* * *
"Hyomi, xuống đây mẹ nhờ cái!" - Mẹ từ dưới lầu nói vọng lên trong khi tôi đang nằm chán ngấy trên giường.
"Có việc gì không mẹ?" - Tôi chạy xuống lầu.
"Đi ra chợ mua bông cải, cà rốt với hành lá cho mẹ!" - Mẹ đưa tôi ví tiền rồi nhìn tôi.
Tôi hiểu ý liền nhận lấy rồi thở dài đáp: "Dạ vâng"
.
Dạo này ngoài việc gặp anh ở trung tâm ra thì chúng tôi không có thời gian hẹn hò riêng với nhau như các cặp đôi khác, nghĩ cũng lạ ha? Chắc là do hai đứa đều là tình đầu của nhau nên không có kinh nghiệm mấy trong mấy cái chuyện yêu đương này.
Còn một tuần nữa là đi học lại rồi, chán thế không biết. Nghĩ tới cảnh phải vừa đi học trên trường xong phải vừa đi học trên trung tâm là tôi đã ngán ngẩm lắm rồi. Suy nghĩ một hồi thì tôi cũng đang đứng lựa bông cải cho mẹ trong khu chợ đông đúc vào cuối tuần.
"Cho con một hộp việt quất này ạ!" - Tôi xoay người rồi quay mặt sang phía quầy trái cây đối diện vì giọng nói kia.
"Này, cháu muốn mua gì?" - Bác bán rau hỏi làm tôi giật mình quay lại. "Có cần bác lựa giúp không?"
"Dạ cho con hai bó bông cải ạ!" - Tôi đáp.
Tôi nhận lấy 2 bó bông cải từ tay bác xong vội trả tiền rồi chạy theo người vừa mua việt quất ban nãy.
"Này anh người yêu!" - Tôi chạy lại vỗ nhẹ vào chàng trai ấy.
Anh không bất ngờ mà chỉ quay lại nhìn tôi rồi hỏi: "Em đi đâu ra đây vậy?"
"Thì đi chợ cho mẹ chứ sao nữa, em còn 2 món phải mua nữa~"
"Vậy để anh đi với em!"
Một hồi sau thì cả hai đã mua xong, vừa ra đến ngoài khu chợ anh liền mở hộp việt quất ra rồi lấy cho tôi một quả to nhưng thật ra là quả nào cũng to hết vì mùa hè là mùa của những quả mọng mà.
"Em thích ăn việt quất lắm luôn đó~"
"Vậy đó hả?" - Anh nhìn tôi rồi cười cười. "Vậy thì ăn nhiều vào nè~"
"Anh có biết cái bài hát No Blueberries không? Em siêu thích bài đấy luôn~" - Tôi bỗng dưng đổi chủ đề. "Em thích việt quất nhưng mà cũng thích bài hát tên là No Blueberries, ngang trái anh ha?"
"Anh biết bài đó! Anh Yeonjun bật bài đó suốt luôn rồi cứ luôn miệng bảo đấy là bài tủ của ảnh"
"Oh, vậy là em với anh ấy có thể ngồi nghe bài đấy với nhau cả ngày luôn quá" - Tôi thầm cười.
"Thôi hay mình đi mua bánh kem ăn nha?" - Anh cầm lấy tay tôi rồi kéo đi. "Tự dưng anh thèm đồ ngọt quá!"
.
Không quá xa để đi đến một tiệm bánh ngẫu nhiên trên con đường lớn này. Chúng tôi đang đứng trong tiệm và mắt thì dán vào tờ menu được đặt trên quầy. Anh cuối cùng vẫn là chọn bánh kem mini việt quất.
Nhân viên vừa đặt bánh xuống bàn thì chúng tôi liền cầm nĩa lên rồi nhích thử một miếng lên chiếc bánh có điểm một vài quả việt quất bên trên.
"Woa ngon quá đi mất! Sao em lại không biết cái tiệm bánh này có ở khu nhà mình ta?" - Tôi tấm tắc khen.
"Thường đến tiệm bánh, anh thường order bánh kem dâu do anh thích dâu tây nhất luôn, nhưng lần này lại order bánh kem việt quất"
"Em cũng thích dâu tây lắm, chỉ là xếp sau việt quất thôi~"
"Giờ thì anh thích việt quất rồi, thích hơn cả dâu tây luôn!"
"Hửm?" - Câu nói của anh có phần khó hiểu làm tôi phải ngừng ăn một lúc. "Sao sở thích của anh thay đổi nhanh chóng thế?"
"Ừ, anh vậy đó" - Anh cười thầm như muốn trêu tôi.
Chúng tôi cứ điềm đạm mà ngồi ăn hết cái bánh kem kia rồi ra về. Từ lúc gặp nhau ở khu chợ đến bây giờ toàn là tôi luyên thuyên không thì phải? Chắc là do chúng tôi chưa có được buổi hẹn hò nào đàng hoàng sau hôm tỏ tình nên mới thế!
Nhưng lần gặp nhau này không hề có hẹn trước chút nào!
Mọi thứ có phải là duyên không nhỉ? Chúng tôi cứ bất chợt tìm thấy nhau giữa dòng người, ban đầu là chuyến xe bus, tiếp theo là que kem bị rớt xuống đường, còn bây giờ khi chúng tôi đã quen nhau rồi thì vẫn không thể thoát khỏi gặp nhau trong khu chợ đầy ắp người.
Dù có là duyên hay không thì tôi vẫn mong rằng cả hai chúng tôi sẽ tạo ra những kỷ niệm đẹp khi ở bên nhau.
Nếu mùa hạ năm nay là anh, nhất định mùa hạ năm sau và những năm về sau vẫn sẽ là anh, serendipity của em!
.
End!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip