****
" Hạo Hạo, tối nay chỉ có cháo hạt sen thôi anh.....". Cự Giải bưng bát cháo vào phòng nhưng Hạo Hạo đã ngủ từ lúc nào
Tay thì để ngay ngắn trước ngực, đầu thì nghẹo hẳn sang bên phải chân thì rơi thẳng xuống giường. Ngủ được trong một cái tư thế không thoải mái như vậy chứng tỏ Hạo Hạo đã vô cùng vất vả và mệt mỏi, làm Thống soái cũng không phải là một công việc dễ dàng lúc nào cũng phải nghĩ cho người dân
Cự Giải đặt bát cháo xuống bàn, cô không muốn làm cho Hạo Hạo tỉnh dậy. Cô biết thừa là do anh ấy lo lắng cho cô nên giờ này vẫn chưa về nhà, nếu như chẳng may có ai biết được chuyện này chẳng phải người khó xử nhất chính là anh ấy hay sao
" Em định làm gì đấy, sao cứ lọ mọ thế". Hạo Hạo làm Cự Giải giật bắn mình
" À em định cởi hộ anh cái giày rồi đắp chăn lên cho anh thôi, anh chắc vất vả cả ngày rồi mau ngủ tiếp đi". Cự Giải ôm tim
" Lên giường nằm đi trời sắp sáng rồi, ngủ được phút nào hay phút đó. Em phải nghỉ ngơi cho thật nhiều thì mới mau khỏe được, nào lại đây". Hạo Hạo đập tay xuống giường
" Không hay lắm, anh cứ ngủ đi em ngủ lúc nào cũng được mà kệ em". Cự Giải thấy kì kì
" Tự giác hay anh phải sử dụng biện pháp mạnh, em muốn mọi người trong nhà biết anh với em ngủ với nhau à". Hạo Hạo hăm dọa
" Mọi người đều biết chúng ta có hôn ước với nhau rồi, nếu có chuyện gì đó xảy ra cũng không lạ lẫm gì". Cự Giải ngồi xuống mép giường
" Vậy thế em muốn chúng ta gạo nấu thành cơm đúng không? Cũng được thôi anh sẵn sàng rồi, Mạn Mạn em cũng bạo thật đấy". Hạo Hạo cười cười
" Đừng có linh tinh, thôi đi ngủ đi". Cự Giải vội vàng nằm quay sang bên trái kéo chăn kín người, chưa bao giờ cô thấy tim mình đập nhanh như thế
" Mạn Mạn chuyện hủy hôn của chúng ta hi vọng em sẽ nghĩ lại, thật ra không phải là anh cố tình níu kéo em lại hay có ý đồ gì đó xấu xa đâu. Chỉ là anh chưa từng được ngủ một giấc ngủ nào trọn vẹn, nhưng khi bên cạnh em anh lại thấy thoải mái vô cùng giấc ngủ anh cũng sâu và ngon giấc hơn". Hạo Hạo bộc bạch
" Em cũng cảm thấy thoải mái khi ở bên cạnh anh, những khi anh vào chăm em lúc còn ở bệnh viện em không hề cảm thấy sợ hãi chút nào. Lúc nào cũng cảm thấy an toàn, Hạo Hạo nhiều khi em cũng muốn anh ở bên cạnh em nhưng lại chẳng tìn thấy có lí do gì phù hợp cả". Cự Giải quay lại mặt đối măt với Hạo Hạo
" Thì em có thể lấy lý do em cần anh là được mà, nhiều lúc anh cũng muốn nhìn thấy em mà chẳng biết kiếm một cái cớ gì đó phù hợp". Hạo Hạo thì thầm
" Anh cũng có thể nói là anh cần em là được mà, chúng ta làm một bản cam kết đi" Cự Giải mím môi
" Cam kết, em cứ nói thử anh nghe xem nào". Hạo Hạo gật gù
" Từ giờ hai chúng ta sẽ làm chỗ dựa cho nhau, khi nào anh tìm thấy người phù hợp thì hai ta sẽ buông tay nhau ra và ngược lại em cũng tương tự thế.....anh thấy sao?". Cự Giải nhìn biểu hiện trên gương mặt của Hạo Hạo
" Cũng được, chả mất gì hết. Dù sao thì cha mẹ hai bên cũng muốn chúng ta bên nhau, coi như là một vở kịch để cho họ vui". Hạo Hạo nhanh chóng đồng ý
" Hả.....sao anh đồng ý nhanh thế, đúng ra anh phải nói là để cho anh suy nghĩ thêm chứ". Cự Giải hồ nghi
" Lắm chuyện quá, lại đây". Hạo Hạo kéo cô vào trong lòng, tay bên phải đỡ đầu còn tay còn lại vỗ vỗ vào lưng
" Hạo Hạo cảm ơn anh, em chẳng biết làm gì để.....". Cự Giải ngáp dài một cái
" Em cứ nhắm mắt lại đi, có gì mai nói" Hạo Hạo tay bên trai vẫn tiếp tục vỗ lưng, miệng ngâm nga một bài hát
Muốn nói với cậu một câu "chúc ngủ ngon"
Nói với cậu một câu "chúc ngủ ngon"
Ngủ ngon, ngủ ngon nhé
Những vì sao đã đi ngủ rồi
Ánh trăng cũng đã say giấc
Chỉ muốn nói với cậu một câu
"ngủ ngon"
Cho dù trời âm u mây mưa
Hay trời trong mây trắng
Chẳng sao cả, đã có sao băng
Là minh chứng ngọt ngào nhất
Chẳng biết từ lúc nào Cự Giải đã yên giấc trong lòng Hạo Hạo, chưa bao giờ cô cảm thấy dễ chịu như vậy những cơn ác mộng không còn xuất hiện nữa. Thay vào đó là một cánh đồng xanh bất tận, ở nơi đó có những con cừu đang thung thăng gặm cỏ. Bầu trời thì trong xanh, nắng thì chan hòa đây chính là khung cảnh mà cô muốn thấy nhất" Lý Hạo Hạo cậu đang làm gì thế, Mạn Mạn dậy mau". Đó là giọng của Hàn phu nhân, có vẻ là đang rất tức giận" Hàn phu nhân, Hàn lão giã chuyện này.....". Hạo Hạo chắc vẫn còn đang mơ màng nên không rõ chuyện gì đang xảy ra" Lý Thống soái tôi tin tưởng cậu bao nhiêu vậy mà bây giờ cậu lại hại đời con gái tôi như vậy à, lương tâm cậu bị chó tha rồi ư". Cha vô cùng tức giận" Cha mẹ không phải lỗi của Hạo Hạo đâu, là do con đấy con gọi anh ấy đến đây đấy. Chẳng phải hôm qua cha với mẹ cũng muốn Hạo Hạo bên cạnh con hay sao, giờ sao lại mắng mỏ anh ấy". Hàn phu nhân và Hàn lão gia chết đứngBạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip