Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Chương 7

Ngày 13/01/2023

Edior: Yang

Một lúc sau, chuông cửa vang lên. Khi Ngao An An ra mở cửa, nhìn bên ngoài có mấy nhân viên giao cơm đang đứng. Mà mấy nhân viên giao cơm khi nhìn thấy Ngao An An đều bị kinh diễm.

Nhưng mà kinh diễm thì kinh diễm nhưng công việc bọn họ vẫn nhớ kỹ.

"Thức ăn của cô." Mấy nhân viên giao cơm cùng nói, ánh mắt đều dừng trên mặt Ngao An An.

Lại nói, vừa rồi lúc gặp nhau bọn họ đều có chút ngạc nhiên. Nơi này cũng không quá náo nhiệt nhưng lại có thể cùng lúc đặt cơm nhiều như vậy. Sau đó khi vào thang máy bọn họ mới phát hiện, bọn họ cùng giao ở một tầng lầu. Càng quan trọng hơn chính là, đến nơi mới phát hiện bọn họ mấy người đều giao cùng một nhà.

Không phải là quá trùng hợp mà phải nói là người đặt cơm quá lợi hại.

Cũng không biết trong nhà này có bao nhiêu người, lại có thể đặt nhiều món đến vậy.

Một phần, hai phần, ba phần,... Tổng cộng năm phần cơm tới tay Ngao An An.

Ngao An An ngửi mùi thức ăn bay ra, cao hứng nhận hộp cơm sau đó "Đông" một tiếng đóng cửa nhà lại.

Mấy nhân viên giao cơm xong liền rời đi, nhưng lúc ở trong thang máy, mấy người nhịn không được thảo luận.

"Vừa rồi tôi không thấy bên trong nhà có người, cô ấy gọi nhiều món như vậy có thể ăn hết sao?"

"Có lẽ là đã hẹn bạn?"

"Nhưng mà tôi thấy giống một người hơn, chỗ tôi chỉ gọi một phần cơm."

"..."

Nhỏ giọng thảo luận, khi thang máy dừng ở tầng một, lại thấy một nhân viên giao cơm. Khoảnh khắc nhìn thấy đối phương, bọn họ đồng loạt hiện lên một suy nghĩ sẽ không phải là nhà kia chọn chứ!

Một người nhanh mắt nhìn thoáng qua biên lai dán trên hộp cơm, đi ra một khoảng nói: "Tôi vừa mới nhìn, là giao đến nhà kia."

Tất cả nhân viên giao cơm: "..."

Nếu thật là cô gái kia ăn, vậy thật sự là chuyện lần đầu tiên gặp!

Bất quá chuyện này chỉ là một đoạn nhạc đệm, nhân viên giao cơm ở lúc sau liền quên mất chuyện này.

Lúc này ở trong phòng.

Ngao An An nhận hết các món đã đặt xong, liền mở hết tất cả cùng đặt lền bàn trà. Sau đó mở TV lên, bắt đầu vừa ăn vừa xem.

Ân, cái này thật ngon... Cái này cũng không tệ... Lần sau nhất định sẽ lại đặt.

Ngao An An một bên ăn, một bên không quên tự đánh giá trong lòng.

Mà Đao Lao quỷ ở bên nhìn một màn này, nhịn không được buồn phiền, vì cái gì vị đại nhân cao thâm khó đoán đã biến thành dáng vẻ này?

Nhận ra ánh mắt một lời khó nói hết của Đao Lao quỷ, Ngao An An quay đầu nhìn qua, nhướng mày nói: "Ngươi muốn ăn?"

"Ta cảm thấy nhang nến vẫn là ăn ngon hơn." Đao Lao quỷ cự tuyệt.

"Vậy ngày mai cho ngươi." Ngao An An đáp.

Đao Lao quỷ lập tức vui vẻ, cũng không suy nghĩ vì sao Ngao An An lại nói chờ ngày mai.

__

Công ty giải trí Thịnh Thế.

Kỷ Lam vừa tranh thủ được một cơ hội thử vai của một bộ tiểu thuyết tiên hiệp chuyển thể. Mặc dù chỉ là nữ số 4, nhưng mà là nhân vật có độ hảo cảm cao.

Nhận được thông báo, Kỷ Lam liền nghĩ tới Tôn Tiệp.

Bộ phim hiện tại của Tôn Tiệp sắp đóng máy, Tôn Tiệp vừa không có lịch trình phía sau. Mà dựa vào sự phát triễn gần đây nếu bắt được vai diễn này, vậy chính là dệt hoa trên gấm.

Nhưng mà Kỷ Lam vẫn là nhịn không được nhớ tới lời đánh giá của Ngao An An đối với Tôn Tiệp.

Nếu là Ngao An An là người bình thường, Kỷ Lam có lẽ sẽ không tin nàng lời nói, nhưng Ngao An An lại không phải.

Hơn nữa lấy thân phận của Ngao An An, cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà đi bôi đen Tôn Tiệp.

Ở trong lòng suy nghĩ nửa ngày, Kỷ Lam không chỉ là gọi Tôn Tiệp tới, mà còn gọi nghệ sĩ còn lại dưới tay nàng Lâm Uyển Bạch.

"Kỷ tỷ." Hai người đến, liền chào hỏi với Kỷ Lam.

"Gọi hai người tới là muốn nói về buổi thử vai phim "Tầm Tiên", là nữ số 4, tôi đã liên hệ với Chu đạo giành cơ hội thử vai này, đến lúc đó hai người đều đi, có lấy được nhân vật này không, phải xem hai người rồi.." Kỷ Lam vừa nói, một bên quan sát phản ứng của hai người.

Tôn Tiệp tuy rằng trên mặt vui vẻ, bất quá sắc mặt lại có chút cứng đờ.

Lại nhìn Lâm Uyển Bạch, biểu tình trên mặt không thay đổi, nhưng là trong mắt lại là mang theo sự cao hứng rõ ràng.

Chỉ như vậy, trong lòng Kỷ Lam càng thêm khẳng định.

Để bọn họ rời đi, Kỷ Lam tiếp tục làm việc.

Mà Tôn Tiệp cùng Lâm Uyển Bạch sau khi ra cửa, Tôn Tiệp dừng bước nhìn Lâm Uyển Bạch nói: "Uyển Bạch mấy vai diễn trước của cô đều là vai quần chúng phải không? Lần này có cơ hội tốt như vậy, nhất định phải nắm chắc nha."

Tôn Tiệp sớm đã biết bộ phim truyền hình này đang chọn diễn viên, cũng biết Kỷ Lam cùng với Trần đạo có quen biết, Tôn Tiệp cho rằng cơ hội sẽ thuộc về nàng, bởi vì điều kiện của Lâm Uyển Bạch căn bản là kém hơn nàng, không nghĩ tới Kỷ tỷ thế nhưng cũng để Lâm Uyển Bạch cơ hội này.

Sau khi buồn bực, Tôn Tiệp cũng bình tĩnh lại, được tham gia thử vai thì như thế nào, kết quả còn không chắc đâu!

"Tôi sẽ." Cảm giác được Tôn Tiệp trong giọng nói mang theo ác ý, Lâm Uyển Bạch đối với Tôn Tiệp nói một câu liền xoay người rời đi.

Sau khi rời đi, trong lòng lại là tràn ngập ý chí chiến đấu.

Lâm Uyển Bạch biết chính mình cùng Tôn Tiệp, vô luận là diện mạo vẫn là ứng xử mặt ngoài đều kém một bậc, nhưng mà tính cách nàng như thế, một một lúc khó thay đổi được, bất quá ở diễn xuất, nàng tự tin mình không kém so Tôn Tiệp.

Lần này Kỷ tỷ cho hai người một cơ hội công bằng, nàng nhất định sẽ không lãng phí cơ hội này.

Lâm Uyển Bạch không sợ cạnh tranh, chỉ sợ không có cơ hội cạnh tranh.

__

Ở công ty bận rộn một ngày, đem công việc đều xử lý xong, Kỷ Lam về nhà.

Mở cửa, đã ngửi được mùi hương của thức ăn, liếc mắt nhìn một cái, liền thấy được trên bàn trà đầy các loại thức ăn.

"Ngươi đã trở lại? Đã ăn cơm sao? Muốn hay không cùng ăn?" Ngao An An nhiệt tình nói với Kỷ Lam, nàng chưa quên, tất cả mấy thứ này đều là dùng tiền Kỷ Lam mua, nàng ăn nhiều như vậy, vẫn nên ân cần một chút đi?

"Ân." Kỷ Lam nhìn nhiều thức ăn như vậy, gật gật đầu, sau đó cũng đi tới bàn trà bắt đầu ăn.

Chỉ là làm Kỷ Lam không nghĩ tới chính là, chờ nàng ăn no xong, bụng Ngao An An như cũ giống như là một cái động không đáy, mãi cho đến khi đem thức ăn còn lại trên bàn ăn sạch sẽ.

Thấy thế, tầm mắt của Kỷ Lam nhịn không được nhìn về phía bụng của Ngao An An.

"Không cần nhìn, ăn nhiều thêm nữa bụng ta vẫn như thế thôi." Ngao An An khinh phiêu phiêu nói một câu như vậy.

Chút thức ăn này muốn sánh với thân thể nàng, thật là chín trâu mất sợi lông, nàng ăn nhiều như vậy cũng không phải vì no bụng, chỉ là muốn ăn mà thôi.

Nghe vậy, Kỷ Lam ngượng ngùng mà sờ sờ mũi của mình, "Tôi chỉ là chưa thấy qua ai ăn nhiều như vậy..."

Lời còn chưa nói xong, Kỷ Lam đột nhiên ý thức được người trước mặt không phải con người, sau đó liền trầm mặc.

Không phải con người, ăn nhiều hay ít đều là không thành vấn đề.

Đại khái là biết suy nghĩ của Kỷ Lam, Ngao An An cười cười, nhìn trên bàn đầy hộp cơm, đôi tay vung lên, ngay sau đó, cái bàn liền trở nên sạch sẽ.

Nhìn một màn huyền huyễn như vậy phát sinh trước mặt mình, Kỷ Lam trái tim nhỏ tức khắc run rẩy, trầm mặc một chút, sau đó nhắc nhở nói: "Ở trong nhà cô làm như vậy không sao, nhưng nếu đi ra ngoài mà làm vậy sẽ dọa người ta, hơn nữa bên ngoài nơi nơi đều có cameras, nếu như bị chụp lại sẽ có rất nhiều phiền toái."

Kỷ Lam nhớ tới ngày hôm qua chính nàng cũng là vì đèn đột nhiên biến mất dọa sợ.

"Ta biết rồi, lần sau sẽ chú ý." Ngao An An nghe lời đáp, liền như vậy mấy ngày xem TV cùng với những gì Kỷ Lam kể, nàng đối với thế giới này đại khái có chút hiểu biết.

Thấy Ngao An An nghe lời như vậy, Kỷ Lam kinh ngạc đồng thời lại có chút an tâm, chịu nghe người ta khuyên bảo, vấn đề càng không lớn.

Theo sau ngẩng đầu nhìn trần nhà của chính mình rỗng tuếch, Kỷ Lam nhịn không được nói: "Trả lại cái đèn nhà cho tôi."

"Ta tìm không ra!" Ngao An An lập tức nói, cái đèn kia đừng nghĩ nàng lấy ra.

"Tôi ngày mai sẽ mua một cái mới, chỉ là cô không thể lại làm nó biến mất, được không?" Kỷ Lam thật cẩn thận hỏi, nàng nhưng không nghĩ vừa mua một cái lại phải mua một cái khác.

Ngao An An vừa nghe, lập tức nói: "Có thể, chỉ là ngươi nhớ rõ không cần sáng lấp lánh, bằng không ta sẽ nhịn không được."

"...... Ân. "Kỷ Lam đồng ý, lập tức ở trong danh sách yêu thích của Ngao An An thêm một thứ: Thích đồ vật sáng long lanh.

Thời gian kế tiếp, hai người liền như vậy ngồi ở trên sô pha xem TV, nhìn qua, còn rất hài hòa.

Kỷ Lam luôn nhịn không được trộm mà ngắm Ngao An An, nhìn nàng nghiêm túc xem TV, không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy nàng còn rất đáng yêu.

Ý niệm chợt lóe qua, Kỷ Lam cảm thấy chính mình có chút điên rồi, nhưng mà không thể không thừa nhận ở trong lòng nàng đã chậm rãi tiếp thu trong sinh hoạt của nàng nhiều thêm một người gọi Ngao An An.

__

Sáng sớm hôm sau, lúc Kỷ Lam đi vào phòng khách, TV vẫn đang phát như cũ, Ngao An An vẫn như cũ đang nhìn TV.

Không có quấy rầy nàng, Kỷ Lam lập tức đi phòng bếp làm hai phần ăn sáng sau đó kêu Ngao An An lại đây ăn cơm.

Ngồi xuống, Ngao An An ba lần liền đem bữa sáng ăn xong, sau đó nhìn Kỷ Lam nói: "Hôm nay ta phải ra cửa một chuyến."

"Đi nơi nào?" Kỷ Lam theo bản năng hỏi.

"Tìm Liên đại sư, ngươi đem địa chỉ của hắn nói cho ta, ta tự đi tìm hắn, tạo bất ngờ cho hắn." Ngao An An nói thẳng, nghĩ đến dáng vẻ Liên đại sư chạy trối chết ngày hôm qua, ý vị thâm trường, còn mang theo một tia ác thú vị.

Kỷ Lam nghe, động tác dừng một chút, nhớ tới cảnh Liên đại sư ngày hôm qua chật vật, khóe miệng run rẩy một chút, Liên đại sư sẽ cảm thấy kinh hỉ? Kinh hách thì đúng hơn.

"Cô vì cái sao muốn nhận Liên đại sư làm sư phụ?" Rõ ràng bản lĩnh của Liên đại sư ở trước mặt Ngao An An không chịu nổi một kích.

"Có thể do ông ta thú vị? Ta cảm thấy này hứng thú đối cái giới này, về sau nếu ngươi muốn tìm ta đoán mệnh xem người gì đó, ta miễn phí cho ngươi." Ngao An An nghĩ nghĩ, giống như vui đùa nói.

Mà sự thật là, nhiện vụ của nàng còn không thể để cho Thiên Đạo của thế giới này phát hiện, chỉ có thể lấy một phương thức hợp lý đi điều tra chuyện ma quỷ, mà cái giới huyền học này lại có tiếp xúc gần nhất với quỷ.

Kỷ Lam lại một lần không biết nói cái gì cho tốt, nhưng mà nghĩ đến lúc trước Ngao An An đánh giá Tôn Tiệp cùng với biểu hiện của Tôn Tiệp ngày hôm qua, Kỷ Lam cuối cùng vẫn là đáp: "Ân."

Có lẽ về sau thật có lúc cần Ngao An An giúp đỡ.

"Vậy đến lúc đó ngươi nhớ rõ giới thiệu khách hàng cho ta nga, đoán mệnh xem tướng bắt quỷ, ta đều biết!" Ngao An An ở lúc Kỷ Lam đồng ý lại tiếp tục nói.

Nghe được Ngao An An nói, đang uống sữa bò Kỷ Lam trực tiếp bị sặc: "Cô phải làm nghề này sao?"

"Đương nhiên, ở thế giới này các ngươi sinh hoạt không phải đều cần tiền sao? Ta liền làm cái này kiếm tiền." Ngao An An đương nhiên nói.

Vừa làm nhiệm vụ, cũng vừa kiếm tiền, trải nghiệm cách sinh hoạt của con người ở thế giới này~

"Vậy chúc cô hết thảy thuận lợi, nếu là có cơ hội tôi sẽ cho cô...... Giới thiệu sinh ý." Kỷ Lam cuối cùng đáp ứng nói.

Nàng còn tưởng rằng Ngao An An là đang đùa giỡn, không nghĩ tới đối phương là thật?

Như vậy xem ra, nhận Liên đại sư làm sư phụ chỉ sợ là vì đối phương là đại sư có tên tuổi.

Thật sự, Liên đại sư ở trong giới này có chút danh tiếng, có sư phụ trên danh nghĩa là Liên đại sư, Ngao An An "Tiền" đồ vô hạn.

"Được." Ngao An An ngữ khí nhẹ nhàng mà đáp.

Sau đó từ Kỷ Lam có được địa chỉ, để Đao Lao Quỷ dẫn đường, Ngao An An liền ra cửa.

Trong chốc lát sau, Ngao An An đã thuận lợi đến cửa hàng trên con phố của cổ Liên đại sư.

Nói là cửa hàng, kỳ thật cũng có thể nói là nhà của Liên đại sư, phía trước là cửa hàng đằng sau chính là một ngôi nhà hai cửa.

Nhà như vậy, ở thủ đô có thể coi là thực không tồi.

Lúc này, Liên đại sư đang ở cửa hàng của mình tiếp khách.

Ngao An An đi tới cửa, liền nghe được bên trong loáng thoáng truyền đến thanh âm.

"Tôi cùng một người cãi nhau, muốn bói xem, còn có thể làm lành không?"

"Chọn một từ đi!"

"Thứ."

"Tả băng hữu thiếu, một lời hay mua đông cũng ấm ấp, lời nói tổn thương người tháng sáu cũng rét lạnh; băng dày gặp lửa cũng sẽ tan, có thể chủ động một chút, chỉ cần cố gắng liền sẽ tốt."

"Cảm ơn."

"Người tiếp theo."

"......"

Nghe đến đó, Ngao An An hơi hơi nhướng mày, vị Liên đại sư này thế nhưng còn tốn tâm tư bói chuyện nhàm chán này?

Lúc đi vào, phát hiện trong cửa hàng có không ít người đang xếp hàng, loáng thoáng có thể nghe được âm thanh nói chuyện nho nhỏ của Liên đại sư cùng khách hàng bên trong.

Ngao An An nghĩ nghĩ, cũng tìm một chỗ ngồi xuống.

Sau đó liền nghe được Liên đại sư tiếp tục bói.

"Thần, trái là "bổng lộc", có thể xem sự nghiệp hoặc công việc; phải là "thân", chữ "điền" xuất hiện trên dưới, "thân" là kim do chịu thời tiết và thời vụ mà sinh ra từ thổ, công việc này hẳn sẽ không tồi, cố lên."

(Thần 神, bên trái là một phần chữ y lộc 衣禄, bên phải là chữ thân 申 phần trên là chữ điền 田 – Đại sư Liên phân tích chữ rất... cao siêu "Lương, khởi với thủy, hạ xuống mộc, năm nay mùa đông tồn tại ngày mai mùa xuân sẽ gặp được ngươi chính duyên."

"Lương, bắt đầu với "thủy", kết thúc bằng "mộc", sống tốt qua mùa đông này, mùa xuân tới đây sẽ gặp được đúng duyên của mình."

(Lương 梁, thủy 水, mộc 木)

"Hàn, bên trái là nửa chữ "triều", có thể ám chỉ quan trường, bên phải thêm tách "chi" ra khỏi "vi", xem ra có một số việc đi ngược lại ý muốn, kết hợp phồn thể, trên dưới đều có nửa chữ "sai", không nên quá coi trọng về việc thăng chức lần này, cụ thể cần phải đoán lại lần nữa, có nhu cầu thì hẹn trước với ta."

(Hàn 韩, triều 朝, chi 之 , vi 违, sai 舛)

"......"

Một người khách tiếp theo, mỗi người sau khi đi ra đều để một bao lì xì vào thùng công đức trong sảnh.

Thoạt nhìn, cũng ra dáng ra hình.

Thực mau, rốt cuộc đến phiên Ngao An An.

Đi vào, Ngao An An liền thấy được Liên đại sư.

Mà Liên đại sư ở lúc phát hiện có người tiến vào, hơi hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, chính là một cái liếc mắt này, Liên đại sư tức khắc run sợ trong lòng!

Nàng như thế nào tới?

Lại nhìn nhìn Ngao An An, Đao Lao Quỷ phía sau nàng cũng ở trước mặt Liên đại sư hiện hình, đối với Liên đại sư nhếch miệng cười.

Liên đại sư mặt trắng vài phần, lập tức đối với Ngao An An ân cần nói: "Ngài tới là có chuyện gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip