởng của mình, y đột nhiên hoảng hốt mở mắt ra, đang muốn giãy giụa ngồi dậy thì bị cánh tay trước ngực chặn lại, quay đầu thì nhìn thấy người y đã tâm tâm niệm niệm bấy lâu, Thẩm Tiêu Hàn.

Có lẽ là do quá mệt mỏi, Thẩm Tiêu Hàn dù cảm nhận được người bên cạnh giật giật nhưng chỉ mở nửa mắt, rồi đem người ôm sát vào trong lòng, hôn lên thái dương y trấn an rồi tiếp tục nhắm mắt lại nặng nề ngủ.

Những động tác vô ý thức đó làm rối loạn trái tim Mạnh Quân Bảo, bi thương, ủy khuất lúc ban đầu tất cả đều hóa thành tình yêu cùng hạnh phúc treo trên khóe miệng.

Y hắc hắc cười ngây ngô, thật cẩn thận xoay người đối mặt với Thẩm Tiêu Hàn, duỗi tay ôm lấy eo hắn, lại ngẩng đầu lên hôn cằm hắn, rồi vui sướng tiếp tục ngủ.

Ngày tháng trôi qua ngọt ngào nhưng Mạnh Quân Bảo vừa sinh xong lại có phiền não mới.

—— y không có sữa.

Đầu vú lõm vào bên trong quầng vú, đừng nói là ra sữa, ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy. Vị đại tẩu được mời đến chăm sóc y ở cữ kiến thức rất rộng rãi, cô ấy nói chỉ cần để Alpha hỗ trợ hút đầu vú ra rồi khơi thông là được.

Mạnh Quân Bảo xấu hổ cực kỳ, vùi đầu ở trong ngực Thẩm Tiêu Hàn không chịu ra.

Loại lời nói này, sao có thể không biết xấu hổ mà nói thẳng ra chứ.

Alpha thể trạng cường hãn đã khôi phục lại tinh thần, thay đi một thân quần áo dơ bẩn, đang nằm bên cạnh Mạnh Quân Bảo cùng y ở cữ, nghe đại tẩu nói như vậy liền lập tức tỏ vẻ phi thường sẵn sàng vì Omega của mình "phân ưu". Chờ mọi người rời đi, hắm liền kéo vạt áo Mạnh Quân Bảo ra, duỗi tay nắm lấy nhũ thịt mềm mại, một bên xoa bóp một bên quan sát: "Ngoan bảo, ngực ngươi trưởng thành không ít." Vốn chỉ cong một chút, vậy mà hiện tại đã lớn như là một tòa núi nhỏ, xúc cảm cũng càng thêm mềm mại tinh tế.

Mạnh Quân Bảo "Ngô" một tiếng, gương mặt có chút phiếm hồng, bởi vì thân thể khô nóng mà ra chút mồ hôi mỏng.

Thẩm Tiêu Hàn đầu tiên dùng hai ngón tay đè ép quầng vú, nhũ phùng mở ra khép lại vô cùng ngoan cường, tiếp theo hắn lại dùng móng tay cắm vào khe hở moi đào.

"Đau..." Mạnh Quân Bảo than nhẹ. Ngực đã vì trướng sữa mà căng cứng khó chịu, giờ đầu vú lại bị móng tay thô bạo chọc trúng thì càng đau thêm.

Thẩm Tiêu Hàn thu hồi tâm tư đùa bỡn, cúi đầu nghiêm túc liếm mút. Thịt mềm xung quang quầng vú đều bị ngậm vào trong miệng, Alpha dùng sức hút hút, phối hợp với hàm răng khẽ cắn, hai bút cùng vẽ dần dần phát huy tác dụng.

"Ngô a..."

Rên rỉ tiết ra, Mạnh Quân Bảo vội vàng che miệng lại, rõ ràng là Alpha đang làm việc đứng đắn nhưng y lại hứng tình, thật quá mất mặt mà!

Nhũ phùng dần dần mở ra, từ ở giữa run rẩy hiện ra chút đỏ tươi, vừa lúc gặp phải đầu lưỡi dùng lực tinh tế thao lộng, dọc theo đầu vú đảo quanh. Đầu vú được mơn trớn lại càng muốn được âu yếm nhiều hơn, "Ba" một tiếng, thịt non từ bên trong đột ngột bắn ra, hiện thị hoàn chỉnh bộ dáng của mình.

Đầu lưỡi thô lệ trên dưới liếm láp, thỉnh thoảng lại vẽ vòng quanh, phát ra tiếng vang tấm tắc. Đầu vú bị hút sưng đỏ, nảy về phía trước, mang theo nước bọt sáng lấp lánh.

Thẩm Tiêu Hàn phun ra nhũ thịt, dùng ngón tay nhéo nhéo. Móng tay ở trên đỉnh nhọn yếu ớt vân vê qua lại, một chút đau đớn trộn lẫn với một chút ngứa ngáy, một dòng điện nhỏ từ trong cơ thể không ngừng chạy tán loạn. Alpha hài hước nói: "Thật giống chủ nhân, nếm được ngon ngọt liền biết tự quấn lên."

Mạnh Quân Bảo hai tay che mặt đỏ bừng, chặn lại ánh mắt Alpha nhìn về phía y.

Sữa mẹ còn chưa ra, Thẩm Tiêu Hàn lần này hút càng thêm dùng sức, răng nanh bén nhọn xẹt qua da thịt giống như muốn đem hai khối thịt non này nhai nát rồi nuốt vào trong bụng.

Mạnh Quân Bảo vừa đau vừa sướng, nhịn không được duỗi tay kéo tóc Alpha, rõ ràng là muốn đem người đẩy ra nhưng lại biến thành ép vào người mình, để Alpha ngậm vào càng nhiều.

Cảm giác run rẩy trong cơ thể ngày càng mạnh, Omega rên dài, cả người xương cốt đều mềm. Sau một lần mút sâu của Thẩm Tiêu Hàn, y cong thân nghênh đón cao trào. Cùng lúc đó, hương sữa ngọt ngào ở trong miệng Alpha nổ tung, từ đầu vú phun dòng sữa mẹ đầu tiên.

Thẩm Tiêu Hàn cũng không dừng lại, hắn cắn thịt mềm tiếp tục hút, tất cả sữa tươi đều bị nuốt vào, phát ra tiếng nuốt ừng ực. Thẳng đến hai bên đều hút không được gì nữa, hắn mới dừng lại.

Phản ứng tự nhiên của Mạnh Quân Bảo không tránh được ánh mắt Thẩm Tiêu Hàn, hắn duỗi tay sờ sờ dưới thân Omega lại phát hiện nơi đó khô ráo, kinh ngạc nhướng mày, sau đó thì bừng tỉnh đại ngộ.

— Mạnh Quân Bảo cao trào giả.

Omega khẽ nhếch miệng, lộ ra một đoạn lưỡi hồng nộn, hai mắt mê mang ngậm nước mắt, hương hoa nhài thanh nhã càng tăng thêm cảnh tượng dâm mĩ, làm Mạnh Quân Bảo nhìn qua vừa ngây thơ lại dâm dục.

Thẩm Tiêu Hàn cùng y trao đổi một nụ hôn sâu, đem sữa cùng nước bọt đổ vào trong miệng y, câu lấy đầu lưỡi y dây dưa.

Mạnh Quân Bảo cơ hồ thở không nổi nhưng lại luyến tiếc Alpha rời đi, ôm lấy cổ hắn chủ động đáp lại, phát ra tiếng rên rỉ nỉ non.

Thẩm Tiêu Hàn trước khi hoàn toàn mất khống chế đã kịp thời kéo giãn khoảng cách giữa hai người, kề trán với Omega thở dốc nói: "Không thể, đại phu nói ngươi phải hảo hảo tĩnh dưỡng, ngoan ngoãn nhịn ba tháng."

Mạnh Quân Bảo bĩu môi, ủy khuất muốn khóc. Y đều đã nhịn mấy tháng, không muốn tiếp tục nhịn nữa.

Thẩm Tiêu Hàn cũng không dễ chịu, ngày thường lui tới thanh lâu, đột nhiên phải vào quân doanh khổ không thể nói, hiện tại "Món ngon" đặt ở trước mắt, lại chỉ có thể nhìn không thể ăn, thực sự là khảo nghiệm lực nhẫn nại của hắn mà.

"Ngoan ngoãn nghe lời, dưỡng hảo thân mình, sau đó ngươi muốn làm gì ta đều theo ý ngươi."

Mạnh Quân Bảo vừa lòng, lại lẩm bẩm vài câu: "Nói ta giống như đồ dâm đãng vậy... Ta mới không muốn ngươi, hừ! Nghẹn chết ngươi, đáng đời."

Alpha bất đắc dĩ cười, đối với thái độ khẩu thị tâm phi của y sớm đã tập mãi thành quen: "Phu nhân nói rất đúng."

"Ai là phu nhân của ngươi? Chúng ta còn chưa có thành thân đâu, Thẩm tiểu tướng quân đừng nói bậy." Nói tới cái này, Mạnh Quân Bảo lại có chút tức giận, xụ mặt không muốn cười.

Thẩm Tiêu Hàn tự biết đuối lý, vội vàng giải thích: "Qua hai ngày ta liền vào cung, Hoàng Thượng lúc trước đã cùng ta ước định, chờ ta thắng lợi trở về liền tứ hôn cho hai chúng ta. Quân vô hí ngôn."

Mạnh Quân Bảo oán giận vài câu nhưng vẫn bị Alpha nhà mình dỗ vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip