Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Chap 29

Pong Nawat nhìn thấy Becky lẽo đẽo bên cạnh thánh nữ, không hài lòng liền dùng sức mạnh của mình kéo văng Becky ra xa, vì không có sự phòng bị trước nên cô dễ dàng té nhào dưới đất, đau thì không đau nhưng lại vô cùng mất mặt trước Freen nhà mình, thêm việc hiềm khích trước đó với Pong Nawat chưa được dịp trút bỏ khiến Becky càng điên tiết hơn, tức giận sấn tới.

"Cái tên thiên sứ đáng ghét này, ta chướng mắt ngươi lâu lắm rồi!"

XOẠT!

Một cước vung ra chưa kịp chạm trúng Pong Nawatm Becky đã bị phản lực từ sức mạnh của Freen đánh vào làm cô bật ra lần nữa, tuy có sự chuẩn bị so với lần đầu nhưng Becky vẫn cảm thấy ấm ức khi Freen vì tên thiên sứ đó mà đánh cô.

"Freen!"

"Cô quấy đủ chưa? Mau trở về chỗ của cô đi! Nơi đây không chào đón cô." - Freen lãnh đạm thốt, ánh mắt lạnh lẽo không có nửa điểm thuận tình nhìn về phía Becky.

Pong Nawat lúc này đứng bên cạnh thánh nữ, ánh mắt không hề thiện cảm ném cho ma thần: "Cô và lúc trước đều đáng ghét như thế, suốt ngày chỉ biết bám đuôi theo thánh nữ thôi."

"Mặc kệ ta! Chuyện của ta đến phiên ngươi quản sao?" - Becky lần này đã thành công đấm vào ngực Pong Nawat một cái mạnh, dù cho đỡ được nhưng sức lực của anh vẫn kém hơn cô một chút, liền bị trọng thương khẽ nhăn mặt nôn ra ngụm máu, Becky đã dồn rất nhiều sức vào đòn tấn công này, nếu Pong Nawat không chút tổn hại nào thì coi thường sức mạnh của ma thần cô quá rồi.

XOẠT!

Ngay lập tức là đòn đáp trả của Freen, cô phất tay hất Becky ra xa, lực cũng lớn hơn khi nãy rất nhiều, Becky trông còn thê thảm hơn Pong Nawat gục luôn xuống đất, đau đớn ôm ngực của mình, tay lau đi vệt máu vừa trào ra khỏi miệng, nhưng cảm giác nhói buốt nơi trái tim Becky lúc này còn đau hơn nỗi đau thể xác gấp trăm lần: "Chị vì tên đó mà ra tay với tôi nặng như vậy sao?"

"Pong Nawat là người của tộc ta, cô không biết phải quấy tự ý đến đây còn ra tay với ngài ấy, còn dám đòi lý lẽ sao?"

"Nhưng chính hắn đã ra tay trước với tôi còn gì? Từ lúc trở thành thánh nữ lại Freen rõ ràng thiên vị với Pong Nawat rất nhiều, bất công quá đi!" - Vừa bực vừa dỗi, Becky quay ra ăn vạ. Đánh nhau với Freen cô cũng không nỡ, chỉ có cách mặt dày này thôi. Nếu trái tim Freen vẫn còn lưu giữ cảm xúc của phàm nhân Freen hết lòng hết dạ yêu thương Becky, chắc chắn thánh nữ sẽ động lòng với mình.

Trái với sự mong đợi và kỳ vọng của Becky, Freen vẫn duy trì nét lãnh đạm hướng mắt về phía Becky: "Tự làm tự chịu! Pong Nawat, tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa."

Dứt lời, Freen biến mất, để lại Becky vẫn đang vô cùng tức giận và hụt hẫng nhìn không gian trước mặt, còn có cả tên Pong Nawat đáng ghét cô chẳng muốn nhìn thấy chút nào: "Nơi có ngươi xuất hiện ta chẳng thèm đến đâu, không cần đuổi người."

Pong Nawat thở hắt ra nhìn Becky cũng biến mất theo, cái tính cao ngạo và cứng đầu này chẳng khác nào năm trăm năm trước, thánh nữ nếu không dứt khoát được sẽ phải lao tâm khổ tứ vì Becky nữa cho xem.

.

.

.

Đứng lặng yên nhìn Freen đang trị thương điều hòa lại khí tức trong cơ thể mình tại một gốc cây đại thụ, Becky đã nhận ra từ lúc gặp lại vừa rồi nhưng chưa có dịp để hỏi tường tận đã bị tên Pong Nawat kia tới phá đám, Freen chắc hẳn vẫn chưa hoàn toàn quen với cơ thể thánh nữ còn nhiều tạp niệm từ thân thể phàm tục kia, từng chứa bảo ngọc của yêu nữ, thêm cả ngọc hộ tâm của ma thần sẽ tương khắc với dòng máu thánh nữ thuần khiết.

"Xem ra gặp lại ma thần như tôi không phải chuyện gì tốt đẹp, cơ thể thánh nữ đang khá chật vật để cân bằng lại khí tức như trước vì đã chứa quá nhiều yêu khí trong người." - Becky châm biếm thốt, nhưng đâu đó còn là lời tự trách bản thân không thể giúp gì được cho người mình yêu thương.

Đôi mắt vẫn nhắm nghiền không hề mở ra, Freen lạnh lùng đáp: "Không liên quan đến cô nữa, tất cả đều là số kiếp của ta, lo cho vết thương của mình đi!"

Đáy mắt lóe lên tia vui mừng, Becky liền ngồi xuống đối mặt với Freen: "Chị đang lo cho tôi phải không?"

Freen chọn cách im lặng không muốn tiếp tục cuộc trò chuyện vô bổ này, chuyên tâm vào việc điều hòa lại khí tức, vừa rồi ra tay với Becky nhìn có vẻ ma thần bị thương không ít, nhưng cả Becky và Freen đều hiểu đây chỉ là vết thương bên ngoài không đáng lo ngại, mặc khác việc dùng nhiều sức mạnh trong thời khắc này khiến cho việc điều hòa khí tức đang còn khá hỗn loạn của Freen thêm phần khó khăn.

"Bây giờ chị lạnh nhạt và vô tâm thật đấy, chẳng bù với Freen của lúc trước, khi tôi mở lời hay rủ đi chơi đều rất hào hứng làm cùng. Thật nhớ Freen ngày ấy quá đi!" - Becky than thở, cô lợi dụng việc Freen hiện tại đang chuyên tâm trị thương không thể cử động thoải mái liền thừa dịp nắm luôn tay cô miết nhẹ.

Hàng chân mày khẽ chau lại bất mãn, thế nhưng đúng là Freen lúc này ngoài việc ngồi yên trước mặt Becky, cô cho dù có phản ứng lại cơ thể này cũng không đủ sức lực, huống hồ trước mặt cô là một ma thần mang pháp lực to lớn, cô căn bản không phản kháng được gì.

"May nhờ chú thuật trên người để tôi biết được chị đang ở đâu, bắt gặp chị lúc này đúng là may mắn trời ban." - Becky gian tà lên tiếng, cô đưa bàn tay Freen lên cao đặt môi mình hôn xuống, đúng là Freen bây giờ rất yếu, một chút sức lực cỏn con muốn thu tay về làm sao thoát khỏi được ma thần đây.

"Cô muốn làm gì?" - Freen nghiêm giọng hỏi, nhìn khuôn mặt đang ngày một áp sát về phía mình khiến cô cảnh giác ngả người ra sau, nhưng đã bị thân cây ngăn lại.

"Sẵn lúc này chị chưa hoàn toàn lấy lại sức mạnh, hãy xem như khi chị vẫn là con người bình thường, một Freen chân chính chỉ yêu mỗi ma thần tôi thôi, có được không?" - Tựa trán lên trán Freen, Becky chân thành trải lòng, cô thực sự nhớ khoảnh khắc ngọt ngào và hạnh phúc ngắn ngủi trước đây giữa họ.

Freen chớp nhẹ mắt, trong một thoáng cô đã bị lời nói và hoàn cảnh này làm cho lay động, nhưng rất nhanh lý trí đã kịp quay về khi cảm nhận được hơi thở ấm nóng đang phả vào mặt mình, Freen vẫn tỏ ra rất lạnh lùng: "Không thể! Đừng tự dối người gạt mình nữa, nhân duyên của ta và cô đã kết thúc từ lâu rồi."

"Nhẫn tâm thật!" - Becky không nói thêm lời nào nhắm đến đôi môi đỏ mọng phía trước hôn lên, răng nanh sắc nhọn cắn mạnh một cái khiến nơi đó tứa máu, cô nhanh chóng dùng lọ nhỏ đã đựng sẵn nước mắt của Freen hứng lấy một giọt máu tươi.

"Tôi rất tò mò muốn biết được trước đây vì sao có thể động lòng yêu kẻ lạnh lùng và vô tâm như chị."

.

.

.

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip