*****
Mạn Mạn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, đêm nay thật đẹp thích hợp để tổ chức những bữa tiệc đặc biệt hơn là sinh nhật. Cổng nhà cô đã chật kín rồi nên có cả bảo vệ canh giữ phía bên ngoài đây toàn là loại xe đắt tiền nên ai cũng nghiêm túc không một chút lơ là, tiếng gõ cửa đầy lo lắng vang lên đó là quản gia bà ấy theo lệnh của Hàn phu nhân gọi cô xuống
" Tiểu thư, khách khứa đã tới đủ. Phu nhân muốn cô xuống để chào khách, có cần tôi giúp gì không thưa tiểu thư". Quản gia ngó vào, nét mặt lộ rõ vẻ căng thẳng tột độ khi thấy trên người cô vẫn còn đang mặc bộ đồ lúc chiều
" Không cần tôi tự lo được, Lý thiếu gia đã tới chưa". Mặc dù muốn giữ trong lòng nhưng không hiểu sao cứ buột ra khỏi miệng, cô mong anh ấy tới
" Dạ, chưa ạ " Quản gia cười khổ, bà ấy đang rất lo phu nhân sẽ trách móc
" Yên tâm hai mươi phút nữa tôi sẽ xuống, bà cứ tiếp khách hộ tôi một lát". Mạn Mạn cười nhẹ rồi tiến thẳng vào nhà tắm thay đồ, bộ đồ do Hạo Hạo chọn thật quá dễ thương
Nó là một chiếc váy dạ hội màu vàng tay phồng đi kèm theo chiếc băng rôn cũng theo tông y hệt thế, trang sức phụ kiện đi kèm sẽ do tự cô chọn chết quên giày cao gót để ở cuối giường. Cô đã nhờ người đến làm tóc và trang điểm từ đầu giờ chiều rồi nên giờ chỉ cần mặc thật đẹp rồi đi xuống là mọi thứ đều hoàn hảo, đồng hồ dưới phòng khách kêu lên bảy tiếng bữa tiệc bắt đầu ngay bây giờ
" Con gái tối nay con đáng yêu quá, thật hợp với chủ đề cha tự hào về con lắm". Hàn lão gia đón cô từ trên cầu thang, trông ông cũng cực kì lịch lãm với bộ âu phục thiết kế riêng
" Chuyện con là con gái của bố mà, cảm ơn bố vì đã tổ chức bữa tiệc sinh nhật hoành tránh như thế này". Mạn Mạn khoác tay ông hai cha con từ từ bước xuống cầu thang, mọi người liên tục vỗ tay đón chào chủ nhân bữa tiệc ngày hôm nay
" Con gái, bữa nay con trông quá xinh xân luôn". Hàn phu nhân xuýt xoa, bà tấm tắc khen ngợi con gái mình
" Mẹ ơi, bữa nay có vị khách nào quan trọng không con sẽ ra chào họ một câu" Mạn Mạn ngạc nhiên khi có quá nhiều người tới, cô nhìn xung quanh cực kì cẩn trọng
" Kia, Bạch phu nhân bạn thân của mẹ con chào phu nhân đi con". Mẹ vẫy vẫy tay người quen, đó là một người phụ nữ cực kì lộng lẫy thần thái cực kì sang chảnh
" Con chào cô, con rất vui vì cô đến dự sinh nhật của con". Mạn Mạn tươi cười, cụng ly rượu trên tay Bạch phu nhân
" Mạn Nhi con như một công chúa vậy, ta rất thích bộ váy của con đơn giản nhưng cực kì hợp với chủ đề" Bạch phu nhân cười đôn hậu, trông bà như thiếu nữ đôi mươi hơn
Tiếp theo cô tiếp chuyện được rất nhiều nhân vật máu mặt khác là bạn của cha cô, vậy mà bóng người quen thuộc lại chẳng thấy đâu
" Hàn tiểu thư, bữa tiệc hôm nay thật vui quá đúng không?". Đang hướng ra ngoài vườn cô vội dừng bước khi thấy cô một tiểu thư chắn trước mặt, người này trông lạ lắm hình như chưa gặp bao giờ thì phải
" Cảm ơn tiểu thư đã thích, nhưng cho tôi mạn phép được biết tên tiểu thư được không". Mạn Mạn cụng ly
" Chung Mỹ Oánh, hôn thê cũ của Lý Hạo Hạo. Nếu cô không nhập nhằng với anh ấy thì tôi đã trở thành con dâu của thống đốc rồi, cô cũng thích đeo bám người khác đấy". Từ tiệc sinh nhật biến thành đánh ghen chỉ trong một nốt nhạc, tiểu thư này thực sự rất thích Hạo Hạo
" Tôi không muốn đôi co với tiểu thư trong chính ngày sinh nhật của mình, có gì muốn nói thì sẽ nói sau được không tôi có rất nhiều việc hôm nay thưa lỗi thưa Chung tiểu thư". Mạn Mạn để ý có rất nhiều người đang nhìn về phía cô, tốt nhất là không nên tranh cãi với tiểu thư kia mà làm gì
" Tôi chưa nói hết, Hạo Hạo sẵn sàng từ chối tôi để đến với cô. Mạn Mạn ngoài cái danh con gái của tay buôn vũ khí giàu nhất Nam Kinh thì còn gì khác không, dung mạo cũng tạm ổn thôi à chắc cô dùng bùa mê thuốc lú với anh ấy rồi đúng là đồ mặt dày" Chung tiểu thư chống nạnh gương mặt cực kì tức tối, thành công thu hút sự chú ý của mọi người có mặt trong bữa tiệc
" Mạn Mạn, anh đến muộn em chờ có lâu không. Mỹ Oánh ai mà ngờ lại được gặp cô ở đây chứ, cô đang thắc mắc tại sao tôi lại chọn Mạn Mạn thay vì cô sao. Tôi thật sự muốn bên cạnh cô ấy, dù Mạn Mạn có dùng bùa mê thuốc lú gì đó thì Lý Hạo Hạo này sẵn sàng bị lợi dụng". Hạo Hạo từ đằng sau xuất hiện, một tay nắm lấy tay cô thơm nhẹ một cái tay còn lại thì đặt vào eo Mạn Mạn cực kì tự nhiên
" Hạo Hạo, em đợi anh mãi". Cô cảm thấy cực kì nhẹ lòng khi thấy anh, Chung tiểu thư đột nhiên biến thành một kẻ thứ ba cực kì thừa thãi. Cô ấy đùng đùng bỏ đi, Hạo Hạo giải vây thành công
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip